
CHƯƠNG 12:
tại Vô Thiên Sơn, từ lúc phong ấn suy yếu nơi đây luôn luôn bị bao phủ bởi những trận cuồng phong. bên trong trận cuồng phong ấy. 1 nhóm nhân ảnh mờ nhạt đứng xung quanh khe nứt
-" bẩm giáo chủ, tất cả đã tới"
- "tốt, mấy tên ngốc thần tiên vẫn còn canh chừng ngoài kia à!!"
-"dạ!!"
- "hừ!! lũ ngu ngốc, ta đã hóa phép tạo ra bức phong vũ này. ở đây chúng ta có làm gì bọn Thiên Đình cũng không biết ha.. ha"
-" bẩm giáo chủ Người cho gọi chúng tôi đến có gì sai bảo"- Vô Tình bước lên cung kính hỏi
-" sự oán hận của nhân gian chưa đủ lớn. sức mạnh tà ác chưa đủ mạnh nên ta chưa thể thoát ra nơi này được. các ngươi hãy tìm cách gia tăng sức mạnh tà ác cho ta"
-"xin giáo chủ chỉ dạy"
-"trong tam giới diêm la là nơi có nhiều sự tà ác nhất. các ngươi phải chiếm được nơi này trước"
-"ta sẽ phái Vô Pháp làm chuyện này. các ngươi đi theo giúp hắn. Vô Tình, ngươi hãy đi tìm Tứ Hải Long Vương chia Rẽ bọn chúng. Ái Sắc sẽ giúp ngươi"
bọn thuộc hạ cúi đầu nghe lệnh
-" chỉ cần chiếm được Diêm La. gây rối loạn cho tứ hải thì mối liên kết giữa Thiên Địa Nhân sẽ phá vỡ .lúc đó, ta sẽ dễ dàng làm chủ trời người ha..ha"-Thiên Ma tiếp tục nói. giọng càng lúc càng ghê rợn ,dù hắn vẫn còn bị giam dưới núi nhưng từ giọng nói vang lên ta vẫn cảm nhận được sức mạnh tà ác của hắn
-" các ngươi hãy đi đi.. giúp ta khai triển hồng đồ.." bọn thuộc hạ tuân lệnh. chia 2 hướng, Hắc Vân và Vô Pháp độn thổ xuống Diêm La điện. còn Vô Tình và Ái Sắc hóa thành dòng nước chảy xuống Đông Hải. bên ngoài Diêm La điện
-" Vô Pháp ông làm sao mà thoát ra được vậy"- Hắc Vân thắc mắc hỏi
-" cũng nhờ Thiên Ma giáo chủ. lúc phong ấn bị yếu đi đã phóng 1 luồng sức mạnh tới chỗ nhốt ta. làm lá bùa phong ấn bị nứt. ta lợi dụng vết nứt hút khí âm để thoát ra ngoài"- Vô Pháp kể lại có phần kính phục Vị giáo chủ của mình
-" hừ!! giáo chủ có vẻ thiên vị ông quá"
- " thiên vị cũng đúng thôi. ta có tài và còn giá trị để lợi dụng mà ông ấy cần chúng ta để khôi phục lại vị trí ở tam giới"- Vô Pháp lạnh lùng phân tích. ánh mắt hiện lên tia hung quang hướng về cửa điện Diêm La
-" ngươi tính đánh chiếm chỗ này thế nào"- Hắc Vân hỏi
-" hừ!! lão Diêm Vương thì không có bản lĩnh gì lớn muốn đánh bại hắn không khó. ta chỉ ngại có 1 người"
- " Địa Tạng Vương Bồ Tát"
Vô Pháp gật đầu. nói về điện Diêm La, đây là nơi nhốt và hành hình các vong hồn phàm gian. khi sống họ làm các việc ác điều được Hắc Bạch Vô Thường ghi lại, đến lúc chết xuống Diêm La Vương sẽ luận theo tội trạng mà giải vào các ngục khác nhau. có tất cả 18 tầng ngục. hàng vạn năm nay đã nhốt không biết bao nhiêu vong hồn độc ác. nên âm khí nơi đây dày đặc ,quanh năm âm u, tiếng ma qủy khóc hờn nghe ghê rợn. các vị tiên điều Tránh không đến đây. trừ phi có công vụ ,những tiên nhân tu vi thấp kém nếu lạc tới đây chắc chắn sa vào ma đạo, tu vi mất hết. ở đây, chỉ có duy nhất 1 vị tiên là Diêm La Vương được Ngọc Đế phong vương. cai quảng toàn cõi Diêm La, dưới quyền là những hồn ma có chút ít phước đức do lúc sống có công trong việc giúp dân trừ yêu diệt quái. ngoài ra trong phật giới cũng có 1 vị bồ tát vì chúng sinh trong Diêm La mà xuống chỗ âm u này độ hóa chúng sinh. Ngài là Địa Tạng Vương Bồ Tát. bổn nguyện lớn nhất của Ngài là giúp tất cả tội nhân nơi này thoát khỏi khổ đau sanh về lạc quốc chừng nào không còn chúng sinh nào ở Diêm La Ngài mới thành phật. quan sát 1 hồi Vô Pháp dùng truyền ngôn trung ý( trao đổi bằng ý nghĩ):
-" Hắc Vân, từ nay ngươi với ta phải nói chuyện bằng cách này. bởi con thú Thính Thế của Địa Tạng có thể nghe chúng ta nói ở bất cứ đâu, nên cẩn thận"
- "ừm"- Hắc Vân Gật đầu
-"ngươi tính làm sao"- Hắc Vân cũng dùng truyền ngôn trung ý hỏi lại
-"hừ!! lúc nãy chúng ta nói chuyện chắc nó đã nghe và đã báo cho Địa Tạng biết"
-"hả..vậy thì nguy rồi"- Hắc Vân luống cuống hốt hoảng
-" hắc.. hắc.. coi ngươi kìa làm gì cuống lên vậy. ta đã có cách"
hắn xoay mình biến thành 1 hồn ma. tiến vào Địa Ngục Môn. Hắc Vân cũng nối gót theo sau. vừa vào trong đã thấy Hắc Bạch Vô Thường đi ra. Vô Pháp chỉ tay, 2 tên sứ giả địa ngục bị đông cứng lại ngay. hắn biến ra Bạch Vô Thường, còn Hắc Vân hoá ra tên còn lại. Xong, hắn thu Hắc Bạch Vô Thường thật vào tay áo
-" bây giờ, ngươi hãy tìm bắt những phàm nhân không tin vào tam giáo(phật, đạo, khổng) nhưng cũng chưa làm điều ác về đây. ta sẽ luyện chúng thành loại lưới đặc biệt để vô hiệu Địa Tạng" -Vô Pháp ra lệnh
-" tại sao phải là những người ấy"- Hắc Vân hỏi lại
-" hừ!! bởi vì phép thuật và giáo lý của Tam giáo sẽ không Ảnh hưởng tới bọn chúng và như vậy thì Địa Tạng sẽ không thoát ra được"
đây là ý đồ thâm hiểm của Vô Pháp. vì những người không tin vào bất cứ tôn giáo nào, thì họ cũng không tin vào phép thuật, sự mầu nhiệm của lòng tin và lúc đó dù những vị thần muốn giúp thì cũng vô ích. những vị thần chân chính không sợ thế lực ác ma lớn mạnh. mà họ chỉ lo 1 ngày nào đó loài người sẽ không còn niềm tin vào tôn giáo .không còn chỗ dựa tâm linh. loài người sẽ dễ đi vào con đường lầm lạc. sau khi Hắc Vân lên dương gian làm theo lệnh hắn. thì Vô Pháp trong dạng của Bạch Vô Thường trà trộn vào các thuộc hạ của Diêm La Vương. mua chuộc những tên này .lâu lâu thả vài hồn ma ác lên dương gian sao cho không ai hay biết. về phía Vô Tình và Ái Sắc cũng theo lệnh Thiên Ma tìm xuống Long Cung Đông Hải .
tại đây, đang diễn ra đại tiệc mừng thọ cho Đông Hải Long Vương. trong ngoài cung điều treo đèn kết hoa, binh tôm tướng cua đi lại rộn ràng. Long cung được làm từ Lưu ly, toàn cung được thắp sáng bởi Dạ Minh Châu Đông Hải rực rỡ lung linh. giữa điện nơi bục cao đặt chiếc ngai san hô đỏ thẳm, 2 bên phía dưới là dãy bàn nhỏ làm từ gỗ đàn hương khảm xà cừ ,trên để sẵn chung đựng rượu bạch ngọc cùng khay hoa quả., sau ngai rồng là 2 cánh cửa vào hậu cung có rèm châu buông thả. không khí trong cung rất vui vẻ tiếng đàn hát, tiếng cười đùa vang vọng khắp nơi. từng tốp, từng tốp các nàng tiên cá đi lại tấp nập. khuôn mặt các cô thật rạng rỡ, tay nhỏ dịu dàng đặt các món mỹ thực lên bàn tiệc. khi đã chuẩn bị xong thì khách khứa cũng đến đông đủ. không thiếu vị tiên nào của biển cả .từ Qui thừa tướng, Lý Ngư tướng quân, Hải Long thái sư.. đây là tiệc mừng đại thọ của Đông Hải Long Vương. nên cũng không thể vắng các anh em của ông là các Long Vương ở các phương tây, nam, bắc. khi tất cả đã tề tựu thì có tiếng hô của tướng cua:
-" Đông Hải Long Vương Giá lâm"
mọi người đứng dậy làm lễ tung hô. từ hậu cung Long Vương uy nghi bước ra. người vận hoàng bào thiêu kim tuyến lấp lánh, đầu đội mũ bình thiên kết chuỗi ngọc trai. mắt sáng như kim tinh, râu tóc rậm rạp che gần hết khuôn mặt chỉ còn thấy chiếc mũi rồng to lớn màu phớt hồng thở nhẹ. ngài cười lớn vẫy tay bảo
-" ha.. ha.. tất cả hãy bình thân. hôm nay là lễ mừng đại thọ của ta .các huynh đệ nể mặt thật là đáng quí đáng mừng"- dứt lời ngài ung dung ngồi xuống ngai rồng trông thật uy nghi. vì là chủ Đông Hải, là anh cả nên lần lượt các Long Vương đến trước mặt ngài lễ bái chúc mừng. đầu tiên là Tây Hải Long Vương:
-" ca ca!!đệ chúc huynh phước thọ tăng long, giai cầu như ý"
rồi tới Nam Hải Long Vương:
-" ca ca!! đệ chúc huynh thọ tỷ nam sơn, phúc sánh thiên tề"
em út Bắc Hải Long Vương:
-" đệ chúc huynh phúc thọ an khang trường mệnh vô ưu"
cứ thế việc chúc tụng diễn ra theo thứ bậc trong Long tộc. các công chúa, hoàng tử con vua Đông Hải cũng lần lượt chúc mừng phụ vương. Long Vương vui cười đến híp cả mắt. trong cung bắt đầu khai tiệc. 1 nhóm ngư tiên xinh đẹp bước ra giữa đại yến, mở màn buổi ca vũ. tiếng đàn trầm bổng, giọng ca cao vút cùng vũ điệu làm say mê lòng người. mọi người chúc nhau những lời hoa mỹ. trong tam giới nói đến vũ khúc không ai có thể quên khúc Nghê Thường của Thường Nga Tiên tử .điệu vũ có thể khiến cho tiên phàm quyến luyến. thời gian như ngưng đọng theo từng bước vũ. thì chốn thủy cung tiếng hát của các nàng ngư tiên cũng khiến tâm hồn ta xao động. từng ngóc ngách trong tâm như được vỗ về vuốt ve an ủi, những bi ai, hỷ nộ của con người dường như được bộc lộ ra hết, bởi những âm thanh lúc êm như tiếng suối chảy trong rừng trúc, khi ầm ầm như thác đổ xuống vực sâu, lúc lại dạt dào tựa tiếng sóng biển vỗ bờ. bên trong điện, tiếng nhạc vũ văng vẳng vọng ra. làm tên lính gác cổng cũng mơ màng lơ là nhiệm vụ để 2 bóng đen lẻn vào Long Cung
-" nơi ở của Long Vương quả là sa hoa tráng lệ, khác hẳn những chỗ khác" -Ái Sắc mắt long lanh nhìn khắp nơi
-" hừ!! nếu cô thích, sau khi chiếm được nơi này ta sẽ xin giáo chủ cho cô trưởng quảng chổ này"- Vô Tình lãnh đạm đáp lại
-" hứ!! trước tiên, phải đánh bại được Long Vương rồi hãy nghĩ tới chuyện đó"- cô gái liếc hắn nhắc nhở
-" chuyện đó có khó gì"
hắn vừa nói vừa tiến tới chỗ đại yến có tiếng của Đông Hải Long Vương cất lên
-" ha.. Ha.. hôm nay quả thật rất là vui. ta đây rất mừng vì các vị đã đến đây chúc mừng ta. Lão Vương xin kín các vị 1 chung"- Lão Long Vương đứng dậy giơ chung rượu ra trước mặt mời các vị tiên có mặt
- "Long Vương thật là ,hôm nay là đại thọ của ngài. chúng tôi phải kính ngài mới Phải. oai danh của ngài vang chấn bốn bể. đại tiệc này ai dám vắng mặt. nãy giờ, chúng tôi đã được tiếp đãi vô cùng chu đáo hay là bây giờ ngài hãy cho mở quà của các Long Vương khác cho chúng tôi mở rộng tầm mắt"- 1 tên nịnh hót nào đó gợi ý
đang cao hứng Lão Long Vương gật đầu đồng ý ngay. loài rồng tuy được liệt vào hàng tiên ban nhưng vẫn có những tật xấu mà các giống loài khác hay mắc phải đó là khoe khoang và ganh ghét, tị hiềm. dĩ nhiên Long Vương Đông Hải thì tật xấu này càng không thể không có .Long Vương trong cơn say lè nhè nói:
-" phải, phải đó! các đệ ,hãy cho ta xem quà mừng thọ năm nay có gì khác mọi năm không. nhất là đệ đó, tứ đệ"- Ngài liếc nhanh qua vị Long Vương thứ tư ,Bắc Hải Long Vương, làm cho vị này thoáng giật mình. nguyên lai trong 4 biển thì biển đông là vùng biển trù phú nhất. kế đến là Tây Hải riêng Nam Bắc hải thì ít sản vật hơn thủy tộc và binh lính cũng không nhiều bằng Đông hải. Nam hải còn có dòng hải lưu từ Tây hải chảy sang, mỗi năm 2 bận nên Nam hải cũng không đến nổi nào. chỉ tội cho Bắc hải bị biệt lập với 3 biển còn lại. quanh năm không ánh mặt trời. nơi đây nhiều nhất chỉ có băng tuyết và hàn phong xuyên suốt 4 mùa. Đông Hải Long Vương năm nào cũng tổ chức lễ mừng thọ này nọ mục đích chỉ để khoe khoang sự giàu có của Đông Hải và bắt ép các Long Vương khác cống nạp kì chân dị bảo cho mình thôi. Vô Tình nghe thấy lay nhẹ Ái Sắc:
-" sắp có chuyện hay xem rồi đó"
lần lượt các vị Long Vương đến dâng quà. Tây hải dâng cây Như Ý Cát Tường làm từ 3 thứ qúy. thân vàng, lá bạc, quả kim cương vô cùng qúi báu. điều kì diệu là khi bị mất 1 quả hay 1 lá thì cây sẽ mọc ra thay thế lá quả bị mất. mọi người điều trầm trồ khen ngợi báu vật thần kì. Nam hải thì hiến 1 thật tâm kính. chiếc kính có thể chiếu rọi những điều mà người ta muốn nói.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro