Chương 11: Trò chơi tình yêu (P2)
Trường đại học PCY lại nổi sóng lần nữa. Mà cơn sóng này vẫn một lần nữa ập lên người Baekhyun.
-" Nghe gì chưa. Cái tên Byun Baekhyun đó bị đá rồi."
-" Mình đã bảo mà. Chanyeol oppa chỉ là nhất thời ham cái lạ, chơi chán rồi thì bỏ thôi."
-" Nghe đâu cậu ta không biết xấu hổ, quen anh Chanyeol rồi còn qua lại với người khác. Bị anh Chanyeol bắt được nên đá ngay lập tức."
-" Có tin đồn cậu ta là trai bao đó."
-" Đúng là cái đồ *** "
-.....................
Tin đồn cứ bị phóng đại lên. Những kẻ nói xấu thì nhiều vô kể nhưng cũng không ít kẻ vốn ganh ghét cậu từ trước liền nhân cơ hội này ức hiếp.
-" Để xem, không còn Chanyeol oppa bảo vệ, cậu ta có thể nương tựa vào ai."
****
Sáng nay Baekhyun không có tiết, cũng không phải đi làm, cậu liền rủ Kyungsoo đi mua vài thứ đồ dùng cần thiết rồi vào viện thăm mẹ. Sau khi ăn trưa xong cũng đã gần 1 giờ chiều, cả hai cùng vội vàng tới trường.
Nhưng vừa tới trước cổng trường đã có một nhóm cả nam lẫn nữ chặn đường hai người.
-" Các cậu muốn gì ??" Kyungsoo lên tiếng hỏi.
-" Mày thử hỏi bạn mày xem đã đắc tội tới ai. Dám cả gan lừa gạt anh Chanyeol của chúng tao. Để xem tụi này xử lý nó như thế nào." Bọn họ vừa nói vừa hất mặt nhìn Baekhyun đầy khiêu khích.
-" Này các cậu đừng có quá đáng." Kyungsoo bực tức nói." Ai lừa dối ai chứ, ai bị đá chứ. Nói cho mấy người biết, là Baekhyun của tôi không thèm quan tâm đến anh Chanyeol của mấy người thôi."
-" Này, mày nói ai không thèm quan tâm, ý mày nói là anh Chanyeol bị đá à. Mày muốn chết phải không?"
Nói rồi cả đám liền vây quanh Kyungsoo đánh hội đồng, cả Baekhyun và Kyungsoo đều lao vào chống trả.
-" Dừng tay!"
Tiếng hét uy nghiêm, mạnh mẽ khiến cả đám đang đè Kyungsoo và Baekhyun xuống giật mình buông tay. Cả đám quay lại xem kẻ nào dám hét lên với thái độ hùng hổ nhưng lập tức xẹp xuống khi thấy người đó là Jongin.
Thấy Baekhyun bị ngã nhào xuống đất, đầu tóc rối bù, quần áo lấm lem. Jongin vô cùng đau lòng, cậu chỉ muốn dần cho đám người kia một trận.
Vội chạy đến đỡ Baekhyun và Kyungsoo đứng dậy. Jongin chua xót hỏi:
-" Hai em có sao không?"
-" Em không sao." Baekhyun gượng cười với anh. " Anh giúp em đưa Kyungsoo đến phòng y tế, em muốn yên tĩnh một mình."
Baekhyun định bước đi nhưng Jongin giữ cậu lại. Anh chỉ vào Kyungsoo rồi bảo một người bạn:
-" Đưa cậu ấy đến phòng y tế giúp mình."
Cậu bạn gật đầu hiểu ý. Jongin liền quay sang Baekhyun:
-" Anh đưa em đến một nơi yên tĩnh nhất trường."
Nói rồi cậu kéo Baekhyun đi. Baekhyun cũng không phản đối.
Toàn bộ một cảnh kia đều rơi vào mắt Chanyeol, anh lặng lẽ nhìn họ đau khổ, bàn tay bỗng chốc nắm thành quyền.
******
Kể từ hôm ấy, trường đại học PCY lại xôn xao lên tin đồn hoàng tử lạnh lùng đang cặp kè hết cô này đến cô khác, nhưng không ai quen quá ba ngày. Biết thế nhưng các cô gái vẫn cứ lao đầu vào, còn tranh nhau tiếp cận Chanyeol.
Mỗi lần Baekhyun tình cờ gặp Chanyeol đều thấy anh đang cặp kè với một cô gái, hết cô này đến cô kia. Có khi cậu còn thấy họ âu yếm hôn nhau ngay cả trên hành lang.
Đừng đau lòng, đừng để ý đến. Baekhyun tự nhắc nhở bản thân đến hàng ngàn lần, nhưng lần nào cậu cũng đau lòng khi nhìn thấy Chanyeol bên các cô gái
Mỗi lần như vậy, Jongin luôn là người ở bên cạnh cậu, xoa dịu nỗi đau cho cậu, anh lúc nào cũng như mặt trời hiền hoà, dịu mát.
Baekhyun đi đến dãy nhà A để đưa tài liệu cho giáo sư Ha. Cậu đi qua sân bóng rổ của dãy A. Những anh chàng trên sân rất tuyệt, đám con gái đang hò hét cổ vũ.
Nhưng Baekhyun chỉ chú ý đến chàng trai có thân hình cao lớn, bờ vai rộng, sống mũi thanh cao, đôi môi quyến rũ. Những giọt mồ hôi tuôn chảy dưới ánh sáng khiến cho anh càng quyến rũ hơn.
Baekhyun đứng ngây người nhìn Chanyeol, bất chợt......
Vù...........
Quả bóng rổ lao thẳng đến chỗ cậu, chỉ một chút, một chút xíu nữa thôi là Baekhyun lãnh đủ. Nhưng trái bóng chỉ sượt qua vai cậu văng vào bức tường rơi xuống đất.
Baekhyun bị bất ngờ, hoảng hốt nhìn về phía người ném, bốn mắt họ gặp nhau. Là anh cố tình ném bóng về phía cậu. Baekhyun liền bỏ đi.
------
-" Xin lỗi em, Baekhyun!! Từ nay em không cần phải giúp thầy nữa." Giáo sư Ha nhìn Baekhyun đầy ái ngại.
-" Tại sao vậy thầy?"
-" Có phải em đã đắc tội với ai không?"
Giáo sư Ha không nói rõ nhưng Baekhyun biết chắc người đó là Chanyeol.
......
-" Baekhyun, đây là lương tháng này của cháu và cả tháng sau. Xin cháu từ nay đừng đến đây nữa. " Bà chủ quán căng tin chua xót nói.
-" Sao vậy cô?"
-" Cô đầu tư hết cả vốn liếng của mình vào đây rồi nên nếu bây giờ ra đi cô không còn gì hết. Xin cháu hiểu cho cô."
Baekhyun chỉ im lặng bước đi ra ngoài. Chanyeol anh thật độc ác mà. Tại sao lại cắt hết đường sống của tôi như vậy chứ.
Baekhyun buồn bã đi thì gặp Chanyeol với một cô gái tay trong tay đi tới. Baekhyun tức giận vung tay tát thật mạnh vào mặt Chanyeol.
-" Anh thật là đồ xấu xa, tại sao anh lại cắt hết đường sống của tôi như vậy chứ. Tôi hận anh, tôi hận anh."
Nói rồi Baekhyun liền bỏ đi, miệng cắn chặt lại để không bật ra tiếng uất hận.
Nhìn theo bóng Baekhyun bỏ đi, Chanyeol liền hất cô gái bên cạnh ra, cười đau khổ. Cảm giác đau lòng này không khiến cho cậu thấy hả dạ một chút nào cả
-" Giáo sư Ha, dường như trường này không trả đủ lương cho thầy hay là thầy không đủ khả năng giảng dạy nên mới nhờ một sinh viên đi thu thập bài giúp...."
-" Bà chủ à! Tôi nghĩ sinh viên của trường này đến đây để học chứ không phải đến đây làm việc cho bà. Nếu bà muốn sinh viên làm việc cho mình thì bà ra ngoài mà mở."
Chỉ vài câu nói của Chanyeol đã khiến cho giáo sư Ha và bà chủ căn tin khiếp sợ.
****
Tiết thể dục vừa xong, Baekhyun mệt mỏi ngồi nghỉ. Buổi trưa cậu không ăn gì nên cảm giác đói cồn cào đang sôi sục trong bụng cậu.
Myeonsik đi mua nước cho Baekhyun, trên đường về cậu vô ý va vào một chàng trai.
Thật ra cũng chẳng phải là chuyện gì to tát nhưng người cậu đụng phải lại là Sehun. Tất nhiên Sehun đâu ngu dại gì mà không thừa dịp này cho Myeonsik khó ưa một trận.
Sehun vội nắm vai Myeonsik lại dù cho Myeonsik đã nói xin lỗi.
-" Mày tưởng đụng tao rồi nói xin lỗi là xong à. "
-" Vậy mày muốn gì."
-" Ây ya, chẳng lẽ mày không biết tao muốn gì thật à?"
Myeonsik tái mặt nhìn Sehun. Sehun cười hả hê khi thấy khuôn mặt hoảng sợ của Myeonsik.
-" Nếu mày chịu chui qua háng tao thì tao sẽ tha cho mày."
Mấy tên bạn của Sehun nghe thấy vậy liền hò reo thích thú.
-" Chui đi..... Chui đi "
Mấy tên này đến ấn đầu Myeonsik xuống để cậu phải chui qua háng Sehun. Myeonsik dù chống cự bao nhiêu cũng không thoát được.
-" Thả tao ra."
Khi mà đầu Myeonsik sắp luồn qua háng của Sehun thì.......
-" Đủ rồi."
Baekhyun chạy tới, vẻ mặt cực kỳ tức giận khi nhìn thấy hành động quá đáng của bọn họ.
-" Các cậu không phải con người mà. Các cậu đúng là một bọn *****
Baekhyun tức giận mắng. Một tên nghe thấy định giơ tay đánh Baekhyun.
-" Thằng chó này, mày chửi ai đấy!"
Nhưng bàn tay chưa kịp giáng xuống thì gã ta đã ăn ngay một cú đá của Sehun. Hắn chẳng kịp hiểu chuyện gì vừa xảy ra.
Baekhyun tức giận quay sang hỏi Sehun.
-" Có phải đó lại là chủ ý của Chanyeol không?"
Sehun cứng cả ngườI khi biết Baekhyun lại hiểu lầm Chanyeol lần nữa. Cậu định lên tiếng giải thích thì:
-" Bây giờ Chanyeol đang ở đâu? Nói...."
-" Đang ở trên sân bóng rổ." Đang trong tâm trạng hoảng sợ, Sehun trả lời như một cái máy mà không hề suy nghĩ.
Baekhyun liền đi đến sân bóng rổ của dãy A. Chanyeol và Jongin đang tranh nhau trái bóng, Baekhyun đi đến hất trái bóng trên tay Chanyeol văng xa.
-" Anh thật là một tên xấu xa. Sao anh lại đối xử với cậu ấy như thế. Anh nói đi phải làm gì anh mới chịu buông tha cho cậu ấy."
Chanyeol không hiểu chuyện gì cả, nhưng thấy Baekhyun vô cùng tức giận, khuôn mặt cậu ửng đỏ. Lại thấy Myeonsik và Sehun vội vã chạy tới thì hiểu ngay.
-" Điều kiện gì cũng được à."
-" Phải." Baekhyun đáp ngay lập tức.
Chanyeol nhìn bộ đồ thể dục màu xanh trên người Baekhyun liền nói:
-" Nếu cậu bằng lòng chạy 20 vòng cái sân này, tôi sẽ bỏ qua cho cậu ta."
Jongin nghe vậy vội can:
-" Cậu đừng điên như thế. Làm sao cậu ấy chạy được."
-" Được, nếu tôi chạy hết 20 vòng sân này thì anh phải bỏ qua cho Myeonsik."
-" Nhất định."
Mặc cho Myeonsik và Jongin ngăn cản, Baekhyun vẫn nhất quyết chạy.
Chẳng đợi lâu, Baekhyun lập tức chạy. Cậu nhất định phải chạy hết 20 vòng này dù cậu biết rằng mình chắc chắn không thể làm được. Một vòng tương đương 500m. Nghĩa là cậu phải chạy mười ngàn mét.
Mọi người đều tập trung lại theo dõi cậu. Một mét, năm mét, mười mét..... Cậu chạy càng lúc càng chậm. Mọi người nghe được cả tiếng thở của cậu.
Baekhyun càng chạy càng cảm thấy thân người dường như không còn cất nổi nữa. Cổ họng cậu khô khốc, cơn đói cồn cào, mồ hôi ra ướt hết cả quần áo. Cậu nhìn thấy Kyungsoo lo lắng chạy đến len lỏi qua đám đông...nhìn thấy.....
Trước mặt cậu tối sầm lại...cậu từ từ ngã xuống.
Trước khi rơi vào hôn mê, Baekhyun nghe thấy tiếng Kyungsoo gọi tên mình.
Không lâu sau đó, một bàn tay dịu dàng ôm lấy cậu, nâng cậu lên.
Một dòng nước mát dịu tràn vào trong cổ họng của Baekhyun, nhưng không phải từ miệng một chai nước mà là một đôi môi ấm áp
Baekhyun tham lam nuốt lấy từng ngụm nước mát lạnh kia, rồi cậu từ từ ngất lịm.
*****
Mới ngược xíu thôi mà tui đã thấy đau lòng quá nè..... Hic 😭😭
Mấy chap tiếp theo biết viết tiếp thế nào đây 😣😣
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro