Là cậu sao ?
-"Hàn Mai" là cô gái trong quán bar ve vản Nhất Thiên tựa lưng vào chiếc xe hộp của cô ta mỉm một nụ cười đầy gian xảo
-"Chuyện gì ? Cô là ai?" Hàn Mai nheo đôi mắt ướt đẫm thân hình nặng chịch nước mưa ngước lên nhìn cô
-"Tôi là diễn viên Ánh Nguyệt cô có muốn biết ả hồ ly nào đã cướp anh chàng Nhất Thiên ra khỏi cô để cô sống dở chết dở không?" Ánh Nguyệt tiến đến bên Hàn Mai mỉm một nụ cười
-"Là ai ?" Mai trợn to đôi mắt đầy sự oán hận
-"Băng Chi, BẠCH BĂNG CHI" từ chữ một đc thốt lên rõ ràng lọt vào tai Hàn Mai không sót một chữ
Hàn Mai quỵ xuống mới nảy cô còn định gọi điện tâm sự với Băng Chi vậy mà, cô không tin cô cố gạt đi cái mớ hỗn loạn đó
-"không không phải thế cô là kẻ nói dối Ánh Nguyệt cô muốn chết không hả" Mai gào lên trong tuyệt vọng
-"cô nghĩ đi không có Nhất Thiên cô cũng chỉ là một đứa đồng nghiệp bình thường hay sợ là sự nghiệp cũng bay mất tôi thương cô nên nói cô biết tin không thì tự cô kiểm nghiệm" Ánh Nguyệt lên xe đạp ga lao mất hút
Hàn Mai đôi mắt mơ màn cô lục tìm cái điện thoại
-"alo, Nam Phong giúp em" cô oà khóc tiếng nói tiếng nấc pha lẫn nhau làm ng nghe xót lòng
-"Được rồi em đang ở đâu anh đến"
-"Bãi biển X"
*Nam Phong là con của tập đoàn Lưu Huỳnh có vị trí bề thế ngang ngửa tập đoàn Hứa Văn, Nam Phong có vẻ ngoài lạnh lùng, lời nói sắc bén, ánh mắt nhẫn tâm nhưng lượng kiến thức chất xám là khủng khiếp cộng với vẻ ngoài ngây người là con duy nhất và là người thừa hưởng khối gia tài đồ sộ kia làm cho bao cô từ đương kim tiểu thư đến người mẫu diễn viên, hoa hậu được xem là nữ thần của làng giải trí nước nhà thậm chí cả những cô chân dài Châu Á cũng mơ ước nhưng anh chỉ quan tâm và cho Hàn Mai hưởng đặc ân*
-"Mai Mai chuyện gì vậy em" anh ngạc nhiên khi nhìn cô mệt mỏi gầy gò và lại còn đẫm nước thế kia
-"Nhất Thiên... Anh ấy....phản...." Lập tức Nam Phong che miệng cô lại
-"đừng nói nữa cứ khóc đi anh đây rồi" gương mặt dàn dụa nước mắt úp vào lòng ngực anh,lòng ngực anh nóng hổi những giọt nước mắt xé nát tim anh
Nhất Phong nhẹ nhàng hôn lên mái tóc nâu kia, anh xem cô như một bảo bối rất chân trọng nếu như ba anh không nhận Hàn Mai làm con gái nuôi thì anh đã mở lời ngỏ ý, đôi mắt anh đột nhiên xám xịch lại anh nheo mắt đầy oán giận nhưng đôi tay anh vẫn nhẹ nhàng và đầy âu yếm vuốt nhẹ trên tóc cô, anh bế sốc Hàn Mai lên xe, phóng xe lao đi mặc Hàn Mai la hét
-"Anh à, anh chở em đi đâu thế còn xe em thì sao" Hàn Mai không ngừng nhìn ra cửa xe mặt hoảng hốt nhìn ng đang ngồi cạnh
-"Mất thì mua lại chiếc khác, em đang buồn mà mình đi chơi cho vơi nỗi buồn" Nam Phong nhìn Hàn Mai đầy âu yếm dù đó chỉ là ánh mắt phút chốc nhưng với anh gương mặt đẹp đến từng xăng-ti-mét, gương mặt "góc chết" không tìm thấy một điểm xấu với bản tính mạnh mẽ, quyết đoán tàn độc hạ tay với những kẻ cản đường không cần suy xét nó đã hạ gục anh từ những ngày đầu tiên cô tập bắn súng, nhưng cô cũng rất trẻ con ngoài Nhất Thiên cô chỉ nũng nịu ôm ấp mỗi mình anh nó làm nhiều lần anh nghĩ muốn trừ khử Nhất Thiên để mà chiếm đoạt lấy cô
Chiếc xe anh dừng lại bên một tiệm quần áo lớn nơi mà nhà thiết kế Safiria nổi tiếng đến nỗi nghệ sĩ hạng A còn chưa có đc một bộ đồ thiết kế riêng của cô, anh bước xuống xe nhẹ nhàng nâng đôi bàn tay của Hàn Mai
-"xuống thôi, anh nghĩ em cần thay quần áo rồi tủ đồ nhà em, bàn may nhà em, tất cả đều là của em cả con ng trong đó cũng là hầu em sai bảo chúng là niềm hạnh phúc của chúng" Anh lại trở thành một con người làm cho ng khác phải thấy mình nhỏ bé lời nói cay độc của anh luôn làm cho họ cảm giác như bị thống trị
Safiria đứng bên cửa sổ lầu hai nhìn xuống cô nở một nụ cười ngọt ngào, cô nàng ngoại quốc này sắc đẹp khiến bao người thầm mơ có biết bao chàng trai thèm được bắt tay cô nhưng cũng chỉ là xa vời giống như ta không thể chạm vào một chiếc cầu vồng, cô lặng lẽ rời đi bước xuống cầu thang được làm bằng thuỷ tinh sáng chói nó phản lấy gương mặt xinh như hoa của cô một nét đẹp rực rỡ, đôi mắt xanh biếc khẽ liếc nhìn về góc sofa nơi hai con người kia đang ngồi, chiếc đầm trắng nền hoa xoè trang nhã, chất vải thì thuộc hàng cao cấp nhưng nó chỉ xếp vào hàng dành cho tiếp khách, mái tóc vàng được búi củ tỏi tạo một nét đẹp thanh nhã nhưng cũng rất trẻ trung
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro