Chương 18
Tình cảnh người trong cuộc là khó hiểu nhìn Tuyết Như và Diệc Phong bị trói đem vào. Còn người ngoài cuộc là Nguyên Hi nằm trên thân hình một người đàn ông mà trong căn phòng còn có hai người đàn ông khác, hơn nữa họ còn nhìn thấy...súng?!?
"Bạn tôi"- Nguyên Hi phá vỡ bầu không khí trước nhưng vẫn gĩư nguyên tư thế, không có ý gì là sẽ đứng lên cả.
"Ồ, vậy buông tôi ra, tôi cũng sẽ thả bạn cô? Trao đổi?"- hắn nhếch miệng.
" Chẳng phải tôi cho anh một viên kẹo vào đầu là tôi sẽ cứu được họ sao?" - Nguyên Hi khinh thường nhìn hắn.
"Xác Nam Vân cô không muốn tìm nữa sao?" Hắn tin cô sẽ không dám manh động.
Nguyên Hi hừ lạnh, đúng là cô sẽ không giết hắn vì trong tay hắn có xác 'cô'.
"Coi như anh may mắn, nếu là khi khác, thì đảm bảo anh sẽ như cậu ta!"
Nói xong, Nguyên Hi nhả một viên 'kẹo đồng' vào tên đã trói Tuyết Như.
"Kỳ Sâm!"- Kỳ Sâm nhanh chóng hiểu ý ra bên cởi trói cho Tuyết Như và Diệc Phong. Để hai người họ đứng sau lưng anh.
Người ngu cũng có thể nhận ra ở đây xảy ra chuyện gì huống chi người thông minh như Tuyết Như và Diệc Phong. Hai người họ không nói gì, Diệc Phong mặt trắng bệch, Tuyết Như hơi run run đứng sau lưng Kỳ Sâm. Mà Kỳ Sâm phải đứng, Nguyên Hi lại ngồi ngang hàng với người đàn ông kia hẳn cũng là lão đại đi.
"Xác Nam Vân!"- Nguyên Hi mở miệng đòi nợ.
"Tôi không làm ăn lỗ vốn, mất bao nhiêu tiền, bao nhiêu nhân lực và mối quan hệ mới lấy được xác Nam tiểu thư em biết không?"
"100 triệu USD?"- Nguyên Hi lơ đãng như nói 'hôm nay thời tiết đẹp nhỉ?' với số tiền khổng lồ khiến mọi người trong phòng đổ mồ hôi hột.
"Quả nhiên hào phóng! Nhưng tôi không thiếu tiền!"
"Muốn gì?"
"Em!"
"..." Nguyên Hi trầm mặc một lúc, dường như tên này đùa dai quá mức, cô muốn nhanh chóng đem chính mình về, ít nhất để thân xác cô có nơi nương tựa.
"Phong lão đại, chúng ta trao đổi không?"- Kỳ Sâm im lặng nãy gìơ mới lên tiếng.
"Ồ, còn có gì để các người trao đổi nữa sao?"- Giản Phong bật cười, hắn chính là không tin có gì đổi được xác Nam tiểu thư kia nếu hắn không thích.
"Một người chết và một người sống? Phong lão đại thấy bên nào có lợi hơn?"
Giản Phong nhướng mày từ chối cho ý kiến.
"Đem người vào!" - Kỳ Sâm ra lệnh.
Nguyên Hi lúc này mới thở phào, thì ra tên Kỳ Sâm này đã có dự tính trước. Chết tiệt sao hắn không nói cho cô sớm hơn chứ? Khiến cô mất thời gian vào nói lằng nhằng với tên Giản Phong kia. Hừ, để đến khi về nhà cô cho hắn biết.
"Buông ra, các người có buông ra không hả? Có biết anh trai tôi là lão đại của bang Báo Phong không hả? Bạn trai tôi chính là chủ tịch kế vị của tập đoàn Diệc Trạch đó, các người thử động vào tôi xem, chắc chắn bạn trai tôi sẽ kiện các người, anh trai tôi sẽ giết chết các người! "- cô gái bị trùm mặt lôi vào thấy chết đến nơi mà vẫn chua ngoa đanh đá.
Kỳ Sâm nở một nụ cười điên đảo chúng sinh tiến đến kéo bỏ băng bịt mắt cho Cẩm Tú.
"Ai nha, cái miệng này không ngoan ngoãn chút nào, cẩn thận tôi cho người tiến đến bịt miệng cô ta lại!"- Cẩm Tú sợ hãi im bặt miệng, cô ta hiểu 'bịt miệng' trong hắc đạo là như thế nào. Như lơ đãng quét về phía Cẩm Tú một ánh mắt xem thường.
Mà trong lúc này, hai người con trai, một trên danh nghĩa anh trai, một trên danh nghĩa bạn trai đang đơ toàn tập. Mà Nguyên Hi cũng nhíu nhíu mày không ngờ Cẩm Tú là em gái Giản Phong. Hôm nay thù mới nợ cũ của hai anh em này trả tất đi. Nguyên Hi khoanh tay, kéo khóe miệng cười đến bí hiểm.
Cẩm Tú tuy sợ nhưng mắt vẫn dáo dác nhìn mọi thứ xung quanh. Bất ngờ nhìn đến vị trí của Giản Phong và Nguyên Hi lại thấy cô chĩa họng súng lên đầu anh mình khiến Cẩm Tú hốt hoảng.
"Nguyên Hi, mày điên rồi, mày có biết hậu qủa của việc giết tao với anh tao là gì không? Đằng sau anh tao có hẳn một bang Hắc Phong, mày làm anh ấy bị thương chắc chắn mày sẽ chết không toàn thây. Mặc dù tao cố ý khích bác mày, cướp đi vị hôn phu của mày nhưng vốn dĩ anh ấy và tao yêu nhau, ân oán của tao với mày, chúng ta tự giải quyết, đừng động đến anh tao"- ánh mắt Cẩm Tú như sốt ruột, chỉ sợ anh trai cô biết những việc này là do cô làm thì cô chết chắc. Dĩ nhiên chỉ nên giải quyết giữa hai người thôi, cô tin Nguyên Hi sẽ không giám giết người.
"Ồ"- Nguyên Hi ngồi dậy, chân từ từ đứng lên, ánh mắt vẫn không rời Giản Phong một khắc. Hiện tại, Nguyên Hi đứng bên sofa, Giản Phong thư thả ngồi bên sofa, một ngồi một đứng với vẻ lười nhác nhưng ánh mắt không giấu khỏi sự hưng phấn thích thú khi gặp con mồi của hai người trông giống một bức họa vô cùng mĩ lệ...nếu không có sự xuất hiện của họng súng B50.
Tay Nguyên Hi cầm lấy khẩu AK 512 trên mặt bàn, ánh mắt ra hiệu cho Kỳ Sâm, hắn hiểu ý, rút súng chế ngự đầu Giản Phong. Nguyên Hi lúc này mới nở nụ cười như một thiên thần, hai tay nâng súng, bóp cò.
Pằng Pằng Pằng Pằng Pằng
Năm phát súng của Nguyên Hi liên tiếp được bắn ra.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro