12. TÌNH CỜ GẶP NHAU
Hôm nay Wonyoung mệt mỏi với rất nhiều thứ. Cô chỉ muốn nằm trong nhà thư giản nhưng Jacky cứ năn nỉ mãi nên Wonyoung đành đi dạo vài vòng mua sắm cùng anh ấy. Lần đầu tiên đi shopping mà Jang Wonyoung chẳng nở 1 nụ cười.
....
_Cái này chị nhìn thấy trước Jinnie em không được giành với chị.
_Không dám đâu là em nhờ cô bán hàng đem ra lựa mà cho nên nó là của em- Yujin bất bình lên tiếng
_Jinnie em nhường chị 1 chút không được sao? Ở đây còn lại có 1 chiếc hà nhường chị đi!!!!
Là số phận, định mệnh hay do ông trời trớ trêu đang đùa giỡn với chính tình cảm của họ, họ lại gặp nhau để làm đau nhau.
2 con người 1 chiếc nhẫn cứ giành giật qua lại om sòm cả quầy bán hàng.
2 con người 2 đôi mắt đang nhìn họ và 1 con người 1 đôi mắt xuất hiện cảm giác lạ trong lòng, cảm giác lo sợ như đang mất cái gì đó.
_Hi!!!!
_Ơ!!!!!
Yujin và Gaeul vẫn mải miết giằng co chiếc nhẫn, Wonyoung và Jacky vô tình đi ngang qua.
Wonyoung muốn chọc tức Yujin, không hiểu sao cô luôn muốn làm như vậy cô muốn trốn tránh trái tim đang thổn thức của mình. Wonyoung ôm cánh tay Jacky đi tới chào Yujin và Gaeul.
_Đây là? - Gaeul chỉ về phía Wonyoung và Jacky hỏi.
_À... À đây là Jang Wonyoung còn đây là người yêu của cô ấy tên là...? - Yujin khá ngập ngừng vì thật sự Yujin chưa biết tên Jacky... Yujin cũng không muốn tìm hiểu.
..."Jang Wonyoung"...????
_Jacky!!! Kim Jacky.
Wonyoung nhấn mạnh từng từ. Nghe đến cách giới thiệu của Yujin, Wonyoung vô cùng hụt hẫng.
Wonyoung lại đang trả thù Yujin? Ghen? Không muốn mất vật mình từng sở hữu?
_Em là? - Jacky nhìn Yujin rồi quay sang nhìn Gaeul.
_Em là Gaeul còn đây là An Yujin "chồng" tương lai của em.
Yujin như đoán trước câu trả lời của Gaeul nên lắc đầu ngao ngán chỉ có Jacky và Wonyoung là ngạc nhiên. Wonyoung như có hàng ngàn mũi kim đâm vào tim.
_Chúng ta đã gặp qua 1 lần rồi phải không An Yujin!!! Lúc đó có nhiều chuyện hiểu lầm xảy ra, anh thay mặt Wony xin lỗi em!!! - Không biết Jacky vô tình hay cố ý nhưng lời nói vừa rồi đều làm cho cả Yujin và Wonyoung khó xử. Wonyoung nắm chặt bàn tay hôm nọ đã tát Yujin cảm thấy rát buốt.
_Chuyện qua rồi mà - Yujin nở nụ cười ngượng, ngay cả lén lút cũng không dám quay qua liếc Wonyoung.
_Hai em mua gì thế? Nhẫn đôi sao?
Jacky vẫn chưa dừng lại, Wonyoung bắt đầu dồn sự chú ý vào chiếc nhẫn đang nằm giữa 2 ngón tay của Yujin và 2 ngón tay Gaeul. Lúc nãy đang giành giật thì bị Wonyoung làm cho bất ngờ nên Yujin và Gaeul vẫn giữ nguyên hiện trường.
Thấy Wonyoung nhìn chằm chằm vào tay mình Yujin đưa mắt nhìn theo. Thấy hiện trường này Yujin bèn buông tay ra khỏi chiếc nhẫn: không vội vàng, không bẽn lẽn, không chậm chạp chỉ là hành động nhẹ nhàng và tự nhiên. Gaeul dần dần hiểu ra liền tiếp lời giúp Yujin mà cũng không biết có phải giúp hay không:
_Đẹp không anh? Jinnie mua cho em đó!!! Thế nào?
Nói xong còn ôm khư khư lấy cánh tay Yujin, Yujin nhất thời á khẩu không biết nói gì chỉ nhìn sang liếc xéo người chị thân thương của mình.
_Thôi tụi em ra tính tiền đây. Bye bye!!!!
Yujin làm theo mọi con đường mà Gaeul đặt ra mặc dù con đường đó chẳng tốt cho Yujin tẹo nào. Bằng chứng là ngay bây giờ Yujin phải nhường chiếc nhẫn mình thích cho Gaeul còn phải trả tiền cho chị ấy nữa. Ra đến quầy tính tiền Gaeul vẫn ôm cánh tay Yujin không buông:
_Chị có thể buông ra được rồi đấy!!! - Yujin giả vờ nghiêm nghị nhìn Gaeul.
_Em nói chuyện với ân nhân thế đấy à?
_Ân nhân con khỉ á!!! Ân nhân gì mà lấy luôn chiếc nhẫn người ta thích lại còn bắt người ta trả tiền nữa - Yujin móc bóp tiền ra biểu môi.
_Nhường chị 1 chút có sao đâu. Mà cô Wonyoung lúc nãy là người đã làm Jinnie của chị đau đó hả? - Gaeul chồm lên thì thầm vào tai Yujin.
_Ừ!!!
Yujin buồn bã gật đầu. Gaeul kéo mặt Yujin quay lại đối diện với mặt của mình rồi chồm tới ôm lấy cổ Yujin. Trong tích tắc Yujin không biết làm gì nên đứng im như tượng, mọi người trong quầy và người đi đường đều tập trung vào Gaeul và cô. Gaeul mặc kệ, cô nói nhỏ vào tai Yujin:
_Haizz!!! Chị đã nói rồi mà, chỉ có chị mới xứng đáng với bé Jinnie thôi. Nhớ đấy!!!
Nói xong Gaeul còn khuyến mãi cho Yujin nụ hôn vào má, sẵn tay vớ luôn hộp đựng chiếc nhẫn đã trả tiền lúc nãy ung dung ra về, Yujin tuy quen nhưng vẫn đứng hình vài giây, sao khi lấy lại bình tĩnh lập tức cúi đầu xin lỗi mọi người xung quanh vì hành động khá thân mật vừa nãy rồi cũng nhanh chóng ra về:
_Xin lỗi!!! Xin lỗi!!!!
Wonyoung nhìn từ đầu tới cuối bộ phim, từ hành động Gaeul nói nhỏ vào tai Yujin, ôm Yujin cho tới hôn Yujin đều được Wonyoung chứng kiến hết.
Cứ mỗi động tác là tim Wonyoung quặng đau.
Chúng như đông cứng khi thấy Gaeul hôn Yujin.
Tại sao ngay cả lúc nhìn thấy hình Jacky ôm cô gái khác trên Instagram cô cũng không có cảm giác này?
Tại sao?
..."Chúng ta đã quen nhau thì phải gọi thân mật chứ em. Jinnie nghĩ như vậy mới đúng chứ"....
Là ai đã nói với nàng câu nói đó???
______________________________________
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro