Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 6 - Chuỗi thống khổ của cô nàng mèo trắng (2)

Đôi lời của tác giả...

Đây là một chương nói thẳng thắn là... Các bác đang đọc hen novel đó :v tôi tự dưng viết ra cái của nợ này sau khi đọc một bộ WN đầy đường mía và đường hoá học :(

Phẫn uất số phận hẩm hiu không tiền mua laptop tôi đã tìm tới hentaivn với thể loại trường kì là slaves - gender bender - tentalace và không thể thiếu nakadashi cùng mindbreak :(

Tôi sẽ để ảnh cen ở đây cho ai thích ngắm cũng như chỉnh sửa tiêu chuẩn lên thành 18+ để Wattpad hem nắng cực xoá chương này.

Team tác giả ngày xưa vui ghê... Tiếc là bây giờ còn 2 người hoạt động :'(

========

Đã được hai tháng kể từ khi tôi trở thành nô lệ của tên khốn đó, mỗi ngày đều là địa ngục đối với tôi, tên khốn dâm dục này đã lột trần tôi không một mảnh vải che thân và huấn luyện tôi như những nô lệ với dấu ấn trên bụng nào đó.

Tôi bắt buộc phải làm theo những gì hắn nói để không phải chịu đau đớn, mặc dù phải ăn thực ăn trộn t*nh d*ch, sục c*c cho hắn và trở thành bồn chứa t*nh khi hắn thấy nắng cực [tôi thề là tôi không cố ý khiến các bạn nứng đâu :(( ] cũng như bị ép phải chơi mấy trò bạo dâm mà tên khốn đó nghĩ ra, nhân tiện thì lần đầu của tôi đã mất luôn rồi... Tên khốn đó đã lấy đi trinh tiết của tôi vào ngay ngày đầu tiên khi tôi bị hắn bắt được.

- Nhấp hông của ngươi mạnh lên nào con đi**, đúng rồi đó con mèo dâm đãng... Nhận lấy tất cả này...

- nyan!!!

Rên lên một tiếng kêu yếu ớt và gục xuống chiếc giường bị nhấn chìm bởi dâm thủy và t*nh d*ch, tên khốn này đã làm suốt từ ngày hôm qua rồi và tôi tự hỏi hắn lấy đâu ra cái thể lực để liên tục thúc cái gậy thịt đó và bắn vào trong tôi không mệt mỏi chứ?

- Đúng là một cái bồn chứa hoàn mĩ, ta không thể cảm thấy chán một chút nào khi chơi với ngươi.

- Thưa ngài, có một chuyến thăm từ công tước Volkswagen.

- Tch... Ta đang ở phần hay nhất của cuộc vui này mà, hãy chuẩn bị để đón tiếp công tước đi... Làm nhanh vào, suy cho cùng thì hắn cũng là một kẻ thuộc dòng dõi hoàng gia đó, ta không thể để tên khốn đó tò mò về những gì mà ta đang làm được.

- Tuân lệnh!

- Coi bộ ta sẽ phải tạm dừng ở đây thôi mèo con, đừng có buồn nhé bởi vìta sẽ quay lại để lấp đầy ngươi nhiều như ngươi muốn khi ta xử lí xong công việc.

Nói rồi hắn rời khỏi căn phòng và đóng cửa bỏ lại mình tôi thở hổn hển trên mớ bòng bong hắn tạo ra, với tay xuống bên dưới và lấy một món đồ giả để đưa vào âm đạo với mục đích là ngăn t*nh d*ch chảy ra ngoài, tên khốn đó đã dùng tôi với cương vị là cái bồn chứa để hắn đổ đầy mỗi ngày, và rồi một hôm hắn nói rằng.

- Thật là lãng phí quá đi, một cái bồn chứa t*nh thì phải giữ t*nh d*ch ở đúng chỗ chứ, có vẻ như ta phải bịt cái lỗ hổng này lại rồi.

Đó là lí do cho bộ dạng của tôi lúc này, mái tóc trắng dài tới lưng bị che phủ bởi t*nh d*ch, bộ ngực đầy đặn cũng chung số phận với mái tóc và có một cái khuyên ở hai đầu núm cũng như hột le của tôi, sau khi đã cố định cái thứ đó ở bên dưới thì tôi bắt đầu lột bỏ tấm ga giường và cho vào một cái giỏ rồi để ra cửa rồi ra góc phòng để tắm.

Tấm ga giường bị bẩn sẽ được những người làm việc ở đây thay mỗi ngày, tôi cũng được phép có một bồn tắm ở góc phòng để làm sạch cơ thể nhưng với điều kiện là không được để t*nh d*ch chảy ra ngoài trong khi tắm, cơ thể tôi đã trở nên vô cùng nhạy cảm với sự huấn luyện của tên khốn đó, tôi đã làm gì sai kia chứ... Tại sao chuyện này lại xảy ra với tôi.

- Mình không muốn ở đây chút nào... Mình muốn về nhà.

Những giọt nước mắt lăn dài trên má và rơi nhẹ xuống mặt nước ấm áp, tôi sợ nơi này, tôi không hề muốn trở thành nô lệ, tên khốn đó đã làm những gì hắn muốn với tôi và làm mọi thứ để khiến tôi có thai... Tôi không muốn, tôi không muốn mang thai con của hắn đâu... Điều này thật đáng sợ.

- Nếu không phải tại cái vòng cổ này và sự bất cẩn của mình... Liệu lúc này mình đang làm gì nhỉ? Có lẽ... Mình nên chết để có thể gặp lại cái người tự xưng là thần đó...

- Dừng lại đi cô nhóc, nếu cố gắng cắn lưỡi tự tự thì tôi nói thật là điều đó không nên đâu.

- Ơ... Ai ở đó vậy?

Ngay khi tôi bắt đầu nhen nhóm cái ý định cắn lưỡi tự sát thì bất ngờ từ đâu đó vang lên một giọng nói trầm đục nhưng vô cùng ấm áp đã khiến tôi bất giác bình tĩnh lại và cố gắng tìm kiếm giọng nói ấy.

- Cô quên ta rồi sao? Mặc dù bất chấp tất cả và chọn có được ta mà thậm chí cô còn chưa dùng ta tới một lần.

- Bất chấp... Chưa dùng một lần... Ông... Là khẩu súng?

- Chà... Cô có thể nói như vậy hay chính xác hơn thì ta là bạn của cô mà, cô đã rất cố gắng để hoàn thành ta nhưng lại chết trước khi làm được nên nữ thần quyết định cho ta được phép bên cạnh cô miễn là cô vẫn còn sống.

- Nhưng mà nếu không chết thì tôi sẽ mãi mãi bị kẹt ở đây thôi, cái vòng nô lệ này khiến tôi không thể đi ngược lại những gì mà tên già đó muốn.

- Đừng lo về việc đó, chỉ cần cô lấy lại được ta thì chắc chắn ta có thể giúp cô thoát khỏi cái vòng nô lệ đó.

- Điều đó là có thể sao? Mặc dù tôi còn không biết ông ở đâu và làm thế nào mà ông nói chuyện được với tôi nữa.

- Đừng quan tâm tiểu tiết làm gì, ta đang tới chỗ cô rồi đây, cố chờ thêm chút nữa và làm sạch cơ thể mình đi, khi ta tới thì cô sẽ tự do và chúng ta sẽ giúp cô thoát khỏi căn phòng bẩn thỉu đó.

Khi nghe rằng một khẩu súng đang tới cứu mình thì cảm giác đầu tiên của tôi chỉ là kì lạ, một cảm giác thật an tâm khi nhận ra vẫn còn có người quan tâm tới mình nhưng cũng khiến tôi cảm thấy bất an. Liệu rằng tôi có nên nghe theo lời ông ấy? Tôi sợ rằng tên khốn kia có thể quay lại sớm và nếu hắn thấy tôi không làm theo những gì hắn muốn thì có thể tôi sẽ lại bị hắn bơm đầy tới mức mang thai mất, thật lạ là tôi chưa mang thai mặc dù bị hắn sử dụng như một món đồ chơi lâu tới vậy.

- Liệu mình có thể tin được lời nói đó không... Lỡ như...

- Ta trở lại rồi đây.

- !

Khi tôi còn đang lau người sau khi gột rửa cơ thể xong thì bất ngờ kẻ đó xuất hiện, kẻ đã khắc sâu nỗi sợ hãi vào tâm trí tôi, kẻ đã biến tôi thành một con búp bê thoả mãn hắn. Cơ thể tôi bất giác run rẩy dữ dội, không phải hắn sẽ đi lâu hơn sao? Tại sao hắn lại quay lại ngay lúc này chứ, khuôn mặt bệnh hoạn của hắn lại bắt đầu nhìn tôi thèm khát và bất giác biến sắc mặt khi thấy tôi đã mặc lại bộ đồ mà hắn đã lột bỏ của tôi cũng như tháo hết mấy thứ đồ chơi của hắn trên cơ thể.

- Mày... Con điếm như mày dám bất tuân lệnh tao sao?!! (tôi bỏ việc che từ!!!)

- hii!!

Hắn bước tới chỗ tôi với một sợi roi da và một con dao bóng loạng, mỗi bước chầm chậm của hắn như một cơn ác mộng đối với tôi, hắn cứ tiến lên một bước mạnh mẽ thì tôi chỉ biết lùi một cách sợ hãi tới khi lừng tôi chạm tường và không còn chỗ để thoát nữa.

- Vì mày là một thứ đồ tốt nên tao sẽ thật nhẹ nhàng, một bên tai!

- Không... Tha cho tôi, gì cũng được... Tha cho tôi.

- Quá muộn để tha thứ rồi, mày đã bất tuân lệnh tao thì tao phải trừng phạt với cương vị là chủ nhân của mày... Chuẩn bị tinh thần đi.

- Cứu tôi...

*Ầm ầm ầm

Một âm thanh đổ vỡ vang lên liên hồi trong căn phòng tối khiến cả căn phòng rung chuyển, tên già mất thăng bằng ngã vật ra đất, ngay khi thấy hắn ngã ra đất thì sự chú ý của tôi hướng về cánh cửa luôn được khoá chặt nay đang rộng mở và vội vàng chạy qua đó nhưng bất ngờ ngã xuống khi có gì đó níu chân tôi lại.

- Mày không thoát được đâu!!

- Thả tôi ra... Chết đi tên khốn!!!

- Con điếm xấc xược... Gahhh!!

Căn phòng bất đầu sụp đổ và tên khốn đó bị đè bẹp bởi đống gạch đá rơi xuống từ trần nhà, tôi không thể từ bỏ cơ hội sống còn đó mà nhanh chóng thoát khỏi đó trước khi mọi thứ lại đổ sụp và tôi có thể sẽ chung cảnh ngộ với hắn.

- Đây là đâu!! Rốt cuộc là đường nào!!!

Sự căng thẳng tăng tới cực độ, tôi đang bị nhấn chìm bởi hoảng loạn và sợ hãi, nơi này như là một cái mê cung và tôi vẫn không tào nào thoát ra ngoài được.

- Hãy gọi tên ta Shiro... Hãy gọi tên của ta.

- Ông ở đâu... Tôi không biết phải làm gì cả, lối ra ở đâu?

- Hãy bình tĩnh lại, dòng chảy mana của cô đang hỗn loạn và cô sẽ không thể triệu hồi ta, hãy bình định bản thân và gọi lớn tên ta.

- Làm ơn đi... Tôi không muốn chết, làm ơn hãy cứu tôi viktor...

Bất giác nói lên một cái tên lạ lùng trong vô thức, cơ thể tôi tự nhiên nặng trĩu như thể bị một áp lực vô hình đè nén lên và tầm nhìn mờ đi khi một bóng hình của ai đó loé lên trước mắt cùng một con sói khổng lồ, ahh~ tôi sẽ chết nữa sao... Thật là tồi tệ nhưng đành vậy thôi.

- Cô sẽ không chết đâu shiro, ta sẽ giữ lời hứa với cô, lời hứa của chúng ta... Thế nên hãy đợi ngày tái ngộ nhé!

- Anh... Là ai...

- Hãy gọi ta... Hãy nhớ tới ta một lần nữa nhé...

- vik...to..r

Xoẹt*

Ánh sáng loé lên bao phủ tầm mắt, tôi không thể thấy gì hết nhưng mà... Thật lạ lùng làm sao, người đàn ông đó... Ánh mắt của anh ta thật ấm áp làm sao và chỉ cần ánh mắt đó đã có thể khiến tôi thấy an tâm phần nào, cuối cùng tôi thả mình theo sự mệt mỏi của tinh thần và chìm vào ánh sáng ấm áp đó.

( đối tượng đã mindbreak làm gái thành công :3, cách tôi tạo ra một cô gái kuudere nhưng cute đây... Bệnh hoạn quá :( )


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro