Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 49: Khế Ước


Hai tháng sau, cuối cùng ngày này cũng tới. Khí Linh của Thất Cấm Sơn và Chấn Thiên Kiếm, đang dần dần thức tỉnh.

Mặt dù, Vương Trung vẫn chưa đột phá Khí Tông Cảnh. Nhưng hắn, cũng rút ra được nhiều kinh nghiệm trong tu luyện.

Đây là, lần đột phá bình cảnh lần thứ hai trăm ba mươi bốn của hắn. Ở phía xa, Hỏa Kỳ Lân vẫn túc trực không rời.

"Tiểu tử này, không biết có thể thuận lợi đột phá không đây?" Nó nhìn Vương Trung, suy nghĩ.

Linh khí thiên địa hội tụ, nhập vào trong cơ thể hắn. Cảm giác như cả không gian đè nén, tràn ngập.

Hắn chuyển hoá linh khí, trong cơ thể. Áp suất linh lực, công phá vào bức tường cảnh giới.

Nguồn năng lượng lớn, va chạm trong cơ thể hắn. Khiến lỗ chân lông nhỏ máu, cả thân thể phồng to như một quả bóng.

Đột nhiên, linh lực như chuyển dời, phản phệ do đột phá bình cảnh, đánh ngược về cơ thể.

Vương Trung phun ra một ngụm máu lớn, cả người như vô lực, ngã về sau ngất xỉu.

Đột nhiên, một luồng pháp lực từ xa, đánh vào trong cơ thể hắn. Ôn dưỡng, ổn định năm viên nội đan, đang di chuyển hỗn loạn, trong cơ thể đối phương.

Hoả Kỳ Lân bay đến, nhìn về phía Vương Trung đang bị ngất xỉu. Thở dài, lẩm bẩm:
"Vẫn không thành công! Chả lẽ, ta thật phải bị vẫn lạc nơi đây hay sao?"

Hai ngày, sau khi tỉnh lại, hắn cảm thấy cả người đau nhức. Đả toạ trị thương, kiểm tra lại tình hình trong đan điền mình.

Cũng may, sau khi đột phá thất bại, Hoả Kỳ Lân dùng linh lực ôn dưỡng đan điền của hắn. Nếu không, muốn phục hồi lại, ít nhất cũng phải mất hai ba năm.

"Haizz! Tiền bối, ta đã cố gắng hết sức. Sự việc sau này, chỉ đành thuận theo tự nhiên a!" Vương Trung thở dài, nói:

Hoả Kỳ Lân nghe vậy, cũng ủ rũ không vui. Ngước mặt lên trời, gầm lên một tiếng.

Như muốn nói với ông trời là, tại sao ta phải rơi vào trong hoàn cảnh này!

Khi tiếng gầm vừa dứt, không gian động phủ, bỗng nhiên run lên dữ dội. Đất, cát ở trên nóc rơi xuống, mặt đất như sóng ngầm.

Hoả Kỳ Lân khẩn trương, lửa ở bốn chi, bừng lên trong tích tắc. Vương Trung như cảm nhận điều gì, nhìn về phía nó, hỏi:
"Tiền bối! Không lẽ,..?"

Ừm! Nó ừ lên một tiếng, nhìn về hướng phía trước. Hắn thấy vậy, cũng theo nhưng cảm giác, cũng không phát hiện ra điều gì.

"Đến rồi!" Nó, nhỏ giọng, nói:

Nghe vậy, Vương Trung chăm chú, nhìn phương hướng đó, sợ bỏ lỡ điều gì. Hai ảo ảnh, từ từ trong phiến đá hiện ra. Nhìn về phía Hoả Kỳ Lân, quát:
"Nghiệt súc! Dám cả gan, hợp lực kích sát chủ nhân bọn ta!"

"Hôm nay, ngươi có chấp cánh cũng khó bay!"

Hoả Kỳ Lân, há miệng cười to, tiếng vang như sấm, ánh mắt khinh miệt, nhìn về hai người bọn họ, hỏi:
"Hai tên phế vật các ngươi, chủ nhân các ngươi, còn vẫn lạc dưới tay bọn ta."

"Các ngươi nghĩ, mình có khả năng sát ta hay sao?"

Hừ! Hừ!

Hai khí linh nhìn nhau, sau đó hừ lạnh, nhìn về phía nó, quát:
"Sĩ khả sát bất khả nhục! Bọn ta, có tuẫn táng thiên địa. Cũng không bao giờ, để ngươi được yên ổn!"

Nghe vậy, Hỏa Kỳ Lân bực mình! Cẩn thận suy nghĩ, sau đó nhìn về phía Vương Trung một chút, rồi lại nhìn bọn họ, nói:
"Các ngươi, muốn giết ta cũng được, nhưng đã hỏi qua chủ nhân của ta chưa!"

"Chủ nhân ngươi?"

"Là ai?"

Nó nhìn chằm chằm đối phương, cười to, nói:
"Chủ nhân, đang đứng kế bên ta! Nếu các ngươi không tin!"

"Cứ hỏi hắn!" Rồi nhìn về phía Vương Trung, nói:

Hai khí linh nghe vậy, nhìn về phía bên phải của Hỏa Kỳ Lân. Sự bất ngờ, thể hiện trên gương mặt đối phương, nói:
"Hắn là ai? Ta chưa từng gặp hắn! Sao hắn, lại có nguồn linh lực, giống như công pháp của chủ nhân?"

Khí linh giới tính nữ, trong số hai người bọn họ. Nhìn về hắn, nhỏ giọng, hỏi:
"Vị tiểu huynh đệ này, không biết ngươi tu luyện công pháp gì? Gia sư, quý tính đại danh?"

Thấy bọn họ, nhìn mình chằm chằm, hắn nuốt nước bọt, liếc Hỏa Kỳ Lân một cái, rồi nhìn lại, nói:
"Sư phụ ta, họ Lữ! Công pháp tu luyện là 'Thánh Linh Chân Kinh', không biết có chuyện gì?"

Hai người nhìn nhau, đôi mắt ngập tràn sự khó tin trong mắt, nói:
"Ngươi là thiếu chủ nhân của bọn ta hay sao!"

Vương Trung sửng sờ đang tính nói gì, Hỏa Kỳ Lân cười to:
"Khà khà! Giờ các ngươi tính sao? Giết hay thả bọn ta rời đi?"

Khí linh Chấn Thiên Kiếm nhìn nó, quát:
"Nghiệt súc! Dám lừa gạt bọn ta, ngươi và tiểu...à không thiếu chủ, vẫn chưa có khế ước chủ tớ."

"Nếu, ngươi thật là trở thành linh thú hộ thân của hắn, đã không cần phải nói nhiều như vậy!"

Hoả Kỳ Lân giật giật mí mắt, tức giận, nó hiện tại dù thời kỳ đỉnh phong, cũng chỉ có thể ngang tay với Thập Đại Thần Khí một trong.

Nói chi, sau trận chiến lúc đó tổn thương nặng. Lại còn phải chia nửa nội đan, cho Vương Trung tu luyện, để đột phá cấm chế Thất Cấm Sơn.

Nó nhìn về hai người bọn họ, gằng giọng, hỏi:
"Các ngươi, muốn sao?"

Khí linh Thất Cấm Sơn nữ tử, chấp tay trước ngực, nhìn nó, nói:
"Muốn người khác tin tưởng, thì thả linh hồn thần thức ra, cho thiếu chủ khắc lạc ấn vào trong đó!"

"Nếu không, thì sao?"

"Thì nơi đây, là nơi chôn thây của ngươi!"

Hoả Kỳ Lân nhìn về đối phương, ánh mắt như muốn ăn tươi nuốt sống. Nó hiểu, nếu không đồng ý, rất có thể hai kẻ này sẽ xông lên, hợp lực kích sát bản thân.

Thánh Linh xưa nay, luôn luôn cao ngạo trong thiên địa này, không bao giờ coi trọng bất cứ chủng tộc nào.

Dù là, Thiên Đế cao cao tại thượng, nó cũng không để vào mắt. Nhưng, đó là khi thời kỳ đỉnh phong. Còn hiện giờ, một trong hai đối phương, nó cũng đánh không lại.

Thở dài một hơi, nó đưa ánh mắt nhìn về phía Vương Trung, truyền âm, nói:
"Tiểu tử, lợi cho ngươi rồi!"

Nói xong, Hoả Kỳ Lân thả ra thần thức, nhìn hắn, nói:
"Dùng linh lực, đưa tinh huyết ngươi vào đi!"

Hắn sờ đầu, cảm giác không hiểu lắm. Nhưng vẫn nghe theo đối phương, cắn đầu lưỡi dùng linh lực, đưa giọt máu vào trong thần thức của nó.

Khí linh Chấn Thiên Kiếm, hỏi:
"Thiếu chủ, ngươi có cảm nhận được không?"

Vương Trung cảm nhận được, một luồng thần hồn cộng sinh với thần hồn của hắn. Nhưng hắn, lại có thể quyết định sinh tử của thần hồn liên kết đó.

"Ta, ta cảm nhận được một sự liên hệ nào đó,... trong thần hồn của mình!" Hắn, nói:

"Không sai! Liên kết thần hồn đã được ký kết. Thiếu chủ, từ nay nó chính là hộ thân thú của người." Khí Lĩnh Thất Cấm Sơn, vừa nói, vừa chỉ về phía Hoả Kỳ Lân, đứng kế bên:

Hoả Kỳ Lân nghe vậy, lắc đầu, quỳ một chân trước Vương Trung, nói:
"Thiếu chủ, từ nay ta sẽ là cánh tay đắc lực của người."

Hắn đứng đó, sững sờ hồi lâu! Chuyện gì vậy! Tại sao, Kỳ Lân tiền bối, lại là thần thú hộ thân của ta?







Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro