Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Phần 5

Buổi tiệc chia tay.

Lớp nó vẫn náo nhiệt như mọi khi:Đứa leo lên bàn,đứa nhảy trên ghế,đứa thì chạy đuổi bắt mấy thằng con trai vòng vòng quanh lớp.Tiếng đập bàn ghế rầm rầm,tiếng hú hét om sòm,cả lớp như cái chợ vỡ.Như ngày thường thì nó đã tham gia vào những trò này:chạy theo đám con gái để "dùa" bọn con trai nhưng hôm nay thì khác.Nó không còn tâm trạng nào để đùa giỡn vậy nữa,nó ngồi im một cục,suy nghĩ về cuộc nói chuyện ban sáng với dì.

-Ê!-Cái đập vai nhẹ của Nhi khiến nó giật mình.-Sao cái mặt như bánh bao thiu vậy?

Nghe Nhi hỏi nó càng buồn thêm,nó im lặng.

-Ê,mày.Tao hỏi mà không trả lời hả?

Nó nhìn Nhi bằng đôi mắt nghiêm nhất mà nó có,nhấn mạnh từng chữ,nó chậm rãi:

-Tao tìm được tin tức về người thân rồi.

-Cái gì?Mày không đùa chứ?-Nhi sửng sốt.

-Thật.Mày biết tao không bao giờ lấy chuyện gia đình ra đùa mà.

-Nhưng mày đã thất lạc mười mấy năm nay rồi mà.

-Có người tìm ra tao.

-Nhưng vậy thì mày phải vui chứ,có tin tức về ba ****** mà.

-Tin đó không tốt chút nào.

-Họ mất rồi.-Nhi nói nhỏ hơn,mắt nhìn thẳng vào mắt nó.

-Đúng một phần rồi.

-Còn điều khác tệ hơn nữa sao?

-Tao sắp sang Trung Quốc.

-Cái gì?Trung Quốc?Tại sao?-Nhi thật sự không còn bình tĩnh được nữa.

-Quê hương tao ở đó.

-Mày sẽ sống ở đó luôn?

-Có lẽ vậy.

-Không biết ngày quay về?

-Ừ.

-Ở đó ai chăm sóc cho mày?

-Tao không biết.

Nói tới đây thì mắt Nhi đã rươm rướm rồi nó òa khóc.

-Tao không muốn thấy mày khóc vì tao.-Nói rồi nó bỏ đi ra khỏi lớp một mạch.Trong lớp,mấy thằng con trai thấy Nhi khóc thì bu lại rồi tới mấy đứa con gái cũng sáp lại hỏi xem chuyện gì.Nó thì vẫn đứng ngoài hành lang cho đến khi có tiếng trống vào lớp.

Đúng như nó đoán,chắc Nhi đã kể hết chuyện cho lũ bạn trong lớp nghe.Không khí lớp ảm đạm,mặt đứa nào cũng như cục thịt bằm.Thấy nó vào,lũ bạn sáp lại hỏi thăm,có đứa bảo nó đừng đi.Nó gắng nặn ra một nụ cười:

-Gì vậy,tao đi đến Trung Quốc đấy,nước giàu hơn nước mình mấy chục lần,chứ có phải đi vào chỗ chết đâu.

-Mày đi rồi,tụi tao buồn lắm.-Bọn con gái đồng thanh.

-Tao đi rồi tao sẽ về thăm chúng mày nhá,nhá.-Nó cố gắng cười thật tươi.

-Tao sẽ nhớ mày lắm.-Con Hạnh phim Hàn ôm chầm lấy nó mà khóc.

-Con Hạnh này,đừng khóc nữa,đúng là sến như phim Hàn Quốc.-Thằng Duy thấy bọn con gái khóc,càng làm không khí thêm buồn nên nói.

Và lớp nó cứ như thế đến lúc cô giáo bước vào...

"Tùng...Tùng...Tùng...."Đánh trống tiết 5,tan học.

-Đợi tụi tao một chút.-Thằng Hoàng Mộc lên tiếng.(Cha thằng này làm gỗ)Nói rồi một đám con trai chạy hộc mạng ra khỏi lớp,nó không hiểu gì cũng ở lại.

5 phút sau...

Đám con trai lại chạy về,ôm theo một đống bánh kẹo.Rồi tụi đó xếp bánh chocopie thành mấy tầng,cắm lên vài cây nến nữa.Thì ra tụi nó định làm bữa tiệc chia tay nhỏ cho nó.

-Bánh kem của mày đó,tụi tao chỉ làm được chừng này thôi,cầu nguyện đi.-Thằng Quân lẹo nói với nó.

-Nhanh lên mày.-Thằng Huy gà mái cũng chọt mỏ vào.(thằng này hay giả tiếng gà mái chọc thầy cô.)
Buổi tiệc chia tay.

Lớp nó vẫn náo nhiệt như mọi khi:Đứa leo lên bàn,đứa nhảy trên ghế,đứa thì chạy đuổi bắt mấy thằng con trai vòng vòng quanh lớp.Tiếng đập bàn ghế rầm rầm,tiếng hú hét om sòm,cả lớp như cái chợ vỡ.Như ngày thường thì nó đã tham gia vào những trò này:chạy theo đám con gái để "dùa" bọn con trai nhưng hôm nay thì khác.Nó không còn tâm trạng nào để đùa giỡn vậy nữa,nó ngồi im một cục,suy nghĩ về cuộc nói chuyện ban sáng với dì.

-Ê!-Cái đập vai nhẹ của Nhi khiến nó giật mình.-Sao cái mặt như bánh bao thiu vậy?

Nghe Nhi hỏi nó càng buồn thêm,nó im lặng.

-Ê,mày.Tao hỏi mà không trả lời hả?

Nó nhìn Nhi bằng đôi mắt nghiêm nhất mà nó có,nhấn mạnh từng chữ,nó chậm rãi:

-Tao tìm được tin tức về người thân rồi.

-Cái gì?Mày không đùa chứ?-Nhi sửng sốt.

-Thật.Mày biết tao không bao giờ lấy chuyện gia đình ra đùa mà.

-Nhưng mày đã thất lạc mười mấy năm nay rồi mà.

-Có người tìm ra tao.

-Nhưng vậy thì mày phải vui chứ,có tin tức về ba ****** mà.

-Tin đó không tốt chút nào.

-Họ mất rồi.-Nhi nói nhỏ hơn,mắt nhìn thẳng vào mắt nó.

-Đúng một phần rồi.

-Còn điều khác tệ hơn nữa sao?

-Tao sắp sang Trung Quốc.

-Cái gì?Trung Quốc?Tại sao?-Nhi thật sự không còn bình tĩnh được nữa.

-Quê hương tao ở đó.

-Mày sẽ sống ở đó luôn?

-Có lẽ vậy.

-Không biết ngày quay về?

-Ừ.

-Ở đó ai chăm sóc cho mày?

-Tao không biết.

Nói tới đây thì mắt Nhi đã rươm rướm rồi nó òa khóc.

-Tao không muốn thấy mày khóc vì tao.-Nói rồi nó bỏ đi ra khỏi lớp một mạch.Trong lớp,mấy thằng con trai thấy Nhi khóc thì bu lại rồi tới mấy đứa con gái cũng sáp lại hỏi xem chuyện gì.Nó thì vẫn đứng ngoài hành lang cho đến khi có tiếng trống vào lớp.

Đúng như nó đoán,chắc Nhi đã kể hết chuyện cho lũ bạn trong lớp nghe.Không khí lớp ảm đạm,mặt đứa nào cũng như cục thịt bằm.Thấy nó vào,lũ bạn sáp lại hỏi thăm,có đứa bảo nó đừng đi.Nó gắng nặn ra một nụ cười:

-Gì vậy,tao đi đến Trung Quốc đấy,nước giàu hơn nước mình mấy chục lần,chứ có phải đi vào chỗ chết đâu.

-Mày đi rồi,tụi tao buồn lắm.-Bọn con gái đồng thanh.

-Tao đi rồi tao sẽ về thăm chúng mày nhá,nhá.-Nó cố gắng cười thật tươi.

-Tao sẽ nhớ mày lắm.-Con Hạnh phim Hàn ôm chầm lấy nó mà khóc.

-Con Hạnh này,đừng khóc nữa,đúng là sến như phim Hàn Quốc.-Thằng Duy thấy bọn con gái khóc,càng làm không khí thêm buồn nên nói.

Và lớp nó cứ như thế đến lúc cô giáo bước vào...

"Tùng...Tùng...Tùng...."Đánh trống tiết 5,tan học.

-Đợi tụi tao một chút.-Thằng Hoàng Mộc lên tiếng.(Cha thằng này làm gỗ)Nói rồi một đám con trai chạy hộc mạng ra khỏi lớp,nó không hiểu gì cũng ở lại.

5 phút sau...

Đám con trai lại chạy về,ôm theo một đống bánh kẹo.Rồi tụi đó xếp bánh chocopie thành mấy tầng,cắm lên vài cây nến nữa.Thì ra tụi nó định làm bữa tiệc chia tay nhỏ cho nó.

-Bánh kem của mày đó,tụi tao chỉ làm được chừng này thôi,cầu nguyện đi.-Thằng Quân lẹo nói với nó.

-Nhanh lên mày.-Thằng Huy gà mái cũng chọt mỏ vào.(thằng này hay giả tiếng gà mái chọc thầy cô.)
Buổi tiệc chia tay.

Lớp nó vẫn náo nhiệt như mọi khi:Đứa leo lên bàn,đứa nhảy trên ghế,đứa thì chạy đuổi bắt mấy thằng con trai vòng vòng quanh lớp.Tiếng đập bàn ghế rầm rầm,tiếng hú hét om sòm,cả lớp như cái chợ vỡ.Như ngày thường thì nó đã tham gia vào những trò này:chạy theo đám con gái để "dùa" bọn con trai nhưng hôm nay thì khác.Nó không còn tâm trạng nào để đùa giỡn vậy nữa,nó ngồi im một cục,suy nghĩ về cuộc nói chuyện ban sáng với dì.

-Ê!-Cái đập vai nhẹ của Nhi khiến nó giật mình.-Sao cái mặt như bánh bao thiu vậy?

Nghe Nhi hỏi nó càng buồn thêm,nó im lặng.

-Ê,mày.Tao hỏi mà không trả lời hả?

Nó nhìn Nhi bằng đôi mắt nghiêm nhất mà nó có,nhấn mạnh từng chữ,nó chậm rãi:

-Tao tìm được tin tức về người thân rồi.

-Cái gì?Mày không đùa chứ?-Nhi sửng sốt.

-Thật.Mày biết tao không bao giờ lấy chuyện gia đình ra đùa mà.

-Nhưng mày đã thất lạc mười mấy năm nay rồi mà.

-Có người tìm ra tao.

-Nhưng vậy thì mày phải vui chứ,có tin tức về ba ****** mà.

-Tin đó không tốt chút nào.

-Họ mất rồi.-Nhi nói nhỏ hơn,mắt nhìn thẳng vào mắt nó.

-Đúng một phần rồi.

-Còn điều khác tệ hơn nữa sao?

-Tao sắp sang Trung Quốc.

-Cái gì?Trung Quốc?Tại sao?-Nhi thật sự không còn bình tĩnh được nữa.

-Quê hương tao ở đó.

-Mày sẽ sống ở đó luôn?

-Có lẽ vậy.

-Không biết ngày quay về?

-Ừ.

-Ở đó ai chăm sóc cho mày?

-Tao không biết.

Nói tới đây thì mắt Nhi đã rươm rướm rồi nó òa khóc.

-Tao không muốn thấy mày khóc vì tao.-Nói rồi nó bỏ đi ra khỏi lớp một mạch.Trong lớp,mấy thằng con trai thấy Nhi khóc thì bu lại rồi tới mấy đứa con gái cũng sáp lại hỏi xem chuyện gì.Nó thì vẫn đứng ngoài hành lang cho đến khi có tiếng trống vào lớp.

Đúng như nó đoán,chắc Nhi đã kể hết chuyện cho lũ bạn trong lớp nghe.Không khí lớp ảm đạm,mặt đứa nào cũng như cục thịt bằm.Thấy nó vào,lũ bạn sáp lại hỏi thăm,có đứa bảo nó đừng đi.Nó gắng nặn ra một nụ cười:

-Gì vậy,tao đi đến Trung Quốc đấy,nước giàu hơn nước mình mấy chục lần,chứ có phải đi vào chỗ chết đâu.

-Mày đi rồi,tụi tao buồn lắm.-Bọn con gái đồng thanh.

-Tao đi rồi tao sẽ về thăm chúng mày nhá,nhá.-Nó cố gắng cười thật tươi.

-Tao sẽ nhớ mày lắm.-Con Hạnh phim Hàn ôm chầm lấy nó mà khóc.

-Con Hạnh này,đừng khóc nữa,đúng là sến như phim Hàn Quốc.-Thằng Duy thấy bọn con gái khóc,càng làm không khí thêm buồn nên nói.

Và lớp nó cứ như thế đến lúc cô giáo bước vào...

"Tùng...Tùng...Tùng...."Đánh trống tiết 5,tan học.

-Đợi tụi tao một chút.-Thằng Hoàng Mộc lên tiếng.(Cha thằng này làm gỗ)Nói rồi một đám con trai chạy hộc mạng ra khỏi lớp,nó không hiểu gì cũng ở lại.

5 phút sau...

Đám con trai lại chạy về,ôm theo một đống bánh kẹo.Rồi tụi đó xếp bánh chocopie thành mấy tầng,cắm lên vài cây nến nữa.Thì ra tụi nó định làm bữa tiệc chia tay nhỏ cho nó.

-Bánh kem của mày đó,tụi tao chỉ làm được chừng này thôi,cầu nguyện đi.-Thằng Quân lẹo nói với nó.

-Nhanh lên mày.-Thằng Huy gà mái cũng chọt mỏ vào.(thằng này hay giả tiếng gà mái chọc thầy cô.)

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro

Tags: