Q1_C51-60_Triệu Hồi Sư
Chương 51 - Lấy đồ của người khác thì phải trả
Lời của Lâm Tuyền khiến Vân Phong muốn mở miệng mắng: Đ*m, lão già không biết xấu hổ kia!
Lâm Tuyền nói lời này cũng thật là da mặt dày, ân oán thế hệ này không nói, ngươi Lâm Gia chiếm gia sản Vân Gia, còn có nhục nhã và ức hiếp, âm mưu sát hại Người Vân Gia! Hận cũ hận mới mấy trăm năm nay, hơn nữa Vân Khải đã chết, chỉ một Lâm Mông cùng Lâm Sâm là có thể hóa giải? Cho dù Vân Cảnh đồng ý, liệt tổ liệt tông Vân Gia cũng sẽ không đồng ý!
Ngươi kính ta một thước, ta còn cho ngươi một trượng, nếu động vào Vân Thị, phải trả lại gấp trăm lần!
Người Vân Gia ân oán rõ ràng, Lâm Tuyền nói lời này đúng là nói nhảm, Lâm Tuyền nghe được Vân Cảnh nói thần sắc đột nhiên trầm xuống, hắn cũng biết mình như nói đùa, nhưng bây giờ có thể có biện pháp gì? Ngoài khẩn cầu Vân Gia có thể cho hắn lối thoát, thực lực chiến sĩ tứ cấp như hắn chẳng thể làm gì trước mặt Vân Cảnh!
"Các ngươi muốn như thế nào? Muốn thế nào mới có thể buông tha cho Lâm Gia?" Lâm Tuyền phẫn hận gào thét, hắn bây giờ hoàn toàn không còn vẻ cao cao tại thượng, hắn bây giờ ngoài thỏa hiệp, còn có thể làm gì! Là hắn đánh giá sai thực lực Vân Phong, là hắn xem thường Vân Gia!
Buông tha? Vân Phong lạnh lùng cong khóe miệng, nếu như bây giờ đổi thân phận, Lâm Gia có bỏ qua cho Vân Gia không? Hận cũ cùng nợ máu, buông tha...... ở đâu ra thế!
Vân Phong ý bảo phụ thân đừng nói, thủ dùng sức đánh mạnh vào mặt Lâm Miểu, Lâm Tuyền nhìn thấy mí mắt nhảy dựng, quyền nắm chặt, ra tay với Lâm Miểu mà không kiêng kị gì trước mặt hắn, Vân Phong chết tiệt!
Lâm Miểu tỉnh lại trong cơn đau, vừa tỉnh thì thấy đại ca Lâm Tuyền, lập tức mở miệng, không rõ nói gì, mơ hồ có thể nghe được hắn gọi đại ca.
Sắc mặt Lâm Tuyền nhất thời khó coi, nếu hai đệ đệ đều chết hắn bây giờ đơn giản chính là cá chết lưới rách, nhưng bây giờ Lâm Miểu không chết, hắn không thể hành động thiếu suy nghĩ!
Trong tay Vân Phong dẫn theo Lâm Miểu, mắt nhìn Lâm Tuyền, cũng không nể mặt vì tuổi tác của hắn, "Gia chủ Lâm Gia, muốn đổi Lâm Miểu về, phải xem thành ý của ông."
Lâm Tuyền vừa nghe, thân mình lập tức khẽ run lên, trong lòng đã có cân nhắc, lời này của Vân Phong là muốn Lâm Gia trả lại tài sản đã chiếm của Vân Gia, tuy tài sản xác thực không ít, nhưng dưới sự kinh doanh của Lâm Gia mấy trăm năm nay, mơ hồ đã trở thành trụ cột kinh tế của Lâm Gia, bây giờ muốn trả lại hết, chẳng phải là róc thịt ư!
"Sao thế, Gia chủ Lâm Gia đến bây giờ còn do dự sao?" Vân Phong lạnh như băng nói, Lâm Tuyền hung hăng cắn răng một cái, thôi, chỉ cần hắn và tam đệ bình an, bằng bọn họ còn sợ không kiếm được tiền ư? Bây giờ quan trọng là bảo vệ mạng của tam đệ!
"Ta biết rồi, quản gia!" Lâm Tuyền cao giọng quát, lập tức có người đi đến, nhưng người đi vào có chút sợ hãi nhìn cảnh tượng trước mắt, hoàn toàn hoảng thần.
"Gia, gia, gia, gia chủ, này, này, này, này......"
Lâm Tuyền chau mày, cũng không nghĩ nhiều, lập tức nói, "Đến phòng ta, đem tất cả địa khế, phòng khế của Lâm Gia lấy đến đây!"
Vân Phong vừa nghe, mày nhẹ nhàng chau lại, cười cười bổ sung một câu, "Còn có văn tự kinh doanh nữa."
Sắc mặt Lâm Tuyền đột nhiên tối đi, hắn vốn lòng dạ hẹp hòi, địa khế, phòng khế đều giao cho Vân Gia không sao cả, chỉ cần Lâm Gia còn có sản nghiệp kinh doanh, muốn đông sơn tái khởi cũng dễ dàng, nhưng lại không nghĩ rằng tâm tư như vậy, cũng hoàn toàn bị phá.
"...... Còn có văn tự kinh doanh." Chịu đựng đau xót, Lâm Tuyền nói thêm một câu, hung hăng trừng mắt nhìn Vân Phong, trong lòng càng hận Vân Phong, Vân Gia, Lâm Tuyền hắn thề, chỉ cần hắn có thể quật khởi, nhất định sẽ không bỏ qua cho Vân Gia, nhất định dùng mọi cách diệt sạch Vân Gia!
Người vào còn mơ hồ nhưng cũng hiểu được, Vân Gia đã đến, lúc này run rẩy chạy ra ngoài, lập tức mang đồ Lâm Tuyền dặn đến, giao vào tay Lâm Tuyền, một chồng văn tự thật dày, có thể thấy được Lâm Gia đã tích được bao tiền của mấy trăm năm nay.
"Tất cả ở đây!" Lâm Tuyền giơ văn tự trong tay, Vân Phong gật đầu, Vân Gia cũng hiểu, tuy Lâm Gia chiếm tài sản của Vân Gia, nhưng mấy trăm năm kinh doanh đã khiến người ta hoàn toàn quên mất, muốn quang minh chính đại thu lại chỉ có Lâm Tuyền chắp tay tự nguyện dâng lên.
Lâm Miểu vừa thấy văn tự thật dày kia, không khỏi đau lòng, đó là tất cả cơ nghiệp của Lâm Gia...... Lại bị cầm đi, lại......
Vân Phong nhấc tay, Lâm Miểu văng ra ngoài, mà Nhục Cầu trên vai Vân Phong cũng nhẹ giọng kêu, thân mình hóa thành một dòng điện chạy thẳng đến chỗ Lâm Tuyền, Lâm Tuyền chỉ cảm thấy bị giật một cái, văn tự vừa rồi còn trong tay đã bị cầm đi.
Nhìn Lâm Miểu chật vật cuối cùng cũng bình an vô sự, Lâm Tuyền nhẹ nhàng thở ra, móng vuốt nhỏ của Nhục Cầu cầm lấy văn tự giao cho Vân Phong, Vân Phong cười tủm tỉm vỗ đầu Nhục Cầu, vui mừng vì sự thông minh của nó.
"Đại ca......" Lâm Miểu lắp bắp kêu to, Lâm Tuyền cho hắn một ánh mắt an tâm, cởi trói cho Lâm Miểu, thấp giọng nói bên tai hắn, "Tam đệ, chỉ cần còn mạng là quan trọng nhất, đợi cho Lâm Gia chúng ta đông sơn tái khởi, ta nhất định sẽ diệt chúng, báo thù cho nhị đệ!"
Lâm Tuyền nghiến răng nghiến lợi khiến Lâm Miểu đột nhiên trừng lớn mắt, nếu chỉ có thế, Lâm Miểu nhất định cũng như Lâm Tuyền, không diệt Vân Gia thề không bỏ qua, nhưng Lâm Miểu đã chính mắt thấy Tiểu Hỏa, trong lòng tràn đầy sợ hãi với Vân Gia.
"Đại ca, đừng......" Lâm Miểu lắp bắp, Lâm Tuyền cũng nghe không rõ ràng lắm hắn đang nói cái gì, chỉ thấy Lâm Miểu lắc đầu, Lâm Tuyền có chút khó hiểu, bởi vì hắn thấy sợ hãi trong mắt Lâm Miểu?! Hắn sợ hãi cái gì?
Vân Phong thấy Lâm Miểu lắc đầu, còn có ánh mắt sợ hãi nhìn mình, tự nhiên biết hắn đang sợ cái gì, Triệu hồi sư, nghề tôn quý nhất trên đại lục, chỉ cần tin tức Vân Gia xuất hiện Triệu hồi sư đến tai quốc chủ Tạp Lan Đế Quốc, chỉ là một Lâm Gia, Vân Gia chưa mở miệng, hoàng thất Tạp Lan Đế Quốc cũng sẽ tiêu diệt họ.
Lâm Miểu bây giờ chỉ muốn nhanh đi khỏi Xuân Phong Trấn, cách Vân Gia càng xa càng tốt, báo thù? Hắn bây giờ ngay cả báo thù cũng không dám nghĩ! Đối đầu với Triệu hồi sư, Lâm Gia sẽ trở thành địch nhân của Tạp Lan Đế Quốc!
"Vân Gia đã lấy lại được đồ mình muốn, còn chưa đi sao?" Lâm Tuyền nhìn ba người Vân Phong vẫn đứng kia, không khỏi dâng lên lửa giận, nhưng hắn như đã quên, mục đích Vân Gia lần này đến Lâm Gia, cũng không phải chỉ là giành về gia sản.
Vân Phong từ từ cong khóe môi, chế giễu nhìn Lâm Tuyền, ánh mắt kia khiến Lâm Tuyền rét run, lập tức đứng dậy, quát lớn nói: "Ngươi nhìn gì!"
Vân Phong cười khẽ thành tiếng, "Có qua có lại mới toại lòng nhau, Lâm Gia hại Vân Gia vô số lần, chúng ta không đáp lễ thì chẳng phải thất lễ ư?"
Vân Phong khiến Lâm Tuyền giận đến đỏ mắt, mặc hắn nghĩ thế nào cũng chẳng ngờ, dâng toàn bộ gia sản là có thể bảo toàn một mạng ư, bọn họ căn bản không muốn buông tha!
Là ai nói Vân Gia ngay thẳng vô tư, là ai nói Vân Gia hiên ngang lẫm liệt, Vân Gia lúc cần ác sẽ đủ độc.
Vân Thăng và Vân Cảnh nghe lời Vân Phong đều cảm thấy đầy khoái ý trong lòng, nếu luận mồm mép bọn họ không sắc bén bằng Vân Phong, Người Vân Gia luôn không có công phu miệng lưỡi, cũng không thích tranh luận cùng người ta, nhưng đấu võ mồm cũng có hiệu quả kiểu khác.
Lâm Miểu vừa thấy lập tức biết mình khó thoát khỏi cái chết, nhìn nhị ca Lâm Sâm chết thảm, Lâm Miểu càng thêm bi thương, lập tức hung hăng cắn lưỡi, miệng tràn ra máu tươi, thân mình run rẩy ngã xuống.
"Tam đệ!" Lâm Tuyền vừa thấy, căn bản không kịp ngăn cản, chỉ có thể trơ mắt nhìn Lâm Miểu chết đi, mắt Lâm Miểu tràn đầy hối hận cùng tuyệt vọng vô tận.
"Được lắm Vân Gia, được lắm Vân Phong!" Lâm Tuyền cười ha ha một tiếng, đáy lòng tràn đầy chua sót, gia sản không còn, huynh đệ không còn, mình hắn thì có thể làm gì, chẳng gì cả.
Nếu Lâm Mông không hành hạ Vân Phong đến chết, như vậy mọi chuyện sẽ không bắt đầu, đồ giành từ người khác, đều phải trả lại.
Chương 52 - Lâm gia, diệt
"Lâm Tuyền thẹn với liệt tổ liệt tông, hôm nay rơi vào cục diện này, Lâm Tuyền ta không còn lời nào để nói." Lâm Tuyền đỏ mắt nhìn đầu nhị đệ Lâm Sâm trên đất, lại nhìn Lâm Miểu chết thảm, ba người Vân Gia đứng trước mặt hắn, trong tay cầm toàn bộ gia sản Lâm Gia, hắn hận, sao lại không hận, nhưng còn lối thoát ư, Lâm Gia còn đường sống ư???
"Lâm Tuyền, tự ngươi động thủ đi." Vân Phong quét qua Lâm Tuyền, Lâm Tuyền cười chua sót, đúng vậy, bây giờ Lâm Tuyền hắn ngay cả năng lực liều chết cũng không có, chiến sĩ tứ cấp có thể làm gì? Cho dù có năng lực công kích có thể khiến Vân Gia có chút tổn thất nào sao? Lâm Tuyền cười ha ha, rút ra chủy thủ bên hông, nhìn hai đệ đệ, tay đột nhiên giơ cao, chủy thủ đâm thẳng vào bụng.
"Vân, gia...... Thủ, hạ, lưu, tình......" Hơi thở mong manh, Lâm Tuyền trừng mắt nhìn Vân Phong cầu xin, hắn có thể chết, huynh đệ hắn có thể chết, nhưng những người khác đều vô tội!
"Vân Gia ta không phải người ác độc, không giống các ngươi!" Vân Thăng nhìn Lâm Tuyền tự sát nói một câu, Lâm Tuyền sắp tắt thở từ từ cong khóe miệng, đúng vậy, ác độc...... Vân Gia xác thực không phải là người như thế, những người Lâm Gia còn lại cũng có thể yên tâm đi...... tội nhân hắn cũng nên đi lĩnh tội.
Lâm Tuyền ngã xuống, không còn biểu cảm, chỉ trong một đêm, ba huynh đệ Lâm Gia đều đoản mệnh, những người Lâm Gia khác cũng không thể hiện thái độ như ba huynh đệ Lâm Tuyền, huống hồ tất cả tài sản Lâm Gia đã vào tay Vân Gia, Lâm thị, gia tộc lớn mấy trăm năm ở Xuân Phong Trấn chỉ trong một đêm, hoàn toàn xoá tên khỏi Xuân Phong Trấn!
"Lâm Gia nghe đây! Hạn cho các ngươi trước ngày mai phải ra khỏi Xuân Phong Trấn, những kẻ ngày mai còn chưa đi, đừng trách Vân Gia không cho các ngươi cơ hội rời đi!"
Vân Phong đột nhiên quát lớn, tiếng thét mang sức mạnh của chiến sĩ cấp 6 vang lên trong đêm yên tĩnh, bao trùm cả Xuân Phong Trấn, không chỉ người Lâm Gia nghe được, tất cả mọi người ở Xuân Phong Trấn hai tai đột nhiên chấn động! Lâm Gia, không còn?!
Gia chủ Mai Gia Mai Nhiên đang nhắm mắt tu luyện đột nhiên mở hai mắt, tinh quang hiện lên, vừa rồi giọng nói của Vân Phong xuyên qua chiến khí phòng ngự của hắn tiến vào, tiếng vọng vang bên tai, thần sắc Mai Nhiên không khỏi hơi đổi, lập tức đứng dậy, "Vân Gia Vân Phong, thực lực lại đã tới lục cấp sao? Nha đầu kia đã làm gì, tốc độ tiến bộ quá kinh người, hay là Vân Gia phẫn trư ăn hổ?"
Mai Nhiên chau mày suy nghĩ sâu xa, thiên phú khủng bố cùng thực lực của Vân Phong, đây chắc là con át chủ bài của Vân Gia rồi, chẳng lẽ Vân Gia vẫn âm thầm bồi dưỡng sao? Chẳng lẽ lần đó là giả chết? Mai Nhiên nghĩ đến đây không khỏi có chút tự giễu, nếu đúng là thật, Vân Gia có năng lực thế nào, hắn còn chưa rõ? Chỉ có thể nói, tiểu nha đầu Vân Gia thật sự khiến người ta kinh ngạc, nếu không có nàng, Lâm Gia làm sao có thể ngã mạnh đến thế.
Bây giờ Lâm Gia đã không còn chốn dung thân hoàn toàn xoá tên ở Xuân Phong Trấn, ba đại gia tộc ở Xuân Phong Trấn chỉ còn Vân Gia và Mai gia!
Mai gia dựa vào thực lực của mình vẫn có thể ngồi vững vị trí lão đại, nhưng Vân Gia lại sắp tiếp nhận toàn bộ tài sản Lâm Gia, lão đại Xuân Phong Trấn sẽ là ai, khó mà nói rõ.
Mai Nhiên nghĩ đến đây, không khỏi cười chua sót, lúc trước mình quyết định bo bo giữ mình sai lầm rồi......
Đêm hôm đó, tất cả người họ Lâm không dám lưu lại Xuân Phong Trấn nữa, tuy không biết chuyện gì xảy ra, nhưng quản gia Lâm Gia đã nói rõ tình hình hiện trường, Lâm Gia không thể sống ở Xuân Phong Trấn nữa, Gia chủ Lâm Gia đã chết sạch!
Người họ Lâm hoang mang rối loạn bỏ chạy, chỉ bằng bọn họ chẳng có nổi nửa điểm thực lực nào có ai dám ở lại? Mà các gia tộc nhỏ lúc trước giúp đỡ Lâm Gia chèn ép Vân Gia, giờ phút này hoảng sợ không chịu nổi, sợ vận mệnh của Lâm Gia sẽ lại rơi vào đầu mình.
Nhất là đám người đi theo Lâm Mông, đều bị gia tộc giáo huấn, kết giao với ai không kết lại đi chơi với Lâm Mông Lâm Gia! Giờ thì vui rồi, Lâm Gia chết sạch, Xuân Phong Trấn không còn Lâm thị, đám hài tử đi theo Lâm Mông, cũng tự nhiên sợ hãi Vân Phong, tuy không trực tiếp ra tay, nhưng phất cờ hò reo ủng hộ Lâm Mông, còn châm chọc khiêu khích Vân Phong.
Trước cửa Vân Gia nay đã khác xưa, mỗi ngày đều có rất nhiều người đăng môn bái phỏng, có người chủ động lấy lòng, có muốn chủ động mượn sức, ngoài Mai gia vẫn ổn tọa như Thái Sơn, các tiểu gia tộc gần như đều xông đến.
Vân Gia ngoài ba cha con Vân Phong, bây giờ ngay cả người trông cửa cũng thẳng lưng, chặn hết đám người cầu kiến, trên mặt có kiêu ngạo cùng tự hào, ai nói Vân Gia xong đời chứ, ai nói Vân Gia vận số đã hết? Vân Gia bây giờ đang quật khởi, Lâm Gia kia chỉnh là một ví dụ không thể tốt hơn!
Ngoài cửa náo nhiệt rầm rầm, Vân Phong và Vân Thăng tự nhiên biết, hai huynh muội nhìn nhau cười, đều có chút bất đắc dĩ, đúng là nước lên thì thuyền lên, thân phận cũng đề cao, trước kia Vân Gia có từng có cảnh tượng như bây giờ? Mỗi người tránh né còn không kịp, trước kia chỉ sợ dính đến Vân Gia, bây giờ thì tranh nhau chạy đến.
Vân Thăng kéo tay Vân Phong, hai huynh muội giờ phút này đang lẳng lặng đứng ngoài từ đường Vân Gia, cửa từ đường đóng chặt, hai huynh muội thần sắc nghiêm túc, không nói gì, Vân Cảnh ở bên trong từ đường.
Vân Phong nhìn đại môn từ đường, biết tâm tình phụ thân nhất định không thể bình tĩnh, Vân Gia áp lực đến trăm năm, Vân Gia bị khuất nhục trăm năm, rốt cục đã kết thúc, rốt cục đã xong!
Tuy đây mới là bước đầu tiên, tuy vẫn chưa là gì, nhưng Vân Cảnh kích động khó có thể che lấp, khi trở lại Vân Gia liền vào từ đường, đến bây giờ vẫn chưa đi ra.
Cuối cùng cánh cửa cũng mở, Vân Cảnh mặt không thay đổi nghiêm túc xuất hiện trước mặt hai huynh muội, thấy Vân Thăng và Vân Phong vẫn chờ bên ngoài, Vân Cảnh lộ ra vẻ mặt vui mừng, nữ nhi và nhi tử của ông đều đã trưởng thành, đã biết gánh vác rồi!
"Phong Nhi, con vào đi."
Vân Phong gật đầu, Vân Thăng cũng buông tay Vân Phong, cho muội muội một ánh mắt cổ vũ, Vân Phong cười cười, đi vào từ đường, phụ thân đi sau đóng cửa lại, Vân Phong không nghĩ ngợi gì liền quỳ xuống!
Vân Cảnh cũng quỳ gối g bên cạnhVân Phon, hai cha con đều nhìn bài vị tổ tông trên từ đường, bức họa tổ tiên ở ngay phía trước, nụ cười kia càng thêm cuồng ngạo, tự tin!
"Vân Phong, con có thể gánh vác kỳ vọng mấy trăm năm của Vân Gia không?"
Mắt Vân Phong vừa động, bàn tay lặng lẽ nắm bàn tay bên cạnh, "Có!"
"Vân Phong, con có thể gánh vác kỳ vọng mấy trăm năm của Vân Gia không?"
"Có!"
"Vân Phong, con có thể vì Vân Gia mà hi sinh cả tính mạng không?!"
Vân Phong đột nhiên nắm chặt tay, mắt ngóng nhìn bài vị liệt tổ liệt tông, trên kia là các hế hệ Vân Gia, những người đảm đương Vân Gia mấy trăm năm nay! Mà nàng sẽ tiếp tục trọng trách này, dù có nặng nề, dù có mệt mỏi, nhưng nàng tình nguyện, đây chính là nhà của nàng!
"Có!"
Tiếng vang rõ ràng không ngừng vang vọng ở từ đường, Vân Cảnh nhắm mắt rồi lại mở ra, trên mặt tràn đầy kiêu ngạo cùng tự hào! Vân Phong quỳ gối nơi đó, chỉ cảm thấy trên vai có một bàn tay đặt lên, ngẩng đầu thì thấy ánh mắt dịu dàng của phụ thân.
"Phong Nhi, vất vả cho con."
Gánh nặng của Vân Gia đặt lên đôi vai gầy yếu của Vân Phong, Vân Cảnh sao lại không đau lòng? Vân Phong dù sao cũng là một nữ hài tử, tuy trong thế giới vi tôn cường giả nam nữ không khác biệt, nhưng nữ luôn yếu đuối hơn.
Vân Phong nở nụ cười, nụ cười này đã xua tan hoàn toàn lo lắng của Vân Cảnh, "Phụ thân, Vân Gia sẽ đứng ở nơi rất cao, hãy tin con!"
Vân Cảnh sửng sốt, sau đó mỉm cười, bàn tay to xoa đầu Vân Phong, "Phụ thân tin con."
Chương 53 - Cự tuyệt Vũ học viện
Vân Cảnh đứng lên, Vân Phong cũng đứng lên, lúc này lời tổ tiên vẫn quanh quẩn trong đầu Vân Phong, "Tiểu tử, con có nhận ra..."
Tổ tiên khiến Vân Phong có chút ngờ vực, nhận ra chuyện gì? Chẳng lẽ tổ tiên phát hiện ra cái gì? "Tổ tiên phát hiện ra gì ạ?"
Vân Phong theo bản năng giương mắt nhìn về phía bức họa tổ tiên ở giữa từ đường, dáng vẻ tự tin mỉm cười kia lại có vẻ giống Vân Phong.
"Con có nhận ra không, ta rất suất đấy."
Vân Phong sửng sốt, thần sắc có chút xấu hổ, nhìn bức họa thêm vài lần, nói thật tổ tiên rất tuấn tú, nhưng mèo khen mèo dài đuôi thì thật là......
"Tổ tiên nói đúng......" Vân Phong trả lời một câu trong lòng, tổ tiên rất vui vẻ cười ha ha một tiếng, "Ta đã nói tóc ngắn mới đẹp, mấy lão già đó lúc trước còn phản đối, may mà ta vẫn kiên trì..."
Nghe tổ tiên nói liên miên, Vân Phong bất đắc dĩ lắc đầu, lão ngoan đồng, từ này rất hợp với tổ tiên, đã một đống tuổi rồi, ít nhất cùng vài trăm tuổi... lại còn để ý chuyện đấy... tâm tình nặng nề cũng bị tổ tiên làm nhẹ bớt, đi theo phụ thân rời khỏi từ đường, Vân Phong nhìn lão giả xuất hiện trước mặt, cảm thấy có chút bất ngờ.
Vân Cảnh cũng sửng sốt, lại thấy lão giả cười ha ha, có chút xin lỗi chắp tay với Vân Cảnh, "Gia chủ Vân Gia, mạo muội tới chơi, không làm phiền chứ."
Vân Cảnh cũng chắp tay, nhìn lão giả trước mặt lại nhìn thoáng qua Vân Phong, "Hiệu trưởng đại nhân tới, đương nhiên không phiền, hiệu trưởng đại nhân mời."
Lão giả lắc lắc đầu, ánh mắt nhìn chằm chằm Vân Phong, cười hớ hớ hỏi, "Tiểu gia hỏa, ngươi cũng nên về Vũ học viện thôi, chuyện Lâm Gia đã xong cả rồi."
Vân Thăng vừa nghe có chút nóng nảy, muội muội bảo bối của hắn là Triệu hồi sư, về Vũ học viện làm gì, tất nhiên làm chiến sĩ không tệ, nhưng cũng không thể bằng Triệu hồi sư!
Vân Cảnh đưa mắt bảo Vân Thăng an tâm, hai phụ tử không nói gì, chuyện này để Vân Phong tự mình giải quyết cho thỏa đáng, dù sao hiệu trưởng Vũ học viện là đến tìm Vân Phong.
Vân Phong nghe xong mỉm cười, tổ tiên lúc này cũng than thở, "Về Vũ học viện á, tiểu gia hỏa con đừng dao động, thứ to con ngu xuẩn đó so thế nào được với Triệu hồi sư!"
Vân Phong hiểu rõ, tất nhiên phần lớn người Đông Đại Lục tu luyện chiến sĩ, nhưng đó là do thể chế, nếu như có thể, mỗi người đều mơ trở thành Triệu hồi sư! Triệu hồi sư không thể tu luyện chiến sĩ? Đầu óc cũng không phải bị hóa đá. Huống hồ khí mạch Vân Phong bị phế bỏ thật, đã vô duyên với chiến sĩ rồi.
"Đa tạ hiệu trưởng đại nhân, xin thứ cho Vân Phong vô lễ, Vũ học viện con không thể về."
"Không về Vũ học viện?" Hiệu trưởng kinh ngạc lập lại một câu, khi hiểu được ý Vân Phong, có chút nóng nảy, năm nay còn chờ Vân Phong làm hãnh diện Vũ học viện Xuân Phong Trấn, tiểu gia hỏa này lại không đến! Danh sách kia cũng không cần?
"Vân Phong, Vũ học viện đã cho con vào danh sách, chẳng lẽ con định bỏ cơ hội đến Võ Thần học viện?" Hiệu trưởng cao giọng, thậm chí mang theo điểm bức bách.
Khóe miệng Vân Phong giật nhẹ, Võ Thần học viện? Thiên tài đều muốn tiến vào nơi đó học tập, nếu thật lòng muốn tu luyện, nàng cũng sẽ chọn trường học ma pháp, dù sao Triệu hồi sư vẫn ma pháp sư, tu luyện ma pháp cũng không lạ, Võ Thần học viện? Miễn đi.
"Hiệu trưởng đại nhân, Vũ học viện không phải còn có Mai Băng sao? Thực lực của hắn cũng rất cao."
Hiệu trưởng lập tức muốn mở miệng phản bác, Mai Băng căn bản không thể so với Vân Phong! Nhưng lời này thật sự không ổn, cố gắng nuốt trở vào, "Tiểu gia hỏa, tiến vào Võ Thần học viện là cơ hội hiếm có, con sẽ có thành tựu, đến lúc đó Vân Gia cũng một bước thăng thiên!"
Hiệu trưởng vẫn chưa từ bỏ ý định, một yêu nghiệt như vậy vô duyên vô cớ chạy mất đúng là không cam lòng, nhưng đệ tử phải tự nguyện, nàng không muốn, ngươi cũng không thể cứng rắn ép buộc.
"Hiệu trưởng đại nhân, cả Vân Gia sao có thể đặt lên người một nữ tử?" Vân Cảnh thản nhiên nói ra một câu, hiệu trưởng lúng ta lúng túng trả lời, "Gia chủ Vân Gia nói cũng đúng, nhưng......" Nhưng bỏ lỡ tiểu gia hỏa này, đúng là rất đáng tiếc.
"Cảm ơn ý tốt của hiệu trưởng đại nhân, nếu Phong Nhi không muốn, tự nhiên ta cũng sẽ không phản đối, hiệu trưởng đại nhân lần này vất vả rồi." Vân Cảnh chắp tay với hiệu trưởng, tuy trên thực tế Vân Phong đã gánh cả Vân Gia, nhưng trong lòng Vân Cảnh, ông sẽ không để Vân Phong gánh tất cả, ông không chỉ là Gia chủ Vân Gia, ông còn là phụ thân của Vân Phong!
Huống hồ Vân Phong còn có một ca ca, có ông, có Vân Thăng, Vân Phong làm sao phải gánh vác tất cả, dù đôi vai nhỏ bé của nàng có thể, phụ thân của nàng, đại ca của nàng cũng sẽ không đồng ý.
Hiệu trưởng thấy vậy cũng tự nhiên hiểu được, Vân Phong sẽ không đến Vũ học viện, tuy còn có một Mai Băng, tuổi đó đã đến tứ cấp giai đoạn trước cũng hơn người rồi, nhưng so sánh với Vân Phong, đúng là......
Hiệu trưởng chưa từ bỏ ý định nhìn Vân Phong vài lần, Vân Phong cũng chỉ có thể cười xấu hổ, "Ai, tiểu gia hỏa hy vọng có một ngày, con sẽ không hối hận...... Ai......" Hiệu trưởng thở dài rời khỏi Vân Gia, sau khi hiệu trưởng đi, Vân Thăng kéo tay Vân Phong, nhấc người nàng lên cao, ôm vào trong ngực như ôm tiểu hài tử, động tác này khiến Vân Phong khẽ đỏ mặt.
"Đại ca, muội không phải tiểu hài tử, huynh mau buông ra!" Vân Phong bất an giật giật người, Vân Thăng vẫn ôm chặt không buông tay, ánh mắt đầy yêu thương, vừa rồi Vân Phong đi vào từ đường, hắn sao lại không biết phụ thân nói gì, nghĩ đến trọng trách nặng nề đều đặt trên đôi vai nhỏ bé này, Vân Thăng có vài phần xấu hổ, cũng càng kiên định cố gắng quyết tâm, giúp muội muội chia sẻ một phần!
"Phong Nhi nếu không đến Võ Thần học viện, vậy cùng đại ca đến trường học ma pháp đi!" Vân Thăng khiến Vân Phong sửng sốt, Vân Cảnh có chút đăm chiêu nhìn Vân Phong, ý bảo Vân Thăng buông Vân Phong.
"Phong Nhi, đường sau này nên đi thế nào, con đã nghĩ chưa?"
Vân Phong gật đầu, con đường kế tiếp nàng đã nghĩ thông, nếu đã giải quyết xong Lâm Gia, Vân Gia đã đòi lại được tất cả, nàng có thể yên tâm rời đi, tôi luyện mới nhanh chóng trưởng thành! Chuyện vào trường học với Vân Phong mà nói không thành vấn đề, dù sao trường học cũng không giúp ích cho việc trở thành Triệu hồi sư, đã có tổ tiên chỉ dạy rồi, nhưng đại ca là ma pháp sư, mình cũng cần tu luyện ma pháp, đến trường học ma pháp đối với việc tu luyện ma pháp cũng có ích.
Vân Cảnh gật đầu, "Nếu như vậy thì tốt, mấy ngày nữa là ngày học viện ma pháp của đế quốc chiêu sinh, con hãy đi xem cùng Vân Thăng đi."
Vân Thăng vừa nghe lập tức vẻ mặt vui sướng, Vân Phong nhìn dáng vẻ đại ca vui vẻ cũng gật đầu, trường học đế quốc gì đó nàng chẳng có hứng thú, nàng chỉ đi cùng đại ca, chỉ cần Vân Thăng vui vẻ, có gì mà nàng không thể làm?
Chương 54 - Nhân tài
Do thể chế ở Đông Đại Lục, số chiến sĩ chiếm đến 8 phần, dù là lực lượng vũ trang của đế quốc cũng do chiến sĩ làm chủ, trong chiến sĩ cũng có không ít cường giả, nhưng chiến đấu cũng không thể chỉ chú trọng một bên, ma pháp sư cũng có địa vị không thấp.
Tuy số lượng ma pháp sư kém xa chiến sĩ, thậm chí số lượng ma pháp sư của tứ đại đế quốc cũng không thể bằng số chiến sĩ ở một hai thành thị, tuy tổng thể ma pháp sư không mạnh bằng chiến sĩ, nhưng địa vị ma pháp sư không thấp, thậm chí còn cao hơn chiến sĩ một tầng.
Ma pháp sư am hiểu vận dụng ma pháp là sát thủ đường dài, tuy không có ma thú như Triệu hồi sư, nhưng ma pháp cường đại cũng khiến thực lực bọn họ không tầm thường, chiến sĩ tuy lực lượng cường hãn, nhưng gặp ma pháp sư cũng phải suy nghĩ, ma pháp cường đại không thua chiến kĩ, thậm chí còn siêu việt hơn chiến kĩ!
Ma pháp sư thân thể gầy yếu có thể điều động các loại nguyên tố lực hình thành công kích, phòng ngự kết hợp hoàn mỹ, một ma pháp sư cường đại có thể giải quyết được cả chiến sĩ cao hơn một cấp.
Ma pháp sư có thực lực được hưởng địa vị rất tôn quý ở Đông Đại Lục, nguyên tắc chiến đấu không thể thiếu nguyên tố, mỗi ma pháp sư sinh ra đều là chuyện khiến người ta vui mừng, đương nhiên Triệu hồi sư cường đại mà thần bí vẫn làm người ta chỉ dám nhìn từ xa, mấy trăm năm nay, Đông Đại Lục sinh ra năm Triệu hồi sư, đã từ từ ngã xuống, chẳng còn lại ai, có được Triệu hồi sư sẽ khiến đế quốc đó càng cường đại, mà Tạp Lan Đế Quốc, quốc gia quê hương của Vân Phong không biết đã mỏi mắt suốt bao năm chờ mong Triệu hồi sư sinh ra.
Mọi người đều biết Triệu hồi sư giống ma pháp sư, điều này cũng khiến các ma pháp sư được kỳ vọng, dù kỳ vọng thật xa vời.
Trường học ma pháp Ma Tang là trường dạy ma pháp duy nhất của Tạp Lan Đế Quốc, số lượng ít hơn so với Võ Thần học viện, Trường học ma pháp Ma Tang là duy nhất, trước mắt số đệ tử và lão sư cũng không đến nghìn người.
Toàn bộ ma pháp sư của Tạp Lan Đế Quốc gần như đều tiến hành tu luyện trong này, Trường học ma pháp Ma Tang được Tạp Lan Đế Quốc rất coi trọng, tuy thực lực chỉnh thể không mạnh, nhưng kỳ vọng vẫn không giảm, nhất là ngày chiêu sinh hàng năm của Trường học ma pháp Ma Tang, lại khiến cho Tạp Lan Đế Quốc dâng trào sóng nhiệt.
Trường học ma pháp Ma Tang chiêu sinh không chỉ đơn giản là thu ma pháp sư, quan trọng hơn là, tìm ra Triệu hồi sư! Nếu Triệu hồi sư chính là ma pháp sư, như vậy những ma pháp sư trẻ tuổi thiên tư không tầm thường đều có thể trở thành Triệu hồi sư? Chủ vị Tạp Lan Đế Quốc đều nghĩ thế, nhưng Triệu hồi sư mới chỉ có ở Vân Gia, họ hiểu rất ít về Triệu hồi sư, tuy chưa một ma pháp sư trẻ tuổi nào có thể trở thành Triệu hồi sư, nhưng Tạp Lan Đế Quốc vẫn chưa từ bỏ ý định.
Triệu hồi sư có thể làm dễ thế ư? Không nói đến tinh thần lực phải đạt đến trình độ nhất định, còn phải cảm ứng được nguyên tố lực trên người ma thú, không chỉ như thế, còn phải lĩnh ngộ Khế Ước Chi Trận của mình, cho dù hai điều trước đã được tổng kết, nhưng Khế Ước Chi Trận nếu như không phải Triệu hồi sư, người ngoài làm sao có thể biết?
Khế Ước Chi Trận không lĩnh ngộ được, sao có thể trở thành Triệu hồi sư? Tạp Lan Đế Quốc mù quáng tìm kiếm như thế, hiển nhiên là kết quả không như ý, chỉ có hi vọng hão huyền mà thôi, nhưng Chủ vị Tạp Lan Đế Quốc cũng chưa từng nghĩ đến, ở Xuân Phong Trấn, tại Vân Gia đã nghèo túng đến cực điểm, Triệu hồi sư mà họ khao khát nhất, lặng yên sinh ra.
Vân Phong đang tiến hành kết nối nguyên tố lực, thực lực của nàng đã là lục cấp hậu kỳ, đã mơ hồ có xu thế đi đến lục cấp cao nhất, chỉ cần đột phá đến lục cấp cao nhất, như vậy tiến vào thất cấp cũng không phải việc khó.
Tuy hậu kỳ và cao nhất chỉ cách nhau một bước, nhưng cũng không đơn giản như vậy, Vân Phong tiến hành kết nối nguyên tố lực mỗi ngày, khẽ vươn vai, biển tinh thần lực càng rộng, ban đầu Tinh thần lực của Vân Phong như đại hải, tuy rộng lớn nhưng thực chất lại không mạnh, bây giờ tinh thần lực lại mơ hồ có trạng thái dung hợp, giống như bắt đầu ngưng tụ lại, sắp phát sinh biến hóa.
"Tiểu gia hỏa, đây là dấu hiệu bước vào giai đoạn cao cấp, chỉ cần đến cửa thất cấp, con sẽ thấy, cao cấp là một lĩnh vực hoàn toàn mới." Tổ tiên truyền lời đến, Vân Phong hiểu ý cười, thất cấp hẳn là sẽ đột phá không lâu nữa, nghĩ đến nơi trường học ma pháp chiêu sinh, Vân Phong cảm thấy có chút khéo, địa phương chiêu sinh đúng là Bách thành, chỗ Mộ Dung gia mà mình có hôn ước hoang đường.
Vân Phong còn nhớ rõ câu nói Mộ Dung Nhiễm kiêu ngạo ương ngạnh trước khi đi bỏ lại kia: Có bản lĩnh đừng đến Bách thành. Vân Phong cười cười, chẳng lo đến Mộ Dung Nhiễm, Mộ Dung gia, bây giờ chẳng còn quan hệ với nàng nữa, lần này cùng đại ca tham gia cuộc thi chiêu sinh, tiếp theo mình sẽ tiến hành một lịch trình hoàn toàn mới.
"Tiểu gia hỏa, lần này đi Bách thành có thể đến tiệm vũ khí, con cũng nên chọn một món vũ khí thuận tay."
Vũ khí? Vân Phong cẩn thận nghĩ, mình tu luyện đến bây giờ vô cùng mơ hồ với khái niệm vũ khí, người cao nhất nàng tiếp xúc là lục cấp, vũ khí cũng chỉ là thanh đao của cao thủ Lâm Gia thuê đến.
"Tổ tiên nói vũ khí là thanh đao đêm đó ạ?"
"Hứ! Đó là đồ rỉ sét! Tiểu gia hỏa, chỉ có tiến vào cao cấp mới có thể xứng với hai chữ vũ khí nhé."
Vân Phong khẽ thè lưỡi, Nhục Cầu trên vai cong người, lông mềm cả người nó cọ vào Vân Phong có chút ngứa, kéo Nhục Cầu ra, nhìn dáng vẻ Nhục Cầu giương nanh múa vuốt, Vân Phong vui vẻ cong khóe miệng.
"Tổ tiên, vũ khí cũng chia cấp bậc đúng không?" Vừa nhéo nhéo Nhục Cầu, Vân Phong vừa hỏi, tổ tiên tự nhiên cũng thấy được một mặt nghịch ngợm của Vân Phong, hiểu ý cười, nó vẫn là một đứa trẻ thôi.
"Cấp bậc vũ khí cũng giống cấp bậc thực lực, quy tắc trên đại lục này đều thế."
Quy tắc? Vân Phong sáng mắt, tiếp tục vuốt Nhục Cầu, nghe tổ tiên dạy, "Vũ khí của bản thân không có cấp bậc, mà dựa vào thực lực người sử dụng vũ khí phán định, vũ khí đều phụ thuộc vào chiến khí và tinh thần lực, cấp bậc chiến khí, tinh thần lực càng cao, vũ khí càng có thể phát huy thực lực cao nhất, đương nhiên sức mạnh của vũ khí còn quyết định bởi một nguyên nhân khác, lỗ hổng."
"Lỗ hổng?" Vân Phong ngờ vực hỏi, lỗ hổng của vũ khí? Đó là cái gì?
"Vũ khí có thể khoan, một lỗ (nhất khổng) đến chín lỗ (cửu khổng), mà mỗi một lỗ hổng được khảm tinh thạch ma thú để tăng uy lực của vũ khí!"
Tinh hạch ma thú, có thể nói là tinh hoa của ma thú, trong tinh hạch ma thú ẩn chứa nguyên tố lực ma thú còn có lực lượng của ma thú! Thử nghĩ vũ khí cửu khổng đều được khảm tinh hạch ma thú, lực lượng sẽ trực tiếp vượt cấp!
"Khoan vũ khí có chín lỗ, rồi lại khảm tinh hạch, chẳng phải mỗi người đều là cao thủ?" Vân Phong khiến tổ tiên vừa lòng gật đầu, tiểu gia hỏa quả nhiên không phải người thường, tâm tính đủ trầm ổn.
"Tự nhiên không phải như vậy, không phải ai cũng khoan được, quy cách khảm cũng rất kỳ dị, không phải ai cũng khảm được tinh hạch, hai trình tự này quyết định thành bại của việc khảm vũ khí."
Vân Phong chậc lưỡi, hóa ra vẫn phức tạp như vậy, khoan vũ khí cần chuyên gia, tinh hạch được khảm vẫn cần chuyên gia, bỏ qua hai điểm này, cho dù là tinh hạch ma thú cũng chẳng phải thường, có thể được khảm tinh hạch cấp bậc càng cao thì sức mạng càng lớn, nhưng ở chợ cùng lắm là xuất hiện tinh hạch cấp 5 hoặc 6, dù sao cao thủ loài người có thể giết ma thú quá ít, huống chi là cao cấp, thậm chí là ma thú tới cấp bậc thống lĩnh?
"Nếu con muốn vũ khí, thì phải tìm người khoan, rồi khảm, như thế có và không có vũ khí chẳng phải như nhau ạ?"
Tổ tiên nở nụ cười, trong tiếng cười lộ ra đắc ý và giảo hoạt, "Tiểu gia hỏa, người khoan phải là chiến sĩ, bởi vì muốn khoan vũ khí cần có sức mạnh, lực khống chế vừa phải, mà người khảm phải là ma pháp sư, bởi vì muốn khảm được tinh hạch ma thú cần phải sử dụng được nguyên tố lực trong tinh hạch."
Tổ tiên nói tới đây, Vân Phong bỗng nhiên có một cảm giác, chiến sĩ, ma pháp sư...... Đối với người khác có lẽ chỉ có thể làm một, nhưng đối với nàng mà nói, nàng có thể thu phục tất cả!
"Lấy thực lực của con, còn không khoan được khổng cấp 6, khảm được tinh hạch cấp 6 à?" Tổ tiên khiến Vân Phong đột nhiên mỉm cười, lại nhẹ nhàng ném đi Nhục Cầu trong tay, vững vàng cầm lại vào tay, Vân Phong đã hiểu, nàng hoàn toàn có thể làm được chuyện này!
Chương 55 - Đến Bách thành
Cảm nhận được tinh thần kích động của Vân Phong, tổ tiên mỉm cười, những điều ông nói cho Vân Phong dù đầy đủ nhưng cũng giữ lại vài chi tiết, tổ tiên không nói, người có thể khoan được có tên gọi: luyện khí sư, mà người có thể khảm tinh hạch ma thú được gọi là tương khảm sư.
Trong giới Chiến sĩ và ma pháp sư đây là hai nghề được biết rõ nhất, khoan và khảm cũng không đơn giản, có thể khoan lên vũ khí phải là chiến sĩ cao cấp trên cấp 7, mà khảm được cũng phải là ma pháp sư trên cấp 7.
Cửu khổng t ứng với tiền kỳ, trung kỳ, và hậu kỳ, khổng càng nhiều thì càng khảm được nhiều tinh hạch ma thú, cũng có nghĩa là thực lực của người khoan càng mạnh, gần như mọi người đều muốn khoan vũ khí, mà khoan bao nhiêu cũng trực tiếp quan hệ đến sức mạnh của vũ khí, tự nhiên càng nhiều càng tốt, nhưng chiến sĩ cao cấp tuy nhiều nhưng lại không nắm chắc được sức mạnh, luyện khí sư chiến sĩ có nhiều, nhưng cấp đại sư có thể nói là nhất khổng khó cầu.
Tương khảm cũng như thế, thậm chí còn khó hơn cả khoan, có vũ khí khoan cửu khổng, nhưng lại chẳng thể khảm được tinh hạch ma thú bởi tương khảm sư quá ít. Ma pháp sư vốn ít, ma pháp sư có thể tới giai đoạn cao cấp lại càng ít, điều này càng khiến tương khảm sư khan hiếm, có thể nói ngoài Triệu hồi sư thần bí cường đại, tương khảm sư ở Đông Đại Lục là ít thứ hai.
Ma pháp sư cao cấp chính là tương khảm sư, nếu có thể mượn sức một vị ma pháp sư cao cấp, như vậy liền cam đoan tương khảm không thành vấn đề, có thể khoan mọi nơi, nhưng có thể tương khảm không phải ở đâu cũng có.
Giống như Vân Phong, vừa có thể khoan vừa có thể khảm, chắc là người duy nhất trên đời.
Rất nhanh đến ngày Trường học ma pháp Ma Tang chiêu sinh, một ngày trước Vân Cảnh liền chuẩn bị tốt tiền bạc và xe ngựa, sáng sớm Vân Phong và Vân Thăng đã khởi hành, Vân Cảnh không đi cùng, bởi vì Lâm Gia có rất nhiều chuyện cần tiếp nhận xử lý, nhưng Vân Cảnh chân chính không đi là bởi, ông cảm thấy nhi tử cùng nữ nhi đều đã trưởng thành, nhất là trải qua chuyện Lâm Gia, Vân Cảnh cảm thấy, nữ nhi Vân Phong của ông, cho dù không có phụ thân bảo vệ, nàng cũng có thể giương cánh bay cao!
Vân Cảnh chuẩn bị rất nhiều tiền, Vân Thăng và Vân Phong muốn mua đồ cũng thoải mái, hai huynh muội cũng rất vui sướng, dù sao đây là lần đầu tiên hai người ra khỏi Xuân Phong Trấn, đến một thành thị khá lớn.
Đến giờ ngọ thì đến Bách thành, bởi vì địa điểm Trường học ma pháp Ma Tang chiêu sinh là ở đây, mấy ngày gần đây Bách thành có rất nhiều người đến, đều là những đứa trẻ và tộc trưởng từ các thôn trấn khác đến tham gia, giống Vân Thăng cùng Vân Phong, gần như không có việc chỉ có hài tử đến một mình.
"Dừng xe, người vào thành xếp thành hàng, xếp hàng đi!" Người giữ thành hét to, có thể thấy được có rất nhiều người đến Bách thành, Vân Thăng và Vân Phong ngồi trong xe ngựa nhìn qua màn xe ra bên ngoài, cũng khẽ chậc lưỡi, tuy người đến không chật kín, nhưng cũng chen chúc.
"Xem ra cuộc thi của trường học ma pháp gì gì đó rất được coi trọng." Vân Phong nhìn ra bên ngoài, thuận miệng nói một câu, Vân Thăng vừa nghe lắc đầu, đưa tay nhéo hai má Vân Phong.
"Là Trường học ma pháp Ma Tang."
Vân Phong bĩu môi, Nhục Cầu trên vai nàng cũng có chút khinh thường lắc lắc người, Nhục Cầu chẳng thích đâu khác, thích nhất bả vai Vân Phong, mặc kệ Vân Phong để Nhục Cầu thế nào, nó đều tự giác bò lên vai Vân Phong.
"Trường học ma pháp Ma Tang so cùng Võ Thần học viện, ngoài Võ Thần học viện lệ thuộc trực tiếp Tạp Lan Đế Quốc, là trường học vĩ đại thứ hai, tất cả ma pháp sư vĩ đại của Tạp Lan Đế Quốc đều đến từ Trường học ma pháp Ma Tang." Vân Thăng nói xong, vẻ mặt sáng bừng, Vân Phong nhìn đại ca chờ mong như thế, cũng không nói gì.
"Phong Nhi, muội thật sự không muốn để Tạp Lan Đế Quốc hoàng thất biết thực lực của mình?"
Vân Phong nhẹ nhàng chớp mi, lắc đầu, "Không, bây giờ chưa thể, chờ thực lực của muội tăng lên đã."
Vân Thăng gật đầu, nếu muội muội nói như vậy hắn cũng nghe theo, bây giờ Vân Phong đã người tâm phúc của Vân Gia, cũng do nàng, Vân Gia mới xảy ra một loạt thay đổi.
Dòng người rất nhanh đã vào Bách thành, xuống xe ngựa, Vân Phong mới nhìn rõ toàn cảnh Bách thành, kiến trúc hơn nhiều Xuân Phong Trấn, ngã tư đường cũng rộng rãi, thành thị khá rộng, có một vài cửa hàng Vân Phong chưa từng thấy ở Xuân Phong Trấn.
Hai huynh muội thong thả đi báo danh, những đứa trẻ tham gia cuộc thi chiêu sinh đều muốn báo danh trước tiên, thời gian hết hạn báo danh là một ngày trước cuộc thi chiêu sinh, tuy hôm nay mới chỉ có một ngày, nhưng người đến Bách thành báo danh rất nhiều, bây giờ muốn đi báo danh cũng phải xếp hàng chờ, nếu như vậy, chẳng bằng đi dạo trước, tổ tiên cũng nói, cần đến tiệm vũ khí.
Vân Phong nói ra suy nghĩ của mình, Vân Thăng tự nhiên đồng ý, cùng Vân Phong đi tới cửa hàng vũ khí trong Bách thành, trong đó có đủ loại vũ khí, vũ khí chiến sĩ chiếm đa số, một phần nhỏ là vũ khí ma pháp sư, đủ loại ma trượng.
Trong cửa hàng có không dưới mười người đang chọn vũ khí, đều cẩn thận lựa chọn, không ngừng đánh giá, lão bản cười tủm tỉm đứng trong quầy, cũng chào tiếp đón vài câu, mặc cho khách nhân chọn,Vân Phong và Vân Thăng vừa đến tự nhiên trực tiếp lướt qua vũ khí chiến sĩ, đi đến chỗ ma trượng.
Vũ khí ma pháp sư chỉ có một hài người đang chọn, Vân Thăng và Vân Phong đi qua, hai người cẩn thận nhìn ma trượng, có lớn có nhỏ, có dài có ngắn.
Vân Thăng tự nhiên rõ thực lực của Vân Phong, tuy hắn cũng rất muốn có vũ khí, nhưng hắn mới roqia trình độ cấp 2, cho dù có vũ khí cũng không phát huy được nửa điểm uy lực, huống hồ khoan và tương khảm tìm ai làm được chứ.
Tìm ai, trước mặt ngươi không phải đang có một người toàn năng ư?
Chương 56 - Tự mình chuốc lấy khổ
Vân Thăng và Vân Phong nghĩ giống nhau, nàng cũng muốn mua vũ khí cho đại ca, tất nhiên khoan và khảm là do mình làm, nàng còn nhớ trong vòng tay có ma hạch cấp 5 vô dụng, đúng lúc để đại ca dùng, về phần mình, ra ngoài ngắm cảnh, lại sợ không gặp được ma thú thích hợp ư?
Vân Phong nghĩ như vậy, cũng suy tư vũ khí nào hợp với Vân Thăng, mà trong đầu Vân Thăng cũng muốn tìm vũ khí thích hợp với muội muội bảo bối của mình.
"Tiểu gia hỏa, đại ca của ngươi mới tới cấp 2, bây giờ dù có vũ khí cũng không phát huy được một phần thực lực." Tổ tiên nói, Vân Phong tự nhiên cũng biết, nhưng đây cũng như thêm lớp bảo vệ, mình dù sao cũng muốn đi ra ngoài rèn luyện, nếu có người dám can đảm khi dễ đại ca, đại ca cũng có thể có vũ khí thoát thân, nàng muốn tương khảm ngũ cấp ma hạch, cho dù đại ca chỉ có thực lực cấp 2, một ma trượngtương khảm ngũ cấp ma hạch cũng có thể phát huy trình độ tam cấp.
Ma pháp cấp 3 đối phó với chiến sĩ tứ cấp có thể đánh ngang tay, huống hồ đại ca muốn đến trường học ma pháp, nơi đó cũng sẽ an toàn hơn rất nhiều.
Vũ khí ma pháp sư ở đây tổng cộng không qua mười cái, so với số vũ khí chiến sĩ, vũ khí ma pháp sư thật sự quá ít.
Tuy số lượng ít, nhưng Vân Phong vẫn thấy vũ khí nàng vừa lòng, đương nhiên là dành cho Vân Thăng. Một cây ma trượng Đào Mộc sắc, nguyên nhân Vân Phong chọn trúng nó tự nhiên bởi vì ma trượng này đã được khoan, tuy chỉ có một khổng, nhưng đối với Vân Phong mà nói rất vừa vặn, một khổng tương khảm một ma hạch, không nhiều không ít.
Mà Vân Phong chọn ma trượng cho mình lại kém hơn nhiều, không khổng không nói, còn là loại nhỏ ngắn, ma pháp sư rất kiêng dè đoản ma trượng, có thể là tạo hình của đoản ma trượng không oai phong, nếu không nhìn kỹ còn tưởng rằng là một thanh đoản kiếm.
Đoản ma trượng đối với người khác có thể không tốt, nhưng đối với Vân Phong lại thích hợp, nàng cũng không phải là ma pháp sư đơn thuần, nếu cần nàng có thể dùng đến quyền cước, chiến đấu cự ly gần ma trượng quá dài sẽ vướng tay, ma trượng ngắn sử dụng rất tiện, cũng dễ dàng cất giấu, phương thức chiến đấu kết hợp lực lượng và ma pháp của Vân Phong rất hợp với nó.
Vân Thăng thấy Vân Phong chọn hai ma trượng có chút kỳ quái, khi Vân Phong đưa ma trượng một khổng cho Vân Thăng, Vân Thăng mới hiểu ra, lập tức lắc đầu, "Phong Nhi, đại ca không cần vũ khí."
Vân Phong cười cười, "Đại ca, tuy muội không biết có bao nhiêu người muốn gây rối cho Vân Gia, nhưng mặc kệ thế nào, huynh cũng phải có thứ phòng thân chứ!"
Vân Phong kiên định nói, Vân Thăng nhìn ma trượng trong tay mình, khi thấy mặt trên có một khổng, lập tức lại lắc đầu, "Huynh lấy cây kia, ma trượng này cho muội."
Vân Phong lại cười, đại ca thật......"Đại ca, cái này hợp với muội, được rồi, huynh đừng từ chối nữa, coi như quà muội tặng huynh đi."
Vân Phong không đợi Vân Thăng lại lắc đầu, lập tức kéo hắn đi tới trước mặt lão bản, đặt hai cây lên mặt bàn, "Lão bản, ta muốn mua hai ma trượng này."
Lão bản tò mò nhìn Vân Phong và ân Thăng, hai cây ma trượng có nghĩa là hai hài tử này đều là ma pháp sư? Một gia đình lại xuất hiện hai ma pháp sư? Điểm ấy tuy không ngạc nhiên lắm, nhưng cũng hiếm có.
"Ha ha, tiểu cô nương, ma trượng này giá không thấp nhé." Lão bản chỉ vào ma trượng một khổng, cười hớ hớ nói với Vân Phong, Vân Phong nhếch miệng cười, không thấp? Vũ khí có khổng tuy không rẻ, nhưng cũng phải xem có mấy khổng, ma trượng chỉ có một khổng cũng chẳng quý đến đâu, nếu muốn chặt chém nàng, tìm lầm người rồi.
"Bao nhiêu tiền, nói thử xem."
Lão bản vừa nghe, lập tức khẽ suy tư, hai hài tử này nhìn qua cũng không giống kẻ có tiền, nói cao giá lên hai đứa trẻ này mua được ư?
"Hai mươi kim tệ."
Vân Phong nhíu mày, hai mươi kim tệ? Hắn tưởng ma trượng làm bằng vàng à? Một khổng mà hai mươi kim tệ? Tiền là nhặt được à?
"Lão bản đừng lừa ta, ma trượng một khổng cùng lắm mười kim tệ, ngươi muốn hai mươi kim tệ, muốn bắt nạt tiểu hài tử à?"
Lão bản cười hắc hắc, chỉ vào ma trượng ngắn Vân Phong nhìn trúng, "Tiểu cô nương, ma trượng này một kim tệ ta sẽ bán cho ngươi, nhưng ma trượng có khổng giá không thương lượng."
Vân Phong vừa nghe có chút căm tức, người này muốn khi dễ nàng ư! Vân Thăng vừa thấy, lập tức kéo tay Vân Phong, nở nụ cười với lão bản, "Chúng ta lấy, đây là hai mươi mốt kim tệ." Vân Thăng giao kim tệ cho lão bản, nhanh đến mức Vân Phong không có cơ hội ngăn cản, Vân Thăng xoa đầu Vân Phong, ý bảo nàng đừng tính toán nữa.
Lão bản nhận tiền tự nhiên vui vẻ không ít, đưa ma trượng một khổng và đoản ma trượng ra, vừa muốn giao vào tay Vân Thăng, ở một góc tiệm vũ khí liền vang lên tiếng nói.
"Ta tưởng là ai, hóa ra là Người Vân Gia, hai mươi kim tệ cũng muốn cò kè mặc cả, không có tiền thì để ta cho ngươi mượn vài đồng?"
Vân Phong nâng mắt nhìn lại, liền thấy người vừa mới đi vào tiệm vũ khí, đúng là Mộ Dung Nhiễm mấy ngày không gặp.
Mộ Dung Nhiễm đi vào, thấy Vân Phong cùng Vân Thăng, ánh mắt nhất thời phát ra một loại khinh thường mãnh liệt, bây giờ đang ở Bách thành, là địa bàn của Mộ Dung gia, Mộ Dung Nhiễm có thể nói là kiêu ngạo đến cực điểm, đột nhiên nghĩ tới cái gì, Mộ Dung Nhiễm đánh giá Vân Thăng, thực lực ma pháp sư tam cấp tự nhiên tra được Vân Thăng chỉ có thực lực cấp 2, lập tức cười khinh thường.
"Vân Gia à, ma pháp sư cấp 2, chậc chậc, đúng là nghèo rách."
Mộ Dung Nhiễm châm chọc khiêu khích nhất thời khiến mặt Vân Thăng lúc đỏ lúc trắng, những kẻ theo sau Mộ Dung Nhiễm cũng ồn ào bàn tán nở nụ cười, Vân Phong lặng lẽ cầm tay đại ca, than hình nhỏ bé bước từng bước đến phía trước, chắn trước Vân Thăng, mắt nhìn thoáng qua Mộ Dung Nhiễm, "Mộ Dung Nhiễm, chuyện của Vân Gia không khiến ngươi xen vào, lo việc của mình là được rồi."
"Ngươi có thân phận gì, dám nói chuyện như thế với tiểu thư!" Tùy tùng của Mộ Dung Nhiễm lúc này quát lớn một câu, Vân Phong cũng khồng để ý.
Mộ Dung Nhiễm lập tức cười rộ, bỗng nhiên nhìn thấy gì, đi lên cầm lấy ma trượng Vân Thăng vừa mới trả tiền, "Cấp 2 cũng xứng dùng võ khí? Còn là ma trượng một khổng? Vân Gia mua nổi ma hạch sao?"
Tiếng cười lại vang vọng trong gian vũ khí, mang theo trào phúng, ý đồ hạ thấp người khác.
Vân Thăng tái mặt, quyền nắm chặt, Vân Phong đột nhiên nhíu mắt, ám phong bỗng nhiên thổi về phía Mộ Dung Nhiễm, "Tiểu thư cẩn thận!" Một tùy tùng lập tức cử động, chiến khí bạo phát, là thực lực tứ cấp tiền kỳ! Tùy tùng che trước người Mộ Dung Nhiễm, nhưng ám phong đã đến, chiến sĩ tứ cấp chỉ cảm thấy kình phong thổi đến, nơi đó chứa lực lượng đánh bay cả người hắn ra ngoài!
"A!" Tùy tùng kêu một tiếng, bị ám phong thổi sang một bên, chật vật không thôi.
Mộ Dung Nhiễm lập tức thần sắc kinh hãi, lập tức vận dụng thổ nguyên tố miễn cưỡng ngăn cản ám phong công kích, nàng chưa bình tĩnh lại, chỉ cảm thấy hoa mắt, Vân Phong đã đứng trước mặt nàng!
Mộ Dung Nhiễm hết cười nổi, nét mặt các tùy tùng cũng đại biến, nhưng cũng không dám tùy tiện ra tay, Vân Phong đứng trước mặt Mộ Dung Nhiễm, lạnh lùng nhìn nàng, nhẹ tay một cái, ma trượng độc khổng trong tay Mộ Dung Nhiễm liền vào tay Vân Phong.
"Quản cái miệng tiểu thư ngươi cho tốt, nếu không sớm muộn cũng có ngày mất lưỡi."
Vài bước đi, Vân Phong đã trở về, thân pháp quỷ dị khiến các tùy tùng sửng sốt, vừa rồi chúng còn có can đảm khống chế kẻ dám bất kính với tiểu thư, giờ đổ mồ hôi ròng ròng trước Vân Phong.
"Đại ca, chúng ta đi." Cầm lấy ma trượng đã mua, Vân Phong kéo tay Vân Thăng bước khỏi cửa hàng, chỉ còn Mộ Dung Nhiên trắng mặt nghiến răng nghiến lợi đứng nơi đó, vẻ mặt không cam lòng đầy oán giận.
Chương 57 - Thay đổi thể chất
Ra khỏi cửa hàng, sắc mặt Vân Thăng vẫn không tốt, Vân Phong cũng âm thầm nhớ món nợ này, còn cả gia tộc Mộ Dung bồi dưỡng ra một Mộ Dung Nhiễm đanh đá chua ngoa như thế.
Tất cả đều phải đòi lại, nhưng Vân Phong biết, Mộ Dung gia và Lâm Gia hoàn toàn khác nhau, chẳng phải chỉ trên một ầng, nàng có thể diệt Lâm Gia, khiến Lâm Gia xóa tên khỏi Xuân Phong Trấn, nhưng thực lực của nàng giờ chưa đủ để động đến gia tộc Mộ Dung được xưng lão đại Bách Thành.
Đối phó Mộ Dung Nhiễm là tất yếu, đại tiểu thư kia tuy là ma pháp sư tam cấp, nhưng Trước mặt Vân Phong chẳng là gì, nhưng sở dĩ Mộ Dung Nhiễm có thể kiêu ngạo như thế, nguyên nhân lớn nhất là hậu thuẫn của nàng là cả một đại gia tộc, nếu như không phải Mộ Dung thế gia, Mộ Dung Nhiễm ngươi là cái quái gì.
Vân Gia tuy đã lấy lại gia sản bị Lâm Gia xâm chiếm, nhưng Vân Gia ít người cũng chỉ còn ba người Vân Cảnh, Vân Phong, Vân Thăng, so với một gia tộc, cho dù là tiểu gia tộc, số người cũng quá ít.
Vân Phong hiểu, mình cường đại tất nhiên rất quan trọng, nhưng Vân Gia phải thay đổi, bằng không tài phú của Vân Gia sẽ chẳng thể mạnh được.
Vân Phong không chỉ muốn Vân Gia khôi phục ánh sáng trước kia, nàng muốn Vân Gia đứng ở vị trí thật cao, như vậy điều kiện tiên quyết phải là, Vân Gia phải lớn mạnh!
Vân Gia phải có lực lượng vũ trang của riêng mình, Vân Phong suy nghĩ, nếu muốn có địa vị cao, thực lực phải không kém, nhưng lực lượng trong tay cũng là nhân tố quan trọng, một tư lệnh dù mạnh đến đâu, sao có thể một mình địch nổi thiên quân vạn mã?
Vân Gia muốn quật khởi ắt không thể thiếu nhân lực, lực lượng vũ trang của riêng Vân Gia, nói trắng ra là đội thân vệ, là Vân Gia Quân!
Thành lập một đội ngũ nhnư thế cũng không phải chuyện dễ dàng, chọn người thế nào, thực lực không thể quá yếu, còn cần trung thành và tận tâm với Vân Gia, tuy bây giờ bắt tay vào làm chưa thể thành công được, nhưng Vân Phong sẽ âm thầm ghi nhớ.
"Tiểu gia hỏa, Mộ Dung Nhiễm lòng dạ hẹp hòi, hẳn là thiên tài ở Mộ Dung gia tộc, với thế lực của Mộ Dung gia ở Bách thành, chỉ sợ sẽ động tay động chân với cuộc thi lần này."
Tổ tiên khiến Vân Phong tức giận, động tay động chân? Là động tay động chân trong cuộc thi của đại ca sao? Nghĩ đến lòng dạ ác độc của Mộ Dung Nhiễm, Vân Phong chẳng lạ khi ả ta làm thế, mà Mộ Dung gia quý nàng ta đến thế, cũng nhất định sẽ xả giận cho đại tiểu thư.
"Nếu chúng dám làm vậy, muốn động đến đại ca, phải nghĩ đến khả năng của mình đi đã." Tổ tiên lắng nghe rồi gật đầu, bằng năng lực tiểu gia hỏa này, nếu như thật sự có người động tay động chân tiểu gia hỏa cũng sẽ nhận thấy trước tiên, lần này Mộ Dung gia công dã tràng rồi.
Hai huynh muội lại đi dạo, bởi vì vừa rồi có Mộ Dung Nhiễm xen vào, Vân Thăng hiển nhiên chẳng còn lòng dạ nào nữa, Vân Phong cũng không cần, đại ca mới là quan trọng nhất, vì thế hai huynh muội đến Trường học ma pháp Ma Tang ở Bách thành báo danh, vừa đến nơi đó, một hàng dài hiện ra trước mắt, Vân Thăng khẽ chậc lưỡi, không ngờ nhiều người đến vậy.
Người xếp hàng rất nhiều, nhưng chân chính tham gia báo danh chỉ là số ít, gia quyến cùng đi rất nhiều, Đông Đại Lục ít ma pháp sư, cho nên nếu một gia đình xuất hiện ma pháp sư coi như có quang vinh không nhỏ, trong lần chiêu sinh này, có thể nói một người báo danh cả nhà điều động.
Hai huynh muội đứng vào cuối hàng, chỉ chốc lát sau lại có người lục tục tới báo danh, Vân Phong đưa mắt nhìn lại cũng hiểu, chân chính báo danh chỉ có một người trong nhà, so ra, Vân Thăng chỉ có mình muội muội nàng đi cùng là trường hợp duy nhất.
Vân Thăng nắm tay muội muội, lẳng lặng đứng nơi đó, nhìn hàng dài phía trước không biết suy nghĩ cái gì, khuôn mặt tuấn mỹ giờ phút này khẽ buồn bã, lời châm chọc của Mộ Dung Nhiễm lại nện thật mạnh vào lòng hắn.
Ma pháp sư cấp 2? Chậc chậc, đúng là nghèo rách.
Mắt Vân Thăng khẽ trầm xuống, cấp 2, hắn năm nay 15 tuổi, thực lực cấp 2 đối với ma pháp sư mà nói ở tuổi này là bình thường, nhưng so sánh với muội muội đúng là quá yếu, thậm chí không xứng xưng là Người Vân Gia!
Vân Thăng có chút trách móc bản thân, Đông Đại Lục, có thể xưng là ma pháp sư đã coi là chuyện kiêu ngạo rồi, thiên tài trong ma pháp sư lại càng ít, cho dù là thiên tài cũng sẽ bị hạn chế rất lớn về sau, người Đông Đại Lục thể chất trời sinh tinh thần lực hạn chế, cho dù ngươi có thiên phú ma pháp sư, ngươi có năng lực có thể đi đến đâu trên con đường ma pháp sư?
Vân Phong xem như một đóa hoa tuyệt thế, đóa hoa tuyệt thế ngàn năm không gặp, Vân Thăng so sánh với Vân Phong chẳng phải là quá mức miễn cưỡng? Cho dù thiên tài so với Vân Phong, cũng phải tự biết xấu hổ.
Vân Phong như đã nhận ra nỗi lòng đại ca có chút buồn bã, lắc lắc tay đại ca, "Đại ca, huynh làm sao vậy?"
Vân Thăng cúi đầu, nhìn Vân Phong có chút lo lắng, cười ấm áp, "Phong Nhi, đại ca sẽ cố gắng, sẽ cố gắng trở thành một phần sức mạnh của muội!"
Vân Phong sửng sốt, nở nụ cười, "Đại ca nhất định sẽ rất lợi hại, Phong Nhi tin như thế!" Vân Phong thấy ấm áp, đại ca của nàng rất cố gắng, Vân Phong tự nhiên cũng biết Vân Thăng vì sao lại cố gắng như thế, đương nhiên là muốn chia sẻ trách nhiệm giúp nàng, nghĩ đến đây, Vân Phong cảm thấy hạnh phúc, thể chất Đông Đại Lục chẳng lẽ không thể thay đổi sao?
"Tổ tiên, thể chất không thể thay đổi sao?"
Tổ tiên sửng sốt, cẩn thận suy nghĩ, cuối cùng nghĩ ra cái gì đó, "Tuy thay đổi thể chất là chuyện rất khó, nhưng không phải không có khả năng."
Có cách? Nếu thật sự có cách thay đổi thể chất, như vậy con đường ma pháp này đại ca có thể tiến rất xa!
"Tiểu gia hỏa, muốn thay đổi thể chất một người, rất khó, hơn nữa phải mạo hiểm rất lớn."
Mạo hiểm sao......"Sẽ mạo hiểm thế nào ạ?"
"Người bị thay đổi có thể biến thành phế vật, tiểu gia hỏa, như vậy con còn muốn thử không?"
Vân Phong trầm mặc, có thể thay đổi thể chất của đại ca tất nhiên là chuyện tốt, nhưng vạn nhất có sai lầm, đại ca liền xong rồi, Vân Phong không làm chuyện không nắm chắc, hơn nữa còn liên quan đến người thân của nàng, nếu như không phải nắm chắc trăm phần trăm, Vân Phong quyết không làm.
"Nhưng cách an toàn nhất, lại là cách không thể thực hiện nhất."
An toàn nhất, lại không thể thực hiện nhất? "Là gì ạ?"
Tổ tiên thấp giọng cười, từ từ phun ra bốn chữ, "Pháp trận sinh mệnh."
Chương 58 - Pháp trận sinh mệnh
"Ta biết có một loại pháp trận như thế từ một quyển sách cổ, Pháp trận sinh mệnh ẩn chứa lực lượng sinh mệnh tinh túy nhất, có thể mạnh mẽ cải tạo thân thể người tiếp xúc với trận pháp!"
Tổ tiên khiến Vân Phong rung động, Pháp trận sinh mệnh...... Mạnh mẽ cải tạo thân thể...... Hiện tượng này nàng cũng đã từng trải qua không phải sao, sức cùng lực kiệt, năng lượng tinh túy không ngừng tiến vào thân thể, khiến gien phát sinh sức mạnh thần bí, chẳng lẽ..... Là Pháp trận sinh mệnh!
"Tiểu gia hỏa, nếu ta đoán không lầm, ngọc đen trên cổ con hẳn là một Pháp trận sinh mệnh."
Ngọc đen......! Đúng vậy, sức mạnh thần bí kia chính là từ khối ngọc đen đó tiến vào thân thể của mình, Vân Phong lấy tay nhẹ nhàng chạm vào ngọc bội ở cổ, cảm thấy có chút khó hiểu.
"Tiểu gia hỏa, khối ngọc này có thể xác định không phải đồ của ta, Pháp trận sinh mệnh cũng không phải ai cũng làm được, chỉ có ma pháp sư tới cấp bậc tôn giả, mới có năng lực tạo nên Pháp trận sinh mệnh."
Cấp bậc tôn giả! Lòng Vân Phong nhẹ nhàng run lên, trên Hạo Hãn Đại Lục, trên cửu cấp cao nhất là cấp bậc thống lĩnh, trên thống lĩnh là cấp bậc quân chủ, mà trên quân chủ là cấp bậc tôn giả, cấp bậc cao nhất ở Hạo Hãn Đại Lục!
Tổ tiên nói khối ngọc này không phải của ông, nói như vậy cấp bậc của tổ tiên cũng không phải cấp bậc tôn giả, Vân Phong cẩn thận suy nghĩ, cấp bậc tôn giả hẳn là cường giả cực kỳ hiếm có, nhất là ma pháp sư cấp bậc tôn giả, đối với Đông Đại Lục mà nói giống như Triệu hồi sư, giấc mộng không thể thực hiện...... Đông Đại Lục trời sinh thể chất có hạn, con đường ma pháp này không thể đi xa, ma pháp sư có thể tới cấp bậc thống lĩnh đã xem như rất có thành tựu, tôn giả...... Người Đông Đại Lục nào dám nghĩ đến!
Khối ngọc này vì sao lại xuất hiện trong vòng tay, tổ tiên cũng không phát hiện ra, đến tột cùng là ai bỏ vào, hay là tổ tiên có được trong lúc vô tình?
Việc đó cũng chỉ là chi tiết nhỏ, mặc kệ là ai sáng tạo ra trận pháp sinh mệnh này, xem ra có thêm tác dụng thay đổi thể chất, nếu đưa khối ngọc cho đại ca mang theo, như vậy thể chất của đại ca không phải sẽ thuận lợi thay đổi sao?
Như cảm ứng được ý tưởng của Vân Phong, tổ tiên bất đắc dĩ lắc đầu, "Tiểu gia hỏa, việc này không thể thực hiện được, Pháp trận sinh mệnh nếu đã được người đầu tiên dùng, như vậy chỉ có hiệu quả với người này, những người khác đều vô hiệu."
Vân Phong chán nản, xem ra cho dù đưa khối ngọc này cho đại ca đeo, cũng chẳng có chút tác dụng, Pháp trận sinh mệnh, chỉ có ma pháp sư tới cấp bậc tôn giả mới có thể có năng lực sáng tạo, đưa mắt khắp Đông Đại Lục, ma pháp sư tới cấp bậc thống lĩnh đã ít, làm sao có thể có ma pháp sư cấp bậc tôn giả? Nếu thật sự có, như vậy quá dễ, làm quen với ma pháp sư cấp bậc tôn giả, sáng tạo một trận pháp sinh mệnh cho đại ca cũng dễ, nhưng quả nhiên như lời tổ tiên, đây là một biện pháp không thể thực hiện.
"Tiểu gia hỏa, cấp bậc tôn giả là cấp bậc quá cao với con người, đưa mắt khắp Hạo Hãn Đại Lục, ma pháp sư và chiến sĩ có thể tới cấp bậc tôn giả dùng mười ngón tay đếm cũng có thừa, ta cũng vô vọng trước biện pháp này."
Lời tổ tiên có bao thê lương, Vân Phong nhẹ nhàng cong khóe môi, cao nhất sao? Nhân loại có khả năng tới cảnh giới cao nhất? Như vậy trên tôn giả là gì, xem ra chưa ai từng qua, nghĩ đến cảnh giới mà con người chưa từng chạm đến, Vân Phong bừng lên nhiệt tình, trên đời không có gì không thể thăm dò, không thể hiểu biết!
Ngươi nghĩ thế giới rộng thế nào thì nó sẽ rộng như thế, trái tim lớn bao nhiêu, thế giới cũng lớn bấy nhiêu!
Người xếp hàng dần giảm bớt, Vân Phong đắm chìm trong suy nghĩ, trong đầu đầy chờ mong với khu vực chưa từng đến kia, Vân Phong có niềm tin với mình, nàng cũng hiểu tích lũy là quan trọng nhất, mới có thể dẫn đến biến hóa, chỉ có thể bước từng bước vững chắc, con đường của nàng mới có thể bền lâu.
Từ từ bình ổn tâm tư mênh mông, Vân Phong nói với mình, phải bình tĩnh, phải trầm ổn, bây giờ mình còn chưa có tư cách đến phía Tây, chuyện nàng có thể làm trước mắt là nâng cao thực lực.
Bình tĩnh lại, Vân Phong cũng thấy tò mò với những báo danh, tinh thần lực thong thả tràn ra, thăm dò trong chốc lát, đã biết thực lực của những người đến báo danh, Vân Phong bây giờ đã là lục cấp hậu kỳ, trước mắt mà nói, không có người địch nổi ở Bách thành, gia chủ Mộ Dung gia cũng chỉ mới lục cấp trung kỳ, cho nên Tinh thần lực của Vân Phong thăm dò không bị một người phát hiện.
Chỉ có hai mươi mấy người báo danh, thực lực đều cấp 1 hoặc là cấp 2, cấp 3 không xuất hiện, Vân Phong nghĩ tới Mộ Dung Nhiễm, Mộ Dung Nhiễm từng đó tuổi đã là ma pháp sư tam cấp, nói vậy cũng có thể đến báo danh.
Nếu Mộ Dung Nhiễm đến trường cùng Vân Thăng, nàng tự nhiên cũng phải đi, nếu Mộ Dung Nhiễm dám châm chọc Vân Thăng, nói năng lỗ mãng về Vân Gia, ai quản sau ngươi có mấy Mộ Dung gia tộc, vẫn đánh như thường!
Chờ thêm một lát nữa, rốt cục cũng gần đến lượt, thêm lúc nữa, liền đến phiên Vân Thăng báo danh, nhìn quả cầu thủy tinh trong suốt trên bàn, Vân Phong và Vân Thăng đều tò mò nhìn người chủ trì.
"Đặt tay lên trên."
Vân Thăng ngoan ngoãn đặt tay lên, nhất thời quả cầu liền biến hóa, dần dần biến thành màu lam thuần khiết, người chủ trì thấy thế, gật đầu, tích một dấu bên cạnh tên Vân Thăng.
Vân Phong vừa thấy lập tức liền hiểu, hóa ra cầu thủy tinh để thử nguyên tố lực, nếu không có nguyên tố lực, tự nhiên không thể vào trường học ma pháp.
Chiêu sinh là bước đầu tiên, người chủ trì nhìn nhìn Vân Phong, "Ngươi cũng báo danh sao? Nhưng nhìn ngươi giống như không đủ tuổi, ngươi đủ 12 tuổi không?"
Vân Phong lắc đầu, nàng mới 9 tuổi, người chủ trì chiêu sinh cẩn thận nhìn Vân Phong, bỗng nhiên cười hắc hắc, "Tiểu nha đầu ba năm sau lại đến nhé."
Vân Phong cũng cười cười, kéo đại ca thuận lợi báo danh rời khỏi nơi này, ba năm, cũng đủ để nàng tôi luyện, ba năm sau đến chỗ đại ca là được, Vân Phong cười ngọt ngào với Vân Thăng, Vân Thăng cũng cười lại với Vân Phong, hai huynh muội nắm tay nhau đi về phía trước, Vân Phong nhìn lên trời cao, ngày mai là ngày thi, đoán chừng Mộ Dung gia cũng sẽ không rảnh rang lắm.
Chương 59 - Mộ Dung gia ra tay can thiệp
Mộ Dung gia là anh cả ở Bách Thành, ngay cả thành chủ Bách Thành cũng phải nhường Mộ Dung gia ba phần, không chỉ vì gia chủ Mộ Dung gia sắp đạt đến cấp 7, cũng không bởi Mộ Dung gia nắm giữ ¾ mạch kinh tế của Bách Thành, mà do Mộ Dung gia còn đồng đảng hợp tác rất quan trọng: Dong binh đoàn Ác Lang
Chỉ có nắm giữ lực lượng võ trang, mới có khả năng đạt được quyền lợi tối cao, giống như thành chủ Bách thành, là quan viên Hoàng thất Tạp Lan Đế Quốc tự mình hạ phong, nhưng tại Bách Thành, lão đại chân chính là ai lòng người đều rõ, thành chủ chỉ là cái mác, Mộ Dung gia tộc không muốn vị trí hư vinh này, vị trí ai ngồi cũng không sao, chỉ cần không uy hiếp đến lợi ích Mộ Dung gia, có gì mà so đo?
Hơn nữa một dong binh đoàn Ác Lang, xú danh rõ ràng lấy tàn nhẫn, huyết tinh tàn bạo làm tên, nhiệm vụ gì cũng nhận, không ý kị đạo đức, tuy hai bên là quan hệ lợi dụng, không ai nợ ai, nhưng Mộ Dung gia coi như hổ thêm cánh.
Ta cầm cờ, ngươi hộ tống, không ai nợ ai, tuân theo nhu cầu, ở Bách Thành vị trí đứng đầu của Mộ Dung gia tộc có thể nói là vững như bàn đá, thành chủ Bách thành còn phải nhún nhường, thì có ai dám trêu chọc?
Kẻ nào không có mắt, dong binh đoàn Ác Lang sẽ khiến bọn họ biết đắc tội Mộ Dung gia sẽ có kết cục thế nào, cho nên, Mộ Dung gia tộc trong Bách thành có thể nói là lấy thúng úp voi, không người dám chọc.
Mà Mộ Dung Nhiễm là một trong nhân vật kiệt xuất ở Mộ Dung gia, đại ca của nàng Mộ Dung Vân Thiên được tộc trưởng Mộ Dung kỳ vọng nhiều nhất, mà Mộ Dung Nhiễm tuy 12 tuổi đã là ma pháp sư tam cấp đúng là không dễ, nhưng ma pháp sư còn gian nan hơn cả chiến sĩ, hơn nữa thực lực cũng có hạn, nàng đành đứng thứ thứ hai.
Trong lòng Mộ Dung Nhiễm, ngoài ca ca Mộ Dung Vân Thiên, nàng không để ai vào mắt, uy phong cùng thế lực của Mộ Dung gia ở Bách thành, ai dám chọc đại tiểu thư Mộ Dung gia? Mỗi người đều hận không thể vuốt mông ngựa, cũng không dám chậm trễ với nàng.
Mộ Dung gia, mỗi người đều coi nàng như bảo bối, Bách thành, mỗi người đều tôn kính, cúi đầu khom lưng với nàng, Mộ Dung Nhiễm không tha cho kẻ khiêu khích nàng, vũ nhục nàng!
Nhưng lần này đến Xuân Phong Trấn, Vân Phong của gia tộc Vân Gia xuống dốc khiến nàng lần đầu tiên nếm tư vị chịu nhục, ma pháp tam cấp chẳng có tác dụng với nàng ta, Mộ Dung gia tộc cũng không có uy hiếp gì trước mặt Vân Phong cả.
Hơn nữa Vân Phong kia ăn nói lươn lẹo, khiến Mộ Dung Nhiễm lại chịu nhục nhã lần nữa, Mộ Dung Nhiễm ôm cả bụng lửa về nhà, tự nhiên oán giận một phen, gia chủ Mộ Dung Mộ Dung Sơ Ly cũng cười nhẹ, dù sao Vân Gia từ một trấn nhỏ nghèo túng, còn không xứng được Mộ Dung gia để ý.
Cho nên chuyện này cũng không sao, Mộ Dung Nhiễm vốn tưởng gia gia Mộ Dung Sơ Ly có thể lấy lại công bằng cho mình, lại không nghĩ rằng từ bỏ như vậy, khiến nàng không thể tưởng được là, Vân Phong lại đến Bách thành, mà hai người còn gặp mặt lần nữa.
Mộ Dung Nhiễm không ngờ, lần thứ ba, nàng lại bị người làm nhục đến ba lần.
Lúc này Mộ Dung Nhiễm muốn chỉnh Vân Phong, trả thù Vân Gia! Đại tiểu thư Mộ Dung gia tức giận về nhà, cho đến khi vào phòng gia gia, cũng không có ai quản, lập tức hai tay hung hăng đẩy cửa, đỏ mắt nói với lão nhân uy nghiêm: "Gia gia!"
Mộ Dung Sơ Ly nhìn thấy Mộ Dung Nhiễm lỗ mãng xông tới như vậy, thần sắc hơi đổi, đáy lòng không vui, trong phòng còn có một nguời, trên mặt người nọ có một vết sẹo dữ tợn ở dưới mắt phải làm tăng thêm mấy phần hung ác trên mặt hắn.
Khi Mộ Dung Nhiễm liều lĩnh đẩy cửa vào, hai mắt nam nhân mặt sẹo liền xẹt qua ám quang, v5o.anh,cac/q9ttp con mắt tụ máu dừng lại trên người Mộ Dung Nhiễm, đánh giá qua lại.
"Chậc chậc, không ngờ Mộ Dung gia chủ lại có cháu gái đẹp thế, đúng là thật đáng mừng nhể." Nam nhân mặt sẹo cười quái dị một tiếng, tuy lời nói là với Mộ Dung Sơ Ly, nhưng ánh mắt vẫn đặt trên người Mộ Dung Nhiễm, Mộ Dung Nhiễm nhìn thấy gã, lập tức tái mặt, tính tình điêu ngoa giống như biến mất, không dám thở mạnh, trốn vào cạnh Mộ Dung Sơ Ly.
"Phó đoàn trưởng nói đùa, lão phu hôm nay còn có chút chuyện nhà muốn xử lý, xin phó đoàn trưởng thông cảm." Mộ Dung Sơ Ly cười với Nam nhân mặt sẹo, hai mắt nam nhân mặt sẹo xẹt qua một tia tàn nhẫn, sau đó bĩu môi.
"Nếu Mộ Dung gia chủ có gia sự xử lý, tại hạ cáo từ, Mộ Dung tiểu thư, tại hạ đi trước một bước." Nam nhân mặt sẹo nhếch miệng cười rất dữ tợn với Mộ Dung Nhiễm, Mộ Dung Nhiễm hít một ngụm lãnh khí, thân mình hướng sát đến chỗ gia gia.
Nam nhân mặt sẹo cười ha ha, không nói thêm cái gì, cáo từ Mộ Dung Sơ Ly rồi đi ra ngoài, thấy Nam nhân mặt sẹo đi ra ngoài, Mộ Dung Nhiễm giờ mới dám rời khỏi Mộ Dung Sơ Ly, vẻ mặt chán ghét.
"Gã nam nhân quái dị đó là ai, ánh mắt gã khiến con ghê tởm......"
Mộ Dung Sơ Ly biến sắc, gầm lên với Mộ Dung Nhiễm: "Còn dám lắm miệng! Ai cho ngươi làm thế hả?!"
Mộ Dung Nhiễm ủy khuất mếu máo, gia gia cho tới bây giờ chưa từng nghiêm khắc như vậy, trong lòng càng ủy khuất, "Gia gia, cháu gái người bị người ta nhục nhã, người còn nói con như thế......"
Mộ Dung Sơ Ly nhìn Mộ Dung Nhiễm nhăn nhó thì mềm lòng, vừa rồi người nọ cũng không tỏ vẻ gì, dong binh đoàn Ác Lang có ai không mưu mô? Nếu vừa rồi người nọ có tâm tư gì với Mộ Dung Nhiễm, đối với Mộ Dung gia mà nói rất phiền toái.
Mộ Dung Sơ Ly lại nghĩ, cho dù có tâm tư, dong binh đoàn Ác Lang cũng không dám càn rỡ với Mộ Dung gia, dù sao bọn họ vẫn phải dựa vào Mộ Dung gia này.
"Con ấy, bao giờ mới có thể sửa tính đi chứ...... Là ai dám bắt nạt con, nói cho gia gia nghe." Mộ Dung Sơ Ly vẻ mặt từ ái, Mộ Dung Nhiễm vừa thấy, lúc này trong lòng tủi thân, lập tức đem kể chuyện gặp hai người Vân Phong, Vân Thăng, tự nhiên vị đại tiểu thư này bẻ cong sự thật hết sức, thêm mắm thêm muối, cho đến cuối cùng, hoàn toàn do Vân Phong chủ động gây khó, còn nàng vô tội.
Mộ Dung Sơ Ly nghe xong, mày khẽ nhíu lại, hai mắt khôn khéo nhìn Mộ Dung Nhiễm, Mộ Dung Nhiễm có chút chột dạ cúi đầu, Mộ Dung Sơ Ly tự nhiên biết sự thật có thể hoàn toàn ngược lại, với tính của nàng thì ai có thể chủ động chọc Mộ Dung Nhiễm chứ? Nhưng dù biết cháu gái chọc người khác trước, nhưng hắn tự nhiên thiên vị người nhà.
"Lại là Vân Gia, ta thật không ngờ, Vân Gia có một ngày thay đổi vận mệnh."
Chuyện Vân Gia Xuân Phong Trấn tiếp nhận Lâm Gia, Mộ Dung gia tự nhiên biết, cũng thực kinh ngạc, Vân Gia lụi bại thành như vậy lại có thể đoạt lại gia nghiệp, người khác còn kinh ngạc, huống chi là Mộ Dung gia từng có hôn ước với Vân Gia.
"Gia gia, cho dù Vân Gia thay đổi vận số cũng chẳng ra sao, Vân Gia còn dám làm nhục con, nhục nhã Mộ Dung gia chúng ta, gia gia, người phải lấy lại công bằng mới được!"
Mộ Dung Nhiễm cũng thông minh, rõ ràng Vân Phong chỉ nhằm vào mình nàng, nàng lại bảo là cả Mộ Dung gia tộc, Mộ Dung Sơ Ly sao lại không biết tâm tư Mộ Dung Nhiễm, nhưng cháu gái mình cũng không thể để người ta tùy ý nhục nhã, cho dù Mộ Dung Nhiễm có sai trước.
"Con bảo gia gia làm thế nào con mới hết giận?"
Mộ Dung Nhiễm vừa nghe, lúc này hai mắt sáng lên, nàng suy nghĩ thật lâu mới nghĩ ra được biện pháp này, "Lần này hai huynh muội Vân Gia kia tới Bách thành báo danh tham gia cuộc thi chiêu sinh trường học Ma Tang, con muốn trả thù nó, sẽ xuống tay với người thân của nó, như vậy mới có thể đả kích nó nặng nề được, gia gia, con nói đúng chứ?"
Mộ Dung Nhiễm có chút đắc ý nhìn Mộ Dung Sơ Ly, Mộ Dung Sơ Ly thấp giọng cười cười, "Tiểu nhiễm nghĩ đúng, muốn trả thù một người, thì phải đả kích lớn nhất, tấn công nhược điểm của nó. Mặc dù cuộc thi chiêu sinh khó ra tay, nhưng cũng không phải không được, chỉ cần làm tốt, muốn Người Vân Gia không thông qua cuộc thi vẫn có thể."
Mộ Dung Nhiễm nghe đến đó thì vui như thế, nghĩ tới dáng vẻ Vân Thăng không thi được Vân Phong thương tâm muốn chết, khuôn mặt nhỏ nhắn xinh xắn đột nhiên cười gian ác, Vân Phong, đại ca ngươi không thi nổi, ta xem ngươi còn kiêu căng thế nào!
Chương 60 - Cuộc thi chiêu sinh
Sương mờ dần tan trước tia sáng ban mai rực rỡ, Bách Thành ở Tạp Lan Đế Quốc chào đón một ngày mới đặc biệt.
Quảng trường Bách thành là nơi nhân dân thích đến vui chơi, nhưng hôm nay, bên ngoài quảng trường đã được một lớp bảo vệ trong suốt cách ly, mới sáng sớm quảng trường đã náo nhiệt, đám đông ngày càng nhiều.
Mọi người đều chờ đợi ngày hôm nay, ánh mặt trời vừa ló rạng chưa được một tiếng, ngoài lớp bảo vệ trong suốt, đã có không dưới một trăm người tụ tập.
Mọi người tụ lại đây, trên mặt mang theo nhiệt tình, hai mắt đều nhìn khu vực bị cách ly ở quảng trường, có cuồng nhiệt và chờ mong.
Hôm nay là ngày mỗi năm Bách thành đều tổ chức, có thể so sánh với ngày hội, hôm nay là cuộc thi chiêu sinh của trường học Ma Tang.
Tuy Trường học ma pháp Ma Tang có không dưới mười cái ở Tạp Lan Đế Quốc, tuy Bách thành không phải là trọng điểm chiêu sinh, nhưng với người Bách Thành mà nói, hôm nay vẫn rất náo nhiệt bởi hôm nay có thể thấy rất nhiều ma pháp sư tương lai, một cuộc thi ma pháp thế này với khu vực Đông Đại Lục ít ma pháp sư mà nói, khiến người ta rất kích động vui sướng.
Nếu Bách thành có thể sinh ra một thiên tài khó lường, Hoàng thất Tạp Lan Đế Quốc biết được, địa vị Bách thành mới có thể được nâng cao nhờ vị thiên tài xuất thế này!
Dân Bách thành tràn đầy vui mừng, đều chờ mong có một thiên tài ngang trời xuất thế, có thể làm Bách thành nước lên thuyền lên, bọn nhỏ đến Bách thành tham gia cuộc thi ma pháp cũng kích động vạn phần, dù sao nhân vật tham gia cuộc thi ma pháp chỉnh là chúng, nếu bọn chúng thuận lợi thông qua cuộc thi, như vậy sẽ có con đường vàng ngọc nghênh đón chúng.
Mười giờ sáng là thời gian cuộc thi chiêu sinh bắt đầu, nhưng bây giờ chưa đến 8 giờ đã đầy người vây quanh, quảng trường đầy tiếng người ồn ào, mọi người đều cao giọng đàm luận cuộc thi lần này, xem có thể xuất hiện nhân vật kinh diễm không.
Đương nhiên, dân cư Bách thành đàm luận, ắt không thể thiếu Mộ Dung Nhiễm, đại tiểu thư Mộ Dung gia tộc lão đại Bách thành, 12 tuổi đã là ma pháp sư tam cấp, là đối tượng người Bách thành xem trọng nhất.
"Ta thấy á, cuộc thi chiêu sinh lần này Đại tiểu thư Mộ Dung gia đứng đầu là chắc."
"Ờ, ta cảm thấy thế, Đại tiểu thư Mộ Dung gia tuy xấu tính, nhưng thực lực lại mạnh."
Có người nghe được đều mím môi cười, trong lòng cũng đồng ý, Mộ Dung Nhiễm người chẳng ra sao, nhưng thực lực của nàng khá mạnh.
"Nhưng nhỡ đâu có gì bất ngờ thì sao?"
"Còn có cái gì được? 12 tuổi đã là ma pháp sư tam cấp, thực lực như vậy không đứng đầu thì đứng mấy?"
"Chậc chậc chậc, cũng không chuẩn, người tính không bằng trời tính, biết đâu xuất hiện thiên tài thì sao."
"Đúng rồi đúng rồi, các ngươi có nghe nói không, chuyện Vân Gia và lâm Gia ở Xuân Phong Trấn ý."
Người khác vừa nghe đều gật đầu, chuyện Vân Gia và lâm Gia ở Xuân Phong Trấn truyền đi mọi ngõ ngách, phàm là người nghe được đều run rẩy!
"Ta nghe nói, hai hài tử Vân Gia cũng đến Bách thành tham gia cuộc thi lần này đấy!"
"Thiệt á, ngươi nói Vân Gia bỗng nhiên mạnh lên, có phải có con át chủ bài gì không? Chẳng lẽ thật sự có thiên tài?"
"Thiên tài gì gì ta không biết, nhưng nếu Người Vân Gia đến đây, biểu hiện nhất định không tầm thường."
"Ý của ngươi là Vân Gia sẽ có thiên tài?"
Có người bĩu môi có người nghi ngờ, có người bán tín bán nghi, có người mặc không lên tiếng, "Nếu đúng thế, Vân Gia quật khởi được rồi.... Vân Gia Xuống dốc, chậc chậc, quả nhiên là đại gia tộc sâu không lường được ha."
Những người khác đều có chút đăm chiêu gật đầu, Vân Gia cao cao tại thượng, còn có Triệu hồi sư truyền kỳ, đều khiến người thường nảy sinh lòng sợ hãi Vân Gia.
Thời gian náo nhiệt bình luận lặng yên trôi qua, chỉ chốc lát, đã sắp đến 10 giờ, trên quảng trường có mấy người đến, mỗi người đều mặc y phục thống nhất, chỉ khác màu, đây là giám khảm trường học Ma Tang phái đến Bách thành tiến hành cuộc thi chiêu sinh, đều là ma pháp sư, mà màu y phục trên người đại diện cho hệ nguyên tố của họ.
Đám người lại xôn xao, giám khảo và giám sát đều đi ra! Mấy người thấp giọng nói chuyện, cũng có người đang chuẩn bị gì đó, xem ra cuộc thi chiêu sinh lập tức sẽ bắt đầu.
Chỉ chốc lát, một vài thiếu niên lần lượt xuất hiện tại quảng trường, theo thứ tự đi qua cửa vào, thẩm tra thân phận xong được đưa vào khu vực cách ly.
Vân Phong giờ phút này cũng đến quảng trường cùng Vân Thăng, Vân Phong nhìn lớp bảo vệ trong suốt thì khẽ ngừng, mắt híp lại, lớp bảo vệ nguyên tố ma pháp cấp 6?
Mắt nhìn mấy ma pháp sư màu áo khác nhau sau lớp bảo vệ trong suốt, Vân Phong đã có nhận thức, mấy người kia có một vị ma pháp sư lục cấp, còn lại thực lực cũng không thấp, đều là ngũ cấp, Tinh thần lực của Vân Phong không dám lan rộng, mình mới là lục cấp hậu kỳ, nếu biên độ dò quá rộng, sẽ khiến cho ma pháp sư lục cấp chú ý.
Thu tinh thần lực, Vân Phong kéo đại ca Vân Thăng đi đến cửa vào lớp bảo vệ trong suốt, một luồng ánh sáng lạnh bắn đến, Vân Phong khẽ giương mắt, liền thấy Mộ Dung Nhiễm đã tiến vào, giờ phút này nàng ta đang cười lạnh, Vân Phong trực tiếp dời mắt, hoàn toàn không nhìn nàng ta.
Mộ Dung Nhiễm thật sửng sốt, lửa giận trong lòng lại dấy lên, nhưng nghĩ đến Vân Thăng hôm nay nhất định không thi đạt, Mộ Dung Nhiễm lại cười lạnh.
Vân Thăng thông qua chứng thực thân phận, được đi vào, Vân Phong cầm tay đại ca, phát hiện lòng bàn tay đại ca đầy mồ hôi thì cười ngọt ngào.
"Đại ca, thả lỏng đi, huynh sẽ dễ dàng thi qua được, muội tin huynh!" Vân Phong bỏ thêm một câu dưới đáy lòng, nàng sẽ cản tất cả những gì ngăn cản đại ca!
Vân Thăng gật đầu, tuy vẫn có chút khẩn trương, nhưng cũng đỡ hơn, tạm biệt Vân Phong, Vân Thăng đi vào, mà Vân Phong đứng ngoài lớp bảo vệ trong suốt, mắt vẫn đuổi theo đại ca Vân Thăng.
Tất nhanh đã đến 10h, bọn nhỏ báo danh tham gia thi đều đã đến, thẩm tra xong, một người y phục kiểu khác hắng giọng, nhìn mọi người vây quanh, thí sinh lập tức im lặng.
"Chư vị, thật cao hứng khi đến Bách thành lần nữa, thật cao hứng khi bước vào thành thị đầy hi vọng này lần nữa! Cuộc thi ma pháp của trường Ma Tang dựa trên nguyên tắc công bằng công khai, mọi người đã rõ rồi chứ! Không nhiều lời vô nghĩa nữa, quy tắc cũng như năm ngoái, từ 12 đến 18 tuổi, cần dùng tinh thần lực nhấc được ma pháp thạch cấp 1, 18 đến 25 tuổi cần dùng tinh thần lực nhấc được ma pháp thạch cấp 2, hy vọng bọn trẻ sẽ có được thành tích tốt, cũng hi vọng lần này có thiên tài xuất hiện."
Nói xong, đám người liền nhiệt liệt hoan hô vỗ tay, Vân Phong nhìn đại ca đứng trước bàn, trên bàn đặt vài viên đá, dựa theo quy tắc vừa rồi, vài viên đá kia đều ẩn chứa ma pháp, dùng tinh thần lực thành công, cũng khảo nghiệm được hệ nguyên tố!
Vân Phong tin đại ca Vân Thăng tuyệt đối, đại ca năm nay 15 tuổi, là ma pháp sư cấp 2, chỉ cần thành công nhấc ma pháp thạch cấp 1, là có thể thông qua cuộc thi!
Một luồng ánh sáng lạnh đột nhiên truyền đến, Vân Phong có chút khinh thường cùng trào phúng với Mộ Dung Nhiễm, Mộ Dung Nhiễm đen mặt, môi khẽ nhúc nhích, định nói lời khó nghe, Vân Phong cười lạnh dưới đáy lòng, Mộ Dung Gia, ta muốn xem các ngươi dùng thủ đoạn gì.
Người vừa phát biểu ra dấu, lớp bảo vệ trong suốt hoàn toàn phong tỏa, hình thành một vòng tròn không chỗ hổng, lớp bảo vệ ma pháp lục cấp, còn không ai có thể đủ sức quấy rối cuộc thi.
Thí sinh đã bắt đầu có động tác, Vân Phong vẫn một mực nhìn đại ca, cuộc thi, bắt đầu!
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro