cậu lại khóc à
vào một ngày trời mưa tầm tã
có một cô bé vừa tròn 18 tuổi khóc sướt mướt chạy đến vòi nước của trường vừa lau mực trên mặt vừa che đầu
- Thà chết tôi cũng không làm người yêu cậu vũ khôi à.
chạy lại vòi nước cô cố rửa sạch mực trên mặt vì ở trường không có xà phòng nên cô đã kì đến nỗi trên mặt có một vết cào lớn khi máu ứa ra cô mới dừng lại
Tiếng chuông đã reo lên một tiết học tồi tệ đã kết thúc đám bắt nạt vừa nói vừa cười trên tay đứa con trai duy nhất trong đám cầm một chiếc cầm một chiếc pod vừa hút vừa cười hắn đạp thẳng cửa nhà vệ sinh thô lỗ bước vào
Cô gái bên trong như đã cảm nhận được gì đó không ngừng run rẩy nước mắt lại không ngừng tuôn ra
Khi hắn bước vào . Cô đã run rẩy gào lên
- Vũ khôi tớ xin lỗi
Hắn cao giọng
- Lí do?
- Vì không lau giày cho Khánh Kiều.(bạn gái Vũ khôi)
Vũ khôi cười lớn rồi đáp
- ngoan lắm, nhưng đấy ko phải lí do.
Cô gái lại khóc to hơn,trong lòng cô biết rõ đâu mới là lí do nhưng cô không muốn nói. Hắn nói với giọng kiêu
- haizz chắc cậu lại quên rồi
-Lý do là gì ý nhỉ
Lúc này cả đám con gái đi sau mới đồng thanh nói
- là làm người yêu vũ khôi
cô gái quỳ sụp xuống với mái tóc xù xì dọng run rẩy
- Tớ xin cậu cho tớ hai ngày để suy nghĩ.
Hắn thở dài đáp
- dù lần trước cũng thế, nhưng lần này tớ cho cậu hẳn một tuần, nếu cậu đưa ra lựa chọn sai lầm chắc là cậu phải liếm giày cho Kiều Khánh luôn đấy.
Nói xong hắn thổi một làn khói vào mái tóc xù xì của cô rồi đứng dậy bước ra ngoài.
Thật ra ai cũng biết chuyện này nhưng lại chẳng ai thắc mắc vì sao cô ấy lại từ chối.Vì ai cũng biết đứa con gái nào yêu hắn đều phải mất lần đầu và đó là lý do vì sao Mộng Vân dù bị hắn bắt nạt suốt hai năm cấp 3 vẫn lặng im mặc hắn tác oai tác quái vẫn không chịu làm người yêu hắn . Vì hắn là con trai của một kẻ giàu có, có quyền có chức nên không ai dám đụng vào.
Hắn đi được 15 phút khi không còn nghe thấy tiếng cười đùa bởi các cô chỉnh lại quần áo lao thẳng ra khỏi nhà vệ sinh từng bước nặng nề chạy về lớp trước mặt bàn bày bừa sách vở mực đen đổ tóe loe, cô vội vàng Thu dọn sách vở chợt thấy dưới quyển sách giáo khoa có vài cái băng gâu cùng một tờ giấy note trong đó ghi
-Bé của tớ lại khóc rồi à.
vừa đọc xong cô nghĩ rằng chắc là của Vũ khôi bày trò để ngày mai lôi mình ra làm trò cười trước lớp cô gạt phăng đống băng gâu cùng tờ giấy note đi chưa bõ tức cô xé tờ giấy note thành từng mảnh vụn.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro