Chương VII: Đồng Hành
Khánh Tuyết chăm chú nhìn sợi lông hoàng kim mà Băng Vô Tâm cầm trên tay. Ánh sáng nhẹ nhàng chiếu vào, phản chiếu những tia sáng lấp lánh trên sợi lông như một vệt sáng bí ẩn. Nàng nhìn chằm chằm vào nó, đôi mắt vẫn mang đầy sự nghi ngờ và bất an.
"Cái này... là của ai?" Khánh Tuyết hỏi, giọng nàng nhẹ nhàng nhưng chứa đựng sự tò mò lẫn lo lắng. Nàng biết rằng sợi lông này có một sự liên quan đặc biệt, nhưng đến giờ vẫn chưa thể hiểu rõ.
Băng Vô Tâm nhìn vào sợi lông, rồi nhìn nàng với ánh mắt nghiêm nghị. Hắn chậm rãi lên tiếng, giọng nói không có chút cảm xúc.
"Đây có thể là dấu hiệu nội bộ của Thiết Huyết Thành." Hắn dừng lại một chút, khiến cho câu nói có vẻ nặng nề hơn. "Và nếu đúng như vậy, thì kẻ sở hữu nó có thể là một trong bảy người nắm giữ Thiên Sát Phượng Quyền."
Khánh Tuyết khẽ nhíu mày, đôi mắt nàng sáng lên, nhưng lại không thể hiểu hết được những lời hắn vừa nói.
"Thiên Sát Phượng Quyền?" Nàng thì thầm, rồi lại hỏi. "Những người đó là ai?"
Băng Vô Tâm nhìn nàng với ánh mắt sắc bén. "Bảy người này không chỉ là những kẻ mạnh mẽ, mà còn là những thế lực quyền lực, mỗi người trong họ nắm giữ một phần của Thiên Sát Phượng Quyền." Hắn kể tiếp, ánh mắt vẫn như muốn nhìn thấu tâm can nàng. "Lăng Vân Kiệt, Liệt Yên Nhi, Dương Bạch Thần, Hắc Vô Minh, Lam Ngọc Tuyết, Lôi Vân Tiêu và Hoàng Thiên Long."
Khánh Tuyết nghe tên của những người này, cảm thấy một nỗi bất an dâng lên trong lòng. Cả bảy người đều là những thế lực đáng sợ, và họ có thể liên quan trực tiếp đến sợi lông hoàng kim này. Nhưng tại sao lại có một vật chứng như vậy ở đây?
"Hoàng Thiên Long?" Khánh Tuyết hỏi lại, nàng chưa từng nghe qua tên này trước đây. "Hắn là ai?"
Băng Vô Tâm không trả lời ngay lập tức, chỉ chăm chú nhìn nàng, như thể đang đánh giá liệu có nên tiết lộ thêm hay không. Sau một lúc, hắn mới lên tiếng.
"Hoàng Thiên Long là Địa Ngục Chi Hoàng, tướng quân của Thiết Huyết Thành. Hắn sở hữu công pháp Phượng Thần Hủy Diệt, và vũ khí của hắn là Huyền Long Phủ – một chiến phủ khổng lồ, có thể xẻ đôi núi non. Thiết Huyết Thành là một thành trì biên cương, nơi mà các chiến binh rèn luyện ngày đêm. Hắn là một trong những kẻ mạnh nhất trong số bảy người nắm giữ Thiên Sát Phượng Quyền."
Khánh Tuyết lắng nghe, cảm giác có gì đó khó chịu trong lòng. Nàng không hề biết về những thế lực này trước đây, nhưng ngay từ khoảnh khắc mà nàng nhìn thấy sợi lông hoàng kim, nàng đã cảm nhận được rằng nó không đơn giản. Dù nàng chưa biết rõ hết mọi sự, nhưng điều duy nhất nàng biết chắc chắn là: "Ta sẽ tìm ra kẻ nào đứng sau tất cả những bi kịch này. Ta sẽ không tha cho kẻ đã phá hủy gia đình ta."
Băng Vô Tâm nhìn nàng với ánh mắt đầy sự tính toán, nhưng lại không có vẻ gì là phản bác. "Nếu ngươi muốn đối đầu với Hoàng Thiên Long và những thế lực này, ngươi sẽ phải chuẩn bị rất kỹ." Hắn nói, giọng khẽ thấp xuống, như thể đang cảnh báo nàng về con đường đầy gian nan phía trước.
Khánh Tuyết đang chìm trong những suy nghĩ hỗn độn về những thông tin mà Băng Vô Tâm vừa tiết lộ, thì đột nhiên, không gian quanh nàng bỗng trở nên lạnh lẽo hơn bao giờ hết. Một luồng khí lạnh buốt từ phía sau lướt qua, khiến nàng cảm thấy như bị bao phủ trong một màn tuyết giá rét. Nàng quay người lại, và trong khoảnh khắc ấy, một bóng hình tuyệt đẹp, lạnh lùng xuất hiện.
Cô gái trước mặt nàng mặc một bộ váy trắng như tuyết, tóc dài màu xanh băng giá, ánh mắt lạnh lùng, xa xăm như không thuộc về nhân gian. Dường như từng bước chân của cô gái ấy làm không khí xung quanh thêm phần lạnh giá, như thể mọi thứ xung quanh đều bị đóng băng dưới sức mạnh vô hình của nàng.
"Ngươi là ai?" Khánh Tuyết ngạc nhiên lên tiếng, nhưng trong lòng nàng đã nhận ra rằng người đứng trước mình không phải là người tầm thường.
Cô gái mỉm cười nhẹ, nụ cười lạnh lùng và tĩnh lặng như tuyết. "Ta là Băng Tâm Tiên Tử, Lam Ngọc Tuyết. Danh hiệu của ta là Cực Hàn Thánh Nữ." Giọng nàng vang lên trong không gian như một cơn gió lạnh. "Ta là chủ nhân của Cực Hàn Băng Cung, nơi mà ngay cả trái tim cũng có thể bị đông cứng."
Khánh Tuyết cảm thấy một luồng khí lạnh lẽo hơn bao giờ hết xâm nhập vào cơ thể nàng, nhưng đồng thời, nàng cũng cảm nhận được sự kiên quyết trong đôi mắt lạnh như băng của Băng Tâm Tiên Tử. Dường như nàng không chỉ là một mỹ nhân lạnh lùng, mà còn là một người có sức mạnh vô cùng to lớn.
"Cực Hàn Băng Cung?" Khánh Tuyết hỏi lại, ánh mắt vẫn chưa rời khỏi nàng.
"Đúng vậy." Lam Ngọc Tuyết khẽ gật đầu, rồi tiếp tục, "Nơi đó là nơi lạnh lẽo nhất trong thiên hạ. Ta tu luyện công pháp Phượng Tuyết Băng Hàn, một công pháp có thể khiến mọi thứ xung quanh đóng băng và tiêu diệt mọi kẻ địch không kịp trở tay." Giọng nàng trầm và đầy uy lực.
Khánh Tuyết lặng im, trong lòng nàng lúc này như có một luồng cảm xúc đan xen. Vị tiên tử trước mặt có vẻ rất mạnh mẽ, nhưng nàng không khỏi cảm thấy một sự đồng cảm. Cả hai đều mang trong mình nỗi đau và mong muốn trả thù. Một người lạnh lùng, tĩnh lặng, và một người đang nung nấu trong mình sự căm hận đối với kẻ đã hủy hoại gia đình mình.
"Ta đã nghe về ngươi," Khánh Tuyết nói, ánh mắt kiên định, "Băng Tâm Tiên Tử, Cực Hàn Thánh Nữ, người đã có mối thù sâu sắc với những kẻ phụ bạc. Ngươi đến đây vì mục đích gì?"
Lam Ngọc Tuyết bước thêm một bước, ánh mắt kiên định nhìn vào mắt Khánh Tuyết. "Ta đến đây để giúp ngươi," nàng nói, giọng trầm và nghiêm túc. "Ta biết ngươi đang tìm kiếm Hoàng Thiên Long, kẻ đã hủy hoại gia đình ngươi. Ta cũng có lý do của riêng mình. Ta sẽ giúp ngươi trả thù, và cùng ngươi chiến đấu để hạ gục hắn."
Khánh Tuyết nhìn vào mắt Lam Ngọc Tuyết, không một chút do dự, nhưng có thể cảm nhận được sự đồng cảm trong đôi mắt lạnh lẽo ấy. Cả hai đều có chung một mục đích, một nỗi đau. Và trong khoảnh khắc ấy, nàng hiểu rằng, dù con đường phía trước có gian nan đến đâu, ít nhất nàng không đơn độc.
"Ta không cần sự giúp đỡ của ai..." Khánh Tuyết ngập ngừng, nhưng giọng nói đã có chút yếu đuối. "Tuy nhiên, nếu ngươi thực sự muốn đồng hành, ta không phản đối."
Lam Ngọc Tuyết mỉm cười nhẹ nhàng, nhưng nụ cười ấy lại ẩn chứa sức mạnh vô cùng lớn lao. "Chúng ta sẽ cùng nhau đối đầu với Hoàng Thiên Long và những kẻ liên quan đến hắn. Đừng quên, Phượng Tuyết Băng Hàn của ta có thể giúp ngươi đạt được sức mạnh mà ngươi cần."
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro