Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chap 2

 Sáng hôm sau...

" Reng... reng...reng..."- Tiếng chuông báo thức vang lên . Tông Tông bật dậy đã thấy Tú Tú trước mặt.

" Trời , hú cả hồn "

"Thôi đi, tôi đói rồi này ."

" Đừng đùa chứ. Được rồi. Không ngờ nổi cô cũng ăn uống như con người đấy."

Sau khi  xong xuôi các kiểu con đà điểu , Tông Tông bắt đầu đến trường . Vừa tới cổng trường đã thấy một gã mặt mày cũng sáng sủa , điển trai. Tên hắn là Tam Phong - là bạn thân thiết của Minh Tông .

" Đây là Tam Phong . Bạn thân của tôi ."- Tông Tông ghé vào tai Tú Tú nói nhỏ. Còn  Tú Tú khẽ gật đầu .

" Chào Tông Tông , cậu vừa nói chuyện với ai đấy ?"

" À , có ai đâu . Thôi chúng ta vào trường thôi ."

Cả  hai bước vào lớp . Mà quên cả ba đấy chứ , chỉ là vị thiên thần kia không ai nhìn thấy mà thôi.

  Tông Tông tranh thủ gặp  Tông Tông ai cũng giới thiệu cho Tú Tú .

" Này Tông Tông , hôm nay cậu lạ lắm . Cứ nói chuyện một mình . Hay cậu ăn nhầm cái gì hả ?"

" Đâu có đâu có . Chỉ là mình bận suy nghĩ thôi ."

Đang nói chuyện với Tam Phong thì có một cô gái đến đưa cho cậu một lá thư .

" Này , lại là thư của Uyển Nhi à ?" - Tên Tam Phong nói với giọng chọc ghẹo .

" Biết còn hỏi."

" Uyển Nhi ?" - Tú Tú thầm nghĩ  - " Phải chăng đây chính là .... "

" Này , đây là bạn gái tôi đấy . Cô ấy là Linh Hương  Uyển Nhi ." - Cậu ta vừa nói vừa cười có vẻ vui lắm .

  Linh Hương Uyển Nhi và Tiêu Minh Tông đã yêu nhau được hơn năm nay . Là cặp trai tài gái sắc mà bất cứ học sinh nào trong trường cũng ngưỡng mộ . Tú Tú  cảm thấy có cái gì đấy không thích lắm khi nghe thấy điều này . Mà sao lại không thích chứ . Kệ . Quan tâm làm gì .

Lát sau tan học , một người con gái nhỏ nhắn , da trắng , gương mặt thanh tú , tay ôm tập sách vào ngực . Vừa tan học đã nhanh chóng đến tìm Minh Tông . Minh Tông không giấu khỏi vui mừng khi nhìn thấy cô gái đó .

" Nhìn cái mặt nọ ..." -Tú Tú nghĩ - " Trông hắn ta vui chưa kìa . Chắc đây là  Uyển Nhi gì đó đây mà ."

Tam Phong nhanh nhảu :

"  Uyển Nhi .  Uyển Nhi kìa . Tôi về trước đây . Hai người cứ ở đây mà nói chuyện nhé . "

Tông Tông thu gọn sách vở rồi hăm hở đi ra chỗ  Uyển Nhi . Chợt nhớ ra có cái gì đấy không ổn lắm , à vị thiên thần kia lại lẽo đẽo theo à ? Nhưng quay lại thì không thấy đâu nữa . Có vẻ biết ý đấy .

Ta ở đây cơ mà , ta đang ở trên này để xem hai người thế nào đây .

Tú Tú cô nương hóa ra cũng không phải là biết ý gì . Theo dõi chuyện riêng tư của người khác , có tốt lắm không ?

Hôm nay Tông Tông đưa  Uyển Nhi về . Tuy không nghe rõ hai người đó ngồi trong xe nói cái gì với nhau nhưng cơ bản nhìn cái mặt cũng đủ biết . Vừa về đến nhà của Uyển Nhi , Tú Tú đã thấy ngạc nhiên vô cùng . Sáng nay mới  choáng ngợp trước  nhà của Tông Tông xong nhưng nhà bạn gái cậu ta thì cũng chẳng vừa . Bước vào nhà thì lại còn ngạc nhiên hơn . Thiết kế thực sự rất trang trọng , tinh tế .

Tú Tú đang đưa mắt nhìn ngắm thì chợt thấy phía sân thượng có một người đang ngồi . Ai vậy nhỉ ? Lên xem thử xem nào .

Tú Tú nấp vào sau chậu cây cảnh . Con người kia có dáng vẻ phải gọi là ... Ừm , phiêu diêu thoát tục thì hơi quá nhưng quả thật là rất đẹp . Đôi mắt anh ta hình như đang lim dim , mơ hồ nhìn về phía xa .

Đang mải ngắm bỗng chẳng may cô đã phải một chậu hoa làm phát ra tiếng động . Úi úi , trốn đâu bây giờ . " À mà có ai nhìn thấy mình đâu ."- Tú Tú chợt nghĩ - " Thế thì mình đến gần anh ta thử xem sao." Nghĩ rồi làm luôn , Tú Tú cứ thế ung dung đi đến trước mặt anh ta . Nhiều lúc tàn hình như thế này cũng vui ra phết , làm đủ trò mà không bị ai phát hiện .

Vừa cận cảnh khuôn mặt của con người này thì ... Ôi thật sự khó diễn tả . Rất đẹp . Con người kia chợt mở mắt ra . Thêm một khoảnh khắc lung linh của hắn lại xuất hiện . Tim cô đập loạn nhịp .

" Con chào hai bác con về . Chào Uyển Nhi nha !"

Chợt nghe thấy tiếng chào của Tông Tông ở dưới nhà , Tú Tú liền mau chân bay xuống . Nếu cậu ta mà đi mất thì tí khỏi biết đường về .

Tú Tú ra về cứ tiếc ngẩn tiếc ngơ . Sao không ở lại ngắm thêm lát nữa nhỉ ?





Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro