Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chapter 25




Tiếng vo ve trong màn đêm yên tĩnh, khi tất cả những gì cô nghe thấy là âm thanh xa xăm của những con sóng nhẹ lăn tăn của biển khơi và tiếng rì rào nhẹ nhàng của cơn gió hiu hiu. Đây đúng là khoảng thời gian tuyệt vời để tận hưởng sau những ngày cô bị hành lên xuống bởi những cơn ốm nghén.

Đắm mình trong hồ bơi. Se Ri dành một chút thời gian để tận hưởng cảm giác làn nước mát lạnh bao quanh cơ thể cô, làn gió ấm áp vuốt ve đôi má cô, đôi mắt cô nhắm nghiền lại đầy thoả mãn. Tất cả những gì cô cần là một ly rượu vang đỏ để tận hưởng khoảnh khắc này, nhưng điều đáng tiếc là cô không được phép uống vì đang mang thai.

Đứng bên cạnh hồ bơi với hai tay đút vào túi quần, Jung Hyuk với nụ cười trên môi, mê mẩn với cảnh Se Ri nổi trên mặt nước của hồ bơi, ánh sáng của ánh trăng chiếu sáng làn da trắng nõn của cô khiến cô trở nên xinh đẹp hơn vốn có.

Anh quyết định làm một điều gì đó khác biệt cho sinh nhật năm nay của cô. Một chuyến nghỉ dưỡng ở Pháp vào tuần lễ sinh nhật của cô. Ông bà nội đã qua chơi cùng Eun Ha nên hai vợ chồng gạt đi những lo lắng và mặc cảm khi để con gái của họ ở nhà cùng ông bà mà đi nghỉ dưỡng trong một tuần. Tuy nhiên, Se Ri rơi vào một mớ hỗn độn khi phải chuyển Eun Ha cho ông bà để ra sân bay. Cô thực sự cảm thấy rất có lỗi khi phải xa con, Jung Hyuk đã rất nhanh chóng can thiệp, nhẹ nhàng kéo cô ra ngoài trước khi cô thay đổi ý định.

Nhưng, tới bây giờ, theo một cách nào đó, Se Ri nghĩ rằng thật tuyệt khi dành thời gian với Jung Hyuk bởi vì hai vợ chồng cô đã bận rộn rất nhiều thứ với Eun Ha và công việc. Bên cạnh đó, cô phải tận hưởng khoảnh khắc này trước khi mọi thứ sẽ thay đổi sau khi cặp sinh đôi ra đời và một em bé 3 tuổi đang trong giai đoạn tò mò ở trong nhà. Chỉ cần nghĩ tới thôi đã cảm thấy sự hỗn loạn như thế nào.

Jung Hyuk để chiếc áo sơ mi của mình trên ghế, anh bước xuống hồ bơi, những tia nước bắn ra nhẹ nhàng cảnh báo cô về sự hiện diện của anh. Anh đứng lại gần cô, tựa lưng vào thành hồ bơi, anh tiếp tục quan sát cô chăm chú, nét thư thái của cô, cách lồng ngực của cô lên xuống nhịp nhàng cùng nhịp thở.

"Đêm qua em đã có một giấc mơ." Se Ri nói, mắt cô vẫn nhắm nghiền, phá vỡ sự yên lặng. "Em đã mơ Eun Ha có hai em trai." cô tiếp tục, bây giờ cô đang xoa những vòng tròn nhỏ trên bụng mình.

Một nụ cười khẽ hiện trên khoé môi của anh. Khao khát được tiếp xúc, anh trườn người ra sau cô và vòng tay qua ôm qua từ phía sau. Anh tựa lừng vào thành hồ để cô tựa đầu thoải mái vào mai anh. Cơ thể của Se Ri nhấp nhô với chuyển động của nước cho đến khi nó gần như ru ngủ cô.

Anh vẫn im lặng lắng nghe những suy nghĩ của vợ mình. Nghĩ rằng những ngày ở Bắc Hàn, tất cả những gì anh muốn là ngăn cô nói chuyện và bây giờ anh có thể lắng nghe cô nói cả ngày.

"Em hy vọng hai con giống anh." Se Ri mỉm cười mơ màng và hình ảnh hai cậu bé với mái tóc đen bồng bềnh, lúm đồng tiền in sâu trên đôi má phúng phính, lớn lên sẽ trông đẹp trai giống ba.

"Hai con sẽ có đôi mắt của anh, đôi mắt nhân hậu của ba, và má lúm đồng tiền giống chị Eun Ha.... Tại sao anh lại im lặng vậy?"

Se Ri quay sang Jung Hyuk, nhận ra anh đang nhìn cô với rất nhiều sự dịu dàng và rất nhiều tình yêu cho đến khi cô cảm thấy một vết ửng hồng trên má và một luồng hơi ấm nở trong ngực.

"Miễn là em và các con của chúng ta khoẻ mạnh là được rồi." anh khẽ trả lời, hai má lúm đồng tiền lấp ló dưới ánh trăng.

"Nếu không thì sao?" cô thốt lên một cách đáng ngạc nhiên, đôi mắt mở to thách thức chồng.

"Ya, Yoon Se Ri, em thật nực cười đấy." Jung Hyuk khịt mũi.

"Đây cũng là một lo lắng có lý mà. Em đã đọc một số điều trên internet..."

Trước khi cô có thể nói hết câu, anh đã chồm tới để chiếm lấy đôi môi của cô để ngăn chặn lại cái miệng thông minh của cô. Cánh tay mạnh mẽ của anh ôm lấy cơ thể cô. Se Ri điều chỉnh để đứng trên đùi anh, vòng tay qua gáy anh và hôn lại anh dưới bầu trời tối được trang trí bởi hàng triệu ngôi sao lấp lánh.

Jung Hyuk lùi ra trước trước và dựa trán vào trán cô, nhẹ nhàng rúc vào mũi cô, mỉm cười khi anh cảm nhận được làn mi của cô rung rinh trên làn da mình, hơi thở của cô phả vào mặt anh, trong khi cô chơi đùa với tóc của anh.

Nói một cách thân mật và đa tình, dường như có một cái gì đó họ đã bỏ lỡ.

"Thật là tuyệt." Se Ri thì thầm trên môi. "Em ước mình có thể ở đây mãi mãi."

"Chúng ta có thể đưa các con tới đây vào lần sau. Một chuyến du lịch gia đình." Jung Hyuk thì thầm, đặt một nụ hôn vào đường cong ở cổ cô.

"Chắc chắn rồi, nhưng phải để các con lớn hơn một chút."

"Mmm." anh chỉ ậm ừ đáp lại, ánh mắt nhìn chằm chằm đầy khao khát. Anh ôm chặt cô bên dưới mông cô bằng cánh tay của mình, anh lại bắt lấy môi cô và cẩn thận bế cô ra khỏi bể bơi.

...............................

Se Ri bị khuấy động bởi những nụ hôn của anh trên mặt cô khiến cô phải cong miệng thành một nụ cười nhỏ và nhắm mắt lại.

Thức dậy, cô nghe anh nói nhẹ nhàng, cảm nhận được cái vuốt ve dịu dàng từ những đầu ngón tay của anh dọc theo chân tóc cô.

Lơ đãng, mi của cô mở ra một cách không tự nguyện, và khuôn mặt đẹp trai đến nực cười của anh hiện ra trong tầm mắt cô.

Rúc đầu sâu hơn vào chiếc gối mềm mại, cô lẩm bẩm " Anh có thể nói lại cho em lý do tại sao chúng ta phải thức dậy sớm như vậy vào ngày sinh nhật của em không?"

"Bởi vì chúng ta sẽ đi xem mặt trời mọc." Jung Hyuk khẽ cười khi nhìn thấy người vợ của mình vẫn còn mờ mịt trong giấc ngủ. "Anh hứa sẽ rất xứng đáng với công sức dậy sớm của em đấy." Anh đặt một nụ hôn lên trán cô.

"Sẽ phải tốt hơn vậy chứ." cô càu nhàu một cách tự nhiên.

"Chúc mừng sinh nhật em, vợ yêu của anh." anh nói, hôn lên mũi cô một nụ hôn nữa khiến cô nhắm mắt lại vì sung sướng - những từ đủ để khiến trái tim cô vỡ oà vì hạnh phúc. Cô hơi cúi gằm mặt, dùng đôi tay mỏng manh vuốt ve khuôn mặt anh để kéo Jung Hyuk lại gần hơn. Sau đó thu hẹp khoảng giữa họ bằng nụ hôn ngắn ngọt ngào trên môi anh.

"Em cảm ơn chồng yêu." cô thì thầm.

......................................

Một lúc sau, cả hai bước ra từ hành lang xa hoa của khu nghỉ dưỡng, tay cô nắm lấy tay anh. Jung Hyuk để mắt đến từng cử động của Se Ri như một con diều hâu, những sải bước của anh lớn nhưng chậm hơn để bước cùng tốc độ của cô.

Những làn sóng biển nhẹ nhàng thổi, với bãi cát mịn màng chìm dưới chân họ, tiếng sóng vỗ nhẹ ngày càng mạnh khi họ đến gần bãi biển. Luôn có một thứ gì đó đầy mê hoặc vào giờ chạng vạng. Bầu trời toả ra những sác màu hồng và xanh đậm, phản chiếu trên mặt nước trong vắt, phát sáng như những viên kim cương sáng chói. Nó yên tĩnh và thanh bình, chỉ có rất ít người đi dạo trên bãi biển vào giờ này.

"Chỉ vài phút nữa thôi." Jung Hyuk nhìn chằm chằm vào chiếc đồng hồ màu bạc của mình, siết nhẹ tay Se Ri.

Trong vòng vài phút, khung cảnh trước mặt họ thay đổi. Mặt trời ló dạng giữa những đám mây mềm mại khiến ánh nắng rải rác lấp đầy bầu trời, màu cam và hồng của ánh sáng chiếu rọi từng mảng xuống bãi biển. Đung đưa theo làn gió biển, những hàng dừa toả bóng mát như được khoác lên mình những chiếc vương miện vàng, biển cả mênh mông lấp lánh dưới những tia nắng chói chang.

"Thật đẹp." Se Ri thở hổn hển, chiêm ngưỡng khung cảnh với vẻ kinh ngạc, cảnh tượng này khiến cô không khỏi thở dài.

"Đúng vậy." Jung Hyuk trả lời, nhưng anh không đề cập đến bức tranh hoàn hảo được trưng bày trước mặt, không, đôi mắt của anh chỉ để ý tới mỗi mình cô. Anh bị thu hút bởi đôi mắt cười của vợ và nụ cười rạng rỡ ánh lên trên mặt cô.

Se Ri chính là mặt trời của anh, là tia sáng hy vọng, là khởi đầu mới mang đến cho Jung Hyuk cơ hội thứ hai trong đời.

Anh kéo cô vào và vòng tay qua người cô để đầu cô tựa thoải mái vào ngực anh và cô tan chảy trong hơi ấm bao bọc của anh, cảm nhận được lòng bàn tay chạy lên xuống cánh tay cô. Jung Hyuk hôn lên đỉnh đầu cô và Se Ri hơi nghiêng mặt về phía sau để thu trọn khuôn mặt quyến rũ của anh vào tầm mắt cô, ánh nắng phản chiếu đôi mắt nâu sẫm của anh.

Nhiều năm trước ở Seoul, Se Ri đã thực hiện một điều ước thầm lặng táo bạo vào ngày sinh nhật của mình trước Jung Hyuk và đồng đội của anh, hy vọng sẽ có một ngày cô không phải ở một mình trong ngày sinh nhật của mình.

Điều ước nay thực sự đã trở thành sự thật.

.......................................

Hai vợ chồng đã dành thời gian trước khi ăn tối để gọi nói chuyện với Eun Ha. Mặc dù sáng nay hai mẹ con cũng đã gọi nói chuyện với nhau nhưng bây giờ cả hai mẹ con đều đang nức nở khóc. Se Ri không thể kiềm được nước mắt khi nhìn thấy con gái vì cô nhớ con gái một cách kinh khủng mặc dù cô đã có một thời gian vui vẻ riêng bên cạnh chồng. Ồ, và cô đã đổ lỗi cho hormone khi mang thai vì cô thường không thay đổi cảm xúc nhanh như vậy.

Jung Hyuk hoảng hốt, vội vàng lau đi những giọt nước mắt trên má cô, thì thầm vào tai cô những lời đảm bảo rằng cô sẽ sớm được gặp con gái trong vài ngày tới.

Đây là một trong những sinh nhật mà Se Ri sẽ không bao giờ quên khi Jung Hyuk gây bất ngờ cho cô bằng một bữa tối lãng mạn trên bãi biển, bao quanh bởi nhạc nền của sóng vỗ, khi hai vợ chồng thưởng thức thực đơn các món được chế biến đầy mê hoặc.

Jung Hyuk sẽ luôn nhớ vẻ ngoài của cô vào ngày hôm nay, đôi mắt cô lấp lánh, trông hoàn toàn thanh tao dưới vô số màu hoàng hôn nhẹ nhàng, lan toả hương thơm từ mái tóc được búi lên nhẹ nhàng. Cô mặc một chiếc váy suông dài màu trắng với chiếc bụng bầu 20 tuần nhô ra bên dưới một cách đáng yêu.

Anh không thể không nhìn chằm chằm vào cô, phân vân với việc nên ăn thức ăn hay nên ngắm cô. Se Ri vẫy tay trước mặt anh với một nụ cười trêu chọc.

"Đôi khi em tự hỏi liệu anh có bao giờ cảm thấy mệt mỏi khi cứ nhìn chằm chằm vào mặt của em không?" Se Ri trầm ngâm.

"Không. Không bao giờ." Jung Hyuk trả lời nhanh như thường lệ với một vài từ. "Ngay cả khi em có già đi và nhăn nhó, mắt anh chỉ nhìn mỗi mình em thôi, anh hứa." anh cười bẽn lẽn, lúm đồng tiền lấp ló trên má.

Cô xuýt xoa trước những lời ngọt ngào của anh.

"Chà, tốt hơn hết anh nên giữ lời hứa đấy nhé."

Sau bữa tối, hai vợ chồng đi dạo dọc bãi biển, những ngón tay đan chặt vào nhau. Tóc cô nhẹ nhàng bay theo tiếng gió thì thầm. Và khi mặt trời lặn xuống dưới chân trời, Jung Hyuk đã nghĩ rằng hoàng hôn thực sự không rạng rỡ bằng vẻ đẹp của Se Ri.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro