9-11
Đảo mắt liền tới đêm trước lễ Giáng Sinh, giải liên hoan phim Nolan thường niên của đế quốc sẽ tổ chức vào đêm Giáng Sinh, <Kế Hoạch Nhân Bản> do Tần Dịch Tắc thủ vai chính đã đột phá dấu mốc 40 triệu doanh thu phòng vé, ở các diễn đàn, khen ngợi dâng như nước thủy triều, đối với tài năng diễn xuất tinh vi một người phân thành năm nhân vật của hắn, khán giả đều bội phục sát đất, quả nhiên hắn cũng được đưa vào danh sách đề cử cho giải "Nam diễn viên chính xuất sắc nhất".
Liên hoan phim Nolan là đợt liên hoan phim có lực ảnh hưởng cũng như quy mô lớn nhất đế quốc, sức cạnh tranh năm nay cũng rất kịch liệt, đặc biệt ở phần giải thưởng "Nam diễn viên chính xuất sắc nhất", danh sách đề cử có năm người. Ngoại trừ Tần Dịch Tắc, bốn người còn lại cũng đều là minh tinh vô cùng được mến mộ, ví dụ như bộ điện ảnh phát hành nửa năm trước <Góc> với vai nam chính là diễn viên Tiêu Trác, số lượng fan không thua gì Tần Dịch Tắc, cũng là đối thủ cạnh tranh lớn nhất của Tần Dịch Tắc.
Chỉ có điều, Tiêu Trác gần đây đang vướng vào scandal, đội paparazi xếp hàng ngồi xổm gần khu biệt thự của hắn, thế nhưng không bắt được hắn, ngược lại liên tục đụng phải Tần Dịch Tắc. Hai người gặp nhau ở hội trường, đã thế chỗ ngồi cũng vừa hay được an bài sát nhau, thật đúng là "oan gia ngõ hẹp".
Tiêu Trác nhìn thấy Tần Dịch Tắc, liền như cười như không đến gần, thấp giọng ghé vào tai hắn nói rằng: "Paparazi ngồi xổm cửa sau biệt thự đợi tôi, cậu thế mà đụng phải đến hai lần, cũng thật đủ xui xẻo." Tần Dịch Tắc bất đắc dĩ: "Gần đây đúng là vận may không tốt."
REPORT THIS AD
Tiêu Trác tò mò hỏi: "Tiểu tình nhân của cậu rốt cuộc là ai vậy?"
Tần Dịch Tắc cau mày: "Đừng nói bậy, cậu ấy không phải người cậu có thể trêu vào."
Nhắc tới đề tài này Tần Dịch Tắc liền đau đầu. Hắn và Lạc Ninh vốn định "giả tình nhân" ổn định cha mẹ hai bên, không nghĩ tới cha mẹ lại thúc giục hai người làm lễ cưới, mẹ đã chuẩn bị kỹ càng sính lễ, hẹn lễ Giáng Sinh sẽ vào cung chính thức cầu hôn với bệ hạ, hắn đang phát sầu chuyện ngày mai đây.
Tiêu Trác thấy Tần Dịch Tắc sắc mặt khó coi, liền an ủi: "Loại scandal kiểu này qua vài ngày sẽ chẳng còn ai nhớ đâu, cậu đừng để tâm."
Tần Dịch Tắc "Ừ" một tiếng, hiển nhiên không muốn tiếp tục tán gẫu, Tiêu Trác cũng không nhiều lời nữa.
Bề ngoài hai vị này là minh tinh siêu nổi tiếng vẫn luôn cạnh tranh nhau, thật ra, Tiêu Trác là một trong số ít bạn tốt của Dịch Tắc trong vòng giải trí. Nhưng về Lạc Ninh, Tần Dịch Tắc không hề muốn nói cho hắn nghe, chuyện này càng ít người biết càng tốt, miễn cho sau này rắc rối.
Lễ trao giải tiến hành theo trình tự, ở giữa còn xen kẽ không ít màn biểu diễn của các ca sĩ đang nổi bấy giờ.
Lạc Ninh không đến hiện trường, chỉ đành ở vương cung xem phát sóng trực tiếp. Những giải thưởng trước cậu không hứng thú gì, mãi đến khi công bố giải thưởng "Nam diễn viên chính xuất sắc nhất", Lạc Ninh mới lập tức lên tinh thần, chăm chú nhìn màn hình toàn tức.
Người chủ trì cất cao giọng nói: "Liên hoan phim Nolan lần thứ 28, nam diễn viên chính xuất sắc nhất chính là ——" cô còn cố tình ngập ngừng, lúc này mới mở phong thư ra, mỉm cười thì thầm, "<Kế Hoạch Nhân Bản>, Tần Dịch Tắc!"
Tần Dịch Tắc từ chỗ ngồi đứng lên, lần lượt bắt tay với những người chúc mừng hắn xung quanh, hơn nữa còn ôm Tiêu Trác một cái, lúc này mới xoay người hướng về sân khấu lớn.
Hôm nay hắn mặc áo bành tô màu đen, đường may làm tôn lên vóc dáng, khiến hắn có vẻ càng thêm cao ngất đẹp trai. Dưới ánh đèn tụ lại, khuôn mặt của Tần Dịch Tắc khuếch đại trên màn hình, người đàn ông ngũ quan anh tuấn như thần minh, đặc biệt là sống mũi cao thẳng cùng con ngươi thâm thúy, khiến người nhìn một lần khó mà quên được.
Trong phòng livestream trên Internet lập tức bị oanh tạc:
"Mẹ hỏi tôi tại sao quỳ xem livestream, bởi vì tôi nhìn thấy nam thần!"
"Nam thần của tôi đẹp trai phát khóc!"
"Trong nhà nam thần còn thiếu người máy quét rác không?"
"Lão công nhìn em!"
"Anh ấy rõ ràng là chồng tôi!"
"Tình địch, rút kiếm đi!"
Nhìn người hâm mộ của Tần Dịch Tắc điên cuồng xả đạn, Lạc Ninh không nhịn được bật cười —— nếu các người biết nam thần nhà các người bị tôi kéo vào phần mộ hôn nhân, các người có phải mỗi người một ngụm nước bọt dìm chết tôi?
REPORT THIS AD
Hiện trường lễ trao giải, sau khi tiếp nhận cúp vàng từ tay khách mời đặc biệt, Tần Dịch Tắc cầm mic nói đơn giản vài câu cảm ơn: "Cảm ơn Lâm đạo đã cho tôi cơ hội này, để tôi khiêu chiến phần diễn độ khó cao như đóng đồng thời năm nhân vật; cảm ơn tất cả mọi người trong đoàn làm phim đã giúp đỡ tôi trong quá trình quay; cảm ơn công ty đại diện đã chăm sóc tôi; đồng thời vô cùng cảm ơn những người hâm mộ đã yêu thích và ủng hộ tôi. Quả thật tôi rất vui mừng vì đạt được giải thương này, đối với tôi, đây chỉ mới là bắt đầu, sau nãy tôi sẽ tiếp tục trau dồi bản thân, mang đến cho mọi người càng nhiều tác phẩm có giá trị hơn."
Dứt lời, Tần Dịch Tắc liền hướng khán đài cúi đầu một cái thật sâu. Hiện trường nhất thời bị bao phủ bởi tiếng vỗ tay nhiệt liệt cùng tiếng thét điên cuồng, khu bình luận sớm đã bị mấy chữ "nam thần", "lão công" chen nhau không nhìn rõ.
Sau khi Tần Dịch Tắc giật được giải "Nam diễn viên chính xuất sắc nhất", Cevi theo sát bắt được giải "Đạo diễn xuất sắc nhất", mà bộ <Kế Hoạch Nhân Bản>đạt được doanh thu phòng bán vé lẫn danh tiếng, trở thành người thắng lớn nhất trong mùa điện ảnh năm nay, đồng thời còn đạt giải "Cắt nối biên tập xuất sắc nhất", "Nhạc phim hay nhất", lẫn giải thưởng giá trị nhất – "Điện ảnh xuất sắc nhất năm".
Là fan của cuốn sách này, bộ điện ảnh chuyển thể có thể đạt được thành công lớn như vậy, Lạc Ninh đương nhiên rất cao hứng.
Đáng tiếc cậu chỉ cao hứng không quá năm phút đồng hồ, tin nhắn từ bệ hạ Caesar liền bắn tới: "Ngày mai cha mẹ Dịch Tắc sẽ đến vương cung chính thức cầu hôn, con chuẩn bị cho cẩn thận, đừng thất lễ trước mặt các trưởng bối."
Lạc Ninh run rẩy khóe miệng: Con có thể không đi không?!
Đêm đó sau khi lễ trao giải kết thúc, đạo diễn Cevi chủ động mời tất cả mọi người trong đoàn làm phim <Kế Hoạch Nhân Bản> ăn cơm, còn phát cho mỗi người một phong bao đỏ thẫm, chúc mừng doanh thu phòng vé đột phá 40 triệu. Không khí buổi tiệc nhiệt liệt, làm diễn viên chính Tần Dịch Tắc cũng khó được lần uống chút rượu.
Trên đường trở về, Lê Tân lái xe, Tần Dịch Tắc ngồi ghế sau nhắm mắt dưỡng thần. Lê Tân cho là hắn uống say nên không quấy rầy hắn, kết quả lúc đang chuyển hướng, Tần Dịch Tắc đột nhiên mở miệng hỏi: "Lê Tân, nếu như tôi nói cho anh biết, tôi sắp phải kết hôn, anh sẽ làm gì?"
Lê Tân thiếu chút nữa đâm vào rào chắn, vội vàng dừng xe huyền phù một bên, quay đầu nhìn chằm chằm hắn hỏi: "Cậu say đến lú lẫn rồi à?"
Tần Dịch Tắc mở mắt ra, thần sắc nghiêm túc: "Tôi không say, tôi rất nghiêm túc."
Lê Tân thấy hắn giống như không phải đùa giỡn, trong lòng "lộp bộp" một chút, thấp thỏm nói: "Rốt cục là có chuyện gì?"
Tần Dịch Tắc trầm mặc năm giây, mới thấp giọng giải thích: "Cháu trai của Lâm đạo, Lâm Lạc tôi gặp ở lễ khởi chiếu tháng trước, thân phận thật là Nhị hoàng tử điện hạ. Chúng tôi vốn định giả tình nhân giấu giếm cha mẹ hai bên, kết quả chữa lợn lành thành lợn què, bệ hạ bắt chúng tôi mau chóng kết hôn, ngày mai cha mẹ tôi sẽ đến vương cung chính thức cầu hôn, thương lượng chi tiết lễ cưới."
Lê Tân: "..............."
Thật muốn bắt hai cái tên ngây thơ này tới đánh một trận! Bọn họ không biết cái gì gọi là chơi với lửa có ngày chết cháy sao?
Tần Dịch Tắc cũng tự biết đuối lý, lúng túng sờ mũi nói: "Anh là người đại diện của tôi, nên tôi không muốn giấu, tôi sắp kết hôn thật rồi, anh còn phải làm rất nhiều chuẩn bị, đừng để tin tức rò rỉ ra ngoài."
Lê Tân dùng sức đánh vào đầu: "Anh đã làm ra cái nghiệt gì mà vớ phải nghệ sĩ như cậu chứ? Ngày mai anh từ chức luôn có được không?"
Tần Dịch Tắc vội ngăn hắn: "Đừng. Tôi là từ một tay anh nặn ra, anh đi thì tôi biết làm sao giờ?"
Lê Tân lườm một cái, mày ủ mặt ê suy nghĩ chốc lát, lúc này mới nói: "Không ít minh tinh cũng kết hôn ngầm, về phía truyền thông thật ra anh vẫn có thể kiểm soát. Chỉ là, Dịch Tắc, cậu xác định muốn kết hôn qua loa thế sao? Đối phương chính là hoàng tử điện hạ, cậu đem tôn đại thần này rước vào cửa, cậu có từng nghĩ tới, thỉnh thần thì dễ tiễn thần lại khó? Theo anh biết, Nhị hoàng tử là đứa con trai mà bệ hạ yêu thương nhất, cậu ta không phải người dễ chọc đâu!"
Tần Dịch Tắc nói: "Tôi biết, nếu bất đắc dĩ phải 'kết hôn giả', sau khi kết hôn tôi sẽ tận lực giữ khoảng cách với cậu ấy."
Lê Tân vẫn cảm thấy làm vậy không ổn, nhưng Tần Dịch Tắc người này một khi đã ra quyết định, ai khuyên cũng vô dụng. Hắn chỉ có thể cầu khẩn hai vị đại thần đừng có gây ra chuyện lớn, người đại diện như hắn muốn phát bệnh tim rồi đây.
***
Đêm đó trở lại biệt thự, Tần Dịch Tắc chủ động phát lời mời call video cho Lạc Ninh, Lạc Ninh cũng rất thoải mái nhận, hai người cách màn hình liếc mắt nhìn nhau, đồng thời nhìn ra trong mắt đối phương chất chứa nồng đậm bất đắc dĩ.
Lạc Ninh rất nhanh điều chỉnh tốt tâm tình, mỉm cười nói: "Chúc mừng anh đạt được giải thưởng ảnh đế."
"Cảm ơn." Tần Dịch Tắc không thích quanh co lòng vòng, vào thẳng chủ đề chính: "Ngày mai cậu định thế nào?"
Lạc Ninh xấu hổ gãi gãi đầu: "Tôi cũng không nghĩ ra cách nào cả. Phụ hoàng vừa nãy nói với tôi, ngày mai cha mẹ anh sẽ chính thức đến cầu thân, gia trưởng hai bên thương lượng chi tiết lễ cưới, anh cảm thấy, chúng ta có cách nào để trì hoãn sao?"
Tần Dịch Tắc bình tĩnh phân tích nói: "Hiện tại, trước mặt chúng ta có hai con đường, một là dừng chân trước bờ vực, trước khi mọi chuyện trở nên bết bát hơn, dứt khoát thừa nhận chúng ta đang diễn kịch, trước mặt bệ hạ và cha mẹ tôi thẳng thắn nhận lỗi..."
Lạc Ninh lập tức phủ định: "Không được, baba nhất định sẽ lột da tôi!" Nhớ đến dáng vẻ em trai bị đánh sưng mặt sưng mũi, Lạc Ninh lòng vẫn còn sợ hãi. Hiện tại thừa nhận mình nói dối, chẳng phải là muốn tìm đường chết?
Tần Dịch Tắc cũng biết con đường này không thể thực hiện được, bây giờ đã kinh động đến trưởng bối hai bên, đúng là không thể kết thúc có hậu. Hắn bất đắc dĩ thở dài, nhìn Lạc Ninh nói: "Vậy ta chỉ còn lựa chọn thứ hai —— tương kế tựu kế, tiếp tục diễn thôi, dựa theo ý nguyện của các trưởng bối làm lễ cưới."
Lạc Ninh: "..."
Tần Dịch Tắc: "..."
Hai người cách màn hình mắt to trừng mắt nhỏ —— không khí đột nhiên yên tĩnh đến đáng sợ.
Giằng co trong trầm mặc và xấu hổ lúc lâu, Lạc Ninh mới ho nhẹ một tiếng, nói: "Chỉ còn cách kết hôn thật sao?"
Tần Dịch Tắc hỏi: "Cậu có biện pháp tốt hơn?"
Lạc Ninh: "...Không có."
Tần Dịch Tắc dừng một chút, thấp giọng hỏi: "Vậy cậu có nguyện ý kết hôn với tôi không?"
Lạc Ninh sờ sờ mũi, cười đến vô cùng xấu hổ: "Trước nay tôi chưa từng có ý định kết hôn, nhưng sự tình đã đến nước này, chúng ta cưỡi hổ khó xuống, chỉ có thể tương kế tựu kế. Lễ cưới dù sao cũng chỉ là hình thức mà thôi, sau khi kết hôn, tôi có thể chuyển ra khỏi vương cung, cũng bớt được rất nhiều phiền phức. Sau khi kết hôn chúng ta như cũ thân ai lo nấy, không can thiệp chuyện của nhau, cũng không tạo ra ảnh hưởng lớn gì nhỉ?"
Tần Dịch Tắc dứt khoát nói: "Nếu đã vậy, thỏa thuận kết hôn đi."
Tổ chức tiệc cưới để cha mẹ an tâm, sau khi kết hôn còn không phải cuộc sống tự do của chính mình sao? Hai người ai lo phận nấy, cha mẹ lại không thể giám sát suốt 24 giờ, hơn nữa hai người kết hôn rồi, sẽ không cần lo lắng bị thúc giục. Nghĩ tới đây, Lạc Ninh liền gật đầu nói: "Được, vậy thì thỏa thuận kết hôn!"
Tần Dịch Tắc hỏi: "Sau khi kết hôn cần tuân thủ hiệp ước, cậu có yêu cầu gì không?"
Lạc Ninh suy nghĩ một chút, nói: "Nói miệng không có giá trị, hay là chúng ta ký hiệp ước thỏa thuận trước khi cưới đi." Cậu rất nhanh viết xong một phần hiệp ước gửi lại đây. Tần Dịch Tắc mở ra xem, đúng là trình tự rõ ràng ——
1. Hai bên chỉ là vợ chồng trên danh nghĩa, sau khi kết hôn ai lo phận nấy, không can thiệp vào sinh hoạt hay mối quan hệ của đối phương;
2. Duy trì khoảng cách hữu hảo, trong trường hợp cần thiết có thể nắm tay, nhưng không thể có những động tác thân mật hơn;
3. Thời điểm đến thăm cha mẹ hoặc tham dự hoạt động, song phương cần tận tâm tận lực sắm vai "người yêu";
4. Nếu như bất kỳ bên nào gặp được người mình yêu, muốn kết thúc đoạn hôn nhân này, đưa ra yêu cầu ly hôn, bên còn lại không được viện cớ ngăn cản, chia tay trong hòa bình.
Nhìn bên ngoài, phần hiệp định này vô cùng công bằng, cân nhắc đến rất nhiều chi tiết nhỏ sau khi kết hôn. Nếu lỡ tương lai gặp được người mình yêu, hiệp định hôn nhân này cũng có thể kết thúc trong hòa bình, nhìn qua rất hợp lý.
Ánh mắt Tần Dịch Tắc lần nữa đảo qua điều khoản hiệp ước, dứt khoát in ra ký tên.
Hai người đều cho rằng, có phần hiệp ước này, sau khi kết hôn sẽ không can thiệp vào chuyện của nhau, thân ai lo nấy. Nhưng bọn họ quên mất một thứ —— trên đời này thứ khó khống chế nhất là lòng người, hai người sớm chiều ở chung, sao có khả năng không vượt quá giới hạn?
Càng mấu chốt chính là, Lạc Ninh chỉ viết bốn điều khoản, nhưng lại không viết ra, nếu vi phạm hiệp ước thì xử phạt thế nào!
10
Ngày kế, hai vợ chồng Tần Vinh và Dụ Lan mang theo sính lễ đến vương cung, trực tiếp cầu hôn với bệ hạ.
Bệ hạ Caesar sắp xếp một buổi gia yến ở hậu viện, tiệc tối diễn ra, hai bên gia trưởng vừa gặp mà đã như quen, trò chuyện vui vẻ, rất nhanh đã quyết định hôn kỳ —— ngày 14 tháng 2 cùng ngày với lễ Tình Nhân.
Đổi lại trước đây, hôn lễ của các hoàng tử ít nhất phải chuẩn bị hết nửa năm, lần này chỉ cần hai tháng, quan trọng vẫn là ý kiến của Lạc Ninh. Bởi vì Lạc Ninh nghĩ rằng Tần Dịch Tắc là ngôi sao lớn, năm nay hai mươi tám tuổi vừa lúc tiến vào thời kì sự nghiệp đạt đến đỉnh cao, lễ cưới không thể công khai với bên ngoài. Mà chính Lạc Ninh cũng không thích lễ cưới quá mức long trọng, cho nên hôn lễ của hai người chỉ mời những người thân thích, giản lược nhất có thể.
Nếu giản lược và làm hôn lễ trong bí mật, rất nhiều phân đoạn cũng có thể cắt giảm, định ngày 14 tháng 2 cũng có ý nghĩa kỉ niệm, tương đối hợp lý.
Qua lễ Giáng Sinh, vương cung và Tần gia bắt đầu khua chiêng gõ mỏ chuẩn bị lễ cưới.
Bởi vì có hôn lễ giữa đại hoàng tử Lạc Phi và trưởng tử Mạc gia Mạc Hàm tham khảo, nên quá trình chuẩn bị ngược lại vô cùng thuận lợi, Tần gia rất nhanh đã ấn theo yêu cầu vương thất, chuẩn bị đầy đủ tất cả đồ dùng, phòng tân hôn cũng trang trí dựa theo sở thích của Lạc Ninh.
Làm vai chính, Tần Dịch Tắc lẫn Lạc Ninh đương nhiên cũng không nhàn rỗi, đặt may lễ phục, mua nhẫn cưới... có một đống việc đang chờ họ giải quyết. Vừa lúc bộ phim mới của Tần Dịch Tắc hai tháng nữa mới bấm máy, hắn có thể rút ra vài ngày chuyên môn bồi Lạc Ninh hoàn thành "nhiệm vụ trước khi kết hôn".
Lễ phục, nhẫn kim cương đều là đặc chế theo hoàng thất, có nhà thiết kế riêng.
Tần Dịch Tắc và Lạc Ninh cùng đến đo quần áo, nhà thiết kế một bên đo một bên khen: "Chênh lệch chiều cao giữa điện hạ và Tần tiên sinh thực sự rất đẹp, mặc lễ phục đứng chung một chỗ, nhất định sẽ vô cùng xứng đôi."
Đỉnh đầu Lạc Ninh vừa vặn đến cằm Tần Dịch Tắc, Lạc Ninh vươn tay ra so, nói: "Khoảng cách chiều cao hai ta đúng là rất thích hợp, phải không Dịch Tắc?"
Tần Dịch Tắc mỉm cười nói: "Không sai."
Đo quần áo xong, hai người lại bắt đầu chọn nhẫn cưới. Lạc Ninh tiện tay phác họa trên giấy, hướng nhà thiết kế nói rằng: "Nếu là nhẫn đôi, vậy thì thiết kế đơn giản một chút, trên nhẫn khắc hoa văn, ở giữa là một viên đá nhỏ, không cần quá dườm dà, kim cương lớn quá đeo lên không tiện... Dịch Tắc anh cảm thấy thế nào?"
Tần Dịch Tắc nhẹ nhàng ôm vai Lạc Ninh, nói: "Cậu quyết định đi, cậu thích là được rồi."
Lạc Ninh gật đầu: "Vậy kiểu dáng này đi."
Nhà thiết kế lẫn đội hộ vệ hoàng gia theo đến, thiếu chút nữa bị hai người bọn họ "tú ân ái" chói mù đôi mắt.
Xong xuôi, Tần Dịch Tắc đưa Lạc Ninh về vương cung, lại còn trước cửa vương cung "lưu luyến chia tay".
Lạc Ninh nói: "Nghe nói hai tháng nữa anh sẽ quay phim mới đúng không, gần đây có phải rất bận?"
Tần Dịch Tắc nói: "Không sao. Bận đến thế nào, chuẩn bị hôn lễ, tôi nhất định sẽ rút được thời gian đi với cậu."
Lạc Ninh nói: "Cũng may việc ta cần làm cũng không nhiều."
Hai người đang nói, bên tai đột nhiên truyền tới tiếng cười: "Các con còn có một việc quan trọng phải làm."
Nghe ra giọng phụ hoàng, sống lưng Lạc Ninh hơi cứng đờ, Tần Dịch Tắc cũng lập tức xoay người hành lễ: "Bệ hạ."
Caesar cười đến là ý vị sâu xa: "Nhẫn cưới đặt xong rồi phải không? Ngày mai đi đăng ký đi, thế nào?"
Lạc Ninh: "..."
Tần Dịch Tắc: "..."
Caesar quay đầu nhìn về phía Tần Dịch Tắc: "Sao thế? Ngày mai bận quá không có thời gian à?"
Tần Dịch Tắc đành phải căng da đầu nói: "Có thể, ngày mai cháu nhất định đến đúng giờ."
Chờ bệ hạ đi rồi, Tần Dịch Tắc mới hạ thấp giọng nói bên tai Lạc Ninh: "Sao bệ hạ lại vội vã giục chúng ta đi đăng ký vậy?"
Lạc Ninh dở khóc dở cười: "Ông ấy đại khái là sợ chúng ta đổi ý. Không sao cả, sớm muộn gì cũng phải qua cửa ải này, sớm chết sớm siêu sinh."
Tần Dịch Tắc: "..."
Sớm chết sớm siêu sinh? Đi lấy giấy chứng nhận kết hôn, lại bị cậu ta liên tưởng thành như vậy, cũng thật có một không hai.
***
Ngày kế, hai người theo yêu cầu của bệ hạ, cùng đi đăng ký.
Nơi đăng ký kết hôn của đế quốc có chế độ bảo mật rất nghiêm ngặt, thêm nữa bệ hạ đã sớm đánh tiếng, nên hôm nay trung tâm đăng ký kết hôn bí mật mở ra một con đường, chuyên môn làm kiểm tra và đăng ký thông tin cho hai người. Phụ trách nơi này chính là nhân viên kỳ cựu Kelly, giấy chứng nhận kết hôn năm đó của bệ hạ cũng là tự tay bà làm.
Nhìn thấy hai người trẻ tuổi trước mặt, Kelly liền cười ôn hòa nói: "Có giấy chứng nhận này, từ nay về sau chính là bạn đời hợp pháp, các cậu nên suy nghĩ kĩ rồi hãy ký tên, ký tên rồi muốn đổi ý cũng không được."
Lạc Ninh cùng Tần Dịch Tắc liếc mắt nhìn nhau.
Dù cho bình thường nhập diễn đến mức nào, trong trường hợp đến một nơi trang nghiêm thế này, trong lòng hai người vẫn có chút mất tự nhiên.
Một tấm hôn thú mỏng manh, ý nghĩa tượng trưng, không phải đơn giản nói ngoài miệng là được.
Bệ hạ Caesar năm đó trải qua không ít gian khổ mới ôm được Lâm Viễn đi đăng ký kết hôn. Đại hoàng tử Lạc Phi cũng quyết định ở bên Mạc Hàm một đời nên đến đây làm chứng nhận. Chỉ có Lạc Ninh xem như trò đùa, cùng Tần Dịch Tắc thỏa thuận kết hôn. Nghĩ đến Tần Dịch Tắc bị mình kéo xuống nước, Lạc Ninh không thể làm gì khác hơn là cười xin lỗi, tiến đến bên tai Tần Dịch Tắc nói: "Bây giờ hối hận vẫn còn kịp."
Tần Dịch Tắc nhíu mày hỏi: "Cậu hối hận rồi?"
"Đương nhiên không." Lạc Ninh cầm bút, rất dứt khoát kí xuống tên mình.
Tần Dịch Tắc theo sau cũng kí tên, mỗi nét chữ được viết đến vô cùng chỉnh tề —— hắn cũng không hối hận, nếu làm ra quyết định này, nên dũng cảm gánh chịu hậu quả, sợ đầu sợ đuôi không phải phong cách của hắn.
Nhân viên phụ trách Kelly kiểm tra lại chữ ký, liền đem thông tin của hai người lưu vào hệ thống, đóng dấu hai phần chứng nhận kết hôn đính ảnh phát cho bọn họ, mỉm cười nói: "Chúc mừng, bắt đầu từ hôm nay hai vị đã trở thành bạn đời hợp pháp. Đây là giấy giấy chứng nhận kết hôn, xin giữ gìn cẩn thận, chúc hai vị hạnh phúc mỹ mãn, bạc đầu giai lão."
Hai người đồng thời nói cảm ơn, cầm chứng nhận kết hôn rồi sóng vai rời đi.
Cơ giáp Thương Loan của Lạc Ninh biến thành xe huyền phù phổ thông, đợi ở bên đường gần nơi đăng ký từ trước. Hai người vào khoang điều khiển, đặt lộ trình, Thương Loan lập tức mở hai cánh, bay về phía con đường chung chuyển của xe huyền phù.
Ngoài cửa sổ ánh nắng ấm áp, Lạc Ninh ngồi trên ghế salon trong xe, mở giấy chứng nhận ra, giống như đang thưởng thức một món đồ chơi mới mẻ, một bên nghiêm túc lật xem, một bên bình luận: "Công nghệ chế tác so với giấy chứng nhận mấy năm trước càng thêm tinh mỹ."
"..." Lực chú ý của cậu hình như không đúng lắm? Tần Dịch Tắc cũng mở giấy chứng nhận ra, nhìn ảnh chụp chung của hai người, trong lòng đột nhiên có chút mất tự nhiên.
Trong hình Lạc Ninh cười đến nhã nhặn, Tần Dịch Tắc cũng hiếm thấy mỉm cười. Hai người hôm nay còn cố ý mặc chính trang, muốn đăng ký trước tiên phải chụp ảnh, cười đương nhiên là diễn cho người khác xem. Nhưng cho dù chỉ là giả vờ, hai người trong hình nhìn qua vẫn vô cùng xứng đôi.
Tần Dịch Tắc chưa từng nghĩ tới mình sẽ kế hôn sớm như vậy, càng nằm mơ cũng không nghĩ tới đối tượng kết hôn sẽ là nhị hoàng tử điện hạ thân phận cao quý. Thanh danh của nhị hoàng tử, nghe đâu, từng có rất nhiều Alpha gia thế hiển hách hướng bệ hạ bày tỏ muốn kết hôn với Lạc Ninh, nhưng đều bị Lạc Ninh cự tuyệt. Bởi vậy, dân chúng đồn đại nhị hoàng tử điện hạ mắt cao hơn đầu, căn bản chướng mắt với Alpha.
Kết quả lại đến hắn Tần Dịch Tắc, một minh tinh trong làng giải trí, trở thành Alpha của nhị hoàng tử điện hạ một cách khó hiểu? Nếu tin tức này truyền đi, toàn bộ đế quốc không biết có bao nhiêu Alpha ước ao ghen tị với hắn. Mà trời mới biết, ngay cả tay Lạc Ninh hắn cũng chưa từng chạm qua, hai người chỉ là diễn kịch rồi diễn quá đà, mới bất đắc dĩ đi lấy giấy chứng nhận —— hắn thật sự rất bất đắc dĩ đó!
Nghĩ tới đây, Tần Dịch Tắc không khỏi đau đầu mà xoa xoa ấn đường, nhìn về phía Lạc Ninh nói: "Mấy ngày nữa sẽ chính thức cử hành hôn lễ, sau khi kết hôn, chúng ta cứ dựa theo thỏa thuận, tách ra ở riêng."
Lạc Ninh đương nhiên cũng nghĩ như vậy, lập tức thuận nước đẩy thuyền mà nói: "Không thành vấn đề. Anh tiếp tục ở cùng người đại diện, tôi ở một mình, chúng ta cố gắng hạn chế quầy rầy đối phương, giống như lúc trước."
Vừa dứt lời, Tần Dịch Tắc đột nhiên nhận được lời mời gọi video của Dụ Lan. Tần Dịch Tắc chuyển cuộc gọi, ma ma nhìn qua vô cùng vui vẻ, đầy mặt ôn nhu cười: "Dịch Tắc, nghe nói hôm nay các con đi đăng ký? Vẫn thuận lợi chứ?"
Tần Dịch Tắc gật đầu: "Vâng, đã lấy được chứng nhận."
Hắn đem giấy hôn thú mới tinh ra cho ma ma nhìn một chút, Dụ Lan lập tức hai mắt tỏa sáng, kích động nói: "Quá tốt rồi! Các con chiều nay về nhà ăn bữa cơm đi, vừa vặn để chúc mừng, mẹ còn có một tin tốt muốn nói cho các con!"
Tần Dịch Tắc có loại trực giác rất kỳ quái —— cái loại "tin tốt" này đối với hai người họ mà nói có lẽ chẳng thể tính là "tốt".
Bởi Dụ Lan tự mình mời, Lạc Ninh cũng không tiện từ chối, hai người liền trực tiếp trở về Tần gia ăn cơm. Phụ thân Tần Dịch Tắc, Tần Vinh hôm nay vừa lúc có việc bận, trong nhà chỉ có ma ma Dụ Lan của hắn và mấy người hầu, Lạc Ninh trong lòng cũng thoải mái không ít, dù sao ma ma Dụ Lan của Dịch Tắc ôn nhu, rất dễ ở chung.
Dụ Lan ấn theo sở thích của Lạc Ninh làm một bàn đồ ăn ngọt, Lạc Ninh rất thích điểm tâm bà làm, ăn xong trong miệng càng ngọt: "Dì à, cháu cùng Dịch Tắc nếu đã lấy giấy chứng nhận rồi, sau này đều là người một nhà, người không cần quá khách khí, mỗi lần cháu tới dùng cơm đều tự tay làm nhiều điểm tâm ngọt như vậy, đủ để cháu ăn cả tuần!"
Dụ Lan ôn nhu nhìn cậu: "Nếu đã là người một nhà, có phải con nên đổi giọng gọi mẹ nhỉ?"
Lạc Ninh thiếu chút nữa phun một miệng trà ra ngoài. Tuy rằng hai người diễn kịch đến chuyên nghiệp, nhưng cái từ "mẹ" này đúng thật là khó mở miệng.
Tần Dịch Tắc ho nhẹ một tiếng, giúp Lạc Ninh giải vây nói: "Mẹ, Lạc Ninh da mặt mỏng, bây giờ còn chưa thích ứng được việc đổi xưng hô, sau này lại đổi cũng không sao."
Dụ Lan vội vàng gật đầu: "Đúng đúng đúng, không cần vội."
Tần Dịch Tắc liền nói sang chuyện khác: "Mẹ nói có tin tốt là gì vậy?"
"Chờ một chút." Dụ Lan xoay người đi lấy tới một phong thư màu đỏ tinh xảo, tự tay đưa cho Lạc Ninh. Lạc Ninh còn tưởng rằng bà phát bao lì xì cho mình, lễ phép nhận lấy, kết quả mở ra xem, lại là một tấm... chứng nhận bất động sản viết tên cậu?
Dụ Lan mỉm cười nói: "Các con cũng đã đăng ký rồi, mẹ cũng nên có gì đó chúc mừng mới đúng. Đây là kinh hỉ mẹ tặng cho các con —— biệt thự cho tuần trăng mật gần hải vực Cethan, phạm vi mấy cây số bờ biển mẹ đều mua lại rồi, phong cảnh ở đây đặc biệt xinh đẹp. Yên tâm, chu vi xung quanh không có bất kỳ ai quấy rầy, vô cùng yên tĩnh. Sau khi kết hôn, các con có thể đến nơi này một thời gian, tận hưởng thế giới ngọt ngào hai người!"
Lạc Ninh: "..."
Tần Dịch Tắc: "..."
Hoàn toàn tách biệt, thế giới ngọt ngào hai người?!
Hai người bọn họ hận không thể kết hôn xong cách xa đối phương 800 mét, giữ khoảng cách có được không?
Tần Dịch Tắc nhìn giấy tờ xác nhận quyền sở hữu biệt thự cũng dở khóc dở cười, quan tâm từ mẫu thân, hắn thật sự không chịu nổi.
Tuần trăng mật gì đó, có thể miễn được không?
11
Phần tâm ý này của Dụ Lan, Lạc Ninh thật không định nhận. Hai người rõ ràng đang diễn trò, cùng đi hưởng tuần trăng mật, vậy có bao nhiêu xấu hổ chứ?
Thế nhưng ánh mắt bà ôn nhu, đầy mặt ý cười, một lòng vì hai người suy nghĩ, Lạc Ninh thực sự không tiện từ chối, chỉ có thể kiên trì nhận lấy phong thư, lễ phép nói: "Cảm ơn dì."
Còn vấn đề hưởng tuần trăng mật, hai người về sau lại thương lượng. Trước tiên cứ nhận lấy tòa biệt thự này, có lẽ về sau đi nghỉ phép cũng không tệ?
Cơm ăn hết một nửa, Tần Vinh cũng trở về. Ông hiển nhiên mới vừa họp xong, vẫn còn mặc âu phục chính trang. Nhìn thấy Lạc Ninh, sắc mặt Tần Vinh cũng hiếm thấy ôn hòa hơn chút, hỏi: "Nghe bệ hạ nói, các con hôm nay đi đăng ký kết hôn?"
Lạc Ninh cung kính nói: "Vâng, thưa bác đã nhận được."
Tần Vinh đem một phần văn kiện đưa cho Lạc Ninh: "Đây là cho con."
Lạc Ninh mới vừa bị biệt thự trăng mật của Dụ Lan làm cho sợ hết hồn, bây giờ Tần Vinh đưa cho cậu văn kiện, cậu cũng không tiếp tục dám nhận. Tần Vinh thấy Lạc Ninh ngượng ngùng, liền tiện tay ném văn kiện cho con trai, nói: "Con xem đi."
REPORT THIS AD
Tần Dịch Tắc mở văn kiện ra, nhíu mày: "Cha muốn đưa 8% cổ phần tập đoàn Stars cho Lạc Ninh?"
Tần Vinh gật đầu: "Làm sao? Con có ý kiến?"
Tần Dịch Tắc: "... Không ạ."
Tần Vinh nhìn về phía Lạc Ninh, bình tĩnh nói: "Lạc Ninh, con là nhị hoàng tử, thân phận cao quý. Mà bây giờ, con và Dịch Tắc đã đăng ký kết hôn, sau này con cũng là người Tần gia, Tần gia tự nhiên sẽ không bạc đãi con. Chuyện này, ta cũng đã nói qua với bệ hạ, 8% cổ phần là sính lễ cho con."
—— Tập đoàn Stars là tập đoàn thương mại lớn nhất đế quốc, nằm dưới quyền kiểm soát của Tần gia, trước mắt chủ tịch là ông nội của Tần Dịch Tắc – Tần Thế Kiệt, tổng giám đốc điều hành là cha Tần Dịch Tắc, Tần Vinh.
Trước đây Lạc Ninh có điều tra tư liệu của Dịch Tắc, liên quan đến người nhà của hắn, không thể tra được bất cứ thứ gì. Lạc Ninh cũng không hiểu biết nhiều về giới kinh doanh, vốn tưởng Tần Dịch Tắc chỉ là con nhà có tiền bình thường, không nghĩ tới hắn vậy mà chính là con trai độc nhất của Tần tổng thuộc tập đoàn Stars. Tần gia phú khả địch quốc (1), thân thế bối cảnh như vậy, nếu thật sự công bố, nhất định sẽ gây ra oanh động, dù sao giá trị con người Tần Dịch Tắc cơ hồ có thể mua lại hơn một nửa giới giải trí.
Bất quá Tần Dịch Tắc vẫn luôn khiêm tốn, lúc hắn mới phát triển cũng không ký hợp đồng với công ty trực thuộc Stars của Tần gia, mà tự mình mở phòng làm việc, làm ông chủ. Mấy năm qua diễn vài bộ điện ảnh rất không tồi, thêm nữa doanh thu phòng vé lẫn danh tiếng của <Kế Hoạch Nhân Bản> được mùa, Tần Dịch Tắc còn giật được giải nam diễn viên chính xuất sắc nhất, cũng coi như một tay tạo nên sự nghiệp.
Lạc Ninh khép lại văn kiện, hít sâu một cái, cố gắng duy trì trấn định, mỉm cười hướng Tần Vinh nói: "Bác Tần, cháu không hiểu quy củ nơi thương trường, cũng không định làm ăn, người đưa cho cháu số cổ phần lớn đến vậy, quá quý giá, cháu không thể nhận."
Tần Vinh nói: "Đây là Tần gia cho con, con cứ việc nhận lấy, về sau mỗi năm có thể được chia hoa hồng."
Lạc Ninh còn muốn từ chối, kết quả Tần Dịch Tắc chủ động nói rằng: "Nếu là tâm ý của cha, cậu cứ nhận đi."
Lạc Ninh liếc mắt nhìn hắn, đành phải căng da đầu nhận lấy túi văn kiện.
Dưới cờ tập đoàn Stars có không ít công ty nhỏ, 8% cổ phần, hàng năm có thể được chia hoa hồng, tuyệt đối là một món khổng lồ, cho dù có là hoa Lạc Ninh cũng xài không hết. Chỉ có điều, Lạc Ninh cũng không muốn chiếm tiện nghi. Cơm nước xong xuôi, Lạc Ninh gọi Tần Dịch Tắc đi tản bộ hoa viên sau biệt thự, thừa dịp không có ai, tiến đến bên tai Tần Dịch Tắc nhẹ giọng nói: "Số cổ phần này, hôm sau tôi sẽ chuyển sang tên anh."
Tần Dịch Tắc lập tức phủ định: "Không được."
Lạc Ninh hỏi: "Chúng ta lén ký chuyển nhượng, đừng để cha anh biết, vậy cũng không được sao?"
Tần Dịch Tắc quay đầu lại nhìn Lạc Ninh, thấp giọng nói rằng: "Cha tôi đã cho cậu cổ phần không phải chỉ vì để cậu lấy hoa hồng mỗi năm, quan trọng hơn là, chứng minh địa vị của cậu ở Tần gia. Trong tay cậu có số cổ phần này, tức có thể tham gia đại hội cổ đông, như vậy, những chú bác anh em trong nhà đều phải tôn trọng cậu, cậu ở Tần gia không chỉ có thân phận nhị hoàng tử tôn quý, còn có quyền phát ngôn và quyền quyết định. Hiểu chưa?"
Lạc Ninh hiểu được thâm ý của Tần Vinh, không khỏi động dung: "Cha anh thật sự rất quan tâm đến tôi, cũng vô cùng xem trọng hôn sự của chúng ta... Chúng ta lừa ông như thế, dường như không quá tốt?"
Tần Dịch Tắc bất đắc dĩ: "Giấy chứng nhận cũng đã lấy rồi, không cần phải nói đến vấn đề này nữa, tới đâu hay tới đó đi."
Lạc Ninh như có điều suy nghĩ gật gật đầu: "Đúng vậy. Ván đã đóng thuyền, sau khi kết hôn chúng ta hiếu thuận cha mẹ, cố gắng làm yên lòng bọn họ."
Tần Dịch Tắc cũng không ngờ, cha vậy mà coi trọng Lạc Ninh như vậy —— đem cổ phần vốn thuộc về hắn toàn bộ chuyển cho Lạc Ninh! Đây là có ý bắt hắn sau khi kết hôn phải đối xử thật tốt với Lạc Ninh, ngàn vạn không thể để Lạc Ninh rời khỏi Tần gia sao?
***
Lúc Lạc Ninh cầm giấy chứng nhận kết hôn trở lại vương cung, vừa vặn gặp được đại hoàng huynh dáng vẻ lo lắng chạy tới tìm cậu.
Lạc Phi và cậu đến tinh cầu Ryan tuần tra một tháng, không ngờ vừa mới trở lại vương cung đã thay trời lệch đất rồi —— trong nháy mắt, em trai cư nhiên lại cùng một tên gọi là ảnh đế Tần Dịch Tắc đi đăng ký kết hôn? Còn định ngày 14 tháng 2 chính thức cử hành hôn lễ?
Nhìn thấy em trai cầm giấy chứng nhận mới tinh trong tay, Lạc Phi trán nổi gân xanh, lạnh lùng nói: "Lạc Ninh, anh mới đi mấy ngày, em thậm chí giấy chứng nhận cũng đã lấy về rồi! Kết hôn không phải trò đùa, sao em lại làm loạn đến thế hả?"
Lạc Ninh biết hoàng huynh là quan tâm mình, liền mỉm cười giải thích: "Tần Dịch Tắc là người rất dễ thân thiết, kết hôn với anh ấy, em cũng không chịu thiệt."
"Những năm gần đây người đến cầu hôn em nhiều không đếm xuể, anh đều giúp em đẩy xuống hết, em biết tại sao không?" Lạc Phi dừng một chút, chăm chú nhìn vào mắt em trai, từng câu từng chữ, nghiến răng nghiến lợi nói ra: "Bởi vì anh cảm thấy, em trai mình nên giao cho một người toàn tâm toàn ý yêu em, quý trọng em, nguyện ý dùng một đời để bảo vệ em! Mà những người kia đều không đạt yêu cầu! Kết quả? Anh giúp em đẩy xuống nhiều Alpha như vậy, em cố tình lại chọn kết hôn với một đại minh tinh! Mỗi người trong cái giới giải trí kia đều diễn thành tinh rồi, thật giả lẫn lộn em phân biệt được sao? Tần Dịch Tắc hắn thật sự yêu em không?"
—— đương nhiên không yêu, bọn em đúng là đang diễn trò.
Dù sao thỏa thuận kết hôn với Tần Dịch Tắc, chỉ vì nhu cầu hai bên, nếu đã quyết định thì sẽ không lùi bước. Nghĩ tới đây, Lạc Ninh lập tức ngẩng đầu, nhìn thẳng vào mắt huynh trưởng, ngữ khí vô cùng quả quyết: "Hoàng huynh, em đã trưởng thành, em quyết định cùng Tần Dịch Tắc kết hôn, thì em cũng có thể chịu trách nhiệm với quyết định của mình. Cho dù tương lai phát sinh chuyện gì, em đã dám làm, sẽ dám gánh chịu hậu quả!"
"..." Thấy em trai thái độ kiên quyết, Lạc Phi lửa giận chạy ngược vào tim, nhất thời nói không nên lời.
Vào đúng lúc này, phía sau cột đá đột nhiên truyền đến một giọng nói ôn hòa: "Xem ra, Lạc Ninh của chúng ta thật sự lớn rồi, đi đăng ký kết hôn?"
Lạc Ninh quay đầu lại, bỗng nhiên đối diện với một đôi con ngươi thâm thúy. Đối phương xuyên một thân quân trang, chân đi ủng da màu đen, vóc người kiên cường, tư thế hiên ngang —— chính là tướng quân Lăng An chiến công hiển hách thuộc quân đoàn Vinh Quang, cũng chính là cậu ruột của mình.
Lạc Ninh lập tức cung kính mà nói: "Cậu sao lại ở đây?"
Lăng An từ phía sau cột đá bước tới, đứng trước mặt Ninh, mỉm cười nói: "Ta và hoàng huynh con đến tinh cầu Ryan tuần tra, trên đường về nghe bệ hạ nói con đã đi đăng ký kết hôn, hoàng huynh con trực tiếp điều khiển Trọng Minh dùng tốc độ nhanh nhất trở về vương cung tìm con, ta chậm hơn một bước, vừa tới vương cung thì gặp phụ hoàng con." Vị tướng quân trẻ tuổi dừng một chút, ánh mắt đảo qua giấy chứng nhận trong tay Lạc Ninh, cười như không cười nói: "Chúc mừng, nhanh như vậy đã lấy giấy chứng nhận kết hôn rồi, ông ngoại con còn chưa biết chuyện đâu."
Sống lưng Lạc Ninh bỗng nhiên cứng đờ, cười khan nói: "Con, con còn chưa kịp nói với ông ngoại bọn họ."
Lăng An vỗ vỗ vai cậu, nói: "Đây là do con không đúng. Hôn nhân đại sự, sao lại không thông báo với người trong nhà? Ông ngoại từ nhỏ đã rất thương con, nếu biết con kết hôn, ông ấy nhất định sẽ rất cao hứng."
Lạc Ninh: "..."
Cách ông ngoại thương yêu cậu, cậu còn nhớ rất rõ ràng. Khi còn bé phạm sai lầm, phụ hoàng không nỡ mắng cậu, ông ngoại trực tiếp chộp lấy cậu đến đánh một trận, mông đều bị đánh đỏ, chỉ có thể nằm úp sấp ngủ. Nếu để ông ngoại biết cậu gan to bằng trời thỏa thuận kết hôn với một minh tinh —— nhất định sẽ lột da cậu.
REPORT THIS AD
Lạc Ninh chột dạ dời tầm mắt, nói: "Dịch Tắc gần đây khá bận, hôm khác chúng con tự mình đến thăm ông ngoại."
Lăng An hơi nhếch khóe môi, nhìn thẳng Lạc Ninh nói: "Ông ngoại con chắc chắn cũng rất muốn gặp vị Tần Dịch Tắc kia. Hay ngày mai luôn đi, chúng ta đều ở nhà. Cậu trở về chuẩn bị một bàn cơm thịnh soạn, coi như chính thức chúc mừng các con."
Lạc Ninh cố gắng trấn định, gật đầu một cái nói: "Cảm ơn cậu."
***
Tiễn cậu và hoàng huynh xong, Lạc Ninh lập tức gọi video cho Tần Dịch Tắc: "Chúng ta sắp phải đối mặt với phó bản độ khó ác mộng."
Tần Dịch Tắc sống lưng lạnh toát, lập tức hỏi: "Làm sao vậy?"
Lạc Ninh một bộ sống không còn gì luyến tiếc: "Cậu và ông ngoại tôi chỉ tên muốn gặp anh, nói phải chúc mừng chúng ta."
Tần Dịch Tắc: "..."
Người sống không còn gì luyến tiếc là hắn càng đúng chứ nhỉ?
Tuy rằng Tần Dịch Tắc lăn lộn trong giới giải trí, nhưng bối cảnh hoàng thất hắn vẫn biết —— vương hậu đương nhiệm, baba của Lạc Ninh, là vương hậu nam tính Omega duy nhất trong lịch sử đế quốc, thân phận thật của ông ấy là con trai của nguyên soái Rawson và tướng quân Lăng Vũ. Nói cách khác, quan hệ giữa vương thất và quân bộ chặt chẽ, không thể tách rời. Bây giờ, cậu của Lạc Ninh, tướng quân Lăng An là tướng lĩnh tuổi trẻ tài cao nhất quân bộ, ông ngoại nguyên soái Rawson và tướng quân Lăng Vũ vẫn như trước bảo đao chưa mòn, tại quân bộ được người người kính nể.
Đại tướng đã từng tự mình suất quân tiêu diệt kẻ địch liên bang, trải qua lễ rửa tội từ chiến tranh, không hề giống với phú hào quen sống trong nhung lụa. Tần Dịch Tắc chưa từng qua lại với các tướng quân, kết quả, lần đầu tiên tiếp xúc với người quân bộ, liền trực tiếp đối mặt với BOSS cấp bậc cao nhất —— nguyên soái Rawson, tướng quân Lăng Vũ, tướng quân Lăng An, mỗi người đều mang trên mình chiến công hiển hách!
Áp lực của hắn sẽ không lớn ư?
Lạc Ninh thấy vẻ mặt Dịch Tắc cứng ngắc, không thể làm gì khác hơn là an ủi: "Người đoạt được ảnh đế năm nay là anh đấy, thời khắc thử thách khả năng diễn xuất của anh sắp đến rồi, cố lên."
Tần Dịch Tắc: "..."
Nếu như trời cao cho hắn thêm một cơ hội, hắn tuyệt đối sẽ không nêu chủ ý cho Lạc Ninh, để Lạc Ninh lừa gạt bệ hạ. Lần này thì hay rồi, không nói đến việc hai người bất đắc dĩ đi đăng ký, ông ngoại Lạc Ninh, lẫn cậu tất cả xuất động, ba vị Đại tướng quân tự mình điểm danh muốn gặp hắn...
Ngày mai, hắn có nên mặc khôi giáp áo chống đạn đi gặp ba vị tướng quân này không?
Chú thích:
(1) Phú khả địch quốc: tài sản nhiều đến mức có thể sánh ngang với cả một quốc gia.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro