Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 1


Truyện theo lời kể của Thiên bình .

Chương 1

Ông thầy của tôi ... Là một ác quỷ ...

Tôi đã nghĩ rằng cuộc đời của tôi khi lên cấp 3 sẽ là một con đường mở lối với những ánh đèn hào quang . Nhưng chỉ trong phút chốc , nó đã dập tắt . Chỉ toàn là một bầu đen tối bao trùm tất cả từ khi  lớp tôi đổi giáo viên chủ nhiệm khác . Trẻ hơn , đẹp trai hơn và ... độc ác hơn .

Ổng tên là Xử nữ , 27 tuổi, là thầy dạy Toán và cũng là thầy chủ nhiệm của tôi . Tuy số tuổi đã " hơi " bị cao so với bọn nữ sinh mê trai nhưng nhìn ổng cực kì đẹp trai và lạnh lùng . Mái tóc đen , mũi cao thanh thoát , nụ cười chết người , dáng chuẩn và nhiều thứ khác hoàn hảo khác . Điểm đặc biệt một trong số đó là đôi mắt , mắt ổng luôn bị che phủ bởi chiếc kính , nhưng khi ổng tháo mắt kính ra thì biết bao nhiêu bọn học sinh như tôi chỉ muốn tránh xa , càng xa càng tốt . Đôi mắt sắt bén luôn ẩn chứa sự lạnh lùng và bí ẩn bên trong . Không biết đã bao nhiêu lần tôi thốt tim vì đôi mắt ấy .

Hiện tôi đang thẩn thơ đi học mặc dù đã biết muộn giờ , vừa đi vừa ngậm kẹo . Khoảng hơn một chục phút sau tôi mới đứng ngay cửa lớp và bước vào trong một cách thản nhiên . Chưa kịp đặt chân vào thì ông thầy Xử nữ đã trừng mắt nhìn tôi và la toáng lên :

_ Thiên bình ! Em lại đi trễ nữa! Đứng ngay gần cửa lớp đến hết tiết cho tôi !!

Tôi bơ ổng rồi bước ra khỏi lớp . Thở dài một cách nặng nề , tôi đã biết thế nào cũng bị ổng phạt mà , nên cũng chẳng có gì ngạc nhiên.

" Reng reng reng "

Cuối cùng cũng hết tiết , may mà tôi vẫn còn sống sót , may hơn là tiết của ổng cũng hết . Tôi bất giác ngó đầu vào lớp thì thấy ổng đang bước ra với bộ mặt chẳng khác gì kẻ giết người . Ổng đứng trước mặt tôi và tặng tôi thêm vài câu giảng đạo :

_ Đây là lần cuối em được đi trễ đấy ! Một lần nữa thì chết với tôi !

Nói xong , ổng quay phắt mặt mà đi . Không biết ổng nói câu này với tôi bao nhiêu lần rồi . Lúc nào cũng lần cuối , lần cuối rồi dọa dẫm tôi bằng mấy câu như con nít ấy , thực tình nghe chán tai lắm rồi .

Tôi lặng thinh bước vào lớp như người vô hồn , tìm chỗ rồi ngồi xuống . Chỗ tôi học gần ngay cửa sổ , nên thuận cho việc ngắm mây nhìn trời mỗi khi học môn gì đó buồn ngủ . Chưa kịp thở ra hơi thì con bạn thân Bảo bình của tôi chạy lại hỏi han :

_ Sao cậu không ngày nào đi sớm hết vậy ?

Tôi ngán ngầm trả lời nó :

_ Tớ chỉ đi trễ mỗi khi có tiết ông thầy " ác quỷ " thôi . Học tiết ổng chắc không lâu sau bị bệnh tim luôn quá !

Không lâu sau đó thì tên Song ngư cũng tới tấp nhiều chuyện .

_ Ê, mai kiểm tra Toán đó , ôn gì chưa ?

_ Chưa , không biết kiểm tra nhìn mặt ổng có làm được không nữa - Tôi vừa ngáp vừa chống cằm .

Con Bảo bình thích khoanh tay lắc đầu , chắc nó nghĩ tôi hết cách chữa trị rồi. Cũng đúng thôi , vì ông thầy ác quỷ đó mà tôi cứ bị ám ảnh hằng đêm , sao không sợ được chứ . Còn tên Song ngư thì khoái chí cười hà hà .

Thật ra hai đứa đều là bạn thân của tôi . Bảo bình với tôi chơi thân từ cấp 2 , còn ông tướng Song ngư này thì chỉ mới bước vào lớp 10 đây thôi . Ông tướng này lanh miệng lắm , ai nó cũng chơi thân được , chuyện gì cũng phải xúm miệng hỏi . Tên này thật sự tôi cũng chả rõ tính cách nó là thế nào nữa .

Giờ ra chơi thứ hai tôi vội xuống căn tin để mua vài bịch snack cho bớt cơn đói . Vì sáng tôi chỉ ngậm đúng mỗi cây kẹo đi học . Mua xong , trên tay đang cầm bịch snack thì tôi suýt bị ngã bởi mấy đứa nữ sinh cùng lớp và trong khối . Tôi tức giận nhìn hướng mấy đứa học sinh nữ đang chạy tán loạn kia .

À , thì ra là tụi nó hám trai . Thấy ông thầy Xử nữ đang ngồi đó thì tụi nó bắt đầu chạy tán loạn rồi xúm lại vây quanh ông thầy . Tôi cũng chả quan tâm lắm , định quay mặt đi thì bị gọi lại .

_ Thiên bình ! Không được mang đồ ăn lên lớp có nghe không?

Tôi bơ ổng tập hai . Chỉ lườm ổng thật sâu , kèm thêm cái lè lưỡi rồi bỏ chạy lên lớp ...

Đến giờ tan học , tôi chạy thẳng một mạch về nhà . Về đến nhà là lên phòng nằm vật ra giường , sau thì cũng lướt cái laptop cày anime .

Phải nói rằng tôi là một con Otaku nghiện anime tình cảm và mấy anh đẹp trai trong anime . Lúc thì shoujo , lúc thì shounen ai , lúc thì viễn tưởng , nói chung là thể loại nào tôi cũng xem .

Uớc mơ của tôi cũng chẳng có gì là nhiều , chỉ xa xỉ thôi . Đó là lạc trong thế giới anime và lấy một anh chàng mỹ nam nào đó đẹp đẹp mà ở bên Trung người ta thường gọi là " Soái ca " , sau cùng là sống hạnh phúc trọn đời .

Thật sự thì đó chỉ là hư cấu mà thôi ...

Đang mở tưởng thì mẹ tôi gọi tôi xuống ăn cơm . Tôi nhanh chóng quăng cái laptop ra một bên rồi chạy ra khỏi phòng .

Vừa mới bước xuống , lấy chén , múc cơm , ngồi vào bàn hằn hoi . Ấy thế mà chưa kịp gắp miếng nào thì mẹ tôi đã cất lời :

_ Mẹ xin gia sư về dạy thêm Toán cho con rồi đấy ! Chiều học .

Tôi há hốc , nhẹ đặt chén cơm xuống bàn , hậm hừ :

_ Con đã bao là không cần ! Toán con có thể tự học !

_ Tự học cái kiểu gì mà điểm số toàn 5 với 6 không vậy hả con ? Mẹ mướn gia sư rồi đấy. Chiều lo mà sắp xếp học đi - Mẹ tôi phũ phàng .

_ Má nó nói đúng đấy - Bố tôi đang đọc báo cũng thêm vào .

Tôi đứng phắt dậy , đá ghế qua một bên rồi chạy lên lầu , không quên la to :

_ Bố mẹ mà cứ thế con nhịn ăn cơm luôn đấy !

Thế là tôi đóng sập cửa phòng và nằm lì trên giường suốt 2 tiếng . Tôi lấy làm lạ khi mẹ tôi không gọi , chắc mẹ tôi cũng quen với việc dọa nhịn đói như thế rồi .


Bây giờ khoảng một giờ trưa , chắc bố mẹ tôi cũng đi ngủ lâu rồi . Tôi rón rén bước xuống cầu thang , cố không gây tiếng động . Vào trong nhà bếp , mở nắp vung từ mấy cái nồi ra thì chẳng còn thức ăn gì cả . Tìm khắp nơi trong nhà bếp , nhưng cũng chẳng thấy cái gì ăn được . Tôi đau khổ xoa cái bụng đói của mình , định ngồi xuống ghế khóc than thì mẹ tôi từ đâu đi ra , khoanh hai tay trước ngực và nhíu mày nhìn tôi .


_ Giờ sao đây ? Muốn ăn thì hãy đi học . Còn không thì nhịn đói đến mai nhé ! - Mẹ tôi nói .


Tôi mím môi . Hiện tôi đang trong bước đường cùng . Nếu đi mua đồ ăn thì tôi lại không có tiền , mà nếu nhịn chắc tôi không chịu nỗi quá , vì tôi có tính ham ăn nhất lớp mà ...


" Rọt rọt " .


Tiếng kêu phát ra từ trong bụng của tôi , có lẽ tôi đói quá mức rồi ...


Tôi gật đầu một cách đau khổ ...


Mẹ tôi cười , liền bưng ra một chén cơm và mấy miếng thịt đã bị nguội . Nhưng không sao , miễn có đồ ăn là tôi thỏa mãn lắm rồi ...


_ Thế thì chiều nay năm giờ qua nhà Cự giải học nhé ! - Mẹ tôi nói tiếp .


_ Gì cơ ạ ? Có Cự giải nữa á ? - Tôi suýt bị nghẹn .


Mẹ tôi gật đầu .


_ Ơ sao mẹ không nói sớm ? Có Cự giải thì con học . Mẹ mà nói con học chung với Cự giải là con đồng ý lâu rồi .


Cự giải là nhỏ ở kế bên nhà tôi , cũng là nhỏ bạn thân từ thuở còn bé tí của tôi . Tính nó hiền lành , nết na , dễ thuơng , học giỏi , nói chung là cái gì cũng khác so với tôi , một trời một vực . Nhưng nó hơi bị nhút nhát và sợ đám đông . Mà không sao , có nhỏ bạn thân học cùng là vui rồi .


Vậy là chiều năm giờ , tôi hớn hở qua nhà Cự giải với tập và sách Toán trên tay . Vừa bước vào nhà là chạy thẳng trong phòng Cự giải , bắt gặp Cự giải ngồi trên sàn đọc sách . Tôi huýt vai nhỏ thì nhỏ giật mình quay người lại như vừa gặp ma . Thấy tôi , nó thở phào .

_ Làm tớ hết hồn .

_ Ơ thế gia sư dạy Toán chưa đến à ? - Tôi hỏi .

_ Ừ . Nhưng nghe nói gia sư đẹp trai lắm , hình như dạy trường mình ấy .

_ Trường mình á ? Ai nhờ ?

Nó lắc đầu bó tay . Tôi đang thầm nghĩ trường tôi làm gì có giáo viên nào đẹp trai , chỉ quay đi quay lại mấy ông già thôi ...

Đột nhiên trong đầu tôi hiện ra hình ảnh của một người . Nhưng mà chắc không phải đâu nhỉ ...

Không lẽ nào ...

" Xin lỗi vì đã đến trễ " .

Bỗng có tiếng cửa mở , kèm theo môt giọng nói quen thuộc . Tôi vội quay đầu lại , trong lòng bồi hồi và lo lắng ...

Tôi ngạc nhiên nhìn người đang đứng trước mắt mình . Đôi mắt mở to , đồng tử giãn ra hết sức có thể . Tôi há hốc mồm , miệng không nói thành lời . Không biết từ đâu mà cái vận mệnh xui xẻo này lại đến với tôi ...

" Ông thầy ác quỷ ? !?! " .

- End chương 1 -






Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro