Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

- 01 -

__

- Hobi hyung ~~~

Jimin với chất giọng mè nheo làm nũng với Hoseok, vừa nãy cậu nghe được có người tự tin nói người ta hiểu anh hơn cậu luôn, Jimin hết sức là bất bình, người em roommate vĩnh cữu này của anh còn chưa tự nhận mặc dù cậu hiểu anh hơn ai hết đó nha, mấy người ở đâu ra tự tin vậy hả???

- Jimin hả? Có chuyện gì sao em?

Hoseok đang chăm chú vào dòng lyrics mà anh đang viết, nhưng khi vừa nghe giọng bé mèo nhà anh, Hoseok liền bỏ bút xuống và quay sang em.

- Không chịu đâu...

Jimin chu môi dè bĩu, cậu cuối đầu đi đến ngồi vào lòng anh, Hoseok cũng rất tự nhiên mà dang tay để cậu ngồi lên đùi mình, rất là thành thục dịch mông em người yêu điều chỉnh tư thế của em cho em một thế ngồi thoải mái nhất, rồi xoa xoa lấy tâm lưng của em, lo lắng hỏi han.

- Sao vậy?

- Vừa nãy có bạn kia nói là bạn đó hiểu anh nhất đó...em không chịu đâu...

Jimin chui rụt vào cổ anh, tay vòng ôm lấy cổ anh, thỏ thẻ vào tai anh bằng chất giọng giận dỗi. 

Hoseok vừa nghe xong liền không nhịn được mà bật cười, gì vậy nè, sao em người yêu của anh lại giận dỗi vì chuyện nhỏ con này thế, còn đến tận studio của anh mà đi mách nữa chứ, sao ẻm lại đáng yêu quá vậy trời.

 - Ôi hyung !....em rầu lắm vậy mà anh lại còn cười em, em giận anh 5s luôn.

- Thật sự là em để tâm đến những chuyện này luôn hả Jimin?

- Vâng, người ta rất để ý !

Hoseok cười lớn, u là trời, Jimin của anh hôm nay sao vậy kia, Hoseok cảm thấy rất là buồn cười nhưng sợ em người yêu thẹn quá hóa giận, giận luôn cả anh cho nên anh không dám cười nhiều nhưng vẫn giữ ý cười trên môi, vì em người yêu đang ôm anh nên ẻm sẽ không thấy đâu.

- Thôi nào, chuyện nhỏ nhặt thôi, với lại em dỗi làm gì khi chỉ có em mới thật sự hiểu anh.

- Đúng rồi ha, chỉ cần anh biết vậy là được rồi mà.

Jimin đang như một con mèo rầu rĩ ngay lập tức ưỡn lưng bật dậy, tươi tắn nhìn thẳng vào anh cười tươi ghê lắm.

- Đơn giản vậy mà em không nghĩ ra luôn á.

Jimin vò đầu mình cười ngại, đúng là yêu vào rồi là đầu óc lú lẫn hết cả nè.

Hoseok mĩm cười di dời tay anh xuống hông người nhỏ hơn, anh cố ý kéo cậu lại gần như hơn một chút, ngắm nhìn cậu ở khoảng cách gần hơn.

Jimin đặt tay lên vai anh, có chút ngại ngùng né tránh ánh mắt của người đối diện, mặc dù Jimin rất hay skinship với mọi người nhưng mà với anh thì cậu luôn cảm thấy ngại, gọi là da mặt mỏng đó.

- Cảm ơn em Jimin à.

- Sao anh cảm ơn em? em có làm gì đâu.

- Tại vì em đã truyền vitamin hạnh phúc cho anh đó.

Hoseok một tay đặt trên hông người nhỏ hơn, một bên kéo gáy người nhỏ hơn lại gần, anh nghiêng đầu nhẹ nhàng đặt lên môi người nhỏ hơn một nụ hôn.

Jimin vòng tay qua cổ anh, cũng tự động nghiêng đầu sang một bên nhận lấy nụ hôn đó.

Cả hai chỉ trao cho nhau nụ hôn nhẹ nhàng từ tốn, Hoseok thích nhất hôn lấy môi dưới của em người yêu, môi cậu mềm mại đầy đặn, cắn mút đặc biệt thích. Mỗi khi anh có quá nhiều chuyện căng thẳng trong công việc, anh sẽ tìm đến em người yêu và tranh thủ ăn một chút đậu hủ như lúc này đây.

- Ưm...

Jimin theo thói quen vô thức bật tiếng kêu, thanh âm mềm mại mà có pha thêm chút gì đó giống như vừa nỉ non vừa nhỏ nhẹ, âm thanh có chút kéo dài tựa như cậu đang làm nũng với anh, thoả mãn vui vẻ tận hưởng nụ hôn này.

Hoseok nghe được giọng của em người yêu, cảm thấy đáng yêu đến nỗi dừng lại để bật cười.

- Em đáng yêu quá rồi đó Jimin à, anh biết phải làm gì đây.

Hoseok hôn một tiếng thật kêu lên môi Jimin, trông mặt cậu dần đỏ lên và né tránh ánh mắt của anh. Gì chứ người ta đang phái ở trong lắm, ngại ngại đồ.

- Vậy em đến đây chỉ để nói vậy thôi, hửm?

- Dạ....

- Anh còn tưởng là do em nhớ anh nên mới đến đó, anh nhớ em lắm đây.

- Đâu có, người ta cũng nhớ anh nhiều lắm chứ bộ....

Jimin càng nói giọng càng nhỏ, tại vì nhớ anh người yêu nhiều nhiều nên lúc mà người ta bàn tán mới nghe lọt được tên anh đó, ban đầu bạn í đâu có ý định đi gặp anh đâu vì ngại anh bận, mà ai ngờ đâu nghe tin trời đánh quá nên mới mang theo cục dỗi này đi tìm anh luôn đó, một công mà hai việc nè.

Jimin nói với cái giọng nhỏ nhẹ như đang vuốt nhẹ đi cái tâm can anh vậy, trời ơi ta nó nó mềm mại muốn xĩu luôn vậy đó à.

- Nhưng mà hyung....cho em xuống đi được không?

Để ý kĩ thì cả hai duy trì cái tư thế này hơi lâu rồi, Hoseok có vẻ không ngại gì nhưng Jimin thì bắt đầu thấy xấu hổ rồi đó, với cả ghế thì cũng không quá lớn nên cậu sợ ngồi hồi lâu thì anh sẽ bị mỏi chân vì gần như cả trọng lượng của cậu đều thả lên người anh mà gần đây họ còn bắt đầu vào học vũ đạo mới nữa.

- Em mỏi hả?

- Dạ không nhưng mà....

- Vậy anh muốn ôm em thêm chút nữa.

Hoseok vòng tay ôm eo em kéo lại sát gần anh hơn, úp mặt vào phần hõm xương vai của em, nhắm mắt mà hưởng thụ mùi đào thoang thoảng, Jimin luôn có một mùi rất thơm mà Hoseok rất thích, cứ mỗi khi ôm cậu thế này là anh sẽ luôn hít lấy mùi cậu, nó làm anh dễ chịu vô cùng. Jimin cũng hơi bối rối nhưng khi thấy anh im lặng tận hưởng như vậy, cậu cũng hết cách chỉ đành nhích người mình sát anh hơn, ôm vòng tay qua vai anh, vuốt vuốt nhẹ phần lưng.

Cả hai đều im lặng, chỉ sự nhẹ nhàng này làm dịu đi sự mệt mỏi của đối phương, gần đây lịch trình của bọn họ thật sự dày, cứ phải chạy suốt mà hiếm khi có thời gian nghỉ ngơi, cả thời gian bên nhau như thế này cũng không có, cho nên cứ được những lúc rảnh rỗi thế này mà rắc cẩu lương là giờ phút healing tuyệt nhất.

- Em có lịch trình rồi....

- Được rồi.

Hoseok được ôm em người yêu nãy giờ nên quyến luyến không nỡ rời, có chút luyến tiếc em mèo nhỏ của mình, tranh thủ ăn trộm thêm miếng đậu hủ mới chịu thả cậu xuống.

- Anh tối nay có về không?

- Anh có, em thì sao?

- Em cũng vậy, vậy tối gặp anh sau, em đi đây.

Jimin tươi cười vẫy tay chào anh rồi rời khỏi studio tiếp tục lịch trình của mình, Hoseok vui vẻ nhìn theo bóng lưng em người yêu rời khỏi, chú mèo nhỏ của anh đôi lúc rất hay dỗi, hay làm nũng lắm, điểm đó làm ẻm rất dễ thương và đáng yêu vô cùng, cứ khiến cho anh cười mãi thôi, cứ phải cưng chiều dỗ dành ẻm vậy đó. Nhưng mà đừng tưởng lầm nha, Jiminie chỉ vậy đối với riêng Hoseok của ẻm thôi à.

Chỉ có ít thời gian bên nhau vậy thôi mà Hoseok đã sớm lấy lại tinh thần làm việc, em người yêu quả thực là Jitamin của anh luôn đó.

Một chút ngọt ngào thường ngày tại studio của hai bạn nhà ta, một chút năng lượng đáng yêu lan tỏa đến cho mọi người ~

-14112021-




Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro