Extra 8
Sau tai nạn ngày hôm đó thì mọi người đều đã biết việc Milk sắp tổ chức đám cưới. Tất cả đều rất ngạc nhiên, ừ thì, ở cái tầm tuổi đã đi được 2/3 cuộc đời mà Milk của chúng tôi vẫn có được cái kết đẹp đến thế, thật sự rất ngưỡng mộ, mấy ai thủy chung mãi với một người sau gần 20 năm vậy đâu. Một phần là vì Milk thích con gái nữa. Nhưng sau khi được tôi cho xem ảnh "người may mắn" ấy thì cả công ty đều tặc lưỡi cảm thán
-"Người được Milk thích, quả không tầm thường chút nào"
-"Rất xứng đôi, tôi thua rồi"
-"Nhan sắc của cô ấy với Milk đúng một 9 một 10"
-"Ai dám nói cô ấy chỉ kém Milk 4 tuổi. Nhìn cô ấy còn trẻ hơn thằng con tôi nữa"
-"Cả Milk cũng trông rất trẻ so với tuổi, không biết họ dùng loại dưỡng da gì nhỉ?"
-"Là đại mỹ nữ thì có đắp dưa leo cũng sẽ mãi trẻ đẹp thôi, hiểu không?"
Chung quy mọi người vẫn rất vui cho Milk, ai cũng nói nói tình yêu của chị rất truyền cảm hứng, giống như trời hạ bừng nắng chói lọi, mang ánh sáng đến nhân gian. Nhưng riêng tôi thì thấy chuyện tình của chị giống như cơn mưa phùn giữa đêm, bởi nó tuy mờ nhạt nhưng vẫn lưu lại kí ức vô cùng lâu. Nếu nắng tắt ta sẽ phải chờ một chút mới có nắng trở lại, còn mưa ta vẫn thấy dấu vết của chúng qua những vũng nước, những giọt long lanh đọng trên tán lá rơi chầm chậm xuống mặt đường, tạo thành hình bông hoa, hay mùi cỏ ướt thoang thoảng nơi đầu mũi. Tôi thấy tình yêu của chị không có gì đặc biệt, chúng giản dị và bình thường nhưng sức mạnh đằng sau câu chuyện đó không hề tầm thường.
Đám cưới của chị diễn ra khoảng 1 tuần sau đó, được tổ chức ở bãi biển. Nhìn một khung cảnh hoành tráng như vậy chắc hẳn Milk đã lên kế hoạch từ rất lâu. Nhìn tấm biển bên ngoài "Happy Wedding: Milk Pansa – Love Pattranite", tôi thầm ghen tị, không biết bao giờ tôi mới có được tình yêu đẹp thế này. Milk và Love được ở hai phòng chờ khác nhau, tôi tiến vào phòng chờ của chị, chị đang ngồi quay lưng với cảnh cửa, khuôn mặt chị cúi xuống đang nhìn gì đó, tôi vốn định gõ vào thành cửa để báo cho chị biết có người đến thì tôi thấy bờ vai chị khẽ run lên, những tiếng thút thít thoát ra từ vòm họng. Tôi hốt hoảng đến gần xem tình hình, chạm khẽ vào người Milk, chị ngước lên nhìn tôi. Nói điều này ra thật không đúng lúc vì chị đang khóc, nhưng bình thường Milk vốn đã rất đẹp nay còn trang điểm càng làm cho chị thêm phần lộng lẫy, những giọt nước mắt kia cũng chẳng thể nào rửa trôi đi vẻ đẹp chị, đúng là người đẹp thì làm gì cũng đẹp.
-"Sao buồn thế này? Hôm nay là ngày vui mà"
-"Không có, chị vui mà, chị đang vui lắm"
-"Thế sao mà khóc?
-"Chỉ là chị nhớ lại chuyện khi xưa. Đây là lần thứ hai chị dự đám cưới, nhưng lần này cuối cùng chị cũng được đến với tư cách cô dâu của Love rồi"
Nói xong chị ngẩng mặt lên, ngăn nước mắt chảy tiếp, còn dùng tay phẩy phẩy để chúng mau khô. Tôi buồn cười, từ lúc yêu vào chị cứ như trẻ con ấy, phải chăng yêu đúng người thì ta sẽ được là trẻ con sao?
Đã đến giờ cử hành hôn lễ, khác với các lễ cưới truyền thống khi mà chú rể sẽ đứng chờ trên bục, cô dâu sẽ được bố mình dắt tay vào. Thì ở đám cưới này, Milk và Love cùng nắm tay nhau bước vào lễ đường. Cả hai trông thật xinh đẹp trong bộ váy trắng, họ nắm tay, nhìn nhau trìu mến, như thể mọi gam màu đẹp đẽ trên thế giới này đều được thu gọn thành màu mắt của đối phương. Hai người cùng sải bước trên tấm thảm đỏ, âm thanh cha sứ đọc lời thề ước uyên ương hòa với tiếng gió thổi vi vu cùng tiếng sóng vỗ rì rào tạo thành bản tình ca êm ái vang lên giữa không gian. Từ xa, một cô bé mặc váy xanh biển nhạt được làm nhiệm vụ đưa nhẫn đến cho đôi vợ - vợ bước đến, trên tay cô bé là một cặp nhẫn kim cương tỏa sáng lấp lánh. Tôi nhìn cô bé lúc lâu rồi chợt nhận ra ai chính là người đã gọi Milk là mẹ bữa trước, hay rồi, chị tôi cưới vợ còn có được cả cô con gái xinh đẹp thế này, cô bé như một bản copy từ Love vậy. Milk và Love, mắt nhìn mắt, nhẫn trao tay, môi chạm môi, mọi người đều vỗ tay reo hò chúc mừng cho hạnh phúc của cặp đôi. Bố mẹ Milk mà còn sống thì chắc vui lắm, họ thông cảm cho lí do vì sao Milk luôn độc thân nhưng sâu trong đáy lòng bậc làm cha làm mẹ, họ cũng mong con gái mình có một chỗ dựa lúc cuối đời, dù sao hai bác cũng mất gần 5 năm rồi, từ giờ hai bác không cần lo lắng nữa.
Love mỉm cười vô cùng hạnh phúc, trong khi đó chị tôi có đôi phần xúc động. Đợi sau khi tiếng vỗ tay ngớt dần, chị mới lên tiếng.
-"Cảm ơn tất cả mọi người đã đến chung vui cùng tôi và vợ tôi ngày hôm nay. Từ tận đáy lòng, tôi trân trọng tình cảm yêu quý của mọi người dành cho tôi. Đặc biệt là toàn thể công ty ML, một ngôi nhà thứ hai mà tôi đã gắn bó 18 năm..."
Chị khóc, chị quay mặt đi chỗ khác để giấu đi gò má đã đỏ ửng từ bao giờ, Love bên cạnh vỗ nhẹ vào vai chị an ủi. Như một đứa trẻ được dỗ ngọt, Milk sụt sịt nở một nụ cười mếu với Love khiến cô bật cười.
-"...Và cảm ơn một người rất quan trọng trong cuộc đời tôi, Love Pattranite... Cảm ơn vì em đã thả thêm những nốt thứ vui tươi vào vào bản nhạc đơn điệu của chị, cảm ơn vì yêu chị và cảm ơn vì đã trở về từ những giấc mộng mỗi đêm. Bởi chị dại khờ lắm em ơi, dù thân xác rã rời chị vẫn chỉ muốn yêu em đến chết mà thôi. Chị muốn đến khi hơi thở này lụi tàn nó cũng sẽ được vòng tay người mình yêu bao bọc lấy. Chị luôn cất một nỗi buồn nơi ngực trái, em quay lại hóa nó thành niềm vui, một lần nữa cảm ơn em. Nếu chị có yêu người con gái khác, thì đó chính là em của kiếp sau. Chị yêu em, Love ạ"
Là một đời yêu em, Milk Pansa nguyện ý yêu Love Pattranite cả một đời. Lúc này đến Love cũng không thể kìm nén những giọt nước mắt trực trào, họ tựa đầu vào nhau, để chúng cứ thế rơi xuống đôi bàn tay đang siết chặt lấy nửa kia. Lời tỏ tình trễ màng ngay giữa đám cưới khiến trái tim mọi người tan chảy và thổn thức, tôi cũng xúc động không thôi. Giữa thế giới mong manh và đầy biến đổi, tình yêu của họ tồn tại mạnh mẽ. Tình yêu đẹp lắm, đơn giản lắm, chỉ con người mới khiến chúng trở nên xấu xí. Mặt trời quay về rồi, bây giờ chị sẽ được cùng bình mình thức giấc và ôm hoàng hôn đi ngủ. Tôi lặng nhìn cặp đôi, lòng trào dâng hạnh phúc, thật lòng chúc phúc cho gia đình nhỏ quãng đời còn lại an yên.
--------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------
Ê cái lúc viết xong chap này mình ngồi khóc tu tu luôn. Hồi trước mình cũng yêu bạn này 3 năm liền, thanh xuân của mình luôn gắn liền với bạn ấy. Bọn mình cũng bị phát hiện rồi cấm đoán ghê lắm nhưng sau một khoảng thời gian chứng minh thì được gia đình chấp nhận, tưởng như không gì có thể đập vỡ tình yêu này nữa thì bạn ấy phản bội lòng tin của mình. Lúc biết chuyện mình sốc đến không khóc nổi, và tất nhiên bọn mình chia tay. Bạn ấy có xin lỗi và níu kéo nhưng mình biết có quay lại thì chúng mình cũng không thể bình thường được nữa.
Mình tiếc không? Tiếc chứ, 3 năm cơ mà, bọn mình còn đăng kí chung một trường đại học, vậy mà đến cuối cùng chỉ vì giây phút không kiềm được niềm vui mà bọn mình chia tay. Mình đã khóc vì nhận ra đây là tất cả những dự định mình muốn làm với bạn ấy, một đám cưới, một gia đình nhỏ.
Kể chuyện nhẹ nhàng vậy thôi ạ. Hehe, nói chung tình yêu vẫn đẹp lắm nhé các fen ơi.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro