Rốt cuộc cậu cũng chẳng tìm được việc làm thêm nào ra hồn, cứ lương ổn thì bị đuổi việc hoặc tự nghỉ việc, còn làm được kha khá thời gian thì lại việc cứ tăng dần đến ép người quá đáng. Nếu lão nhân gia mà có thật thì cậu đã túm râu ông ta mà mắng rồi!
Cứ như vậy suốt 1 tháng, cậu kiệt quệ cả thể xác lẫn tinh thần.
Tối hôm đó, cậu về đến nhà thì nằm vật xuống giường như xác chết.
Cửa mở, hắn bước đến ngồi cạnh cậu.
- Định hành hạ bản thân đến khi nào nữa?
- Anh chưa có gõ cửa phòng.
- Em còn sức để ý chuyện đó à?
Mùi hương sữa tắm cứ thoang thoảng nơi khoan mũi cậu, bàn tay anh ta to lớn, lại mang theo chút hơi lạnh dễ chịu, ừm cậu cũng muốn làm nguội cái đầu một chút.
Anh nhìn người đang hưởng thụ dưới tay mình, cười dịu dàng, tay còn lại âm thầm lấy điện thoại ra:
- Vậy đủ rồi, em đừng đi làm thêm nữa.
- Không cần anh nhắc, tôi hết sức rồi, thế giới này thật kinh khủng.
- Cân nhắc đến công việc tôi đề nghị chưa?
- Dẹp.
- Thực ra cũng không có gì mà em phản đối.
Cậu ngẩng mặt nhìn anh:
- Người yêu thì tôi muốn làm gì cũng được?
- Ừ.
- Anh còn trả tiền cho tôi?
- Ừ.
- Mọi việc do tôi quyết định?
- Ừ.
- Vậy làm người yêu đi.
- Em phải có trách nhiệm với lời nói của mình, và phải thực hiện nghĩa vụ người yêu.
- Chăm sóc anh chứ gì? Tôi biết rồi. đi ra ngoài cho tôi ngủ.
Anh hôn nhẹ lên tóc người nào đó vẫn đang lơ ngơ, nụ cười rạng rỡ chưa từng thấy.
- Em nên chuẩn bị cả tinh thần và cơ thể đi.
-------->_<---------
P/S: Dự là chap sau sẽ có màn khởi động "cơ thể" a~~ :3
e_&
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro