Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 129 Người phụ trách hiệp hội là___(3)

Cảm ơn anh .

Đám người xôn xao, tựa hồ không ai ngờ tới một câu như vậy. Bởi vì, theo tuyên bố chính thức, tôi bị bắt cóc là do sai lầm của Song Taewon.

Cảnh tượng chắc hẳn mà mọi người tụ tập ở đây đều muốn là tôi tức giận tra hỏi còn Song Taewon cúi đầu xin lỗi.

Sẽ là một cảnh tượng tuyệt vời khi chứng kiến ​​​​một thợ săn hạng S chịu thua trước sự đổ lỗi của nạn nhân, như thế này thì, sự phẫn nộ của dân chúng đối với hiệp hội sẽ được giảm bớt. Nếu như tôi túm lấy cổ áo của anh ấy hay gì đó. Liệu các ký giả có hung phấn đến nỗi nháy flash đến cháy cả máy không?

"Thật sự tôi không biết nói gì..."

Kiểu câu chuyện được cắt ghép theo lẽ thường - mặc dù tôi không phải là Sung Hyunjae - thực sự chả có gì thú vị cả.

Song Taewon có vẻ như vẫn chưa đoán được ý định của tôi. Nhưng hẳn là có cảm nhận được điều gì đó sẽ trở thành hậu họa cho anh ấy hoặc nên nói là hiệp hội, bởi vì độ ấm trong ánh mắt anh ấy nhìn tôi dần dần giảm xuống.

Tôi đoán mình không nên trì hoãn nó quá lâu.

"Không ngờ anh lại nhẫn nhục chiệu đựng như thế chỉ vì cứu tôi!"

"......Cái gì?"

"Rõ ràng là người tố giác, Giám đốc Song, mọi trách nhiệm -"

"Anh à, anh không thể nói những điều như vậy ở đây."

Như để bảo vệ tôi, Yoohyun kéo tôi từ phía sau. Tôi bị ngắt lời khi đang nói. Tuy thế lời tôi nói không khó để hiểu. người tố giác, chịu sự trách phạt, ô danh. Anh ấy đã cứu tôi.

Mọi người đã biết từ lâu rằng người trong nội bộ hiệp hội thợ săn đã thông đồng với những kẻ bắt cóc. Họ đang trong một cuộc điều tra có hệ thống. những người cần biết đều đã biết.

Trong trường hợp đó, nạn nhân của vụ bắt cóc lại gọi Song Taewon là người tố cáo. Mà hiện tại, người đang chịu trách nhiệm lớn nhất vẫn là Song Taewon.

Con dê bị đem lên để tế thần, bị người ở khắp nơi công kích thực chất lại đứng về phí công lý.

"Cậu Han Yoojin, cậu đang nói cái quái gì vậy?"

Song Taewon và những người trong hiệp hội đều tỏ ra kinh ngạc. Song Taewon bước một bước lớn về phía tôi, cơ thể tôi bất giác run lên. May nhờ có nó, việc giả vờ sợ hãi và kinh ngạc thật dễ dàng.

"Tôi, tôi xin lỗi. Nhưng, điều này thật không công bằng..."

"Dừng lại thôi anh. Đây không phải là thứ chúng ta có thể tham gia."

Yoohyun an ủi tôi. Sau đó, những người trong hiệp hội nhanh chóng nghĩ lời bào chữa.

"Đây quả thật là một sự hiểu lầm lớn của thợ săn Han Yoojin."

"Xem ra cậu ấy còn chưa vượt qua khủng hoảng sau cuộc bắt cóc, có chút bối rối."

Tôi cố ý để mặc lời phản bác của họ tiếp tục. Tôi chỉ thể hiện nỗi bất bình của mình qua ánh mắt thôi. Dù sao thì mọi người cũng sẽ nghiêng về câu chuyện của tôi hơn.

Bí mật ẩn giấu đồng thời xuất hiện ở hai phía, một bên là thông bao từ tổ chức chính thức và một cái là "không thể nói". Rất rõ rang sự hứng thú và xem trọng của công chúng sẽ nghiêng về phía bên nào. Ngay cả khi bạn them cái nhãn mác "Không thể nói" trên một chuyện chả có gì to tát , thì ý nghĩ về sự thối nát của hiệp hội thợ săn cũng sẽ khiến bạn phải vểnh tai nên. Trừ khi là những tên đầu gỗ mục nát, không thì sao có thể không cắn câu?

"Chúng ta đi thôi, anh trai."

"Nhưng... giám đốc Song Taewon..."

"Sẽ ổn thôi. Em cũng sẽ cố gắng làm điều gì đó."

Tôi nhìn chằm chằm vào Song Taewon trọng chất giọng dịu dàng của em trai tôi. Đôi mắt lặng lẽ nhìn tôi lạnh lùng đến mức tôi phải run rẩy. Anh ấy sẽ nghĩ gì đằng sau đôi mắt đó? Liệu anh ấy có tóm lấy cổ tôi như lần đầu chúng tôi gặp nhau không?

Lúc này, khóe miệng mím chặt của người đàn ông thay đổi. Sự thay đổi rất nhỏ, khóe miệng nhếch lên một nụ cười, để lộ hàm răng sắc nhọn.

"Anh còn tưởng anh ta sẽ dí khẩu súng qua đây cơ. 』

Anh ta đã nhe răng ra cơ à. Nói đi phải nói lại, nếu anh ấy chỉ ngoan ngoãn làm theo cụp đuôi xuống, tôi sẽ thất vọng. Nếu anh ấy cứ khom lưng, giả vờ ngoan ngoãn, quên cách cắn và gầm gừ, tôi còn lý do gì để trông đợi vào anh ấy chứ?

Vốn dĩ nếu ngay từ đầu anh ấy đã có thể tự loại bỏ móng vuốt và rang nanh của mình. Thì anh ta đã chả có lý do gì phải vặn vẹo như thế.

Chúng tôi rời sân bay và lên một chiếc ô tô đang chờ sẵn. Tôi nhận được điện thoại và liên lạc với Suk Simyeong.

"Xin vui lòng cho ra một bài báo thú vị nhất có thể. 'Buôn bán nô lệ hiện đại', 'Giá khởi điểm đấu giá 1 tỷ đô la', 'Người đàn ông quyền lực thu thập những người thức tỉnh', v.v. Hãy kết hợp nó với giọng cường điệu phù hợp xong thì gửi nó đi. Như thế thì câu chuyện của tôi sẽ có mặt ở khắp mọi nơi. Cho dù mọi người có đi đâu chăng nữa. ít nhất nó sẽ duy trì được trong một tuần."

[Đây không phải là một việc khó thực hiện, nhưng liệu có thể như thế được không? Không phải cậu đã nói là cậu không thích bị bàn tán sao? ]

Dư luận đã đặt nền móng, sao ông ta còn cứ giả vờ lo lắng chứ? Chẳng lẽ là bởi vì biết rằng Yoohyun vẫn ở bên cạnh mình sao? Đúng là một ông chú xảo quyệt.

"Trong cuộc sống, thỉnh thoảng ta cũng phải làm những việc mà ta ghét? Hãy giải quyết nó thật tốt nhé. Hơn nữa, đừng quên cải thiện hình ảnh của Haeyeon."

[Tất nhiên là tôi sẽ không thể bỏ lỡ cơ hội này. Xin hãy để nó cho tôi. ]

"Vẫn còn một số việc cần phải điều tra... Khi gặp trực tiếp tôi sẽ nói chuyện cụ thể với anh."

cuộc gọi kết thúc. Yoohyun, người đang nhìn tôi từ ghế bên cạnh, lo lắng nói.

"Như này liệu ổn không? Một khi tin đồn bắt đầu lan truyền, gần như không thể xóa bỏ nó hoàn toàn."

"Tên nhóc khốn khiếp biết rõ chuyện này có phải đang muốn cố ý tự hạ thấp danh tiếng của mình ư?"

"Em không để ý tới những thứ đó."

"Anh cũng vậy."

Chỉ vậy thôi, tôi không tìm kiếm từ khóa trên mạng thì ổn. Nhưng bây giờ tôi phải tìm kiếm.

Hơn nữa, để có thể túm lấy áo của người khác. Kéo họ về phía mình. Tôi cũng nên hạ quyết tâm rằng cổ tay mình có thể bị bắt lấy và bẻ gẫy.

​Tôi kiểm tra video ở sân bay được tải lên cùng lúc.

Ôi, lúc bước ra trông tôi thật đáng thương. Hơn nữa, phía trước và phía sau đều có những người đàn ông cao lớn nên trông tôi càng nhỏ và gầy. Thế là đủ rồi.

"Hiệu quả chắc sẽ không tệ. "

Để công chúng, và Song Taewon. Đây không phải là thứ anh nên bảo vệ sao, một người bình thường lý tưởng? Một người bị hại không có khả năng phản kháng, muốn được sosongs yên ổn, nhưng lại bị những kẻ thức tỉnh làm liên lụy, thậm chí còn bị bắt cóc. Tất nhiên là mong mọi người sẽ bỏ qua câu chuyện bên trong mà chỉ để ý vào bên ngoài.

***

Đêm hôm đó, Hiệp hội thợ săn đã công bố lời giải thích cho những nghi ngờ nảy sinh trong ngày.

Tiết lộ một phần là sự thật, còn cụ thể, chủ tịch hiệp hội và một số nhân vật xuất sắc của hiệp hội đã trở thành thành viên chủ chốt và giúp đỡ trong vụ giải cứu Han Yoojin thông qua Song Taewon. Họ lập luận rằng để tạo thuận lợi cho việc điều tra, bước đi nhận trách nhiệm của Song Taewon là cách bịt mắt kẻ sát nhân.

Song Taewon cũng đứng lên, bình tĩnh bày tỏ khẳng định. Sự hiểu lầm của thợ săn Han Yoojin có lý.

"Anh ta thực sự giống một con chó."

Đây không phải là một lời chửi thề. Tôi chuyền bóng cho anh ấy, nhưng anh ấy lại chuyền nó cho chủ nhân của mình. Anh ta có thể ngừng vẫy đuôi khi làm điều này. Anh ta làm điều đấy vì nghĩa vụ không phải do thích.

Mặc dù vậy, lưỡi kiếm hướng về phía Song Taewon đã bị loại bỏ.

"Hãy dọn dẹp nó nhanh chóng trước khi bong bóng nổ tung nào."

"Tôi tưởng cậu sẽ chỉ cắt bỏ những phần bị mục rữa nặng nề."

Suk Simyeong, người đang xem với tôi, nói.

"Là ai tạo ra tình huống này chứ, thế mà giờ anh còn nói được những lời yếu đuối như này sao? Chúng ta nên nhân cơ hội này nhanh chóng dọn dẹp cho sạch sẽ - tôi không thể làm chuyện như thế này lần hai đâu."

Tôi cũng không có khả năng này.

***

Bắt đầu từ ngày hôm sau, câu chuyện của tôi được tuôn ra từ nhiều phương tiện truyền thông khác nhau.

Như thể chỉ để vạch trần toàn bộ cuộc đời tôi, họ lôi hết ra, không chỉ trước khi tôi thức tỉnh mà ngay cả khi tôi còn trẻ. Thực sự là không có gì đáng xấu hổ hơn thế này.

[Anh ấy chăm sóc em trai mình rất chu đáo đến mức khiến bạn phải tự hỏi làm thế nào một đứa trẻ có thể nuôi dạy một đứa trẻ khác như vậy, và nghi ngờ rằng đây liệu có phải bản năng của anh ấy không. 】

Trên màn hình TV, một người nói quen biết tôi đang được phỏng vấn. Tôi không thể nhớ được ra họ là ai?Từ bé đã mất cả bố lẫn mẹ và nuôi dưỡng được một đứa em trai mà một ngày nào đó lớn lên sẽ trở thành thợ săn hạng S, sau khi câu chuyện được xấy dựng và bổ sung một cách cẩn thận. sự công nhận của mọi người đối với tôi tăng vọt. Họ còn lồng ghép cả câu chuyện đau khổ của Yoo Hyun vào đây.

Mặc dù đã thức tỉnh thành cấp S nhưng nhiều người nhắm đến cậu vì tuổi còn trẻ nên cậu phải cách xa anh trai mình. Một thợ săn còn rất trẻ phát triển bang hội của riêng mình trong khi buộc bản thân phải giả vờ không nhận gia đình duy nhất của mình, người đã nuôi cậu không khác gì một bậc phụ mẫu. Sau ba năm nỗ lực gian khổ, cuối cùng cậu đã trở thành một trong những chủ tịch bang hội hàng đầu trong số các bang hội lớn...

Mẹ nó. Có phải em trai tôi đã phải chịu đựng rất nhiều không? 'Nguồn' hay cái gì khác, điều gì khiến một đứa trẻ thức tỉnh trước khi trưởng thành? Em ấy là trẻ vị thành niên, đồ khốn khiếp. Giết mọi tên khốn làm phiền một đứa trẻ là điều đúng đắn.

Và ở giữa.

[Vật phẩm ngục tối bị buôn lậu! Bao gồm cả trang bị cấp S. ]

Tin tức nóng hổi đã xuất hiện. Một giám đốc điều hành của Hiệp hội Thợ săn bị phát hiện buôn lậu vật phẩm trong ngục tối ra nước ngoài.

Các vật phẩm trong ngục tối, đặc biệt là trang bị cao cấp, bị pháp luật ngăn cấm không được vì lý do cá nhân mà để nó rò rì ra nước ngoài. Bởi vì nhưng trang bị trong hầm ngục cũng chính là an ninh của đất nước, là hoàn toàn cần thiết.

Người nước ngoài cũng có thể mua vật phẩm cao cấp thông qua các buổi đấu giá chính thức, nhưng không giống như thợ săn trong nước, nó đã được ấn định mức hoa hồng và thuế khác cao. Không chỉ vậy, nếu có sẵn trang bị cấp S, thợ săn trong nước sẽ được ưu tiên dù thế nào đi chăng nữa. Vì điều này, có vẻ như trang bị của cấp S chưa bao giờ bị rò rỉ ra nước ngoài.

Nhưng một giám đốc điều hành của hiệp hội đã bí mật đánh cắp những thiết bị hạng S quý giá đó và bán chúng ra nước ngoài. Vào thời điểm xuất hiện rất nhiều hỗn loạn vì sự tham nhũng của hiệp hội. Với vụ bắt cóc thức tỉnh giả và theo sau là vụ buôn lậu vật phẩm, cả ngoại tuyến và trực tuyến, mọi thứ như ngọn lửa đang mất kiểm soát.

"Thời kỳ trước khi hồi quy, chuyện này hai năm sau mới được phơi bày ra ngoài ánh sáng."

Người cung cấp thông tin cho Han Yoojin, người đã hợp tác với Haeyeon và Seseong trong việc tìm kiếm. Không khó để quay lại xem xét tất cả những gì đã được phơi bày. Mặc dù tôi gặp chút khó khăn khi nhớ tên và ngoại hình.

Vụ buôn lậu vật phẩm hai năm sau đó, những người liên quan không chỉ có người đàn ông đầu trọc xuất hiện trên sóng truyền hình. Mà nhiều người đều bị gắn liền với nhau và vì nó gây ra sự náo động lớn nên tôi đã ghi lại một cách rất chi tiết vụ việc.

"Không chỉ như thế."

Họ chỉ động đến các vật phẩm thôi sao? Những sự thôi giữa có liên quan đến giao dịch hầm ngục , bóc lột thợ săn cấp thấp, sản xuất trái phép sản phẩm phụ của ngục tối, v.v. Hệ thống này vẫn chưa hoàn hảo, còn nhiều điểm mù và đã kiếm được rất nhiều tiền. Nhờ đó, rất nhiều điều đen tối sẽ nổ ra trong một thời gian ngắn.

Hiện tại, chỉ có chưa đến một nửa những gì được sử dụng để bắt chúng, nhưng như vậy là đủ.

"Hãy chuẩn bị cho việc từ chức đi, cái cớ này đến vừa đúng lúc còn gì ?"

Người phụ trách hiệp hội đã đích thân đến gặp tôi sau khi nhận được liên lạc và nhìn tôi với vẻ mặt cứng đờ. Ngay cả khi tôi tắt khả năng kháng sợ hãi. Thì ánh mắt như thế này cũng chả thấm vào đâu.

"Nếu như để tôi. Tôi rất tình nguyện vạch trần tất cả chuyện này. Tuy nhiên, để việc bàn giao được suôn sẻ, cục trưởng hãy lựa chọn người kế nhiệm, nó có lợi về mọi mặt còn gì/"

"Tốt nhất, vụ việc này có thể kết thúc bằng một khoản tiền phạt."

"Bình thường là như vậy. Nhưng bây giờ, nếu có liên quan đến Hiệp hội thợ săn thì đó không phải là chuyện nhỏ. Nó sẽ còn lan rộng gấp mấy lần nữa nhỉ?"

Đặc biệt những thành phần bỏ đi có liên quan đến hiệp hội. Thông thường nó sẽ kết thúc bằng một bài báo tầm thường nào đó. Nhưng hiện giờ đang trong bầu không khí mọi người đang bị đánh trả và phải ngả bài. Nếu ngọn đuốc trong long công chúng bùng cháy trước, chỉ sợ toàn bộ bức tượng đều sẽ chảy bừng lên.

Những vật hy sinh được ném ra làm gương đã vượt quá mức nhiệt huyết cháy bỏng và đã đến mức biến thành tro bụi.

"...Cậu muốn người của cậu tham gia vào hiệp hội và chỉ huy bọn họ?"

"Không hề. Tôi không sở hữu ai cả."

Suk Simyeong, người đeo cặp kính đặc trưng của Meongwoo và thay đổi vẻ mặt, lấy ra một vài danh sách sơ bộ và mở miệng.

"Đây là một phần của những người điều hành ban đầu của Hiệp hội thợ săn. So với những người điều hành hiện tại, khả năng xử lý công việc của họ mượt mà hơn. Ngay cả khi ngài nghỉ hưu, ngài cũng không cần phải lo lắng về tương lai."

Có vẻ bị so sánh một cách công khai như vậy có thể làm tổn thương lòng tự trọng của họ, bởi vì người quản lý đã nhíu mày. Ngoài ra, còn có một danh sách những người nổi bật nữa.

Dù không thể thay thế hết nhưng nếu có nhiều người có năng lực hơn thì chẳng phải sẽ có những thay đổi tích cực sao? Ít nhất thì nó sẽ tốt hơn bây giờ.

"Nếu việc cậu thay thế người khác bằng cách đe dọa họ theo cách này bị phát hiện——"

"Tôi sẽ có một vấn đề mà tôi sẽ không bao giờ có. Nhưng họ sẽ làm gì chứ? Tôi không phải là quan chức nhà nước, tôi điều hành một công ty tư nhân hoàn toàn độc quyền. Nhiều nhất có lẽ tôi sẽ phải trả một khoản tiền phạt."

Tổ quốc và nhân dân đứng về phía tôi. Tôi không hề bị chỉ trích chút nào, dù có thể chỉ là một số người, nhưng nếu anh nghĩ về giá trị của tôi, ngay cả khi tôi phạm tội giết người, nó sẽ kết thúc bằng câu "Xin hãy cố gắng để nhốt con quái vật ý lại".

Điều này thật không công bằng, nhưng tôi là người không thể thay thế được, họ có thể làm gì được chứ? Yoohyun đã hoàn thành việc xử lý ngục tối cấp S trong thời gian ngắn nhất cùng với Peace, sao họ có thể loại bỏ tôi được đây?

"Nên tôi mong ngài có thể nhanh trong đưa ra một quyết định sáng suốt. Ngài phải ra đi với một hình ảnh trong sạch khi đang cố gắng thử thách điều gì đó khác."

Giống như với tư cách là một thành viên của quốc hội, điều này thường xuyên xảy ra. Cho nên khi tôi nói tôi sẽ giúp bạn tránh xa những việc xấu xa mà bạn đã làm thì hãy chấp nhận nó.

Sau khi người quản lý nhận được thông báo về thời hạn, cười khẩy nói rằng sẽ liên hệ với chúng tôi trong thời gian sớm nhất, rồi rời đi. Giờ thì còn lại bao nhiêu người ở đó?

--Kkyang!

Peace nhảy lên và đón quả bóng bị ném lên không trung. Chirpir cũng vội đuổi theo nhưng nó chỉ ném mình xuống sàn và không thể đến gần quả bóng dù chỉ một chút.

---Bbiik, shwik!

Comet đang treo mình trên một sợi dây treo trên trần nhà như một cây nho, vỗ cánh như muốn tôi ném quả bóng cho nó. Tôi ném bóng lên, nhưng,

Pa!

Peace nhanh chóng nhảy lên tóm lấy nó.

---Siiit!

"Peace, cưng nên xin lỗi em trai cưng đi."

---Gyareureung.

Peace dụi người vào chân tôi, giả vờ như không biết. Có lẽ vì chúng tôi xa nhau đã lâu nên nó có vẻ trở nên trẻ con hơn. Trong khi vuốt ve Peace, tôi lén ném một quả bóng nhỏ khác vào Comet. Nhóc rồng nhỏ bé nhanh chóng chộp lấy quả cầu chứa những hạt vàng do Kang Soyoung đưa và bay lơ lửng trên không với quả bóng. Chirpie nhìn thấy nó và vỗ cánh.

--Chirp Chirp!

"Tao có nên đeo một chiếc vòng vào chân cho mày ko ?"

-- Chirp!

Tôi lấy ra những đạo cụ bay dành cho Chirpie mà tôi đã yêu cầu Myeongwoo trước đó. Chà quả thật nó đã có công dụng khi đeo vào chân Chirpie, nhưng mà.

--Chirp ! Chirp!

"Chirpie" bồng bềnh như một quả bóng bay tròn, trắng tinh. Để đảm bảo tính an toàn của nó nên tôi đã chọn những chiếc vòng có khả năng bay chậm và nhẹ nhàng thay vì khả năng bay khiến người ta thích thú của loài chim, cho nên nó chỉ lơ lửng xung quanh.

-- Chirp!

Chirpie có vẻ rất hài lòng. Nó lơ lửng trong không trung rồi đáp nhẹ xuống đầu tôi.

"Liette cũng sẽ sớm xuất hiện thôi, nên có vẻ như sẽ có thêm một con quái vật mới tham gia."

Liette đang giúp hiệp hội chinh phục các ngục tối để trả giá cho những hành động phi pháp của mình. Nếu không phải cô tiến vào ngục tối cấp S, Song Taewon có lẽ sẽ không đến mức không còn cách nào khác. Tôi tự hỏi liệu điều này có phải đã khiến kế hoạch của tôi dễ dàng hơn hay không.

Tích.

Ngay lúc đó, tôi nghe thấy tiếng cửa mở.

Không thể nào là Myeongwoo.

"Sao lại đến đây vào giờ này? Em đã ăn cơm chưa?"

Tôi đi về phía lối vào, tưởng đó là Yoohyun, nhưng Peace đã chặn đường tôi. Sau đó, nó phình to thành kích thước một con quái thú thời niên thiếu.

---Geurureu.

Vậy ra đó không phải là Yoohyun à. Tôi nhanh chóng mở kháng sợ hãi và lấy điện thoại ra. Người xuất hiện ở đó chính là Song Taewon. Anh ta lấy chìa khóa ở đâu? Hanshin phải không?

"Không ngờ anh lại tìm đến đây khi chưa liên lạc gì với tôi - tôi hơi ngạc nhiên."

"Nhờ vào sự giúp đỡ của cậu Han Yoojin."

Giọng nói xen lẫn sự mệt mỏi trở nên nặng nề. Có vẻ như những thành viên cấp cao hơn của hiệp hội đã phàn nàn với anh ấy hay gì đó. Anh bật ra một tiếng cười nhỏ.

"Tôi xin lỗi, nhưng tôi không phải Sung Huynjae, tôi không có ý định bắt anh quỳ xuống rồi bỏ qua mọi chuyện đâu."

〔Hết Chương 129〕

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro