Intro
Người quốc sắc kẻ thiên tài,
Tình trong như đã mặt ngoài còn e.
...
"Cậy em em có chịu lời
Ngồi lên cho chị lạy rồi sẽ thưa
Giữa đường đứt gánh tương tư
Keo loan chắp mối tơ thừa mặc em".
...
"Ôi Kim lang! Hỡi Kim lang
Thôi thôi thiếp đã phụ chàng từ đây".
...
"Người yểu điệu, kẻ văn chương
Trai tài gái sắc xuân đương vừa thì".
...
"Bây giờ gương vỡ lại lành,
Khuôn thiêng lừa lọc đã dành có nơi.
Còn duyên may lại còn người,
Còn vầng trăng bạc còn lời nguyền xưa.
“Quả mai ba bảy đang vừa
Đào non sớm liệu xe tơ kịp thì”
...
Ai cũng nói, sau 15 năm lưu lạc, chàng Kim vẫn yêu Kiều. Nhưng còn Vân, người phụ nữ đầu áp tay gối của chàng trong suốt 15 năm Kiều lưu lạc?
"Vương Thúy Kiều là người con gái mà ta dành cả thanh xuân, còn nàng ấy ta tình nguyện cả cuộc đời."
Jeon Jungkook as Kim Trọng
''Nền phú hậu bậc tài danh,
Văn chương nết đất thông minh tính trời.
Phong tư tài mạo tót vời,
Vào trong phong nhã ra ngoài hào hoa."
"Nàng ấy là người ta yêu bằng cả thanh xuân, còn nàng là người ta yêu bằng cả cuộc đời mình."
...
Lalisa Manoban as Vương Thúy Vân
"Vân xem trang trọng khác vời
Khuông trăng đầy đặn nét ngài nở nang
Hoa cười ngọc thốt đoan trang
Mây thua nước tóc, tuyết nhường màu da."
"Nay chị ta đã về, có lẽ đã đến lúc duyên này ta trả lại cho chị ta."
...
Kim Jisoo as Vương Thúy Kiều
"Kiều càng sắc sảo mặn mà
So bề tài sắc lại là phần hơn
Làn thu thủy nét xuân sơn
Hoa ghen thua thắm liễu hờn kém xanh."
"Đời này của ta đã nguyện thủy chung với chàng Từ rồi. Duyên này ta trao cho em."
Kim Taehyung as Từ Hải
"Râu hùm, hàm én, mày ngài
Vai năm tấc rộng, thân mười thước cao.
Đường đường một đấng anh hào,
Côn quyền hơn sức, lược thao gồm tài."
"Giả như ta là chàng Kim, ta sẽ chọn người phụ nữ đã cùng mình đầu ấp tay gối cạnh ta 15 năm như Vân nàng."
****
Bao năm nay nàng Vân vẫn sống đầy buồn tủi.
Từ nhỏ nàng bị nói là thua thiệt chị nàng đủ đường, từ vẻ đẹp "đất trời không thuận" tới tài hoa đầy mình. Nàng luôn là cái bóng cho chị.
Rồi, bi kịch xảy tới, chị nàng phải bán thân cứu cha. Nàng Kiều đáng thương phải trao duyên cho người em gái của mình. Nhưng mà Kiều ơi, chàng Kim tuyệt vời như thế, nàng yêu chàng ấy như thế, chàng đối với nàng là tuyệt vời nhất nhưng trong mắt Vân thật có tuyệt như trong mắt nàng sao?
Vân nhận lời đó cũng là lúc mà chính nàng tự đẩy con đò xuân xanh của mình của mình chìm đắm trong đau khổ. Đóa hoa tình yêu của Vân chưa kịp nở và mãi mãi không có cơ hội để nở bởi nàng đâu còn cơ hội để gặp người mình yêu nữa!
15 Thúy Kiều lưu lạc đất khách quê người, cũng là 15 Thúy Vân sống với người chồng trong cảnh “đồng sàng dị mộng”. Hôn nhân như vậy sớm nên kết thúc.
"Nay người đã trở về với nụ cười tuyệt đẹp, ta trao duyên lại cho chàng, chỉ mong đôi ta từ đây bình bình an an. Ta có thể yêu và được yêu, không phải sống trong cái cảnh lạnh lẽo cô quạnh này nữa."
"Kiều là người mà ta dùng cả thanh xuân để yêu, để tìm kiếm, để trân quý. Còn nàng là người mà ta dùng cả cuộc đời này để trả nợ, để yêu thương, để nàng yêu ta."
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro