Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

5. CỐ GẮNG

****
Không biết trời muốn giúp người hay muốn trêu người mà tối nay nhà Wonyoung có người bấm chuông inh ỏi. Ông quản gia đã về Mĩ để lo 1 vài chuyện cho ông bà Jang bên Mĩ, Wonyoung đành bực bội ra mở cửa. Đập vào mắt Wonyoung là cái con người với nụ cười thân thiện và bên cạnh là cái vali to đùng.

_Wony ah!!! Em cho Jinnie ở nhà em nha.

_Cái gì? Cô nghĩ cái gì vậy? Tại sao lại dọn tới đây? Cô điên sao?

_Jinnie ở có mình trong nhà hà. Pama Jinnie cứ đi suốt đâu có ở nhà đâu còn pama em thì ở Mĩ, thôi cho Jinnie vào ở nha em.

_Tôi nói không là không? Cậu quên tôi đã nói gì rồi sao? Đừng tuỳ tiện như vậy nữa.

_Em ngủ 1 mình trong cái nhà rộng không sợ ma sao. Có Jinnie ở đây cũng bớt sợ hơn. Jinnie không có làm cái gì đâu đừng có lo.

_Cậu... Ơ cậu... Thôi được rồi. Cậu cứ vào phòng khách mà ngủ

Wonyoung nghe đến việc ngủ 1 mình thì đúng như Yujin nói. Cô thật sự rất sợ ma. Wonyoung không biết tại sao Yujin lại biết cô sợ ma nhưng cô đâu biết Yujin vì quá yêu cô nên tìm hiểu mọi thứ về cô, hiểu cô đến mức hơn hiểu chính bản thân của mình.
.
.
.
****
Nói thì nói vậy chứ Yujin 1 ngày gặp Wonyoung được có bao nhiêu lâu đâu: Sáng dậy lẽo đẽo theo cô ấy đi học, về lẽo đẽo về. Hết. Tối chỉ có mình Yujin với cái nhà rộng rinh này, Wonyoung đi chơi với bạn tới gần sáng mới về. Yujin biết hết những nơi Wonyoung đi nhưng không dám đến.

Yujin sợ làm Wonyoung cụt hứng với bạn bè, cô sợ Wonyoung lại không thích nên tối nào cũng ngồi ở ghế sopha chứ không vào phòng khách ngủ mà hình như cái ghế sopha bây giờ là cái Giường ngủ của Yujin mất rồi.

Đám bạn Yujin cứ chửi Yujin ngốc nhất là Yuri, cô lo lắng cho Yujin vô cùng. Nhìn bạn thân mình buồn vì tình khóc cũng không dám khóc vì sợ Wonyoung sẽ nhìn thấy. Cô muốn đánh Yujin muốn la Wonyoung nhưng có ít gì Yujin đã quá yêu rồi.

Ngày nào Yujin cũng học hành nghiêm chỉnh, đồng phục trường gọn gàng, học bài trước khi vào lớp. Đám bạn Yujin dù không thích nhưng vẫn mặc đồng phục cho cô ấy vui, có lẽ đây là thứ họ giúp được cho Yujin.
.
.
.
Hôm qua Yujin sang nhà Yuri làm bánh cho Wonyoung. Yujin làm đến phỏng tay khi phải thường xuyên bưng bánh ra vào lò vi sóng. Đến khi cho ra cái bánh hoàn hảo nhất thì tay Yujin cũng phỏng gần hết các ngón, mồ hôi nhễ nhại nhưng nhìn bánh tình yêu của mình Yujin lại mỉm cười.

Yuri lấy khăn giấy cho Yujin, cô ngồi đối diện với Yujin nói chuyện 1 cách nghiêm túc:

_Yujin à!!! Hãy nói cho tớ biết sự thật đi. Cậu và Wonyoung thật sự quen nhau chứ.

_Tất nhiên rồi. Sao cậu lại hỏi vậy?

_Tớ nhìn cậu cứ chạy theo cậu ấy mãi nhưng cậu ấy có quan tâm gì đến cậu đâu.

_Tại tính của Wonyoung thế mà. Ngày mai là sinh nhật cô ấy, tớ sẽ tặng bánh kem tình yêu này cho cô ấy chắc chắn cô ấy rất cảm động.

_Tuỳ cậu!!! Nhưng tớ vẫn muốn nói với cậu cho dù thế nào vẫn có tụi tớ bên cạnh cậu.

Yuri cười vỗ vai Yujin rồi bước đi, cô quay lại nhìn Yujin ngồi thẫn thờ nhìn ra cửa sổ cô hiểu Yujin đang rất buồn, Yuri lắc đầu ngao ngán cô thà Wonyoung chia tay Yujin luôn cho rồi để Yujin khỏi phải đau khổ như thế.

______________________________________

( cố lên Duchin 😓)

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro