Phần 6
Chương 6 :
Ánh nắng rực rỡ len lỏi giữa tán cây,Phan Hiên Hiên cực kỳ thảnh thơi an vị trên đùi Luận Khiêm Huy,lười nhác nhìn ra ngoài cửa sổ.Luận Khiêm Huy mặc kệ cho cô tự ý làm loạn đâu đâu,miễn là còn ở trong lòng anh,ánh mắt đọc sách lơ đãng lại nhìn về phía gương mặt nhỏ.
Chẳng là,khung cảnh thơ mộng này nhanh chóng bị người giúp việc vứt lên chín tầng mây.
- Cậu chủ ơi!!! Ông chủ về rồi !
Luận Khiêm Huy bỗng chốc giật mình,đưa tay theo bản năng đầy Hiên Hiên ra,làm cô gái nhỏ vì mất điểm tựa ngã nhào xuống đất.Nhưng cái đau chẳng hề hấn gì,ba về rồi !!! Phan Hiên Hiên cực kỳ phấn khích,chạy như bay xuống nhà,ôm chầm lấy Luận Khiêm Bác :
- Ba ba ba !!! Con nhớ ba lắm !!!!!
Luận Khiêm Bác cười hiền,ôm đứa con gái nhỏ vào lòng,ánh mắt nhìn khắp người cô... rốt cục,không tìm thấy vết bầm nào..lòng ông khẽ hạ xuống.Phan Hiên Hiên nhất mực ôm cánh tay của ông,cùng đi vào nhà.
Luận Khiêm Huy từ trên nhà đang đi xuống,nhìn thấy cảnh này cực kỳ không hài lòng.Hừ,về không đúng lúc.
Cậu ngồi xuống đối diện ba mình và Hiên Hiên.Mặt lạnh tanh.
Luận Khiêm Bác vuốt đầu Hiên Hiên,cũng chỉ hơi nhìn qua cậu con trai,dịu dàng nói với Hiên Hiên :
- Hiên Hiên nhỏ,có nhớ ba không ?
Hiên Hiên gật đầu như giã tỏi,cười tươi như ánh mặt trời,ríu rít :
- Có ! Ba ba ~ con rất rất nhớ ba !!!
Luận Khiêm Huy nhìn thấy một màn cha con thắm thiết,trong lòng lại dâng lên sự đáng ghét với cô... ba cậu chính là chưa từng cười như thế với cậu...
Luận Khiêm Bác cực hài lòng,bảo anh tài xế đưa đồ lên.
- Hiên Hiên,quà của con ..
Hiên Hiên vui sướng reo hò cầm lấy đống đồ,chạy ù lên phòng,không khác gì đứa trẻ con ... cô ... chỉ là cô nên mặc trước khi cậu chủ lại đốt hết chúng...
Luận Khiêm Bác nghiêm nghị quay qua Luận Khiêm Huy,giọng ôn tồn :
- Dạo này công việc của con thế nào?
Cậu chỉ hừ lạnh,giọng nói vang lên chán ghét :
- Bình thường.
Ông cũng không nói gì về thái độ của cậu,chỉ tiếp tục nghiêm nghị nói :
- Ta có một người bạn,nghe nói đứa con gái của cô ấy rất thích con...nên ta sẽ sắp xếp để hai đứa gặp nhau.
Luận Khiêm Huy nhíu mày:
- Không gặp.
Ông cũng không nhún nhường,ánh mắt quả quyết nhìn cậu con trai :
- Nếu con đã yêu người khác rồi thì không cần gặp nữa.
- Ừ,yêu rồi – Cậu thản nhiên nói rõ.
Ánh mắt Luận Khiêm Bác hơi biến đổi,tò mò nổi lên :
- Ai ?
Suy nghĩ của Luận Khiêm Huy tự nhiên le lói lên hình ảnh của người con gái kia,chỉ là cậu hừ lạnh,gạt phăng ý nghĩ đó.Đúng lúc này,Phan Hiên hiên từ trên tầng phi vọt xuống như con chim nhỏ,trên người mặc chiếc váy cách điệu đơn giản màu đỏ.Cổ hõm xuống,sau lưng không có vải trực tiếp mang làn da cô trắng như tuyết phơi ra.Quả thực chiếc váy này mặc vào hơi lạnh lưng,nhưng không sao ! Chỉ cần là quà của ba ba,cô đều thích hết !Giờ cô không còn là con thiên nga trắng muốt,mái tóc dài hơn xoăn thành lọn nhẹ biến cô trở nên vô cùng quyến rũ.
Luận Khiêm Huy cau mày,răng đay nghiến lại với nhau:
- Mặc như vậy làm gì ?
Luận Khiêm Bác hơi bất ngờ,vì cậu con trai ông chẳng bao giờ để ý đến việc ông tặng gì cho con gái nhỏ không cùng huyết thống này,luôn khi dễ cô.Nhưng ông cũng chẳng quan tâm,nhìn một lượt cô gái nhỏ như công chúa diễm lệ xinh đẹp,mê đắm nhìn khuôn mặt cô ... thật giống mẹ ... ông mỉm cười hài lòng.Ông với tay lấy trong chiếc hộp gần đó ra một đôi giày cao gót màu đỏ,đơn giản mà cực kỳ cao quý,đưa cho Hiên Hiên.Nói như để cả Luận Khiêm Huy nghe thấy :
- Hiên Hiên cũng lớn rồi,ta định sắp xếp xem mắt cho con bé.
Luận Khiêm Huy nắm chặt tay,trong lòng thầm chửi : xem mắt con khỉ,chưa đầy 20 tuổi mà xem con khỉ ! Đồ ông già quái thai,rảnh rỗi không ăn cơm chỉ nghĩ ra mấy trò vớ vẩn !
Kìm lòng không lên tiếng phản đối,Luận Khiêm Huy chỉ hừ lạnh,bộ mặt đáng ghét lạnh lùng hiên ngang lướt qua cô,đi lên lầu,thả lại một từ nhẹ bẫng :
- Tùy.
Phan Hiên Hiên không hiểu chuyện gì,chỉ mặc cậu chủ,ríu rít hỏi ba :
- Ba ! Xem mắt là gì ? Có phải cùng bạn bè xem mặt nhau hay không ?!
Luận Khiêm Bác cười hiền,ôn tồn gật đầu :
- Đúng vậy,chính là cùng bạn gặp nhau.
Luận Khiêm Huy nhếch môi khinh khỉnh,lừa người ! Hóa ra ông già này lại lừa được con nhỏ ngu dốt kia.Chỉ là cậu cũng không nhận ra,lồng ngực đang cực kỳ khó chịu vì chuyện ai kia đi xem mắt...
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro