Chương 20
Edit: Hinnnne
" Phòng tân hôn? Chị gái nhỏ, đây là chồng chị?"
" Mẹ nó, tình huống gì đây?"
" Rất tốt, tôi bây giờ xác định, bọn họ là một đôi, nếu không sao chị gái nhỏ này vừa mới livestream vị tiên sinh này liền tặng nhiều tiền như vậy."
" Vấn đề là, chị gái nhỏ này còn rất nhỏ, xem ra vẫn còn là học sinh trung học."
" Yêu qua mạng sao?"
" Vẻ mặt choáng váng, cảm giác so với xem livestream bán quần áo còn xuất sắc hơn."
" Ha ha ha ha ha ha, mẹ nó chẳng lẽ mọi người không phát hiện ra chị gái nhỏ này vậy mà có Wechat cùng địa chỉ của hắn sao? Cái này hiển nhiên chỉ có hai người họ biết."
" Tôi chỉ muốn nói, giá của chung cư Nhật Hoa!!! Hai mươi vạn một mét vuông, vãi nồi."
Vân Lục trợn mắt há hốc mồm nhìn bình luận, cô không thể tin được vị Giang * tiên sinh kia không biết xấu hổ như vậy.
Vợ ơi...
Cái quỷ gì.
Vân Lục nhanh chóng nói: " Tôi cùng Giang tiên sinh kia không quen biết, ngoài ra tôi không biết Wechat của hắn, địa chỉ của hắn mọi người nhấn vào tài khoản là thấy, còn có... Tôi cảnh cáo ông giang tiên sinh, năm nay tôi mới 16 tuổi vẫn chưa thành niên, ông đem hai chữ vợ ơi nuốt trở về đi."
" Đậu xanh rau má? Mới mười sáu tuổi? Lớn lên xinh đẹp quá, sau này chắc chắn là đại mỹ nữ."
" Chị gái nhỏ, cô nhỏ như vậy mà phải livestream bán quần áo nuôi gia đình à? Vất vả quá."
" Mặc kệ, tôi lập tức đi mua giúp chị gái nhỏ."
" Ha ha ha ha ha, giang tiên sinh, mặt cậu bị sưng chưa? Còn vợ ơi, thật không biết xấu hổ, ha ha ha, người ta không quen biết cậu."
Vân Lục thầm nghĩ, có thể khuyên người nay lui ra là tốt nhất.
Cô liền tùy ý để những người đó cười nhạo hắn, cho hắn đau khổ.
Ai ngờ.
Giang * lại gửi đi một bình luận: Tôi chờ em, tôi cũng mới mười tám, moah moah.
" Vãi? Mười tám? Không phải 38?"
" Tiểu ca ca có tiền đến từ nơi nào!!"
" Khiếp sợ, thật hay giả? Vãi... Hào môn thiếu gia."
Lúc này.
Màn hình lại nhảy ra một bình luận.
Lục Lạc Dương Yến: " Con gái, mẹ không cho phép con yêu sớm!!!"
Bình luận vừa nhảy ra, sau lưng Vân Lục căng thẳng, Dương Yến cũng xem livestream, đây là tài khoản của bà, tuy rằng ly hôn nhiều năm, lại trải qua một đời nhưng Vân Lục vẫn nghe lời, cô như những cô gái bị bắt tại trận yêu đương sớm, lập tức lắc đầu: " Không có, mẹ, con không yêu sớm, con không quen hắn, hắn ăn nói hồ đồ."
" Vãi? Mẹ ruột?"
" Tôi vậy mà ở phòng livestream nhìn thấy được tin tức yêu đương sớm."
" Dương Yến? Tôi có nên gọi một tiếng mẹ vợ hay không?"
" Chẹp chẹp, màn trình diễn này thật đẹp mắt, so với phim còn gay cấn hơn."
" Mẹ Dương, đem cái vị Giang tiên sinh này đi dạy dỗ đi!!!"
Trong lúc nhất thời, Giang * rõ ràng là phú hào, lại trở thành thứ chết tiệt người người đòi đánh.
Lục Lạc Dương Yến: " Con gái, mẹ tin con, còn vị Giang tinh này, phiền cậu..."
Giang *: Xin chào mẹ vợ!
Giang *: Con có thể đợi em ấy mười năm.
Lục Lạc Dương Yến: " !!!!!"
Giang *: Moah moah.
Lục Lạc Dương Yến: " ... Tôi đánh chết cậu, cậu không biết xấu hổ."
" Trời ạ, người này thật không biết xấu hổ."
" Dì Dương Yến rất tức giận rồi."
" Xin dì bớt tức giận, không đáng."
" Chúng ta tiếp tục livestream bán quần áo đi?"
Vân Lục cũng lập tức nói: " Mẹ, đừng tức giận."
Đối mặt Giang * không biết xấu hổ này, Vân Lục cho rằng không cần phải bận tâm hắn, cũng sợ Dương Yến quá mức gò ép, khiến bản thân tức giận.
Cô lấy ra mấy bộ tương đối được yêu thích đặt trên tay, tiếp tục giải thích chất liệu và những thứ tương tự, nhanh chóng quay lại vấn đề.
Phòng livestream ngày càng nhiều người, có không ít người hóng hớt trò khôi hài ban nãy mà đến xem, nhưng mà bây giờ vị Giang * tiên sinh kia cũng không bình luận những lời loạn ngôn nữa, fans mới đem lực chú ý dừng ở trên người Vân Lục đang nỗ lực bán quần áo.
*
Giang gia.
Giang Du Du bắt lấy cánh tay Giang Úc, nhảy dựng lên, " Em muốn đăng video."
Giang Úc dựa lưng vào ghế, ỷ vào bản thân cao lớn, giơ cao điện thoại, điện thoại vẫn đang ở livestream của Vân Lục, lúc này cô không thay quần áo, chỉ phác họa quần áo trong tay, trên người cô mặc váy màu xanh nhạt dài đến đầu gối, tôn lên làn da trắng noãn của cô, chuyển động một chút làn váy liền lay động, má lúm đồng tiền rất sâu, khiến hắn không thể dời mắt được, Giang Du Du tức chết, " Anh, trước đây anh còn chê em tải mấy cái ứng dụng nhảm nhí trong điện thoại anh, bây giờ bản thân anh chơi đến nghiện rồi, cũng không chịu đưa em.
Giang Úc lười biếng không muốn trả lời, chuyên chú xem livestream.
Giang Du Du ngồi lại sô pha, tức giận đá bàn trà. " Cái người nào làm cho anh mê mẩn thành bộ dạng này? Em đi nói cho chị Linh Thải biết."
Giang Úc rũ mắt xuống, liếc nhìn cô: " Em nói đi."
Giang Du Du vốn nói giỡn, bị hắn đả kích như vậy, lập tức cầm điện thoại nhắn tin cho Khâu Linh Thải.
Giang Du Du: Chị chị chị chị chị chị, anh trai em bị một tài khoản nữ mê hoặc đến điên rồi, chị mau đi quản anh ấy đi.
Khâu Linh Thải: Chủ tài khoản gì? Chị không quản được.
Giang Du Du: Ngoại trừ chị, còn ai có thể quản được anh ấy.
Đầu bên kia, Khâu Linh Thải không trả lời, Giang Du Du lại trừng mắt liếc nhìn Giang Úc, rồi xoay người chạy đi. Giang Úc hoàn toàn không để ý đến em mình, tiếp tục xem livestream, lúc này nhảy ra tin nhắn của Chu Dương.
Chu Dương: Ha ha ha, anh Úc, anh quá cợt nhả.
Chậc.
Giang Úc không trả lời, tiếp tục xem Vân Lục livestream. Cô livestream quả thật rất chân thành, ngoan ngoãn, quan trọng nhất còn hay cười, lộ ra má lúm mê hoặc người khác, Giang Úc xoa nhẹ khóe môi, chuẩn bị tặng thêm một trăm chiếc xe, lại nhìn thấy màn hình nhảy ra một tin.
Hứa * tặng 120 chiếc Lamborghini.
Hứa *: Cầm đi mua đường.
Hứa *?!
Giang Úc lập tức chuyển qua Wechat.
Chụp màn hình gửi Hứa Điện.
Giang Úc: " Cậu."
Vài giây sau, Hứa Điện phản hồi: " Là em, cùng anh Úc tham gia nháo nhiệt."
Giang Úc: " Cậu có thể cút ngay lập tức."
Hứa Điện: " Chậc, được."
Mẹ nó.
Thứ chết tiệt Hứa Điện này xem livestream còn dám tặng quà! Chu Dương cũng chưa dám làm như thế! Không thật thà! Hơn nữa nghĩ đến Vân Lục nói thích kiểu người như Hứa Điện, hắn kiền nuốt không trôi cục tức này. Sắc mặt hắn âm trầm gửi cho Hứa Điện 60 vạn.
Giang Úc: " Tôi thay nhà tôi trả lại cho cậu."
Hứa Điện: " ? Anh Úc, hai người vẫn chưa hẹn hò mà?"
Giang Úc: "... Cút!"
Hắn quay trở lại livestream, kết quả nhìn thấy.
Chu * tặng một chiếc Lamborghini.
Chu * tặng 80 chiếc Maserati
Giang Úc: "..."
Hai người các cậu chết chắc rồi.
Hắn phẫn nộ, lập tức tặng hai trăm chiếc Maserati, một trăm chiếc Lamborghini.
Bên này, trước màn hình, Vân Lục bị quà tặng bất thình lình gửi đến làm cho mông lung, nâng váy nửa ngày không phản ứng.
3000 fans ở hiện trường thấy thế.
Đều dại ra.
" Vãi..."
" Ba phú hào đồng thời ra trận?"
" Chị gái nhỏ, cô không cần bán quần áo nữa, cô cứ livestream như này là có thể làm giàu."
" Người xinh đẹp quả nhiên được ưu ái."
" Tôi tính toán, tiền của chị gái nhỏ này... Hôm nay thu gần hơn bốn trăm vạn?"
" Nhìn thấy mấy chữ hơn bốn trăm vạn này, tôi đã hôn mê, bị số tiền này làm cho hôn mê."
" Chị gái nhỏ, lại giảm giá quần áo đi? Hử?"
" Không, tôi đối với ba vị phú hào này cảm thấy rất hứng thú, xin cho hỏi một chút các vị còn nhận đàn em không?"
Chu *: Nhận! Cái loại mà quét dọn vệ sinh ấy.
Hứa *: Không nhận, chỉ nhận người ôm đùi.
Giang *: Ha.
Vân Lục nhìn bọn họ đồng thời lên tiếng, có cảm giác kỳ dị, cô đem quần áo treo lên trước, nhấn vào tài khoản của Chu *.
Tài khoản Chu * không có gì đặc biệt, chỉ có một video ngắn về bóng dáng cửa nữ sinh, địa chỉ đến từ Huệ thành không phải Lê thành.
Như vậy.
Không phải Chu Dương?
Nghĩ như vậy nhưng cô vẫn chụp màn hình.
Tài khoản Hứa * cái gì cũng không có, trống rỗng, nhưng địa chỉ cũng ở Huệ thành. Cô cũng chụp màn hình.
Mà Giang * này, cô càng nghi ngờ sâu sắc.
Cô nhớ đến biểu cảm kia của Giang Úc ngày hôm qua, vừa giống vừa không giống.
Nghĩ đến đó, cô đem mấy bức ảnh đăng lên hỏi bạn bè.
Vân Lục: Ba tài khoản này có ai biết không?
Hình ảnh/ hình ảnh/ hình ảnh.
Rất nhanh đã có người trả lời.
Lớp trưởng: Không quen biết, ai vậy?
Lí Viên Viên: Không phải Chu Dương, Hứa Điện, Giang Úc sao?
Chu Dương trả lời Lí Viên Viên: Cậu cảm thấy tôi là người sẽ chơi cái này sao?
Hứa Điện trả lời Lí Viên: Đừng có chỉ điểm lung tung.
Giang Úc: Tôi không chơi loại ứng dụng thiểu năng này.
Lí Viên Viên: ...
Lâm Du: Điện thoại của bọn anh Úc thật sự rất sạch sẽ, ngoại trừ ứng dụng giao dịch, phần mềm vượt tường lửa, game hoang dã cầu sinh, không còn tải cái gì nữa, sao lại có loại ứng dụng video ngắn này, đây không phải là ứng dụng maomi chuyên về chơi đùa với thú cưng sao?
Vân Lục: "..."
Cho nên, không phải ba người bọn họ sao?
Lí Viên gửi tin nhắn cho Vân Lục: Lục Lục Lục, tớ cũng xem livestream, tớ cũng nghi là bọn họ, nhưng thái độ này của bọn họ, tựa như thật sự không phải là họ vậy, thế này cũng quá khéo đi, sao lại có Chu *, Hứa *, Giang *... Còn quăng cho cậu nhiều tiền như vậy."
Đúng.
Quăng nhiều tiền như vậy.
Giang Úc, Hứa Điện, Chu Dương ba người này dựa vào cái gì cho cô nhiều tiền như vậy?
Vân Lục thật sự nghĩ mãi không ra.
Phòng livestream vẫn còn fans ở đó nhìn xem ba vị phú hào. Dương Yến gửi tin nhắn cho Vân Lục: " Con gái, chuyện này rốt cuộc là sao vậy? Nhiều người tặng tiền cho con như vậy, mẹ luôn cảm thấy không an tâm."
Tiền này không phải tự nhiên mà có, giới livestream thực tế cũng rất hỗn loạn, có không ít tin tức tài khoản nữ bị fan nam như này như kia, sau khi Dương Yến tìm hiểu về ngành nghề này gần đây, mới phát hiện có nhiều chuyện kinh khủng, nghĩ đến đây bà liền khẩn trương.
Dương Yến: " Lục nhi, không thì đừng livestream nữa?"
Vân Lục: " Mẹ đừng sợ, con sẽ trả tiền lại cho bọn họ."
Cô gửi một loạt tin nhắn cho bọn họ, tỏ vẻ muốn trả tiền, nhưng không một ai trả lời cô. Vân Lục hết cách, chỉ có thể tiếp tục livestream.
Cô vẫn luôn livestream đến tối, thu được hơn một trăm đơn đặt hàng, thu xếp xong gửi đến cho Dương Yến, lại nhìn đến phần tin nhắn.
Vẫn trống rỗng, không ai trả lời.
Cô chỉ có thể thoát ứng dụng ra trước, lười biếng vươn vai, cầm điện thoại xuống lầu.
Dưới lầu, Trình Kiều Trình Tiêu cùng Vân Xương Lễ đều ở đó, Vân Xương Lễ nhìn thấy cô, sắc mặt đột nhiên trầm xuống, Vân Lục cau mày.
Cũng nhìn lại Vân Xương Lễ, nhỏ giọng gọi: " Ba?"
Đột nhiên Vân Xương Lễ đem một phong thư ném lên bàn, chỉ vào cô hỏi: " Có phải con đang phát sóng trực tiếp?"
Phong thư kia có màu xanh biển, kết cấu rất đẹp, Vân Lục quét mắt nhìn, chỉ thấy năm chữ câu lạc bộ Tinh Không, cô ngừng lại, hào phóng thừa nhận: " Là con."
" Là con? Con còn dám thừa nhận?" Vân Xương Lễ đột nhiên đứng lên, tay đè chặt sô pha: " Con đường đường là thiên kim Vân gia mà chạy đi phát sóng trực tiếp, còn để ba tên phú hào gì đó đập tiền cho con, con thiếu tiền sao? Tấm thẻ của câu lạc bộ Tinh Không này có phải hắn cho con không? Vân Lục, con còn chưa thành niên, con còn học lớp 11!!!!"
Lời nói đập vào mặt Vân Lục, Vân Lục rất lâu mới hiểu được từng chữ từng chữ.
Vân Xương Lễ sẽ không chơi Wechat, Wechat của hắn chỉ dùng để trao đổi, mấy năm nay Vân gia phát triển ngành không phải là thời trang, đều là các loại đồ điện, đến livestream hắn còn cái biết cái không, căn bản sẽ không tiếp xúc, còn có phú hào tặng tiền linh tonh khác, hắn càng không hiểu.
Như vậy chuyện này, không phải chính hắn phát hiện.
Cô quét mắt nhìn về phía mẹ con Trình Kiều, Trình Kiều lập tức tiến lên đỡ Vân Xương Lễ, vuốt ve ngực hắn để hắn nguôi giận.
Trình Tiêu hướng Vân Lục lắc đầu, dường như kêu cô đừng chống đối Vân Xương Lễ nữa, Vân Xương Lễ nhìn thấy Vân Lục vẻ mặt không hối cãi, tức giận thiếu chút nữa ngất xỉu, hắn chỉ vào cô: " Con nói chuyện, Vân Lục!"
" Vân Lục đi xuống đây, cùng ba con nói rõ ràng..." Trình Kiều ôn nhu nói.
Lúc này bà ta bày ra vẻ ôn nhu cực kỳ chướng mắt, Vân Lục bước nhanh xuống cầu thang, đi đến trước mặt Vân Xương Lễ, ngửa dầu lạnh lùng nhìn hắn.
Vân Xương Lễ thấy cô như vậy, lửa giận bốc lên càng lớn, đang muốn nói gì đó, lại thấy ánh mắt lạnh lùng của cô, Vân Xương Lễ túm lấy lưng ghế sô pha, khống chế đừng cho bản thân xúc động.
" Vân Lục, con..."
" Con vì mẹ." Vân Lục lạnh lùng cắt ngang lời hắn, " Mẹ mấy làm nay làm trợ lý thiết kế, vất vả lắm mới tự mình mở phòng làm việc, lại không có tiền mời người mẫu, không có tiền tuyên truyền, mẹ theo ba nhiều năm như vậy, ly hôn cái gì cũng không có, xây dựng sự nghiệp tiền cũng không có, con giúp mẹ livestream thì làm sao? Con giúp mẹ bán quần áo thì làm sao? Thật đáng xấu hổ sao?"
Nhắc tới Dương Yến, Vân Xương Lễ liền có chút khô héo, hắn há miệng thở dốc, " Nhưng con là tiểu thư Vân..."
" Hai người ly hôn, con cũng chỉ có thể làm con của ba thôi sao?" Vân Lục hùng hổ dọa người hỏi lại, Vân Xương Lễ lắc đầu: " Không, con..."
" Về việc livestream này, ba làm ba của con, nếu có nghi vấn tại sao không trực tiếp hỏi con? Vì sao ba lại muốn nghe người khác nói?" Vân Lục lại cắt ngang lời hắn lần nữa, cô ngửa đầu, trong mắt mang theo chất vấn sâu đậm, còn có một tia oán hận.
Vân Xương Lễ cứng người lại.
Vân Lục lại tiếp tục nói: " Bây giờ con nói rõ ràng, con không thích mẹ con Trình Kiều, từ trước tới giờ chưa từng thích."
Vân Xương Lễ không dám tin.
" Con nói cái gì?"
Hắn quay đầu lại nhìn Trình Kiều, Trình Kiều gắt gao đỡ cánh tay hắn, biểu cảm vẫn ôn nhu như cũ. Trình Tiêu cũng thế, lông mày rũ xuống, giống như đứa con gái ngoan ngoãn nghe lời. Vân Lục nhẹ liếc mắt nhìn bọn họ giả vờ giả vịt, cô nghĩ, cô có thể tiếp tục làm thiên kim Vân gia, tiếp tục giữ lấy thân phận này, nhưng cô có thể rời khỏi bọn họ, bởi vì cô đã quá mệt mỏi khi bị họ chán ghét hết lần này đến lần khác.
Cô cảm thấy Dương Yến mới thật sự yêu cô.
Vân Xương Lễ không yêu.
Hắn không yêu.
" Con nói, con không thích hai người bọn họ. Bọn họ mách lẻo với ba, nói con livestream, không nói con bán quần áo, chỉ nói với ba con được tặng tiền, con leo lên người phú hào, bọn họ làm bại hoại thanh danh con, làm cho ba phẫn nộ, để ba chửi mắng con, có phải còn muốn mắng con nữa đúng chứ?" Vân Lục gặng hỏi.
Vân Xương Lễ bị ánh mắt đầy oán hận của con gái làm hoảng sợ, hắn theo bản năng duỗi tay, rút tay ra khỏi tay Trình Kiều.
Hắn lắc đầu: " Không, ta không nghĩ sẽ đánh con."
" Nhưng ba đã hiểu lầm con, ba hỏi cũng không hỏi đã định tội con." Vân Lục lui về sau một bước, né tránh Vân Xương Lễ chạm vào mình.
" Lục nhi."
" Đừng gọi tôi như vậy, ông không xứng, ba, ông không xứng." Vân Lục nói xong liền lên lầu, Vân Xương Lễ đuổi theo, nhưng Vân Lục không cho hắn vào, cô thu dọn một ít quần áo, kéo theo rương hành lý bước ra.
Vân Xương Lễ ở trước cửa nhìn thấy cô bước ra luống cuống.
" Lục nhi."
Hắn duỗi tay, muốn cầm tay Vân Lục.
Vân Lục né tránh, cô chạy nhanh xuống lầu, Vân Xương Lễ đuổi theo bắt lấy cổ tay cô, Trình Kiều cùng Trình Tiêu lập tức ngăn cản lại, Trình Tiêu vẻ mặt ủy khuất kêu: " Em gái."
Trình Kiều cũng ôn nhu nói: " Vân Lục, tối như vậy ra ngoài rất nguy hiểm..."
Vân Lục lạnh lùng nhìn bọn họ, " Câm miệng, Trình Tiêu chuyện đội nước tôi vào lần trước, cô nói xem, có phải cô hay không?"
Trình Tiêu không nghĩ đến cô lại nhắc đến chuyện cũ, sửng sốt: " Em gái, sao chị có thể dội..."
Vân Lục cười lạnh, " Bây giờ tôi tìm chứng cứ cho cô xem."
Cô nhớ rõ Giang Úc còn có thân phận là hacker, đời trước cô nhìn thấy nó ở một bài đăng của một nhân vật nổi tiếng trên Tieba, nhưng rất nhanh bài dó đã bị xóa. Giang Úc 17 tuổi đã từng giành được hạng nhất hacker ở Mỹ, những tin đó đều là tin tức cơ mật.
Cô cầm điện thoại, gửi tin nhắn bằng giọng nói cho Giang Úc: " Giang Úc, giúp tôi một chuyện gấp, cậu có thể tìm được người dội nước tôi không?"
Rất nhanh ở đầu bên kia, âm thanh lười biếng của Giang Úc truyền đến: " Rốt cuộc cậu cũng nhớ đến muốn tìm chuyện đó?"
Vân Lục: " Ừm, cậu có không?"
Giang Úc: " Được, cậu nhận một chút."
Vừa nói xong, đã có một đoạn video được gửi đến. Vân Lục kéo vali lui về phía sau nửa bước, giơ tay nhấn mở video kia, mở thật to âm lượng, nhìn về phía Vân Xương Lễ, Trình Kiều, Trình Tiêu, Trình Tiêu sắc mặt rất nhanh đã cứng lại.
Vân Xương Lễ nặng nề nhìn điên thoại trong tay cô.
Rất nhanh video đã phát ra, âm thanh rõ mồn một.
" Trình Tiêu? Cậu tìm tớ làm gì?" Một âm thanh của cô gái.
" Tớ muốn cậu giúp tớ, đợi lát nữa Vân Lục vào nhà vệ sinh, cậu... Dội nước nó, cậu cần bao nhiêu tiền?" Âm thanh của Trình Tiêu.
Âm thanh rất rõ ràng.
Vâm Xương Lễ đột nhiên nhìn về phía Trình Tiêu, đôi mắt không dám tin tưởng, Trình Tiêu lui về sau vài bước, " Không, chú, chú nghe con nói."
Trình Kiều cũng không dám tin, bà ta không thể tin được con gái mình lại ngu xuẩn như vậy, để người ta nắm giữ được nhược điểm lớn. Bà ta lạnh cả người.
Nếu như nhiều hành vi trước đây đều có thể ngụy trang, chuyện Trình Tiêu trắng trợn mướn người làm hại Vân Lục tuyệt đối là điểm mấu chốt.
Trừ khi Vân Xương Lễ không yêu đứa con gái Vân Lục này, nếu không sao hắn có thể cho phép...
" Chú, chú nghe con nói, chuyện này không phải là sự thật, chuyện này chắc chắn là..."
" Câm miệng!" Vân Xương Lễ hung hăng chỉ vào Trình Tiêu, sắc mặt Trình Tiêu trắng bệch, cô ta túm lấy cánh tay Trình Kiều, " Mẹ, oan quá, thật sự oan ức quá..."
Ngón tay Vân Xương Lễ chỉ về phía Trình Kiều, " Bà nuôi dạy con bà tốt lắm, các người cho tới bây giờ đều làm bộ làm tịch với Vân Lục đúng không? Thực tế các người muốn Vân Lục nhanh chóng ra khỏi cái nhà này đúng không?"
Hắn trực tiếp vạch trần, vạch trần chuyện này, như đám lửa bốc cháy dữ dội, càng cháy càng lớn. Vân Xương Lễ càng nghĩ càng cảm thấy bản thân hắn đã xem nhẹ nhiều chuyện, xem nhẹ đôi mẹ con này, trước đây đã bỏ qua quá nhiều chi tiết của mẹ con họ, chuyện khung ảnh kia, những khóm hoa hồng đó, còn có nửa năm nay Vân Lục càng thêm trầm mặc.
" Xương Lễ." Trình Kiều đột nhiên ôm chặt bụng, bà ta nghiến răng lảo đảo túm lấy cánh tay Vân Xương Lễ, " Em... em chưa nói với anh, em mang thai."
" Bà nói cái gì?"
Mang thai?!
Vân Lục nắm chặt vali, Trình Kiều sao có thể mang thai? Đời trước bà ta vẫn luôn không có, cô hung hăng nhìn Trình Kiều.
Trình Kiều nhu nhược bắt lấy Vân Xương Lễ, tầm mắt hướng về phía Vân Lục, mang theo vài tia ngoan lệ, nhưng rất nhanh đã biến mất, bà ta ngửa đầu nức nở: " Em vỗn dĩ tính đêm nay sẽ nói với anh, nhưng lại xảy ra những chuyện này, bây giờ bụng em có chút không thoải mái..."
" Trình Kiều." Vân Xương Lẽ luống cuống.
Hắn nhanh chóng đỡ Trình ngồi xuống sô pha, hắn dường như cũng rất hoảng loạn
Vân Lục cả người lạnh băng đứng ở góc sô pha, nhìn bộ dáng trở tay không kịp của hắn.
Vài giây sau, cô kéo theo vali xoay người đi ra cửa, một đường chạy nhanh. Vì sao trọng sinh lại không giống? Trình Kiều thật sự mang thai sao?
Vừa nãy nhìn thấy ánh mắt của Trình Kiều, đang cười nhạo cô còn quá non, có phải đơi này cô không ngừng khiêu khích Trình Kiều, làm bà ta cảm thấy có nguy cơ, bởi vì không thể giết cô, cho nên bà ta mới tìm mọi cách để mang thai?
Bên cạnh người xe đi tấp nập, riêng mình Vân Lục ở lối đi bộ của khu chung cư, không biết phải đi nơi nào.
Wechat vang lên tích tích tiếng tin nhắn.
Cô giơ lên xem, nhấn mở.
Giang Úc: " Video thế nào? Xuất sắc không?"
Giang Úc: " Dùng cuốn sổ nhỏ ghi lại, cậu thiếu tôi một lời cảm ơn, lần sau lại nói."
Vân Lục đột nhiên ủy khuất, cô nhớ tới rất nhiều hình ảnh ở đời trước, cô gắt gao nắm lấy điện thoại, ấn giọng nói: " Cậu dựa vào cái gì mà đối với tôi như vậy? Dựa vào cái gì?"
" Cậu dựa vào cái gì mà đối với tôi như vậy? Dựa vào cái gì? Các người đều không phải người tốt, đều là người xấu, đều cô lập tôi, các người không phải thứ gì tốt."
Giang Úc: "..."
Vì làm cậu vui vẻ, tôi phải thừa nhận tôi không phải thứ gì tốt sao?
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro