Chap 2 : thú vị
Tùy Ngọc bạn học bàn trên quay xuống nhìn Hạ Thường An rồi cười tươi
- An An phải ko?
- cậu là?
- cậu ko nhớ gì sao tớ là Tùy Ngọc hồi bé chúng ta là hàng xóm còn hay chơi với nhau nữa
- a Tùy Ngọc chào cậu
Tuy ko nhớ ra nhưng cậu vẫn ậm ừ trả lời lại
Tùy Ngọc nhận được câu trả lời liên vui vẻ quay lên, Hạ Thường An cố gắng nhớ nhưng vẫn ko nhớ được gì mà vò đầu bứt tai vò đến nỗi maí tóc mềm maị xù lên
Sau một hồi lật tung ký ức vẫn ko nhớ ra cậu đành ngồi học trăm trỉ nghe giảng nhưng chưa được bao lâu Hạ Thường An liền chán bò dài ra bàn Thầm Hạo Hiên một bên mặt lạnh trăm trú nghe giảng nhưng thực chất là đang quan sát tiểu đao đáng yêu kia cậu thấy người này thật thú vị từ lần gặp ở thang máy cậu đã bất giác trú ý đên cái con người "phân nửa có bệnh" kia
Lúc đó ở nhà Hạ Thường An đã sảy ra chuyện
Ba mẹ Hạ Thường An đang lái xe bỗng nhiên có một thiếu niên mắt xanh mặc y phục trắng chạy ngang cạnh xe
Mẹ Hạ Thường An nhìn thấy hốt hoảng
- ba An An anh nhìn xem là một thiếu niên anh cẩn thận đừng làm cậu ta bị thương aaa
*két* *rầm*
Một loạt những âm thanh vang lên ba mẹ Hạ Thường An ngất sỉu trong xe chiếc xe đâm vào lan can đường
Vị thiếu niên kia kéo mũ sau áo lên bỏ đi mọi người nhanh chóng kéo đến
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro