Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Empty

Mở đôi mắt ra , những gì cô thấy là khoảng thế giới màu trắng tinh khôi .Cô nằm ngay giữa con đường vắng xe cộ , không bóng người .

[ Đây là đâu ? ] - cô cất tiếng với chất giọng lo lắng

Cô bắt đầu đứng dậy , bước đi trong yên lặng . Cô nhìn xuống hai bàn tay mình và lại tự hỏi :
[ Tay mình sao lại trắng buốt như tuyết thế ? ]

Cái nỗi lo âu khiến cho cô phải vụt chạy đi đến chỗ nào có gương để soi hình dáng hiện giờ của mình . Phản chiếu , có thứ gì đó ....chiếu rọi thẳng vào cô ...
[ Thứ gì đấy ? ] - sự hoang moang bắt đầu khiến cô mất đi cái sự bình tĩnh .
" Đoàng " - viên đạn từ cây súng bắn ra trúng vào thân thể cô .
[ Aaa...] - cô la to nhưng r lại nhìn kỹ lại .

Trên người cô không hề có vết thương hay cái lỗ nào cả . Cô giật mình và nhìn lên . Từ cái nhìn ấy chuyển sang cảnh 1 người con gái buột hai bím tóc , đôi mắt của cô gái ấy xinh đẹp như viên kim cương ....Cô mỉm cười và cất giọng :

[ Tôi vừa bắn trúng cô đấy ]
[ Nhưng tôi không bị gì cả !! ]
[ Tất nhiên ! Vì đó chỉ là đạn xuyên người thôi ]
[ ....]

Gió thổi khiến cho những chiếc lá bám trên cây vụt bay theo nó . Những lá cây ấy vụt đi xuyên người con gái đứng trên sân thượng của một công ty " bỏ hoang " . Điểm thêm cái nét rạng rỡ mà cô vốn có .
Cô bước một chân ra khỏi sân thượng . Điều này khiến cho cô gái trắng buốt kia lo lắng rằng cô sẽ té.Nhưng , không , cô nhẹ nhàng đáp xuống đất , bước lại gần và lại tiếp nói :
[ Tại sao cô ở đây ? ] [ Tên của cô là gì ]
Trả lời câu hỏi lại là câu đáp kì lạ :
[ Tôi không có tên ! Tôi cũng không hiểu vì sao tôi lại ở đây ]
[ Nhưng ngay bàn tay trái của tôi có ghi chữ < Empty > ]
[ Phải chăng ....]
Cảnh vật xung quanh thay đổi kèm theo với nụ cười của người con gái đối diện

[ Ufufu ! Tôi là Kurumi ]

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro

Tags: