Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 36: Thật là khủng khiếp (3)


Giang Yêu Yêu nắm lấy vai anh, chớp chớp mắt, gáy cô bị một bàn tay ấm áp đè lên.

Ánh mắt Phó Hàn từ từ đi xuống, cuối cùng dừng lại ở môi cô, tay ấn vào gáy cô về phía mình, để khuôn mặt Yêu Yêu chậm rãi tiến lại gần.

Giang Yêu Yêu đột nhiên ý thức được chuyện gì đang xảy ra, cô liếm môi dưới, cánh tay khẽ ôm lấy cổ anh.

Ngay khi khoảng cách giữa hai người sắp biến mất thì đột nhiên chiếc giường rung rung lên.

Giang Yêu Yêu chưa kịp phản ứng lại thì cô đã bị anh thả trở lại giường.

Phó Hàn điều chỉnh lại hơi thở, cầm điện thoại trên giường lên, sau khi nhìn thấy tên "Anh" trên màn hình, anh đưa điện thoại cho Giang Yêu Yêu.

Giang Yêu Yêu hơi ngẩn ra nhận điện thoại, sau khi nhìn màn hình thì ngón tay trượt xuống, bắt máy.

Cô đặt tay còn lại lên mặt, cảm thấy mu bàn tay nóng hổi, cô điều chỉnh hơi thở, mở miệng, "Em đây, sao vậy anh?"

"Không có việc gì đâu, chỉ là muốn xem thử em đã ngủ chưa thôi."

Giang Yêu Yêu mím môi dưới, trả lời: "Em sắp đi ngủ rồi."

"Phó Hàn rất bận rộn, em đừng làm phiền cậu ấy, biết không?"

Giang Yêu Yêu lập tức phản bác: "Em không có làm phiền anh ấy mà, ban nãy em còn xoa bóp cho Phó Hàn."

Phó Hàn bên cạnh nghe vậy thì xoa xoa giữa mày.

Người ở đầu dây bên kia đột nhiên im lặng vài giây sau đó chậm rãi hỏi lại: "Em đang xoa bóp cho cậu ấy à?"

Giang Yêu Yêu nhìn thấy sắc mặt anh, ý thức được mình nói sai, cô chuyển đề tài, "Em cũng mệt rồi, phải đi ngủ đây, có chuyện gì ngày mai nói tiếp nhá, bye bye anh."

Nói xong cô không để Giang Bùi đáp lại liền cúp điện thoại.

Cô đặt điện thoại xuống, nhìn Phó Hàn rồi xoa xoa tay, "Chúng ta tiếp tục đi."

Phó Hàn nhìn cô di chuyển về phía mình, lập tức từ giường đứng lên.

Anh nhìn khuôn mặt đỏ bừng của cô, mím môi dưới nói: "Không còn sớm nữa, em đi tắm trước đi."

Giang Yêu Yêu: "Không ấy mình tiếp tục làm xong rồi em đi tắm nhé, được không?"

Phó Hàn: "Tắm trước đi, anh nghỉ ngơi một lát."

Giang Yêu Yêu nhìn đáy mắt đỏ ngầu mệt mỏi của anh, suy nghĩ một chút rồi gật đầu, "Được, vậy em sẽ đi tắm, anh ngủ trước một lát đi."

"Được."

Mãi đến khi Giang Yêu Yêu rời khỏi phòng, Phó Hàn mới chậm rãi thở ra một hơi, giơ tay tháo kính trên mặt xuống đặt xuống bàn bên cạnh, sau đó ngồi trở lại giường, xoa xoa hai bên thái dương, trầm giọng nói một câu: "Thật là sợ muốn chết..."

Lúc Giang Yêu Yêu tắm rửa xong đi ra, thấy cửa phòng Phó Hàn khép hờ, cô đi tới đẩy cửa ra, nhìn thoáng qua bên trong nhỏ giọng gọi anh: "Anh Phó Hàn?"

Bên trong im lặng, không có ai đáp lại cô.

Cô nhẹ nhàng đẩy cửa ra, nhìn về phía giường.

Phó Hàn nằm trên giường, hai mắt nhắm lại dường như đã ngủ rồi.

Ánh mắt Giang Yêu Yêu nhìn người anh, phát hiện ngay cả chăn anh cũng chưa đắp, cô rón rén đi tới bên giường.

Cô xốc chăn trên giường lên đắp lên người anh, đắp xong, cô ngồi xuống bên giường nhìn khuôn mặt thanh tú kia, đưa tay nhẹ nhàng vuốt lông mày của anh.

Vừa định thu tay lại, tay cô đột nhiên bị bắt lại, nhìn thấy người trên giường đột nhiên mở mắt.

Trong đôi mắt sâu thẳm mang theo tia mê mang.

Giang Yêu Yêu mấp máy môi vừa định nói cái gì đó thì tay cô đột nhiên bị kéo mạnh xuống. 

Yêu Yêu đã bị anh nhẹ nhàng ôm vào lòng.

Cô ngước lên từ trong lòng anh, chợt nghe thấy giọng nói dịu dàng: "Yêu Yêu, đừng sợ, anh ở đây." 

Vừa nói vừa giơ tay xoa xoa tóc cô, từ đỉnh đầu chậm rãi chạm đến cổ cô, sau khi lặp đi lặp lại vài lần, tay anh chậm rãi dừng lại.

Giang Yêu Yêu nhìn anh dần dần nhắm mắt lại, trong lòng có cảm giác rất quen thuộc, thật giống như lần nào anh cũng an ủi cô như vậy.

Cô tựa đầu vào ngực anh, ôm anh thật chặt.

Chín giờ sáng, lúc Phó Hàn tỉnh lại cảm giác có chút nóng, anh mở mắt, khẽ cử động thân thể nhưng không được, cụp mắt nhìn xuống.

Đập vào mắt chính là một khuôn mặt thanh tú xinh đẹp.

Anh im lặng một lúc, nhất thời có chút không rõ có phải mình đang nằm mơ hay không. 

Tay đang ôm trên thắt lưng anh đột nhiên động đậy, thân thể anh lập tức căng cứng.

Giang Yêu Yêu chậm rãi mở mắt ra, cô còn nhập nhèm buồn ngủ, mơ hồ nói: "Chào buổi sáng."

Nói xong, vẻ mặt hơi khựng, cô nhíu mày lại, chân cô khẽ cử động, nghi hoặc nhìn về phía Phó Hàn, "Này, chân em hình như bị đau, có gì đó đè lên thì phải, hơi cứng."

Cô vừa nói vừa rút tay đang ôm ở eo Phó Hàn ra định sờ xem đó là cái gì.

Vừa cử động, tay đã bị nắm chặt.

Hầu kết Phó Hàn trượt một chút, hơi thở hơi đứt quãng, giọng nói khàn khàn: "Đừng... cử động.. lung tung"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro