BbangKev | Home Sweet Home
link fic: https://archiveofourown.org/works/17939852
author: NekomuraTsukiyo
Thank you for your permission 💕💕
trans: Th.
---
"Xin chào, tôi có thể giúp gì cho anh?" Hyungseo hỏi người đàn ông trước mặt. Anh nắm tay một bé gái, có vẻ là con gái của anh, mặc dù nhìn anh trông thật trẻ.
"Tôi cần sự giúp đỡ của bạn, để đấu tranh giành quyền nuôi con gái mình." Người đàn ông trả lời: "Tên tôi là Kim Younghoon."
"Vậy đây là con gái của anh?" Hyungseo đứng dậy, rút ngắn khoảng cách với cô bé. "Tên em là gì?"
"Kim Youngji." Cô bé trả lời.
"Youngji, phải không?" Hyungseo mỉm cười. "Xin lỗi, tôi thích trẻ con. Khó có thể kiểm soát bản thân. Tôi sẵn lòng giúp anh. Anh có thể giải thích những gì đã xảy ra không?"
"Vợ tôi đã lừa dối tôi để qua lại với một triệu phú." Younghoon giải thích với vẻ mặt buồn bã - mặc dù Hyungseo không chắc là anh thực sự có biểu hiện hay đó là khuôn mặt tự nhiên của anh. "Cô ấy đòi ly hôn và muốn giữ Youngji, và cô ấy nói triệu phú sẽ là một người cha tốt hơn vì anh ta giàu có."
"Tôi hiểu rồi." Hyungseo gật đầu, ghi chú lại. "Bạn có thể sắp xếp thời gian để thảo luận về vấn đề này ở nhà không? Tôi cần biết về chi tiết môi trường sống của bạn, cách hai người chung sống và nhiều thứ khác. Và tôi nghĩ anh có thể không muốn thảo luận những điều này ở nơi công cộng. "
Anh chỉ vào các luật sư khác trong văn phòng. Họ nhanh chóng quay đầu đi.
"Ừ chắc chắn rồi." Younghoon nói, khóe môi hơi cong lên.
~
Hyungseo nhìn quanh nhà ngay khi bước vào. Một ngôi nhà không quá lớn, nhưng nó quá đủ cho ba người, và thoải mái cho hai người. Mặc dù nó hơi lộn xộn, nhưng điều đó không đáng lo ngại. Thay vào đó, sự hơi lộn xộn lại làm cho nó giống một ngôi nhà thật sự.
"Anh làm nghề gì?" Hyungseo tình cờ hỏi.
"Uh, công việc của tôi?" Younghoon do dự một chút. Hyungseo quay sang anh, và ngạc nhiên khi thấy anh nhìn đi chỗ khác. "Tôi là một nhiếp ảnh gia tự do. Mặc dù tôi được trả lương cao cho mọi công việc, nhưng điều đó không cố định."
"Này, đừng lo lắng. Có những công việc không cố định sẽ không khiến bạn trở thành một người cha tệ." Hyungseo nghiêng đầu. "Phải không, Youngji?"
"Vâng!" Youngji ré lên sung sướng. "Bố thực sự rất tốt!"
"Con gái của anh yêu anh." Hyungseo nhấn mạnh. "Đó là điều quan trọng nhất. Đừng lo lắng quá nhiều về vấn đề tiền lương."
"Tôi không thể." Younghoon lầm bầm. "Họ đang nhắm đến vấn đề tài chính của tôi."
"Tôi hiểu." Hyungseo trấn an anh ta. "Nhưng như anh đã nói, anh được trả một khoản khá tốt mỗi lần. Tôi sẽ ngăn họ phóng đại vấn đề này."
"Có phải bố và em sẽ phải rời xa nhau?" Youngji đột nhiên hỏi.
Hyungseo ngồi xổm ngang tầm mắt với cô bé. "Em không thích mẹ em à?"
Hyungseo ngạc nhiên khi cô bé cau mày.
"Không hẳn vậy. Mẹ hiếm khi về nhà. Ngay cả khi mẹ ở nhà, mẹ cũng không quan tâm đến em. Và luôn say xỉn."
"Vậy thì đừng lo lắng." Hyungseo mỉm cười và vỗ đầu cô bé. "Anh sẽ đảm bảo rằng em và bố sẽ ở cùng nhau."
"Có thật không?" Youngji cười rạng rỡ. "Hyungseo oppa đang giúp chúng ta?"
"Yeah, một lời hứa màu hồng, hm?" Hyungseo thò ngón tay út ra, và cô bé vui vẻ ngoắc tay.
~
Vì Hyungseo có rất nhiều chuyện để thảo luận với Younghoon, cậu thường đến nhà của hai người, đương nhiên Youngji luôn ở nhà.
Cô bé 4 tuổi luôn làm gì đó mỗi khi Hyungseo đến thăm họ. Một ngày nọ, cô bé tự dựng lên một bộ phim truyền hình với những con thú bông của mình, ngày hôm sau cô bé cố gắng nhảy với Baby Shark, và hôm nay thì cô nhóc đang vẽ một bức tranh.
"Em vẽ gì thế, Youngji?" Hyungseo hỏi Youngji khi Younghoon đang bận rộn trong nhà vệ sinh.
"Là em, bố và Hyungseo oppa !" Youngji cười khúc khích.
Hyungseo khen bức vẽ của cô bé, trong khi cảm thấy lo lắng về tất cả mọi thứ. Cậu chắc chắn Youngji dường như rất thích mình. Nhưng có một vài vấn đề.
Thứ nhất thì, Younghoon không phải là hình mẫu của Hyungseo. Anh chỉ là một khách hàng. Một khi vụ án được khép lại, Hyungseo sẽ không có quan hệ gì với Younghoon, và họ sẽ không liên quan gì đến nhau nữa.
Và, mặc dù Hyungseo có thể trở thành một phần của gia đình Younghoon, nhưng cho đến giờ, Hyungseo không có bất kỳ cảm xúc lãng mạn nào đối với anh. Một cách khách quan, Hyungseo nghĩ rằng anh ấy thực sự đẹp trai. Thật không công bằng khi Youngji có một gia đình mà họ không thích nhau.
Và cậu mang sự bối rối đến để thảo luận với Joonyoung.
"Cô bé đó thích em?"
"Vâng, em rất vui, vì em thích trẻ con. Nhưng mà, Kim Younghoon chỉ là khách hàng của em, và em không có cảm xúc gì với anh ấy."
"Anh ấy đẹp trai." Joonyoung nhận định. "Em có chắc trái tim em không trật nhịp một chút nào không?"
"Em không thích ai đó chỉ vì gương mặt của họ đâu." Hyungseo đảo mắt.
"Chà." Joonyoung nhún vai, "Dù sao đi nữa, em vẫn còn rất nhiều thời gian. Đối thủ của em là một triệu phú, vì vậy trận chiến sẽ rất khó khăn. Ngoài ra, nếu cô bé thích bố của mình rất nhiều, chắc chắn Younghoon có nhiều điều hấp dẫn. Theo như anh biết, các ông bố thường bị con gái ghét. Điều đó thực sự nói lên điều gì, em biết không?"
"Cô bé mới chỉ 4 tuổi. Với cả, mẹ cô bé không được dễ mến cho lắm."
"Không quan trọng." Joonyoung vặn lại. "Có thể người mẹ không tốt, nhưng không có nghĩa rằng Youngji sẽ thích bố mình như một mặc định."
"Được rồi được rồi." Kevin xua tay. "Anh đã nói xong chưa?"
"Này, không phải ai cũng đủ may mắn để có một người đồng hành tốt đẹp."
"Và anh là một trong những người may mắn." Hyungseo suy nghĩ một lúc. "Sangyeon khá tốt."
"Vì vậy, anh hy vọng em có thể có những hạnh phúc như anh!" Joonyoung mỉm cười.
~
"oh..." Younghoon cau mày khi nhìn vào điện thoại của mình. Họ vừa hoàn thành tất cả những điều sẽ được đề cập. Nhưng Hyungseo phải kiểm tra lại, vì Younghoon không chịu lên tòa.
("Tại sao?" Kevin đã hỏi.
"Tôi hơi sợ hãi." Younghoon thú nhận."Và tôi không muốn triệu phú vấy bẩn con gái tôi.")
"Chuyện gì vậy?"
"Bạn tôi đã hứa với bạn mình sẽ chụp ảnh cho đám cưới của cô ấy, nhưng anh ấy bị ốm và gọi tôi nhờ giúp đỡ." Younghoon giải thích.
"Đi đi." Hyungseo nhắc. "Tôi có thể giúp anh trông chừng Youngji. Tôi cần thời gian để hình thành các cuộc tranh luận."
"Không đó là-"
"Ổn mà." Hyungseo nở nụ cười trấn an. "Tôi thích trẻ con, nhớ không?"
"Vậy thì ..." Younghoon cuối cùng cũng tuân thủ. "Được rồi. Tôi hy vọng con bé sẽ không gây rắc rối."
Sau khi Younghoon rời đi, Hyungseo quay sang Youngji, đang mặc quần áo cho búp bê.
"Youngji?"
"Dạ?" Cô bé nhìn lên ngay lập tức.
"Em có phiền khi làm giúp anh một việc?"
~
Hyungseo rời khỏi tòa án và thấy một Younghoon và Youngji rất lo lắng vì không biết chuyện gì đã diễn ra.
"Làm thế nào - nó thế nào?" Younghoon đứng dậy ngay lập tức.
Hyungseo giả vờ cau mày.
"Sao...?"
"Xin chúc mừng!" Hyungseo cười. "Chúng ta đã thắng!"
"Vậy ... ?" Younghoon hỏi trong sự hoài nghi.
"Đúng!" Hyungseo huýt sáo. "Em đã nói với anh. Điều quan trọng đối với Youngji là cảm thấy được yêu hơn là có nhiều tiền. Em đã nhờ cô bé viết một lá thư vào ngày anh tới giúp bạn, bởi vì ý kiến của cô bé rất quan trọng."
"Con đã viết gì?" Younghoon hỏi.
"Con đã viết nhiều điều tốt đẹp về bố!" Youngji trả lời với một nụ cười rạng rỡ.
"Cảm ơn chúa ..." Younghoong thở phào nhẹ nhõm và mỉm cười, nhưng rồi nhanh chóng trở về khuôn mặt bình thường, không quá vui vẻ của anh.
"Còn em thì sao?"
"Còn tôi thì sao?"
"Hyungseo oppa có rời đi không ...?" Youngji hỏi.
"Đó là những gì anh muốn nói." Younghoon nói: "Con bé thích em rất nhiều."
"Em không biết." Hyungseo trả lời. "Điều đó phụ thuộc vào anh ... Younghoon."
"Anh?"
"Ừ." Hyungseo nhẹ nhàng trả lời. "Trong suốt thời gian vụ án, em nghĩ về điều này rất nhiều. Và em nghĩ rằng em có thể đã phát triển ... những cảm xúc đó đối với anh. Anh tốt bụng, có trách nhiệm và là một người cha đầy yêu thương. Nhưng điều quan trọng hơn là anh phải biết suy nghĩ của mình. Anh muốn em ở lại?"
"Nhưng ... nếu anh không muốn em ở lại thì sao?"
"Thật tốt, thật đấy. Em có thể quên anh thật nhanh."
"Này, anh chỉ nói đùa thôi." Younghoon cười khúc khích. "Cảm xúc của chúng ta giống nhau. Anh cũng muốn em trở thành một phần của chúng ta."
"Hyungseo oppa sẽ trở thành papa của con?" Youngji ré lên, "Hurrah!"
"Không nhanh như vậy, bé con. Chúng ta vẫn cần phải hoàn thành một số công việc trước đó." Hyungseo nói.
"Như thế này." Younghoon che mắt Youngji và nhanh chóng hôn Hyungseo.
"Bố đã làm gì?" Youngji hỏi, mắt vẫn che.
"Khi con lớn lên, con sẽ biết." Younghoon trả lời tinh nghịch. "Chà, về nhà thôi. Nhà của chúng ta."
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro