
Chương 3:Phòng chuẩn bị
Tiếng kim loại va chạm vang lên, ánh sáng tập trung vào 500 người chơi đang đứng dọc khắp sàn trung tâm. Họ xếp thành hàng dài như đội quân khổng lồ, mỗi khuôn mặt là một biểu cảm khác nhau: kẻ phấn khích, người sợ hãi, có người thậm chí đang run bần bật không đứng nổi.
Khán giả trên khán đài nín thở. Không khí dày đặc như thể toàn Khối Cầu sắp nổ tung.
Nexus nâng cánh tay, các khớp titan lóe sáng. Giọng nó vang dội:
– “500 người chơi, hãy bước vào khởi đầu của lịch sử. Giờ đây, các ngươi sẽ được đưa đến khu vực Chuẩn Bị – nơi mà thân xác và tinh thần sẽ được kiểm nghiệm, trước khi trò chơi bắt đầu.”
Ngay lập tức, dưới chân 500 người mở ra những vòng tròn ánh sáng. Một tiếng “ÙÙÙM” vang lên như vũ trụ rung chuyển. Trong nháy mắt, 500 thân thể bị bao phủ bởi luồng năng lượng xanh lục.
Khán giả gào thét khi chứng kiến cả đoàn người biến mất trong chớp mắt.
Họ xuất hiện trong một Căn Phòng Chuẩn Bị khổng lồ.
Đó là một không gian tráng lệ như nhà kho vũ trụ, rộng tới hàng trăm km², trần vòm cao vút, ánh sáng trắng lạnh phản chiếu từ những tấm kim loại titan siêu bền. Xung quanh là hàng ngàn robot y tế, robot kỹ thuật và chuyên viên con người mặc áo giáp bạc.
Các hàng dài kệ chứa hiện ra trước mắt:
Bộ đồ chuyên dụng màu đen, ôm sát cơ thể, khảm sợi nano tự điều chỉnh nhiệt độ.
Ba lô sinh tồn, bên trong có thực phẩm khô, nước tinh khiết, dụng cụ y tế.
Dao găm plasma cỡ nhỏ, súng bắn tín hiệu, la bàn điện tử.
Một số thiết bị đặc thù khác – nhưng được giữ bí mật cho đến khi trò chơi bắt đầu.
Một màn hình hologram hiện giữa không trung, Nexus hiện ra trong khối ánh sáng xoáy:
– “Các người chơi! Đây là phòng chuẩn bị. Trong vòng 1 tiếng đồng hồ nữa, trò chơi sẽ bắt đầu. Hãy sử dụng thời gian này để mặc đồ, kiểm tra sức khỏe, nhận vật tư và ổn định tinh thần. Sau đó – không còn đường lùi.”
Không khí trở nên hỗn loạn.
Một số người chơi reo hò, khoác bộ đồ mới, cười như vừa gia nhập quân đội.
Một số khác thì ngồi bệt xuống sàn, ôm mặt, khóc nức nở, không chịu mặc đồ.
Có những người lặng lẽ kiểm tra từng món đồ, ánh mắt lạnh như băng – kẻ chuyên nghiệp chuẩn bị cho cuộc chiến.
Vài kẻ bắt đầu bắt tay nhau, lập thành nhóm nhỏ, thầm thì bàn mưu.
Các robot y tế tiến đến từng người. Kim nano chích vào da, lấy máu xét nghiệm, quét toàn bộ cơ thể. Những tấm khiên hologram hiện ra bao quanh mỗi người để đo nhịp tim, chỉ số sức khỏe. Nếu ai có bệnh nặng, lập tức có y tá máy báo động.
Ở một góc, cậu bé mặt mụn vừa mặc đồ vừa run rẩy:
– “Mình… mình không làm nổi đâu…”
Một người phụ nữ trung niên – bác sĩ tình nguyện, vỗ vai cậu, mỉm cười gượng:
– “Cứ coi như đây là một kỳ thực tập sinh tồn. Chúng ta sẽ ổn thôi.”
Ở phía xa, ngôi sao ca nhạc Eleanor Grace nhăn mặt khi robot cố gắng điều chỉnh trang phục nano cho cô. Cô lẩm bẩm:
– “Trời ạ, tôi chưa từng mặc thứ gì chật thế này…”
Một giám khảo đang theo dõi từ Khối Cầu bật cười, hình ảnh truyền trực tiếp:
– “Hãy xem, một biểu tượng âm nhạc phải vật lộn với quần áo chiến đấu. Đây mới chỉ là khởi đầu.”
Trong khi đó, Alan Brooks – cựu quân nhân Mỹ – đứng yên như tượng đá. Ông đeo dao plasma lên thắt lưng, kiểm tra từng khớp của bộ giáp, ánh mắt nghiêm nghị. Một vài người chơi khác nhìn ông với ánh mắt vừa nể phục, vừa dè chừng.
Trên cao, một đồng hồ đếm ngược khổng lồ hiện lên: 01:00:00.
Nexus nói lần cuối, giọng trầm như tiếng chuông kim loại:
– “Hỡi 500 linh hồn. Một tiếng đồng hồ nữa, vòng đầu tiên của Trò Chơi Toàn Cầu sẽ bắt đầu. Chuẩn bị đi… vì một khi đã bước vào, chỉ còn sống sót mới thoát ra.”
Con số bắt đầu nhấp nháy: 59:59… 59:58… 59:57…
Cả căn phòng rộng lớn chìm trong hỗn loạn, chuẩn bị, run sợ và kỳ vọng.
Trò chơi thực sự… sắp mở màn
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro