Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

CHAP 19 : LITTE THING

THE SILVER SHEEP

CHAP 19 : LITTE THING

Bảo ngồi ngó ra cửa sổ , cậu đang ngắm mấy cái cành cây đung đưa trước gió , trước lớp tên Đăng có một cây bàn thật cao , mấy cành nhỏ đưa qua đưa lại khi có cơn gió lướt qua , rảnh nhỉ . Bảo còn biết làm gì nữa , cậu đang chờ tên điên kia trực nhật , hắn chở cậu về mà .

- Lẹ lên đi con rùa .

- Nhóc ráng chờ tí xíu đi , cái lớp hôm nay dơ quá , anh không quét kĩ là mai bị trừ điểm thi đua .

- Ờ , tôi không quan tâm , lẹ lên tôi đói bụng rồi . Bảo nhằn .

Đăng xoa xoa đầu cậu nhóc

- Ngoan đi ku , gần xong rồi .

Bảo nheo mắt , Đăng quay lại cố làm cho nhanh , " Tội thằng nhóc quá , bụng đói mà cũng ráng ngồi chờ mình nãy giờ " . Anh thấy Bảo con nít thật .

- Xong , về thôi ku .

Bảo đứng dậy lấy cặp , cậu theo Đăng bước ra khỏi lớp . Cũng 6 giờ mấy rồi , chiều nay lớp Đăng học tới năm tiết còn lớp Bảo thì chỉ có bốn tiết . Cậu cũng chịu khó ngồi chờ Đăng , ai dè tên điên đó nói phải ở lại trực vệ sinh , Đăng duối vào tay Bảo cây kem nói cậu ngoan ngoãn chờ anh một xíu .

" Tên điên này tưởng dễ dàng đút lót cậu bằng cây kem này hả " , Bảo nhíu mày nhưng vẫn mở miệng ăn ngon lành .

Cả hai đi vòng qua hành lang số 3 để Đăng nộp sổ cho cô y tế . Lúc đi qua phòng nhạc đột nhiên Bảo thấy có một nhỏ con gái lấp ló ở đằng sau cầu thang , nhìn cái dáng nó lấm la lấm lét hình như đang giấu cái gì đó . Bảo không quan tâm cho lắm , Đăng đã xong hết công việc , anh khoác vai Bảo , cả hai xuống lấy xe .

- Hôm nay học vui không nhóc ?

- Không . Bảo trả lời thật nhanh gọn .

- Vậy học có hiểu bài không , có gì khó nói anh chỉ cho. Đăng nhiệt tình .

- Khỏi cần .

- Lớp 10 phải học kĩ cho nắm vững căn bản đó , nhóc không được lơ là đâu . Anh nhắc nhở cậu nhóc .

- Nói nhiều quá .

Anh thò tay ra sao búng mũi tên nhóc khó ưa, Bảo gườm anh . Đăng đã quen dần với cặp mắt tên này rồi , thằng nhóc không dọa được anh đâu hahaha . Đăng khoái chí .

Bảo ngồi sau xe bám cứng ngắt , tên điên này chạy xe cũng trên trời dưới lắm . Mỗi lần hắn quẹo cua là y như rằng Bảo tưởng mình sắp tông vào tường , hay ôm cột điện , lúc đó cậu chỉ nhắm mắt , mà tên điên này chạy ẩu vậy mà không té xe lần nào . Bảo vẫn ghét vì chở cậu mà dám chạy vậy !!! Điên khùng .

Đăng thuộc nằm lòng bài ca con cáo của cậu nhóc , nó lằng nhằn nhiết cái lỗ tai anh . Nhưng khi vậy Đăng lại thấy chú nhóc đã nói nhiều hơn lúc trước , lúc mới gặp cái cách nó cư xử và thái độ thì thật băng giá , lạnh lùng . Từ lúc nào mà Đăng đã thích nghe cái giọng nó nói . Cái giọng khàn khàn , tếu tếu .

- Tới nhà rồi !!!

Bảo bước xuống xe , cậu mở cổng mà không thấy Đăng chạy vào , thắc mắc hỏi :

- Không vào ăn cơm à ?

- Hehehe , tối nay anh phải đi làm , nhóc vào đi , ăn no rồi nghĩ ngơi , học bài đó , nhắn với bà Monas và ông Math là anh chào họ nha ku .

- Ừm khỏi tốn cơm . Bảo nháy chân mài .

- Tên nhóc này chả thương anh gì cả , tội nghiệp anh tài xế này quá . Đăng giả bộ sướt mướt .

- Chết đi rồi tôi thương . Bảo nhếch mép .

- Đệt . Không thể nói lại thằng khỉ này , Đăng véo má nó rồi chạy đi .

Bảo đóng cổng đi vào nhà . Cậu cũng thấy lạ là tại sao dạo này cậu lại hiền với hắn thế , Bảo thấy cái giọng nói đó đã quen thuộc rồi .

Tối đang nằm đọc truyện , Bảo lấy cái điện thoại ra xem thấy có tin nhắn tới .

Đăng : " Mai ăn gì cu anh mua ?"

Bảo : " Món gì hết ví tiền của anh." , cậu định trêu đùa hắn một chút .

Đăng : " Èo , nhóc ác với anh quá :'( " .

Bảo : " Tôi vậy đó giờ ".

Đăng : " Hahaha nói chứ mai anh đem cơm chiên mẹ anh làm cho ăn , bảo đảm ngon cực kì không thua kém bà Monas đâu "

Bảo : " Hư cấu ".

Đăng : " Thiệt đó ku , trust me babe :3 "

Bảo : " F*** you , biến đi để tôi đọc sách ".

Đăng vừa nhắn vừa cười , cái thằng khỉ này lúc nào cũng thô lỗ như vậy , cô nào chịu nổi nó trời .

Bảo tiếp tục đọc cuốn sách đang dang dở , cậu thấy tên điên kia nhắn voice chúc cậu ngủ ngon .

" Xàm " , Bảo nhắn . Tự nhiên cậu thấy mắc cười , cái tên điên dù hay làm ba cái trò điên khùng , phiền phức nhưng hắn cũng khiến Bảo cười . Cậu lấy điện thoại nhắn tin cuối .

" Ngủ đi đồ điên , ám tôi đi mai anh khỏi thấy ánh mặt trời , có hố thì đào chờ anh sẵn "

Đăng muốn phun cơm với thằng nhóc , nó bạo lực quá . Anh thấy thằng em trai mới của mình hài thật , mấy lúc chọc nó quạu Đăng thấy hài lắm nên chọc ghẹo Bảo quài .

Tên này cũng chả vừa gì Bảo .

-Cừu Bạc-

(Một nụ cười là điều may mắn mà chúa ban tặng)

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro