Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

8. TỪ BỎ

Yujin đấm vào mặt tên đó thật mạnh. Mắt cô nảy lửa nhìn hắn tức giận, hắn té ngã xuống đất. Nhưng hắn không thấy gì vì ngay lúc đó Wonyoung đã không thương tiếc tặng cho Yujin 5 ngón tay trên mặt rồi. Wonyoung chạy đến đỡ hắn dậy và mắng Yujin.

_Cậu bị điên à ? Ai cho cậu đánh Jacky hả?

_Thế tại sao cậu đánh tôi? - Yujin hỏi giọng nhẹ tênh. Khuôn mặt vẫn không đưa về vị trí, nó vẫn nghiêng theo góc độ bị Wonyoung đánh.

_Vì Jacky là người yêu tôi. Cậu không được đánh anh ấy.

_Thế tôi là gì? - Yujin vẫn không quay đầu lại.

_Là người thay thế cho Jacky trong khi tôi và anh ấy giận nhau.

_Haha An Yujin tôi chỉ là người thay thế. Thì ra là như vậy. An Yujin tôi chỉ là một con ngốc đi cầu xin làm người thay thế của kẻ khác. Thật sự rất thú vị.

Yujin quay đầu lại, cô lau 1 vệt máu trên môi mình. Wonyoung đánh cô mạnh đến nỗi răng cô va vào môi mình chảy máu. Cô bước nhanh ra khỏi lớp. Bước qua 2 cái người khiến cô đau lòng kia, bước qua ánh mắt tò mò của nghìn học sinh.

Đám bạn cô thấy thế lập tức chạy theo. Trước khi chạy khỏi mặt Wonyoung,Yena quay lại đầy hâm doạ:

_Cậu được lắm Jang Wonyoung. Yujin mà có chuyện gì tôi không tha cho cậu đâu. Kể cả anh nữa đó Jacky.

_Đây là lần đầu Yujin bị đánh đó - Minju cũng không khỏi tức giận và xót xa cho Yujin.
.
.
.
****
Yujin ngồi thần trong xe ô tô. Cô gục mặt trên vô lăng. Yuri thấy thế lại ngồi bên cạnh ôm Yujin vào lòng dỗ dành. Yujin ôm Yuri cô không khóc rấm rức như 1 đứa trẻ cũng không rơi lã chã như bao người khác. Cô chỉ để nước mắt chảy ra, nước mắt bao lâu nay cô kìm nén. Đã đến lúc cần phóng thích chúng. Đẩy Yuri ra cô lau nước mắt trên mặt mình gượng cười:

_Tớ xin lỗi vì thời gian qua làm phiền các cậu. Ngày mai chúng ta không cần mặc đồng phục quê mùa cũng không cần đi học đúng giờ nữa. Chúng ta sẽ sống cuộc sống của chúng ta trước kia.

_Cậu từ bỏ sao Yujin?

Nghe đến đó Yujin cười khẩy:

_Nó chưa bao giờ thuộc về tớ Yuri à. Thôi tớ cần yên tĩnh. Cậu đi ra với Yena đi.

Yuri đau xót cho Yujin, cô xoa đầu Yujin rồi lẳng lặng ra ngoài. Yujin lập tức phóng xe đi. Lần này nước mắt cô rơi nhiều hơn. Cô gọi cho appa mình:

_Appa à con đồng ý. Con đồng ý sang Pháp du học. Con không cãi lời appa nữa...
.
.
.
****
Từ bỏ cái tình cảm chưa bao giờ thuộc về mình có thật sự được gọi là từ bỏ ?

______________________________________

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro