Chương 41
"Ah.... đừng vậy mà... em xin chị...hức... em sai rồi.... Đừng bỏ em đi. Em sẽ đưa chị tới quân khu chữa trị.... không... không....ahhh!"
Tiếng gào khóc thảm thiết, thương tâm. Đạo diễn vội cho cắt cảnh quay. Đưa Vương Dịch vào trong phòng nghỉ mà vẫn chưa hết nấc nghẹn. Thật quá nhập tâm. Vai diễn vừa rồi là phân cảnh trong cuộc chiến tranh tàn khốc của lịch sử.
Vương Dịch vào vai em ruột nạn nhân xấu số, chị gái cô ấy. Tô Vân - diễn viên thủ vai nhân vật chị gái mặt lấm lem do khói bụi, còn đọng chút nước mắt của Vương Dịch trên mặt mình đi vào, lấy khăn chấm nhẹ lau đi hàng lệ cho cô.
" Dae! Đưa cho em ấy chai nước "
Anh liền mở trong thùng giữ nhiệt ra cầm chai nước lọc đưa cho Vương Dịch. Uống xong, cô bình tâm trở lại. Cứ như xảy ra chuyện đó thật sự vậy. Cảm giác tim còn nhoi nhói đau.
" Ổn hơn chưa?"
Chị xoa đầu cô. Vương Dịch gật gật, hít một hơi đầy phổi rồi thở ra
" Em giỏi quá đó Vương Dịch!"
" Chuẩn bị có vai chính cho em đóng rồi...ha "
Mấy anh chị trong đoàn thi nhau chọc ghẹo cô. Vương Dịch chỉ biết cười ngượng. Bởi vậy, tuy chỉ là nhân phụ nhỏ bé mà có Vương Dịch thủ vai là y rằng khán giả luôn để tâm tới cô.
Sau khi hết phân cảnh của mình, Vương Dịch trở lại trường học. Ăn uống no đủ nhưng đôi mắt là chưa bao giờ no giấc. Chỉ còn vài môn nữa là hết năm 3 rồi. Vương Dịch cố gắng tới lớp để không bị trừ điểm chuyên cần.
Nay Liam có việc gia đình đột xuất xin nghỉ, bay qua Úc giải quyết vụ gì đó. Vương Dịch không người nói chuyện, cũng buồn buồn mà nằm lăn ra bàn trong lúc cô giáo đang giảng lý thuyết.
Cuối buổi, cô điểm danh lại lần nữa. Vương Dịch ngủ say không biết gì. Cho tới khi bạn học có tâm bên cạnh lay người hết sức thì cô mới giật mình trở dậy.
" Cho tôi hỏi lại. Vương Dịch có ở đây không?"
" Dạ có em!"
" Lần sau chú ý!"
" Vâng ạ!"
Giảng viên nhích chiếc kính cận nhìn Vương Dịch rồi tiếp tục điểm danh. Cô thở phào gục đầu, chợt nhận ra mình quên một chuyện liền quay sang nữ sinh gọi mình khi nãy.
" Bạn gì ơi "
Cô gái đó quay sang, có chút ngại ngùng lại mang vẻ gì đó đáng yêu.
" Sao... sao ạ?"
" Cảm ơn vì đã gọi tôi "
Vương Dịch cúi đầu. Mặt cô gái đỏ nựng. Bàn tay lóng ngóng xua qua xua lại.
" Không có gì..."
Cô gái vội sắp sách vở rồi ra về. Vương Dịch chẳng để tâm bộ dạng lúng túng của cô gái. Chưa gặp bao giờ hay gặp rồi lại quên.
Vương Dịch nhanh chân bước. Nay phải về công ty, chủ tịch cần gặp cô để bàn về hợp đồng của mấy nhãn hàng quảng cáo. Lịch trình có chút dày nhưng cô luôn tranh thủ để trò chuyện với Châu Thi Vũ. Không ngày nào bỏ.
____
- Trụ sở YG -
Ngồi chờ ở phòng chủ tịch cùng Dae, Vương Dịch call video với nàng. Giọng hào hứng. Cố tỏ ra thật tỉnh táo hoạt bát trong khi đầu chỉ hiện hai chữ "mệt mỏi".
" Chủ tịch tới rồi. Nào rảnh nói chuyện sau nhé. Yêu chị!"
" Yêu em "
Châu Thi Vũ cúp máy. Hiện đang là giờ nghỉ nên nàng mua suất cơm lên phòng ăn. Tên bạn thân Jun của nàng cũng xuống, tranh thủ câu chuyện câu trò.
Châu Thi Vũ chỉ để tâm những gì liên quan tới công việc mà anh ta nói. Chuyện khác nàng đều bỏ ngoài tai. Với Châu Thi Vũ, công việc là hàng đầu, Vương Dịch là thứ hai, còn lại là gia đình. Nàng không quan tâm bất cứ mối quan hệ nào khác. Châu Thi Vũ hiện tại là hoa đã có chủ nên nàng biết giới hạn.
" Cuối tháng này công ty có tiệc. Cậu sẽ đi chứ?". Jun ngỏ lời.
" Để tôi xem xét. Còn nhiều việc tôi chưa xử lí xong "
Châu Thi Vũ bật màn hình máy tính. Jun bên cạnh tính toán điều gì đó rồi rời đi.
____
Việc điều tra về gia đình người con trai cả - Vương Thiên Hạo đã có kết quả. Lão gia trầm ngâm nhìn tài liệu, thi thoảng ngậm tẩu thuốc bằng ngọc rồi thở ra một làn khói trắng.
" Tìm hiểu kĩ hết chưa?"
" Thưa ngài. Tôi đã làm hết sức "
Mario cúi đầu quả quyết. Lão gia gác chiếc tẩu lên kệ của nó, đứng dậy.
" Liên hệ với Thiên Hạo. Ta muốn gặp nó "
Thuộc hạ tuân lệnh lui ra ngoài. Ông lại nhìn vào tấm ảnh gia đình thở dài một tiếng.
...
~Nhà hàng năm sao Thượng Hải 7 giờ tối~
Thiên Hạo nhận được thư gửi từ cha mình, bên trong chỉ vẻn vẹn địa chỉ nhà hàng không còn gì thêm.
Dặn dò vợ tối nay đi có việc, ông thu xếp công việc rồi nhanh chóng tới nơi địa chỉ ghi. Trong một căn phòng VIP của nhà hàng, lão gia đang ngồi bên tách trà.
" Lão gia. Cậu cả đã đến "
Lão phẩy tay ra hiệu. Gặp cha mình, Thiên Hạo có chút không thoải mái. Lâu vậy rồi, nay tìm ông tới đây là có việc gì.
" Cha. Tôi tới rồi "
" Ngồi đi "
Thuộc hạ kéo ghế cho Thiên Hạo rồi lui ra ngoài. Lão gia đẩy tấm hình Vương Dịch cho ông. Ông nhíu mày nhìn cha mình. Lão gia hướng ánh mắt sắc lạnh về phía con trai.
" Con gái đã lớn vậy rồi cơ à?"
" Ba muốn làm gì nó?" . Thiên Hạo có cảm giác không an toàn.
Lão gia thở một làn khói trắng, giọng trầm trầm.
" Tiệc thọ 70 tuổi, ta muốn ngươi mang nó về ra mắt "
Thiên Hạo khẽ cười, con của ông đâu phải món hàng mang đi đâu thì mang. Chả biết lão gia có âm mưu gì khi điều tra cả nhà ông. Thiên Hạo cư nhiên cự tuyệt. Năm đó còn đánh đuổi, cắt đứt mối quan hệ với ông, giờ tự dưng đòi nhận Vương Dịch. Ông đẩy ghế định rời đi.
" Châu Thi Vũ. Nó là người yêu Vương Dịch à?"
Gân xanh trên trán Thiên Hạo nổi lên.
" Cha muốn gì ở nó?"
" Lisa mang dòng máu họ Vương của ta. Ngươi hỏi ta không có quyền gì nhận nó? Con ta có thể không nhận nhưng cháu của ta không thể chịu thiệt thòi "
Vương Thiên Hạo ngừng lại, cha mình nói không sai. Chỉ là sự tức giận trong lòng ông quá lớn nên cố chấp. Dù sao Vương Dịch cũng nên biết dòng dõi của mình, cô đã lớn, đủ để hiểu mọi sự việc từ trước tới nay.
Sau này không may ông gặp chuyện gì còn có gia đình mình giúp đỡ con cái. Nước đi này cũng có lợi. Nếu cha ông đã có lòng với con cháu thì Thiên Hạo đây tạm chấp nhận.
" Tôi sẽ đưa Vương Dịch tới "
Cánh cửa đóng rầm lại trước mặt lão gia. Ông đứng dậy, phủi phủi quần áo rồi rời khỏi nhà hàng.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro