Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chap 7

Sau khi nhận hôn ước Manh rời khỏi triều thật nhanh . Manh đi đến phòng của phụ thân mình .
Một số tên lính thấy Manh
_ Tham kiếm Vương gia .
Manh liền hỏi
_ Phụ thân ta đâu ?
Tên lính gác trả lời
_ Đang tản bộ ở ngự hoa viên ạ .
Manh lập tức đến đó tìm người . Khi thấy Manh ông liền cười hỏi
_ Hôm này rảnh rỗi đến thăm ta à ?
Manh
_ Con muốn hỏi rõ một việc .
Thái thượng hoàng
_ Chuyện gì ?
Manh
_ Hôn ước này là cha sắp đặt ?
Ông nghe không hiểu Manh nói gì nên hỏi lại
_ Con nói rõ hơn đi .
Manh
_ Hôn ước giữ Tây Tạng và đất nước ta ?
Thái thượng hoàng giờ mới hiểu nên
_ Ra là chuyện đó .
_ Đúng là do ta đã kí kết như vậy để giữ thái bình cho 2 nước .
Ông thắc mắc
_ Sao con lại hỏi chuyện này ?
Manh thưa
_ Công chúa Tây Tạng đã đến đây .
_ Và Tứ Huân đã nói gả nàng ấy cho con .
Manh nhìn vào mắt phụ thân mình mong tìm được một chút niềm tin .
_ Con mong đây không phải là ý kiến của người .
Ông
_ Trước giờ ta luôn coi trọng quyết định của con . Sẽ không bao giờ có chuyện đó .
Manh gật đầu nhìn phụ thân và nói thêm
_ Đệ ấy dám làm như vậy . Coi như đã không coi con ra gì .
Thái thượng hoàng nói đỡ
_ Tứ Huân vẫn chưa hiểu chuyện mong con lượng thức bỏ qua . Ta sẽ dạy bảo nó lại .
Manh cúi người nói
_ Con xin phép đi trước .
_ Phụ thân nhớ giữ gìn long thể .
Manh bước đi với vẻ mặt đầy sự tức giận trong lúc rời khỏi thì va phải một người .
Người đó ngã vào người Manh , Manh theo phản xạ đỡ lấy và nói với giọng có chút bực bội
_ Đi đứng cẩn thận vào .
Người đó liên tục nói
_ Xin lỗi ... Thật xin lỗi đã đụng trúng người . ... Xin lỗi ....
Manh nghe thấy giọng điệu ấy liền cúi xuống nhìn mặt thì ra
_ Lại là nàng ?
Ngữ Cách nhìn lên thì thấy Manh liền nhanh chóng đứng chỉnh tề lại
_ Đới Manh !!!
Một tên lính nghe thấy liền
_ To gan  .
_ Thấy Vương gia không chào hỏi mà còn dám gọi thẳng tên như vậy .
Manh nhìn tên lính rồi bảo
_ Không cần thiết . Ta quen cô ấy .
Manh nhìn Ngữ Cách nói
_ Trong đây không phải chỗ nào nàng cũng được chạy lung tung như vậy .
_ Vừa đến đã gây sự với ta. 
_ Nàng đúng thật to gan .
Ngữ Cách vui vẻ nói
_ Đây là lần thứ 2 ta gặp người . Nhưng đã đến tận 2 lần đều bị ngã .
_Ta không mắc đền người thì thôi .
_ Người lại dùng vẻ mặt đáng ghét như thế nhìn ta .
Manh nhìn thấy nụ cười của Ngữ Cách đã phần nào lui bớt cơn giận . Chỉ nói
_ Ta là Vương gia . Nàng đụng phải ta , ta có lòng tốt giúp nàng . Chẳng lẽ phải xin lỗi nàng sao ?
Ngữ Cách
_ Ta không cần biết người là ai .
_ Ta mặc kệ . 
Manh nói thêm
_ Ta dẫn nàng đi ở đây một vòng nhớ là không được chạy lung tung .
_ Hoàng cung cũng có điều cấm kị . Nàng phải chú ý .
Ngữ Cách gật gật đầu
_ Có người bên cạnh ta không cần phải lo .
Manh vừa đi vừa nhìn cô gái bên cạnh 
_ Tự đắc .
Cả 2 đi trò chuyện rất vui vẻ thì bỗng vẻ mặt Manh chợt mất đi vẻ vui tươi mà thay vào đó là sự trầm lặng . Ngữ Cách bắt gặp vẻ mặt của Manh nên hỏi
_ Người sao thế ?
Manh lạnh lùng đáp
_ Không gì .
_ Đi tiếp thôi .
Manh đã nhìn thấy Mạc Hàn nên có chút khó chịu . Nhưng vẫn cố đi về phía đó tỏ vẻ thật bình thường. Mạc Hàn cùng một số nô tỳ đi dạo gần đó cũng trông thấy Manh .
Lúc lại gần Mạc Hàn có chào hỏi
_ Vương gia nay rảnh rỗi đến đây đi dạo vậy ?
Manh gật đầu quay sang nhìn Ngữ Cách
_ Đây là Hoàng hậu .
_ Nàng chào hỏi đi .
Ngữ Cách nghe theo
_ Ngữ Cách tham kiếm Hoàng hậu .
Mạc Hàn nhìn sang Manh hỏi
_ Đây là công chúa Tây Tạng sao ?
Manh lạnh lùng đáp
_ Đúng vậy .
Mạc Hàn cười
_ Chúc mừng Vương gia .
_ Ta nghe nói người và cô ấy sắp thành hôn với nhau .
Từng lời nói của Mạc Hàn như xác muối vào tim Manh . Rõ ràng biết đây là sự sắp đặt của Tứ Huân nhưng vẫn nói ra được những lời này . Manh nói thầm " Nàng tàn nhẫn với ta vậy sao ? "
Manh lúc này khẽ luồng tay qua ôm eo Ngữ Cách đáp
_ Đa tạ Hoàng hậu đã quan tâm .
_Nàng ấy mới đến đây có gì sai xót mong người bỏ qua .
Ngữ Cách ngạc nhiên nhưng vẫn không phản kháng lại sợ Manh mất mặt chỉ cười tươi .
Mạc Hàn nhìn thấy cử chỉ thân mặt của 2 người họ cũng đoán được nên chỉ nói
_ Vương gia quá khách sáo .
_ Ngữ Cách là một cô gái tốt , có dịp ta và cô ấy sẽ trò chuyện với nhau .
_ Dù gì ở trong cung cũng buồn chán .
Manh nhanh chóng
_ Ta xin phép đi trước. 
_ Còn phải dẫn nàng ấy đi một số nơi .
Mạc Hàn chỉ khẽ gật đâù .
Manh nắm tay Ngữ Cách bước qua Mạc Hàn .
Đi được lúc lâu thì Manh buông tay Ngữ Cách ra
_ Thất lễ rồi .
Ngữ Cách không nói gì chỉ gật đầu .
Manh nhìn thấy vẻ mặt của Ngữ Cách nên nói
_ Nàng giận sao ?
Ngữ Cách
_ Ta không dám chỉ là người có chút quá đáng .
Manh ấm úp
_ Ta ...ta ....
Ngữ Cách
_ Nếu không muốn tỏ ra thân thiết người có thể không cần phải làm vậy .
Manh nhìn Ngữ Cách
_ Ta chỉ muốn thân thiết với nàng hơn . Dù gì nàng cũng sắp là Vương phi .
Manh giải thích thêm
_ Nhưng dường như ta quá vội . Đã làm nàng khó chịu rồi .
Ngữ Cách nghe vậy nên không tỏ vẻ gì chỉ gật đầu
_ Ta hiểu ý người .
Manh đối với người con gái này không phải không có cảm giác gì chỉ là càng nhìn nàng ấy bản thân lại nhớ đến Mạc Hàn . Manh chỉ muốn chọc tức Mạc Hàn lúc đó thôi . Chứ không nghĩ sẽ làm cho Ngữ Cách buồn .
Manh
_ Để tạ lỗi . Ta sẽ dẫn nàng đi đến một nơi .
_ Được chứ ?
Ngữ Cách
_ Người hứa đấy ?
Manh
_ Được .
Manh cho người chuẩn bị ngựa . Sau đó thì cùng Ngữ Cách rời khỏi kinh thành .




















Mọi người thấy vẫn ổn chứ ?







Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro