Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 7->9

Thật nhàm chán, thật nhàm chán !!!

Ngày lễ mùng một tháng năm đã qua, chơi xuân cũng không còn, thời tiết một ngày một nóng lên, cuộc sống trở nên thật nhàm chán a......

"Bye bye......" Ngô Nguyệt Hồng ở trước cổng trường học cùng Lý Xa Xa tách ra về nhà..

Lý Xa Xa giả vờ đi hai bước rồi lại lui trở về, trốn ở góc khuất của cổng trường, bắt đầu chuẩn bị phát tín hiệu mật với Tiêu Văn Nhưng.

Đùa chứ, trời nóng như vậy, cô mới không cần chen chúc trong xe bus công cộng về nhà, làm cả người đầy đổ mồ hôi, thật mệt a..

Vẫn là dựa vào ông anh trai cùng nhau về nhà là hơn, còn có thể thuê xe nữa. Ai kêu cái tên anh trai thối kia của cô so với cô còn lười hơn, thời gian đi xe so với đi bộ nhiều hơn rất nhiều, hứ.

" Ai da!" Bất ngờ Lý Xa Xa bị đụng phải một cái mạnh mẽ, cô ngước mắt nhìn qua liền thấy xung quanh là rất nhiều nam sinh, thực không khách khí cũng chen vào góc tường này, đem cô đụng bay ra ngoài !!!

Bọn này lén lút như vậy, nhất định là không có chuyện gì tốt. Kỳ quái nhất chính là trên tay bọn chúng còn cầm bao tải to, làm gì a......

Bọn hắn.......

.

Không phải chứ.......

Như thế nào người nhiều như vậy? Lại còn để mắt đến cô nữa..

Lý Xa Xa ngơ ngác nhìn ba nam sinh đang đứng xung quanh, người cao mã đại, hung thần ác sát đang nhìn cô trừng trừng. Lý Xa Xa ngay lập tức liền muốn ngất đi, quên hết mọi thứ!

" Tôi...... tôi chỉ là không hi vọng các cậu đánh thầy giáo Tiêu mà thôi, ừm......, học sinh đánh thầy giáo, không tốt lắm......." Tên Tiêu Văn Nhưng chết tiệt, vừa ra khỏi cổng trường đã bị mấy tên lưu manh này theo dõi, sau đó bị chụp bao tải vào đầu, kéo đến cái nơi vắng vẻ không có cả phân chim này đánh cho nhừ tử.

Vốn là Lý Xa Xa vô cùng tò mò nên đã chạy theo phía sau xem náo nhiệt. Tiêu Văn Nhưng khoe rằng hắn đang theo học một lớp Taekwondo với bộ dáng đắc ý vô cùng làm Lý Xa Xa nổi hứng muốn biết hắn sẽ giải quyết chuyện này thế nào.

Có thể là do ở cuộc thi giữa kì lần trước hắn đã đập cho bọn tiểu lưu manh này một trận quá tay nên hiện tại bọn chúng mới lên mặt dạy dỗ thế này.

Sau đó...... nhìn thấy..... nhìn thấy..... Lý Xa Xa không kiềm chế nổi tức giận..

Đánh hai cái thôi là được rồi, đằng này nhiều người như vậy xông vào, chính là không nể nang thể diện của Lý Xa Xa cô. Dù gì Tiêu Văn Nhưng cũng là anh trai cô, cô không thể nhìn hắn bị K* được (lý do phía trên là đi làm gì thế?)

( K* : kill )

Cho nên, Lý Xa Xa nhất thời xúc động chạy theo..

Hiện tại nghĩ lại, cô hình như cũng quá không lượng sức mình..

" Chúng ta chính là muốn đánh hắn, như thế nào! Nếu ngươi đã biết chuyện của chúng ta thì nên thông minh đừng nói ra ngoài. Ai ya, tránh ra, chúng ta mới vừa mới bắt đầu thôi."

Vừa mới mới bắt đầu thôi? Cô cũng không muốn về nhà với cái đầu heo nha..

" Đó là thầy chủ nhiệm của lớp tôi, cái kia......" Trời ạ, dưới tình huống bình thường, một cô gái bé nhỏ như cô phải làm thế nào mới có thể thuyết phục được đám nam sinh to lớn, trong người đầy ức chế không thể phát tiết dã man này. Mà vì sao cô phải thuyết phục bọn khốn này chứ?.

Anh trai thối, bị chụp cái bao tải kia vào là tưởng có thể trốn được sang một bên sao, tưởng là ngất đi rồi đến khi tỉnh lại sẽ không nhớ chuyện gì xảy ra sao?

" Ngươi dám xen vào chuyện của chúng ta phải không?" .

Má ơi, ta không phải cố ý, ta chỉ kêu gào thay cho tên anh trai thối kia thôi mà! "Hắn đã ngất đi rồi, vậy còn chưa được sao."

" Muốn chết hả!" Một tên hô to lao đến, giơ ra cái tát hướng thẳng vào mặt Lý Xa Xa.

" A, vậy các ngươi cứ tiếp tục đánh đi, ta không ý kiến nữa!" Thật mất thể diện, cuối cùng vẫn là nhát gan như vậy. Á, hỏng mặt mất, Lý Xa Xa bật người ngồi xổm xuống đem mặt chôn tại hai đầu gối chính mình, hai tay giơ lên che lại, người co lại thành một đống.

Mặt cô xảy ra vấn đề mới là chuyện lớn, anh trai là đàn ông, biến thành đầu heo thì cứ biến thành đầu heo nhưng nếu cô bị hỏng khuôn mặt này thì cả đời này sẽ không thể gặp người khác, chắc chắn tên anh trai thối kia sẽ quyết chí đem cô gả ra ngoài để khỏi phải nhìn mặt cô nữa.( mồ hôi!).

" Các ngươi đang làm gì vậy? Học trò Lý Xa Xa, vì sao em lại ngồi xổm trên mặt đất?"

Học trò Lý Xa Xa? Những lời này nghe rất quen nha.......

" A! Thầy...... thầy giáo Tiêu.... làm sao thầy , làm sao thầy không có việc gì a?"

Không thể nào...... ngươi không phải ở trong bao tải sao? Như thế nào lại hoàn toàn không có việc gì tới cứu ta, không thể tin được?

Không chỉ một mình Lý Xa Xa cảm thấy kì quái, cả nhóm tiểu lưu manh kia cũng đều không hiểu ra sao cả. Nửa ngày trời, không phải là bọn chúng đã đấm cho hắn tơi bời rồi sao, không lẽ là đánh nhầm người ư..

Nhớ rõ là lúc nãy bọn chúng chụp bao tải từ phía sau Tiêu Văn Nhưng, quần áo đích thật là không sai biệt lắm, chính là quá vội vàng, hình như...... hoàn toàn quên mất nên tới nhìn mặt hắn một chút xem có sai hay không.. = 口 =

Lần đầu tiên hành sự không khỏi mắc sai lầm..

" Tiểu quỷ, em tại sao lại ở chỗ này? Còn thiếu chút nữa bị người ta đánh?" Tiêu Văn Nhưng đi đến bên người Lý Xa Xa, đem cô kéo vào ngực, nhỏ giọng hỏi.

Ra cổng trường không nhìn thấy Lý Xa Xa, hắn đã biết nếu không phải cô "đi dạo một chút giết thời gian" thì chắc chắn là gặp phải phiền toái.

" Ơ, cái kia......" Hình như Lý Xa Xa cũng rất ngu ngốc nga, cô lờ mờ hiểu ra.... Rõ ràng là vừa nãy đã chứng kiến tận mắt người nọ bị bắt thật rồi...... Mà Tiêu Văn Nhưng trước mặt này vẫn đang mặc quần áo buổi sáng.

Mất hết thể diện, Lý Xa Xa tìm người phát tiết, " Các ngươi đều lớn như vậy, đánh người không nhìn mặt sao?" Có anh trai bên cạnh, cô to gan mắng chửi loạn xạ.

Đều tại mấy thằng nhãi ngu ngốc này nói dối.. A a a a a a a !!! Xấu hổ quá đi..

" Không sao, hiện tại dù sao người cũng đã đến đây, cũng không khác gì." Chuyện đã qua liền cho qua đi. Dù sao thì lão đại cũng còn chưa tức giận việc ngu xuẩn của bọn chúng gây ra, bây giờ đem Tiêu Văn Nhưng dạy dỗ một chút là có thể lấy lại uy phong.

" Hơn nữa, phải dạy dỗ cả hai đứa luôn" Một người khác phụ hoạ. Con nhỏ không biết trời cao đất dày này, mày còn dám cười nhạo đàn anh !

Lý Xa Xa kéo kéo góc áo Tiêu Văn Nhưng, " Anh trai, anh có mạnh không?"

" À......, trên thực tế, anh chỉ học Taekwondo một tháng." Tiêu Văn Nhưng bắt đầu hướng góc tường dựa vào..

" Làm sao có thể? Vậy anh bình thường đi ra ngoài làm gì?" .

" Giao hữu." .

" Cái gì? Tán gái?" .

" Giao hữu!" .

" Anh chính là tán gái!" .

" Các ngươi to nhỏ cái gì?" Ba tên tiểu lưu manh mất kiên nhẫn, nhịn không được hỏi.

" Không liên quan đến các ngươi. Anh trai, ba tên này giao cho anh đó." .

" Vậy còn em?" .

" Đương nhiên là bảo vệ khuôn mặt của em, nếu em không gả ra được......"

" Anh hiểu, anh hiểu." Không cần Lý Xa Xa nói, Tiêu Văn Nhưng cũng biết cô không gả ra được là một việc đáng sợ cỡ nào. " Bất quá, cho dù hiểu được, nếu không cần thiết thì không nên động thủ."

" Sao anh lười như vậy a, anh không nên cũng muốn em trở thành đầu heo chứ."

Tiêu Văn Nhưng cười, lấy tay nhéo nhéo mà Lý Xa Xa, nhỏ giọng nói, " Tiểu quỷ thối."

Sau đó hắn ngẩng đầu nhìn người trước mặt vẫn đứng yên nãy giờ, " Thủ hạ của em như vậy thật mất mặt, chẳng lẽ em không giáo dục lại bọn chúng một chút, học trò Trịnh Diệp?"

Người nọ cười cười, cười đến mức làm cho người ta cảm thấy phát lạnh, " Ngại quá, bọn hắn không phải là thủ hạ của tôi, thầy giáo Tiêu Văn Nhưng."

Nhìn thấy người này, Lý Xa Xa rùng mình một cái, chính là người mà toàn bộ giáo viên kiêng kị nhất (đương nhiên trừ Tiêu Văn Nhưng), là người không được các trường học hoan nghênh nhất..

Bởi vì đầu năm hắn nhập học sau mọi người, cũng chính là đợt Lý Xa Xa dự thi vào trường, làm cho mọi người đến dự thi đều sợ hãi rút lui, số người còn lại muốn vào trường cực kì ít, thành ra điểm chuẩn hạ xuống cũng hàng N cái bậc thang.

Lại nói tiếp, Lý Xa Xa có thể đủ tiêu chuẩn vào trường này học, thật sự chính là nhờ phúc của hắn.

Thì ra, chính là hắn a..

" Lão đại......" Ba thanh âm thê lương vang lên..

Không nghe được lão đại của các ngươi không thừa nhận các ngươi sao? Còn cầu xin kêu lão đại, thật không có khí phách. Lý Xa Xa ở một bên phỉ nhổ!

" Còn muốn đánh sao?" Tiêu Văn Nhưng hưng trí bừng bừng, vừa nãy cũng không thấy hắn có hảo tâm như vậy..

Bất quá muốn nói đến hiểu biết về tâm lý của bọn nam sinh, Lý Xa Xa chắc chắn không bằng được Tiêu Văn Nhưng, cô chỉ nhàm chán đứng bên cạnh xem trò vui nhưng mà cô cũng không thể ngờ được sức ảnh hưởng của người này.

Cái gọi là lão đại, sức ảnh hưởng quả nhiên kinh người..

" Cút!" Trịnh Diệp hời hợt nói..

Sau đó chỉ còn lại những tiếng bước chân vội vàng. Thật nhàm chán..

Đời người phải đổi mới thì mới có ý nghĩa nha, như cô cùng anh trai cô, thấy thế nào cũng không giống anh em, đổi lại góc độ, lại như thế nào cũng không giống giáo viên và học sinh, kia mới biến thái...... khụ khụ...... có cải cách tinh thần..

Nói là như thế, nhưng ba người kia vừa đi, Lý Xa Xa liền lập tức cảm giác được không khí nhàm chán vừa nãy vơi đi vài phần, cô lập tức có khí phách nhảy đến một bên cùng Tiêu Văn Nhưng phân rõ giới tuyến. Giống như hai người bất quá là ở trên đường gặp người đi đường thoáng qua, lập hàng rào rõ ràng..

Lý Xa Xa tiếp tục làm ra bộ dạng "ta mới không sợ", sử dụng hết một phần lực lượng yếu ớt chứng minh nam nữ bình đảng......( ngất!)

Đáng tiếc người nào đó hoàn toàn không thưởng thức cố gắng của cô, liếc mắt quét qua bọn họ một cái..

" Ta sẽ còn tiếp tục tới tìm ngươi."

.

" Anh trai, cái gì gọi là 'ta sẽ còn tiếp tục tới tìm ngươi'?" Trịnh Diệp bỏ lại những lời này rồi đi thẳng, làm cho người khác không hiểu ra sao cả. Có ý gì, là nói với cô hay anh trai cô đây?.

Lý Xa Xa chân thành kỳ vọng rằng da của anh trai cô dù thế nào đi nữa cũng nên tương đối dày một chút..

" Chính là hắn muốn tìm chúng ta, đáng tiếc lại bị đám ngu ngốc kia bắt nhầm người khác tới, lần sau hắn tiếp tục tìm cơ hội."

" Vậy hắn là muốn tìm anh hay là muốn tìm em a?" Đây mới là trọng tâm được không?!.

" Anh làm sao biết." Tiêu Văn Nhưng không để ý tới cô, tiếp tục đọc báo.

" Hắn sẽ không tìm em đâu, em còn không biết hắn a." Lý Xa Xa nghĩ như vậy mới yên tâm một chút. Tạm thời không nói đến người này có công lao to lớn vĩ đại gì, nhưng trên mặt hắn chính là ghi mấy chữ "Người lạ chớ gần" đã khiến cho người khác phát run.

" Đúng." Tiêu Văn Nhưng liếc mắt nhìn qua Lý Xa Xa một cái, " Vì cái khuôn mặt hoàn hảo không tổn hao gì là em có thể bán đứng anh trai của mình, đương nhiên không cần quan tâm đến nguy hiểm tới tìm anh."

A.......

" Lúc đó, anh nghe được à?" Chính là lúc cô ngồi ôm đầu trên mặt đất, kêu những tên lưu manh kia tùy tiện đánh anh trai cô mà buông tha cho cô a~.

" Em kêu thảm thiết như vậy, muốn anh không nghe được cũng khó." .

Rất thảm thiết sao? "Ai nha, em đang trong tình huống chó cùng rứt giậu mà ha ha. Hơn nữa, em cũng là bị liên lụy vì anh, vì lo lắng cho anh nên mới chạy theo xem đó." .

Nghĩ lại cũng cảm thấy cô thật vĩ đại..

Tiêu Văn Nhưng âm thầm nhẹ thở dài, cái dũng khí nho nhỏ ấy của Lý Xa Xa phỏng chừng qua miệng cô cũng đã được thổi phồng lên gấp trăm lần.

" Lại nói tiếp, Trịnh Diệp trừ bỏ cái mặt khủng bố chưa bao giờ cười đó ra, kỳ thật lớn lên cũng không tệ lắm, vì sao lại không được hoan nghênh như vậy?"

" Đây là lần đầu tiên em thấy hắn?".

" Đương nhiên." .

" Quái, học cùng một trường vậy mà em chưa từng gặp hắn?" .

" Không có a, em mới không có rảnh rỗi đi dạo quanh khu vực khóa trên như thế. Huống chi, cho dù là Lâm Mẫn Quân cũng không dám nói đến Trịnh Diệp, chính là lấy 'Lão đại năm hai' một câu nói cho xong." Lý Xa Xa bày ra vẻ mặt sợ hãi..

" Điều này cũng đúng, đến năm hai cần phải đi thêm một tầng lầu, anh cũng không cao hứng đi."

Chó chê mèo lắm lông, hai người lười này...

Nếu không phải hôm đó trông thi, tiện thể đi tìm mấy tên nam sinh phiền toái kia, cũng sẽ không chú ý tới trong góc phòng sáng sủa kia, Trịnh Diệp cô độc đứng đó, cũng sẽ không thấy bên cạnh hắn......

" Bất quá, anh hiện tại có chút lý giải, nhìn Trịnh Diệp, làm người ta cảm giác được rất nguy hiểm." Dường như cho dù hắn chỉ là đứng ở nơi đó thôi cũng làm người ta có cảm giác hắn đang âm mưu chuyện gì ..

Rất khó nắm lấy..

" Chính là nguy hiểm sao?" Lý Xa Xa vô cùng tò mò.

Tiêu Văn Nhưng không muốn nói tiếp liền đánh lạc hướng, " Ngày mai em phải nộp bài viết văn, đã làm xong chưa?"

" Viết văn? Bài viết văn nào?" .

" Chính là bài nghị luận : 'Có thể liên tục phát triển sự tất yếu', em vì thế mà khóc thét năm ngày. Như thế nào? nhanh như vậy đã quên rồi?"

A ~~~~.

" Anh trai ~~~, không, anh trai tài giỏi , siêu cấp đẹp trai ~~~~" Lý Xa Xa bày ra bộ dáng vô cùng say mê sùng bái.

" Vô dụng, ai tin em!" Tiêu Văn Nhưng tiếp tục xem báo. Aizz... gần đây giết người cướp của càng ngày càng nhiều.

" Anh, anh cũng biết mà, hôm nay có bộ phim truyền hình em đang theo dõi dở, kết thúc phim cũng đã là mười một giờ, em nào có nhiều thời gian viết văn vẻ như vậy a?" Lý Xa Xa càng vồn vã..

Kỳ quái nhất chính là chỉ ngồi xem ti vi thôi mà thời gian cứ nhoáng cái lại trôi qua một giờ, nhoáng cái lại trôi qua một giờ.

Lý Xa Xa còn có một thói quen đặc biệt, xem TV nhất định sẽ tập trung tinh thần vô cùng. Đừng nói là vừa ở một bên xem TV vừa ở một bên làm bài tập, còn không bằng thẳng thắn nói là, chỉ xem TV không làm bài tập, cho nên Tiêu Văn Nhưng cũng đừng tiếp tục giả chết..

" Hmm!" Có vẻ như Tiêu Văn Nhưng thấy vậy cũng không thể bỏ qua, thấy chết mà không cứu được..

" Anh là người dễ nhìn siêu cấp vũ trụ vĩ đại (vào lúc này mới thừa nhận)! Chúng ta đã cùng sống chung hơn mười năm (nhiều nhất sáu năm ), tình cảm thắm thiết (đều là yêu nhau lắm cắn nhau đau), lá lành đùm lá rách (nhổ nước miếng), anh luôn luôn thực chiếu cố em (tuy rằng ta không cảm kích), mỗi khi em có bất kỳ khó khăn (đều cười nhạo trước ), anh cũng đều trợ giúp em (nhất định là có điều kiện), cho nên lúc này đây (đây mới là trọng điểm), anh nhất định sẽ giúp em đúng không (uy, ngươi có đang nghe ta nói gì không?)?"

Thảnh thơi xem xong sách giải trí, Tiêu Văn Nhưng buông lời..

" Bớt nói nhảm, đi rửa sạch chỗ bát kia, đồng ý rửa hai ngày thì thành giao."

Lý Xa Xa tuy rằng không tình nguyện.......

" Xong thủ tục mua bán." .

.

" Cạch!" Tiếng đóng giấy A4 vang lên.

" Oa, mới nửa giờ, anh trai, anh càng ngày càng vĩ đại!" Lý Xa Xa nhanh chóng nịnh nọt..

" Phải nói là mạng lưới phát đạt, chỉ lên mạng một loáng, anh liền tìm tìm được rất nhiều bài văn mẫu, thực bớt lo!"

Lạnh a ~~.

" Anh làm bài nhẹ nhàng như vậy, còn em thì phải rửa cả một chồng bát??" Quá không công bằng!.

" Đương nhiên, ai kêu đại tiểu thư không có thời gian làm bài tập?" .

Hình như đúng vậy......Aizz.. đều tại diễn biến phim truyền hình này kéo dài, Lý Xa Xa chờ bà già trong phim chết đã N ngày mà tinh thần của bà ta còn tốt như vậy!.

Ta nhịn!.


"À, đúng rồi!" Tiêu Văn Nhưng bỗng quay lại nhìn Lý Xa Xa cười..

Lòng cảm thán, lý xa xa tình nguyện xem Trịnh Diệp cười đểu mấy trăm lần, cũng không muốn thấy Tiêu Văn Nhưng lộ ra cái loại cười này.

Nụ cười kia chính là, 'ta đã đoán trước được, ngươi không lâu nữa sẽ gặp chuyện không hay, vô cùng vô cùng không hay'..

Quả nhiên..

" Anh hình như đã quên nói cho em biết, " Đây là thói quen dùng lời dạo đầu của Tiêu Văn Nhưng mỗi khi muốn chỉnh Lý Xa Xa, " Trịnh Diệp kia đã sớm đi tìm anh, cho nên, hắn nói muốn tìm anh hoặc em, nhất định là muốn tìm em".

Cái gì?

Bọn hắn nước giếng không phạm nước sông, hắn cũng chẳng phải cô dì chú bác cậu mợ anh chị em cháu chắt gì của cô, tìm cô làm gì chứ?!!!


" Lý Xa Xa, cậu có cảm thấy hôm nay thầy giáo Tiêu đến trường đặc biệt có tinh thần không?"

" Có sao?" Anh trai thối!.

" May mà thầy ấy đi đường cẩn thận, nếu không thiếu chút nữa đã bị cậu vươn chân ra ngáng làm cho ngã rồi."

Đúng thế, thiếu chút nữa là thành công rồi, thật sự là đáng tiếc đáng tiếc. Lý Xa Xa không để ý tới Ngô Nguyệt Hồng làm bộ dáng may mắn, cô ấy đang suy nghĩ gì, tuy rằng Lý Xa Xa không thể đáp lại, nhưng cũng vô cùng thắc mắc..

Tiêu Văn Nhưng như vậy, tại sao lại có người thích a~~~.

" Thầy ấy làm sao chứ?" Lý Xa Xa tự nhận mình là người bình thường, không hề có hứng thú đối với người "nổi tiếng".

" Không biết thầy giáo Tiêu gần đây gặp chuyện gì tốt, rất có thể là đã có người yêu." Ngô Nguyệt Hồng thì thầm.

" Yên tâm, làm sao có thể!" Lý Xa Xa khoát tay, chịu không nổi suy nghĩ của Ngô Nguyệt Hồng, tâm nghĩ "Dù thế nào đi nữa hắn chắc chắn sẽ không hỏi mình về cái vụ bạo lực này đâu, hắn cũng chứng kiến lá gan của mình nhỏ thế nào mà."

" Vậy, chẳng lẽ là gần đây thầy giáo Tiêu đang tìm người yêu?" Tin tốt lành đây rồi!.

" Cái gì mà tìm người yêu? Nói thẳng ra, thầy ấy bây giờ mới chỉ tiến vào thời kì phát tình* mà thôi." Nói như vậy là còn dễ nghe đấy, "Chỉ có thể là vậy"

( Phát tình* : nguyên văn là động dục )

Đàn ông phát tình, hình như cũng giống như tâm trạng hiện nay của tên anh trai thối kia.

" Thật sao!" Ngô Nguyệt Hồng nhẩm tính, nhất định vào tiết của thầy giáo Tiêu phải ngoan ngoãn nghe giảng, tích cực giơ tay phát biểu, tranh thủ biểu hiện cơ hội!

Aizzz.... Nói chuyện với Ngô Nguyệt Hồng thật sự là một chút hiệu quả cũng không có. Lý Xa Xa không còn tâm trí đâu để ý đến Ngô Nguyệt Hồng nữa, trong lòng lại tự nhủ "Không được, mình không thể cứ chờ đợi như vậy, còn không bằng đánh đòn phủ đầu, đi tìm hiểu thông tin; biết người biết ta, trăm trận trăm thắng."

Hỏi thăm tin tức, người có ích nhất, đương nhiên là Lâm Mẫn Quân a~~

Tuy rằng quá trình thống khổ, chính là kết quả hữu dụng là được..

.

" Cậu muốn hỏi mình chuyện gì vậy?"

Khó khi nào thấy được Lâm Mẫn Quân sắc mặt vàng vọt như vậy..

" Đúng vậy, mình cũng không hẳn là có chuyện gì, nhưng mà nếu biết một chút, mình mới có thể yên tâm hơn." Kỳ thật không có gì, chính là danh tiếng của người nào đó quá kém, khiến Lý Xa Xa không tìm hiểu được gì.

Chỉ là khủng hoảng nho nhỏ mà thôi..

" Ừ, hẳn là không có việc gì a."

" Mình cũng nghĩ vậy. Đúng rồi... à... ừm... mình quên mất không hỏi cậu, Trịnh Diệp kia rốt cuộc là ai vậy?" Đừng là cái gì sát thủ giết người, đánh nhau rồi đánh nhau, hay là bang phái đấu tranh linh tinh nha.

" Có thể là sát thủ giết người, đánh nhau rồi đánh nhau, hay là bang phái đấu tranh linh tinh gì đó, dù sao đó cũng là người mà cả sơ cấp, trung cấp đều kiêng kị nhắc đến, cho nên mình cũng không biết." Không phải mọi người đều nghĩ hắn như vậy sao?.

Lý Xa Xa ngất ~~

" Aizz... đây là điều mà mọi người vẫn nghĩ đó." Tuy rằng không biết có đúng sự thật hay không. Hay là một truyền mười, mười truyền trăm, càng ngày càng khoa trương, xem ra sẽ không có ai nói cho cô biết được chính xác rốt cục là có chuyện gì xảy ra..

" Đúng rồi, mình nhớ lần trước cậu nói, lớp bọn hắn có hai lão đại, còn có một người là bạn Trịnh Diệp, chắc cũng có nhiều lời đồn đại về hắn phải không? " .

" Ừ"

" Hắn là dạng người thế nào? Có cảm giác bị áp bức giống Trịnh Diệp không?"

"Cậu chưa thấy qua hắn sao?" .

" Cậu hỏi vô nghĩa vậy?" Đương nhiên là chưa thấy qua thì mới hỏi nha.

" Hắn......" Lâm Mẫn Quân đang muốn nói lại thôi. Chết tiệt, từ khi nào thì Lâm Mẫn Quân nói chuyện giống như bị táo bón vậy chứ.

" Hắn thế nào? Có gì đặc biệt?" Là trên mặt có vết đao chém sao?.

" Hắn tên là Tống Vũ Phạm, thật sự hắn rất tuấn tú, chính là hắn......" Xem ra Lâm Mẫn Quân thật sự không thể nói nên lời, bởi vì mặt cô đều đỏ lên, " Dù sao cậu vừa nhìn thấy hắn là biết, ừm, không người nào dám nói ra đâu."

Cái quái gì vậy? Ngượng ngùng gì chứ? Bất quá có một điều Lý Xa Xa rất chắc chắn, bọn hắn đúng là một bọn quái dị, đây mới là vấn đề lớn.

" Quên đi, mặc kệ cái tên 'tặng cá cơm'* kia, chỉ vì hắn thôi mà cậu nỡ làm lòng hiếu kì của mình từ không rõ cảm giác trở thành lên đến đỉnh điểm." Con gái đúng là con gái..

( Tống Vũ Phạm* đọc gần giống với Tống Ngư Phạn = Tặng cá cơm )

Lý Xa Xa nhìn qua Lâm Mẫn Quân , thấy cô nàng có điểm chột dạ, biểu cảm của cô bạn vô cùng khả nghi nha.

" Không thể nào, sao cậu lại biết hắn đến tìm mình có việc gì?" Làm sao có thể? Lâm Mẫn Quân ngơ ngác hỏi Lý Xa Xa.

" Đương nhiên mình không biết." Lý Xa Xa rất nhanh phủ nhận nhưng trong lòng lại nghi hoặc một đống.

" Lâm Mẫn Quân!"

Có tiếng gọi vang lên, " Vào học thôi, mình trở về lớp học đây."

Nhìn cô ấy vui vẻ không kìa. Không nghĩ tới trừ bỏ lanh mồm lanh miệng ra, Lâm Mẫn Quân còn có bộ mặt khác đáng yêu như thế..

.

" Anh...... sao anh lại đến tìm tôi?" = 口 =

Không phải Lý Xa muốn tới nơi này mà là cô bị bắt phải tới..

Trịnh Diệp cười cười, " Làm sao vậy, xúc động quá à?"

" Đương nhiên...... không phải." Lý Xa Xa lắc đầu, "Tôi nghĩ anh sẽ hung bạo đến tìm tôi giống như kiểu đưa 'thư quyết đấu' đến chẳng hạn, hoặc là sẽ cường hãn xông vào lớp lôi tôi ra ngoài trước mặt các thầy cô giáo chứ." Mà không phải ở lúc nghỉ trưa, thực ôn hòa gọi cô đi ra ngoài một chút.

Thư quyết đấu, ha ha ha. Theo như quan niệm của cô ấy, muốn mất hết thể diện bị mời ra ngoài như vậy, thông thường đều không phải là những nữ diễn viên chính bị người khác hung hăng đánh đập một phen sao. Mà hắn hôm nay tới tìm cô không phải là để giải quyết bạo lực nên đương nhiên không thể làm như vậy rồi.

" Ừ, anh thuộc kiểu người thời đại mới, không thưởng thức được cách hành xử truyền thống như vậy." Trịnh Diệp dừng lại một lúc, " Bất quá em thật sự rất thú vị, hơn nữa, em không sợ anh."

" Đầu tiên, không phải tôi không sợ mà là tôi sợ muốn chết luôn, chính là hiện tại một chút tôi cũng không còn sợ nữa." Tuy rằng bây giờ là thời gian tự học giữa trưa, không có mấy người ở trên hành lang..

" Vì cái gì?" Trịnh Diệp tò mò..

" Cái kia......" Lý Xa Xa đánh bạo kéo hắn lại đây một chút, " Anh có thấy chỗ kia không, chính là đối diện Giáo Học Lâu tầng ba đó......"

" Cái gì vậy?" Có cần dùng đến kính viễn vọng hay không a?

" Ở chỗ đó, trên cửa sổ thứ ba trong văn phòng có một ánh mắt phản quang chiếu đến đây, có một bóng đen sẫm đang ẩn núp tại nơi đó......"

" Bóng đen sẫm gì?" Như thế nào lại giống quỷ vậy? Trịnh Diệp bắt đầu nghi ngờ có phải hắn đang nói chuyện với kẻ điên hay không.

" Anh nhìn kỹ a, ở đó có bóng người mặc áo trắng đang rình coi tôi và anh." Ha ha, nhìn kĩ đi, để xem ngươi trốn được đi đâu..

" Rình coi anh và em làm gì?" Không phải cô bị điên, cô chính là đang có ý tứ xấu xa. Trịnh Diệp từ khi sinh ra tới nay lần đầu phát giác có người không sợ hắn, ngược lại còn có tố chất thần kinh rất khỏe..

" Ừm......" Đương nhiên là xem bộ dạng sợ chết khiếp của tôi chứ sao!.

Bất quá không thể nói trắng ra như vậy với hắn, nếu không lại phải giải thích nhiều thêm, " Là như vậy, là thầy giáo Tiêu, thầy chủ nhiệm của tôi, thầy ấy lo lắng cho tôi, sợ anh sẽ làm chuyện gì xấu với tôi nên đứng bên đó dõi theo bảo vệ tôi."

" Vì vậy, " Lý Xa Xa quay đầu lại nói với Trịnh Diệp, " Tôi tuyệt đối sẽ không sợ, bởi vì, đó là thầy giáo của tôi, thầy ấy sẽ không đứng yên nhìn tôi bị ăn hiếp."

Trịnh Diệp như thế nào cảm thấy được Tiêu Văn Nhưng này cũng có thói quen xấu muốn rình rập người khác như vậy? Hắn rõ ràng biết mình tìm Lý Xa Xa có chuyện gì. Mặc kệ hắn, " Anh tìm em, cũng không phải cần phát sinh bạo lực gì." Trịnh Diệp chần chờ một chút..

"Tôi đề nghị anh nói chuyện nhanh lên, hôm nay tôi chịu đủ cái kiểu 'muốn nói lại thôi' giống như con rùa rụt đầu đấy rồi." Có người làm chỗ dựa, Lý Xa Xa cũng bớt sợ hơn, dù sao thì dường như là Trịnh Diệp có việc gì đó nhờ vả cô thì phải.

Trịnh Diệp chỉ lẳng lặng đưa cho Lý Xa Xa đồ vật gì đó để cô nhìn xem..

Lý Xa Xa kỳ quái nhận lấy, càng xem càng toát mồ hôi, càng xem càng muốn ngất xỉu, "Anh...... anh làm sao có thể lợi hại như vậy a?"

Tiểu nữ tử bội phục sát đất..

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro

Tags: