Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 1: Đại Mạc

Đại mạc Mông Cổ, năm ... thứ ..

Một buổi chiều mùa thu ...

Đại quân Mông Cổ vừa thắng trận, trở về trong niềm hân hoan và tự hào. Từng lớp binh sĩ tiến bước đều đặn qua sa mạc mênh mông. Quang cảnh thật hùng tráng và oai vệ. Những ngọn cờ chiến thắng tung bay phấp phới trong gió, nhuốm màu của cát và nắng. Ánh nắng buổi chiều chiếu xuống, làm lấp lánh những vũ khí và giáp trụ của các chiến binh, thật rực rỡ và uy nghi.

Những đụn cát vàng óng trải dài dưới chân, dấu chân ngựa và bánh xe in hằn trên mặt cát. Đội quân tiến bước qua sa mạc với tinh thần mạnh mẽ, hàng ngũ chỉnh tề, thể hiện sự kỷ luật và sức mạnh vốn có. Tiếng vó ngựa rộn ràng, tiếng binh khí va chạm nhẹ nhàng cùng tiếng hô hào của binh sĩ tạo nên một âm thanh sống động giữa không gian rộng lớn và tĩnh lặng của sa mạc.

Phía trước, một vài tướng lĩnh cưỡi ngựa dẫn đầu, ánh mắt sắc bén và đầy tự hào. Họ trao đổi những câu chuyện về chiến thắng, những kỷ niệm đáng nhớ trên chiến trường. Những binh sĩ phía sau theo sát, mỗi người đều mang trong mình niềm vui và hy vọng. Bên cạnh đó, các xe chiến chở đầy chiến lợi phẩm, vũ khí và lương thực thu được từ kẻ thù, làm tăng thêm niềm tự hào và hân hoan của đoàn quân.

Dẫn đầu đoàn quân là Thành Cát Tư Hãn. Dáng vẻ của Thành Cát Tư Hãn toát lên sự tự tin và mạnh mẽ. Ông cưỡi trên lưng ngựa, ánh mắt sắc bén quét qua đoàn quân, khiến bất cứ ai nhìn thấy cũng phải kính phục và tuân lệnh. Tư thế thẳng đứng, đôi vai rộng và cơ bắp rắn chắc của ông cho thấy sức mạnh và sự bền bỉ của một chiến binh dày dạn kinh nghiệm.

Đại Hãn mặc một bộ giáp trụ dày, được chế tác từ những tấm da và kim loại chắc chắn, bảo vệ toàn bộ cơ thể. Giáp ngực được khắc họa với những hoa văn tinh xảo, biểu tượng của sức mạnh và quyền uy. Bên hông ông là một thanh gươm sắc bén, với chuôi gươm được trang trí cầu kỳ, tượng trưng cho vị thế của một nhà lãnh đạo. Ngoài ra, ông còn mang theo một cây cung lớn, thể hiện sự tinh thông trong sử dụng nhiều loại vũ khí khác nhau. Trên đầu, ông đội một chiếc mũ giáp bằng thép, trang trí bằng lông chim, thể hiện sự bệ vệ và uy quyền. Mũ giáp có tấm che mặt, chỉ để lộ đôi mắt sắc bén và đầy quyết đoán, nhưng cũng để lộ mái tóc bạc và chòm râu trắng, di sản của vô vàn những trận chiến đẫm máu khắp bốn phương.

Tuy vậy, Đại Hãn vẫn có những giây phút ánh mắt đăm chiêu, tư lự, chốc chốc lại nhìn xa xăm về phía Nam, thở dài.

Hốt Tất Liệt một tướng lĩnh trẻ, nhưng cũng đã theo Đại Hãn chinh chiến nhiều trận, hiểu tâm ý, thúc ngựa nhanh về phía trước:

"Quân ta vừa thắng, sao Đại Hãn vẫn không vui?"

"Đêm nay, sau tiệc mừng công, con hãy gặp ta"... Đại Hãn nói

"Tuân lệnh, Đại Hãn!". Hốt Tất Liệt cung kính

Hốt Tất Liệt cũng có dáng vẻ toát lên sự quyết đoán và uy nghi, đặc biệt ánh mắt đầy sắc bén và đầy quyền lực. Dáng ngồi vững chãi, lưng thẳng và ánh mắt kiên định thể hiện một nhà lãnh đạo tài ba, người không chỉ là một chiến binh dũng mãnh mà còn là một chiến lược gia xuất chúng.

Hốt Tất Liệt mặc một bộ giáp trụ bằng kim loại, kết hợp với các tấm da chắc chắn, bảo vệ toàn thân. Giáp ngực được trang trí với những biểu tượng hoàng gia, thể hiện quyền lực và sự cao quý. Các tấm giáp trên vai và tay được khắc họa với những chi tiết phức tạp, vừa thể hiện sự tinh tế, vừa bảo vệ tối đa. Trên đầu, Hốt Tất Liệt đội một chiếc mũ giáp với thiết kế tinh xảo, có phần che mặt bằng thép và gắn lông chim. Hốt Tất Liệt mang theo một thanh đại đao lớn, với lưỡi đao sáng loáng và chuôi đao được trang trí cầu kỳ. Bên cạnh đó, Hốt Tất Liệt cũng có một cung tên, biểu tượng cho sự tinh thông và sức mạnh của mình.

Khi hoàng hôn buông xuống, ánh sáng vàng cam phủ lên toàn cảnh, tạo nên một bức tranh tuyệt đẹp và huyền ảo. Đội quân như hòa mình vào bức tranh ấy, di chuyển giữa những đụn cát lung linh trong ánh chiều tà. Những bóng dài của các chiến binh và ngựa ngập tràn trên cát, tạo nên một khung cảnh vừa lãng mạn vừa hùng vĩ.

Cuối cùng, doanh trại hiện ra ở đường chân trời, như một ốc đảo giữa biển cát mênh mông. Những lều trại dựng lên, cờ phướn bay cao, sẵn sàng đón chào các chiến binh trở về. Ánh lửa từ các lò sưởi bắt đầu bập bùng, chuẩn bị cho một đêm hội mừng chiến thắng. Tiếng reo hò chào đón vang lên từ những người ở lại, hòa cùng tiếng vó ngựa, tạo nên một không khí náo nhiệt và tràn đầy niềm vui.

Đại quân Mông Cổ đã trở về, mang theo niềm kiêu hãnh và vinh quang của chiến thắng, sẵn sàng nghỉ ngơi và chuẩn bị cho những chặng đường mới phía trước.

Đêm buông xuống trên đại mạc, doanh trại Mông Cổ rộn ràng trong ánh lửa bập bùng và âm thanh náo nhiệt của buổi lễ mừng công.

Các lều trại được trang trí với cờ phướn, biểu tượng của các chiến binh và bộ tộc. Ánh lửa từ những đống củi cháy rực chiếu sáng, tạo nên một không gian ấm áp và sống động.

https://youtu.be/WewkJ4_g2tE

Ở giữa doanh trại, một khu vực rộng lớn được chuẩn bị làm sân khấu cho các hoạt động ca múa và lễ hội. Những tấm thảm và gỗ được bày ra để các nghệ nhân và chiến binh có thể biểu diễn.

Những tiếng trống rộn ràng vang lên, kết hợp với âm thanh của đàn morin khuur (đàn ngựa) và những chiếc sáo làm từ xương và tre, tạo nên giai điệu đầy sức sống và hùng tráng.

Các nghệ nhân dân gian trong trang phục truyền thống biểu diễn các điệu múa uyển chuyển và mạnh mẽ. Họ xoay vòng và di chuyển nhịp nhàng theo điệu nhạc, đôi khi biểu diễn những pha nhào lộn và màn múa võ đẹp mắt.

Những giọng ca trầm hùng và nội lực của các ca sĩ Mông Cổ cất lên, hát về chiến công, lòng dũng cảm và tình yêu quê hương. Những bài hát này không chỉ là lời ca ngợi chiến thắng mà còn là nguồn động viên tinh thần cho các chiến binh.

Những vò rượu kumis (rượu sữa ngựa) được mang ra, rót đầy vào các chén và bình. Rượu kumis có vị ngọt nhẹ và hương thơm đặc trưng, được các chiến binh nâng lên chúc mừng nhau trong tiếng cười vui vẻ.

Trên các bếp lửa, thịt cừu, thịt ngựa và thịt dê được nướng thơm phức. Những tảng thịt lớn được xiên qua thanh kim loại và quay đều trên lửa, làm dậy lên mùi thơm ngào ngạt. Các chiến binh vừa thưởng thức thịt nướng vừa kể chuyện chiến trận và những kỷ niệm khó quên.

Bên cạnh thịt nướng, còn có các món ăn truyền thống khác như bánh bao hấp, súp thịt, và các loại rau củ. Mọi người ngồi quây quần bên nhau, cùng chia sẻ bữa ăn ngon lành và tâm tình.

Tiếng cười nói rộn ràng khắp nơi. Các chiến binh chia sẻ những câu chuyện hào hùng, những chiến tích và cả những khoảnh khắc hài hước trong trận chiến.

Một số trò chơi dân gian cũng được tổ chức, từ kéo co, vật tay cho đến các trò chơi cưỡi ngựa biểu diễn kỹ năng. Những trò chơi này không chỉ để giải trí mà còn tăng thêm tinh thần đồng đội và gắn kết giữa các chiến binh.

Các đống lửa lớn cháy sáng rực rỡ, ánh lửa lung linh phản chiếu trên mặt cát và trong mắt các chiến binh. Lửa không chỉ mang lại ánh sáng mà còn là biểu tượng của sức mạnh và sự đoàn kết.

Buổi lễ kết thúc với bài ca chiến thắng vang vọng khắp doanh trại. Mọi người cùng hát, tay nắm chặt tay, tạo nên một không khí hùng tráng và đầy cảm xúc.

Khi đêm dần tàn, các chiến binh dần lùi về lều trại của mình, mang theo cảm giác tự hào và niềm vui sướng vì chiến thắng. Ánh lửa vẫn còn cháy bập bùng, như lời nhắc nhở về sức mạnh và tinh thần bất khuất của đại quân Mông Cổ.

Hốt Tất Liệt ở trong lều của mình, mặc một bộ võ phục kiểu người Hán màu xám gọn gàng. Hốt Tất Liệt rất thích cách ăn mặc này. Nó vừa giúp vận động linh hoạt, vừa bớt tạo khoảng cách với binh sĩ, và nó cũng cho thấy, Hốt Tất Liệt yêu thích cuộc sống phồn thị ở Trung Hoa nhiều hơn nơi đại mạc hoang vắng.

Sau một hồi trầm tư, ánh mắt tinh anh của Hốt Tất Liệt lóe lên một tia sáng. Hốt Tất Liệt khoác nhẹ chiếc áo lông cừu, bước ra khỏi lều đi thẳng đến lều của Thành Cát Tư Hãn.

Ngồi trên chiếc ghế đại soái, Thành Cát Tư Hãn lộ rõ vẻ mệt mỏi, hai khóe mắt đầy nếp nhăn của tuổi tác, râu tóc bạc phơ vì lao tâm cho chiến chinh.

"Con vào đây, ta cùng trò chuyện" - Đại Hãn mời gọi khi thấy bóng Hốt Tất Liệt trước cửa lều

Hốt Tất Liệt chắp tay tạ ơn, ngồi bên dưới chiếc bàn nhỏ, giữ đúng lễ nghĩa quân thần dù là hoàng thân quốc thích

"Con đã theo ta bao nhiêu năm rồi?"

"Dạ, hơn 4 năm"

"Chúng ta thắng bao nhiêu trận"

"Dạ, tất cả"

"Thế con có biết vì sao chúng ta chiến thắng không?"

Hột Tất Liệt hơi bất ngờ với câu hỏi này, ngoài mệnh lệnh, chưa bao giờ Đại Hãn hỏi những câu như vậy.

"Dạ, vì đại quân Mông Cổ anh dũng, cường mạnh, sĩ khí luôn cao, không ngại chinh chiến"...

"Con thực sự nghĩ vậy à?" - Thành Cát Tư Hãn ngắt lời

"Dạ, Đại Hãn chỉ giáo"...

Thành Cát Tư Hãn dừng 1 lúc. "Các ngươi lui ra", ông lệnh cho các cung nữ hầu rượu.

Đại Hãn chậm rãi rời ngai bước xuống gần Hốt Tất Liệt, nắm lấy cánh tay phải của y, dẫn đến 1 nơi đặt 1 chiếc rương khóa kín. Đại Hãn mở rương...

"Giờ nó thuộc về con" - ngài đưa chìa khóa cho Hốt Tất Liệt

Ông từ tốn lấy ra 1 quyển sách da dê. Ánh mắt Hốt Tất Liệt lướt nhanh qua "Công thành Sách Lược". Hột Tất Liệt chưa bao giờ thấy quyển bí kíp này.

"Đại Hãn nói rằng, chiến công trăm trận trăm thắng của chúng ta là nhờ quyển sách này?" - Hốt Tất Liệt hỏi

"Ta không nói như vậy!" - Đại Hãn trả lời.

Hốt Tất Liệt lại tròn xoe mắt trong phút chốc. Xong, lại trở lại như thường.

"Kỳ thư này là bảo vật của gia tộc. Nhiều đời Đại Hãn tổng hợp lại. Ta là người viết nhiều nhất ở những phần sau cùng. Nhưng còn 1 đoạn cuối, ta không còn sức và tâm tư để viết. Nay ta truyền lại cho con"

Hốt Tất Liệt không dám mạo phạm đọc ngay, cung kính hai tay nhận sách và cất vào trong áo.

Thành Cát Tư Hãn dắt Hốt Tất Liệt đến giữa lều, nơi đặt sa bàn chiến trận

Trên sa bàn, phần cát màu vàng sậm hơn trải dài ngang phía Bắc sa bàn và đều có cắm những lá cờ Mông Cổ. Phần phía dưới vẫn là những mảng cát vàng nhạt, trắng hơn sáng hơn.

Đại Hãn cau mày, liếc nhìn Hốt Tất Liệt.

Hốt Tất Liệu hiểu ý, mặt sáng bừng, quét ngón tay chỉ vào vùng Trung Hoa, Đại Lý, Đại Việt

"Đại Hãn còn trăn trở về việc đánh chiếm 3 nước này?" - Hốt Tất Liệt nói bằng giọng mạnh mẽ

"Theo con, việc này coi như nằm trong tay ta, chỉ cần một chút thời gian và vài trận đại chiến. Đại Hãn cứ giao cho con!"

Thành Cát Tư Hãn xua tay

"Con rất uy dũng, còn sức trẻ, nhưng chưa hiểu hết các phương pháp chiến trận trên thế gian"

"Đại quân Mông Cổ lực lượng hiện nay có thể đông hơn bất cứ quốc gia nào, nhưng điều này không đồng nghĩa với bất cứ quốc gia nào chúng ta cũng có thể thắng. Chúng ta thắng ở những bộ tộc không có truyền thống lâu đời, triểu đình lập chưa bao lâu, họ không có khả năng thiết lập quân đội hùng mạnh"

"Nam Tống đã suy yếu và dạt về phía Nam, nhưng tướng lĩnh của họ vẫn được huấn luyện bài bản nên ta giằng co nhiều năm vẫn chưa giành thắng lợi"

"Đại Lý là một nước nhỏ, nhưng có vị trí rất quan trọng và chiến lược, đường hành quân lại ngược phía Nam Tống, nên nếu ta tiến đánh, Nam Tống ắt sẽ thừa cơ"

"Đại Việt dù sao cũng có hàng ngàn năm giữ tộc, qua nhiều triều đại, quân đội của họ thiện chiến, sức mạnh đoàn kết cao. Và muốn đánh Đại Việt, ta lại phải đánh Đại Lý hoặc Nam Tống trước. Đây là thế rất khó!"

Đại Hãn ngừng một chút, có ý chờ Hốt Tất Liệt lên tiếng...

"Đại Hãn, xin cho con 3 đạo quân, con có thể san bằng 3 nước. Tiêu diệt hết quân đội thiện chiến của họ. Con không tin là không làm được!"

"Con thắng được mọi đạo quân: kỵ bình, bộ binh, thủy binh, luôn còn 1 đạo quân nữa con có biết là gì không?"

Hốt Tất Liệt ngớ người

"Đó chính là dân quân, và lực lượng kỳ tài võ công trên giang hồ các nước. Nam Tống, Đại Lý hay Đại Việt đều rất giỏi tận dụng nguồn binh lực này. Đại quân Mông Cổ không thể cứ cho là mình cuồng phong có thể quét sạch được. Cuồng phong có quét được lá đa rơi dưới hầm sâu không? Đó chính là đạo quân ta nói"

"Con hãy mở trang cuối cùng" - Đại Hãn gợi ý

Hốt Tất Liệt lấy sách trong người ra, lật đến trang cuối cùng. Nét chữ còn mới của Thành Cát Tư Hãn hiện rõ: "Muốn diệt Nam Tống, diệt lòng dân quân, uyên thâm võ nghệ, khống chế giang hồ"

"Hiểu võ công gia truyền của họ, cách đánh trận truyền đời của cha ông họ, ta sẽ có cách đánh chiếm thành trì và tiệu diệt dân quân. Lúc đó, đại quân tốc chiến tức thắng".

Hốt Tất Liệt tư duy nhạy bén, ngay lập tức các kế sách tuôn trào trong trí não. Người bừng tỉnh, mắt sáng rực, đứng thẳng dậy chắp tay bái tạ:

"Đa tạ Đại Hãn chỉ điểm. Con đã hiểu và biết phải làm sao".

Thành Cát Tư Hãn mỉm cười, vừa như thoát khỏi một gánh nặng ngàn cân ở trước ngực. Đại Hãn nhắn nhủ thêm:

"Mọi chuyện đều cần thời gian và từng bước âm thầm chậm rãi. Ta tin vào kế sách mà con sẽ nghĩ ra. Ở đại mạc, con là người duy nhất có khả năng này"

"Hãy nhớ, Thành Cát Tư Hãn có bí kíp của Đại Hãn thì Nam Tống cũng có bí kíp của Nhạc Phi, Đại Việt có bí kíp Phạm Gia truyền đời, Đại Lý có bí kíp của Thiên Long Tự, và bí kíp không thể chỉ là võ công thượng thừa của cao nhân tu luyện, luôn có sách lược đánh trận của các đại danh tướng ở triều trước. Ngay khi con mang nó về đây, chúng ta xuất trận, đại cáo công thành"

"Dạ, Đại Hãn!" - Hốt Tất Liệt bái lạy lui ra.

Trở về lều, Hốt Tất Liệt bí mật gọi 2 thuộc hạ thân tín đến dặn dò. Một người ăn mặc rách rưới, một người mang dáng công tử thiếu gia nhà thương phú.

Muốn biết Hốt Tất Liệt giao thuộc hạ thực hiện các bước đầu tiên thế nào, xem hồi sau sẽ rõ.


Tham khảo thêm những góc nhìn lịch sử khác 

https://youtu.be/07c9M4wQjBs

https://youtu.be/OjilQQRSvWs

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro