Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Mở Đầu

Tôi không thể đưa mình quay lại cái nơi mà tôi đã nghe những gì xảy ra với Proof. Tôi chưa bao giờ cảm thấy đau đớn nhiều như thế này trong cuộc đời. Là một nỗi đau, với tôi ngày hôm đó là một nỗi đau thực sự, nó đã trở thành 1 phần trong "tôi là ai."

Tôi lên xe vào lúc 7 giờ sáng để đến gặp Proof tại bệnh viện, và anh đã chết. Đó là ngày tồi tệ nhất trong cuộc đời tôi. Tôi chỉ nhớ mình đã nghĩ rằng "Đó không phải Proof, không phải Proof, không phải Proof." Proof là một động lực cho cuộc đời tôi, bạn biết không? Cái chết của anh ta đã khiến tôi gục ngã. Tôi đã từng chứng kiến những cái chết khi sống với gia đình trước đó - hai trong số các người chú của tôi tự tử - điều đó khiến cho tôi cảm thấy cuộc sống ngày càng khó khăn hơn, tồi tệ hơn.

Tất cả mọi người đều có một ai đó bên cạnh - người mà sẽ là tất cả những gì cần nhất khi họ cảm thấy lạc lõng trong cõi đời. Tôi đã không ở trong cái club đó khi Proof bị bắn, nhưng tôi biết chắc chắn sự việc được kể lại toàn bộ là sự hiểu nhầm, nó đã được kể theo 1 chiều hướng khác. Tôi cố gắng tránh xa những nơi như thế, còn Proof thì khác, nhưng thực sự Proof từng là 1 con người rất hiền lành. Anh ta lang thang hood kể cả sau tất cả những thành công có được.

Tôi ước cuộc chiến đó sẽ ngừng lại, tất cả sẽ cùng nắm tay nhau. Nhưng nó lại càng diễn ra, và Proof đã là nạn nhân. Proof có một cái tôi khá mạnh mẽ, là một người không bao giờ đứng lại hay nhìn xuống. Vẫn là vậy, anh ta là một tên vui tính, chứ không phải lúc nào cũng là tên gangsta. Một khía cạnh nào đó, Proof vẫn yếu đuối, giống như tất cả những thành viên của D12 vậy. Mặc dù Proof có những 2 tính cách khác nhau, nhưng cái mà tôi nhớ nhất vẫn là sự tử tế của anh ta.

Chúng tôi đều đi size 10. Anh ta bước tới chiếc thùng và thái độ giống như là "Cái địt gì trên chân mày vậy?". Xong anh ta cầm 1 đôi Nikes - là dòng rất mới. Đó là khoảnh khắc mà tôi muốn khóc. Là bạn bè, Proof và tôi đã vượt qua những thời kì chông gai, lúc lên lúc xuống. Bôn ba trên mặt đường, chúng tôi cùng những người khác phải làm việc 24/7, và khi chúng tôi trở về Detroit, chúng tôi dành thời gian cho nghỉ ngơi. Bởi vậy, bạn biết đó, tôi có thể trở nên ồn ào như bao nhiêu thằng địt khác. Nếu tôi không thể gặp Proof trong một thời gian ngắn, chúng tôi sẽ nói chuyện qua điện thoại 2 lần 1 tuần.

Chúng tôi đều có gia đình, đều bận bịu với những đứa trẻ. Sau khi anh ta ra đi, phải mất đến một năm trước khi tôi có thể thực sự bình thường trở lại. Điều đó kéo dài thật dai dẳng mỗi buổi sáng khi tôi thức dậy, và tôi đã có những ngày mà đôi chân không để bước đi được, đơn độc viết lên những giai điệu. Proof đóng vai người bị bắn chết trong bối cảnh nằm ở bệnh viện trong MV "Like Toy Soldiers". Điều tôi cố gắng muốn nhấn mạnh trong video này chính là cho những vụ beefs của các rappers, là về những bè phái đối lập - những người tùy tùng - những người liên quan đều sẽ phải trả giá đắt. Không bao lâu sau, nó vô hình chung trở thành sự thật. Trong cái năm mà anh ta chết, tôi nhìn chằm chằm lên trần nhà và nghĩ về video đó. Liệu "karma" xảy ra trong cuộc sống thực tại? (karma hiểu đại khái là luật nhân quả). Proof là chiếc chìa khóa cho mọi cuộc chơi của tôi. Anh ta là lý do duy nhất mà tôi ngừng lê mông đi mà đứng lại. Tôi không hề làm quá nó, nhưng anh là 1 quá khứ ghetto của tôi. Tôi không cần biết nếu chả ai nhận ra điều đó, và tại sao tôi phải nói ra như vậy. Anh ta chẳng thèm quan tâm khi được tôi gọi là Uncle Tom. Như những người anh em thực sự, anh ta tự cao với tôi. Trước khi tôi trở nên nổi tiếng, trước khi tôi có mọi thứ, Kim và tôi từng sống trong gác mái nhà mẹ cô ấy, vì chúng tôi không còn nơi khác để đi. Nếu Proof không đưa tôi ra khỏi đó, nếu anh ta không đưa tôi đến The Hip Hop Shop và đến với Rap-game, tôi không biết giờ tôi đang ở đâu nữa. Tôi thực sự sẽ không bao giờ thành một người mà bạn đã từng nghe tới. Anh ta là con mèo lỗi lạc có thể nhìn thấy những thứ trong tôi mà bản thân tôi không thấy được, và tôi nghĩ tôi đủ thông minh để hiểu anh ta là cái kẻ đã cứu cuộc đời tôi bằng cách nào đó. Tôi từng bị chìm nghỉm một thời gian dài. Proof giống như 1 chiếc bè hip-hop cứu sống và là 1 người anh em thực sự "từ 1 người mẹ khác". Anh ta có khả năng không những nuôi nấng tài năng của tôi, mà còn nhìn thấy kim cương trong sự gian khổ trong khi hàng nghìn con người chỉ nhìn thấy giống nhau, và không nhận ra.

Chả phải là Proof không có những tài năng để deal. Proof là 1 tên hip-hop mà không thằng nào dám đụng vào. Freestyle, Battle - không thằng nào có thể đấu lại anh ta. Không thằng nào. Anh ta thường đến với chúng tôi trên bản tin Radio - tối thứ 6, chương trình Open Mic của Detroit. Đấy là lần khi tôi cùng nhóm đầu tiên mà tôi tham gia - Bassmint Productions. Chúng tôi có 1 bài với Proof, biểu diễn trực tiếp trên sóng radio, và Proof không học thuộc lòng lời của anh ta. Anh chỉ nhớ 4 dòng đầu của bài, và tiếp tục là Freestyle. Đó là món quà chúa ban cho Proof, để có thể freestyle như vậy. Proof từng điều khiển toàn bộ sân khấu nhạc rap Motor City trong giữa đến cuối thập niên 90. Anh ta là 1 tên mang nỗi sợ hãi từ Detroit cho tất cả mọi người Và mọi người thề rằng anh ta trở thành rapper solo đầu tiên tạo nên tên tuổi Detroit.

Tôi nhớ rằng đã thấy Treach và Vinnie - Naughty by Nature trong lễ tang của anh ta. Tôi cảm ơn họ đã đến, nhưng sau đó, tôi nhận ra "Hở ? Tại sao mình lại phải cảm ơn họ". Họ ở đây vì Proof, không phải vì tôi. Mọi người cũng vậy. Trông tôi lúc đó như là đáng thương lắm, đó là người bạn thân nhất của tôi, vì vậy một số người ở đó an ủi tôi vì sự mất mát đó. Anh ta luôn rõ ràng trong những mối quan hệ. Mọi người quý anh, yêu anh. Và tôi đã mất đi người bạn thân nhất, nhưng tôi đảm bảo với bạn rằng một nghìn người sẽ nói: "Phải, đúng vậy, Proof cũng là người bạn thân của tôi" Nhưng với Proof và tôi, là 1 cảm xúc chung. Tại sao tôi nói vậy :" Đó là người bạn thân nhất của tôi, Tôi là người bạn thân nhất của anh ta"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro

Tags: #thewayiam