Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

chap15

Sáng hôm nay vẫn như mọi sáng trong tuần như chỉ có một điều hôm nay cậu không phải tự mình đi xe tới trường mà có "xế" riêng.

-Ê, dừng lại đi thầy!

Đang đi tự nhiên cậu kéo áo Anh mà kêu dừng Anh thắc mắc:

- Chưa đến trường mà, dừng làm gì?

- Chỗ này đi bộ có tí là tới trường, thầy để em đi bộ vào. Lỡ mấy đứa thấy thầy chở em là tiêu.

- Có gì đâu phải sợ?

- Thôi, thầy không sợ nhưng em sợ. Cho em xuống đi.

- Không, ngồi yên đó cho tôi. Không ai thấy đâu mà lo, em mang khẩu trang thế kia họ nhận không ra đâu.

Dù muốn dù không thì cậu vẫn phải nghe lệnh thầy, híc .Đúng là ông thầy hắc ám mà

Thanh và Toàn đang gặm bánh mì,, thấy cậu bước vào hét toáng lên:

- Bữa nay trời mưa hả?

- Mày có bao giờ đi học sớm như vậy đâu?

- Xì, người có lúc này lúc khác chứ. Chuyện thế này, blablabla...

- Vậy từ nay thầy là tài xế c

- Ừ, có thể cho là vậy .

- Sướng nhé, mày phải cảm ơn tên trộm đó, đừng **** rủa hắn nữa, tội nghiệp ....

- Hì, nói thật thì ta cũng cảm ơn thằng xấu xa đó !...

Chiều, cậu lại có giờ thực tập Kí sinh trùng của thầy. Hôm nay bọn cậu xem các tiêu bản dưới vật kính 4X, 10X, 40X. Duy xem xong, cậu ngồi vào ghế, bắt đầu làm. Cậu hồi hộp lắm, lần nào làm cũng đều sơ suất, cũng bị thầy mắng không ra gì . Híc. Hôm nay nhất định phải làm thật tốt cho thầy thấy. Cố lên !!!

Nhưng đời đâu như mơ chứ...:((( Cậu xem vật kính 4X, 10X xong, chuyển qua 40X xem, nhưng không thấy gì cả. Cậu cẩn thận chạy chữ zit-zac lần nữa, nhưng cũng không xem được . Hoảng quá, gọi mấy đứa trong tổ lại giúp. Tụi nó chưa ngồi vào ghế đã nói:

- Duy.xem không kĩ chứ làm gì có chuyện nhìn không thấy chứ!

Cậu nghe vậy cũng thấy lo, nhưng may sao, tụi bạn nó toát mồ hôi vẫn không xem được.

- Ha ha, thấy chưa, tao đã nói mà!

- Để từ từ ta xem chứ.

- Thôi, mày đi ra đi, để tao nhìn thử.

Gần như cả tổ cậu vào nhìn, nhưng cũng giống như vậy, xem được ở vật kính 4X, 10X, chuyển qua 40X thì bó tay.

Anh đi vào thấy nhóm của cậu không quan sát làm mà lại túm tụm vào nghịch, nói chuyện

- Sao không lo làm mà xúm lại nói chuyện vậy hả?

- Không phải nói chuyện, tụi em đang học. Thầy lại xem giùm em đi, em xem ở vật kính 4X với 10X thấy bình thường, nhưng 40X xem không được.

- Làm gì có chuyện đó? Có em xem không kĩ thôi. Em làm tôi nghi lắm .

Anh vừa nói vừa tiến lại chỗ cậu

- Mấy bạn kiểm tra rồi, cũng đâu thấy gì.

- Để tôi xem thử...

Trường bắt đầu toát mồ hôi, lẩm bẩm :

- Sao lạ vậy nhỉ?

Cậu đắc ý:

- Em đã nói rồi mà !

- Em yên lặng để tôi xem lại lần nữa, ồn quá. Sao kì quái thế không biết!

Anh đang loay hoay thì thầy Anh Đức (cũng dạy Kí sinh trùng) chạy vào nói:

- Trường! Tổ Sinh hóa chiều nay có người mới kìa. Nghe nói cũng du học ở Pháp giống chú đấy!

Anh thờ ơ đáp lại như ko quan tâm cho lắm

- Vậy hả anh?

- Uhm.
Anh chợt nhận ra là Anh Đức cũng dạy môn Ký sinh trùng liền hỏi

- À anh Anh Đức ơi, anh lại xem giúp em cái này với.

- Cái gì vậy?

- Em này bỏ tiêu bản vào quan sát, xem vật kính 4X và 10X bình thường, nhưng chuyển qua 40X lại không thấy gì.

- Lạ vậy à? Đưa anh xem nào.

Giống như Trường, thầy Anh Đức cũng liên tục nói:

- Lạ thật, lạ thật !!!!

- Có bao giờ tiêu bản này bị hư không thầy? – Mai hỏi.

- Nãy giờ có em nào xem tiêu bản này chưa?

- Dạ, em vừa xem xong được mà thầy(Duy)

- Vậy thì không phải do tiêu bản rồi. Em nào lấy cho thầy cái kính hiển vi khác ra đây, có thể do kính bị trục trặc.

Triều mở tủ, định lấy kính ra thì:

- Ôi trời ơi, ra là vậy! Không cần lấy kính nữa đâu em. Em nào dùng máy này?

- Dạ thưa thầy, em ạ - Cậu nói.

- Em lại đây nhìn này. Em đặt tiêu bản như vậy làm sao mà nhìn được?

Anh bước lại nhìn trước, rồi sửng sốt:

-Phượng, em đặt tiêu bản lộn đầu vậy sao xem được? Ôi trời, tôi không bao giờ nghĩ đến trường hợp này. Em học cách sử dụng tiêu bản rồi kia mà!

Thầy Anh Đức lắc đầu:

- Thầy đi dạy gần 10 năm rồi, bây giờ mới gặp trường hợp như em đấy! Nãy giờ tốn thời gian vô ích, đúng thật không thể nghĩ đến chuyện đặt sai tiêu bản. Em đặt như thế, chỉ xem được ở vật kính 4X và 10X, nếu chuyển qua 40X thì chắc chắn không thể xem được...

Thầy Đức Anh đi rồi, Trường nhìn Phượng bực bội:

- Tôi chịu thua em luôn. Lấy ánh sáng phải dùng gương phẳng, em lại xoay cái mặt gương lõm mà dùng. Khi lấy tiêu bản ra em lại không hạ mâm kính...Bây giờ lại đặt tiêu bản lộn đầu. Em phải coi lại thái độ học tập của mình đi.

Phượng cúi gằm mặt, xấu hổ, không biết bao nhiêu lần thầy làm cậu mất mặt thế này, có nhất thiết phải phê bình trước đám dông không, thầy có thể về nhà nói cũng được mà ...

Trường định nói nữa thì một cô gái từ ngoài cửa chạy ào vào, ôm chầm lấy Anh:

- Anh Trường! Em nhớ anh quá !!!!! Anh ác lắm, bỏ về trước, không chịu đợi em về chung gì cả.

Cả tổ bất ngờ trước hành động của cô gái ấy. Cô gái ấy rất xinh, tóc hoe vàng duỗi thẳng, dáng người cao như siêu mẫu, nhìn rất xứng đôi với thầy .

Tụi trong lớp lại thì thầm

- Ai vậy tụi bây?

- Nhìn thân mật như vậy chắc cú là người yêu của thầy rồi.

- Híc, "hoàng tử trong mơ" của ta đã có người yêu rồi ư? Ôi, ta chết mất !!!!

Anh đẩy cô gái ra, quát:

- Em thả anh ra chưa? Em ôm chặt như vậy anh chịu sao nổi chứ? Em nên nhớ đây là Việt Nam, không phải ở Pháp, em đừng tự do ôm anh anh như thế nữa...

- Híc, anh làm gì ghê thế ? Chẳng qua vì em nhớ anh quá thôi mà!

"Tình địch" của chú.ko biết phải ko??????.........đoán nào









 Cô gái đó buông Anh ra, nhìn quanh phòng rồi mỉm cười:

- Học trò của anh đây hả? Dễ thương ghê !

- Hừm, hóa ra người mới của tổ Sinh hóa là em hả ? Mai mốt em dạy rồi biết chúng dễ thương đến chừng nào!

- Hi hi, anh thông minh ghê đó. Vì anh dạy ở đây nên em mới xin vào đây, đáng lẽ em vào tổ Kí sinh trùng với anh rồi, nhưng bên Sinh hóa thiếu người...Chán!

- May quá !

- Này, anh ghét em đến thế sao ? Em về méc mẹ bây giờ...Hả, ai kìa, Phư...

Anh bịt miệng cô gái, không cho cô ấy nói tiếp (Cả tổ: Trời, bọn họ làm trò gì thế chứ, thật quá đáng, tình tứ nơi đông người thế kia! ). Anh thầm thì:

- Suỵt, giả vờ như không quen biết Phượng.nó không thích.

Cô gái gỡ tay Trường ra:

- Trời, có vậy thôi mà anh làm em xém ngột thở. Ok, giả vờ à, chán thật, lâu ngày không gặp con nhỏ. Hèn gì nãy giờ cậu cứ lấm lét, nấp sau lưng mấy đứa bạn .

Cô gái cười thật tươi, nói:

- Hello, chào các em. Cô tên Lương Trúc Linh, cô mới chuyển về trường, sẽ dạy các em môn Sinh hóa. Có gì các em giúp đỡ cô nhé!

- Chào cô ạ.

Mấy thằng con trai thấy người đẹp thì chỉ biết hỏi:

- Cô ơi, cô dễ thương quá . Cô mấy tuổi rồi ạ?

Tụi con gái thì lăm le một câu duy nhất:

- Cô ơi, cô là người yêu thầy Trường hả?

Linh nghe mấy đứa con gái hỏi, đứng hình 5s rồi ôm bụng cười sặc sụa:

- Ha ha, vui thật . Anh ơi, sao ai cũng nghĩ em là người yêu anh vậy?

- Hừ, em hành động như thế, người ta không nghĩ vậy mới lạ đó.

- Xin lỗi các em, cô là...em họ thầy Trường. Cô và thầy là anh em chú bác ruột. Các em không để ý cô và thầy ấy đều họ Lương sao? Cô không có anh chị em, nên coi thầy Trường như anh trai, nên đôi lúc thân mật quá, dễ gây hiểu lầm quá phải không?

Linh hấp háy mắt rồi nói tiếp:

- Các em yên tâm đi, thầy của các em vẫn đang ở hội "Những người độc thân vui vẻ" đấy . Em nào thích làm chị dâu của cô thì phấn đấu nhé! Cô sẽ nhiệt tình ủng hộ .

- Thật hả cô?

- Đương nhiên rồi.

''''''

- Linh, đủ chưa? Em có ra ngoài cho anh dạy không? Hết giờ rồi muốn nói gì cũng được.

Linh phụng phịu:

- Anh dữ thế! Hèn gì mắt Anh Híp thế, không cô nào dám yêu, hi hi. Đợi em trả lời nốt câu hỏi của các học sinh đã. Cô năm nay 24 tuổi thôi. Các em có thắc mắc gì thì mai mốt cô trò mình giải quyết, cô phải đi đây, cô sợ ông thầy của các em lắm! À, cô thấy bạn nam cắt đầu nấm( ai thế nhỉ?^^) nấp sau lưng em tóc dựng cao cao (là ai ta?)) kia kia dễ thương quá! Cuối giờ đi uống Cafe với cô nhé .

Rồi Linh hôn "chụt" lên má Anh (tụi con gái vừa ghen tị vừa tức nổ đom đóm, lũ con trai cũng tương tự ):

- Bye anh!

- Em đừng có hôn anh nữa được không? Anh nhắc lại cho em nhớ nhé. ĐÂY LÀ VIỆT NAM, KHÔNG PHẢI LÀ PHÁP .

- Mặc kệ Việt Nam hay Pháp, em thích vậy đấy, anh có người yêu thì em sẽ không hôn nữa, hi hi.

- Oppssssss....(vừa nói vừa vò tóc)

Ôi, Trường vừa làm một hành động kute không đỡ nổi, đứa nào cũng ngẩn ngơ. Ngay lúc này, cậu thấy thầy cậu đẹp trai hơn cả oppa HQ. Toàn nhéo cậu một cái đau điếng:

- Mày tỉnh lại chưa con?

- Hả? À rồi.bỏ ra đau tao

- Cô đó là em họ thầy thật à? (Duy)

- Uhm, mày nghe chị ấy nói rồi mà, hồi xưa thân với chị ấy lắm. Chị chiều tao còn hơn mẹ tao nữa. Nhưng từ khi chị đi du học cũng ít liên lạc, tao nghĩ chị sẽ ở luôn bên Pháp, ai dè... mà chị ấy tưng tửng thế đấy, tốt bụng cực, học giỏi nữa.

- Mày nấp sau lưng Thanh của tao vì sợ chị ấy buột miệng nói lên quan hệ của mày với thầy à>

- uh, thông minh vãi....may thầy bịt miệng kịp.hazzz

- Mà lúc nãy chị ấy nói gì ta vậy? (Vương)

- Cô bảo mày dễ thương, cuối giờ đi uống Café với cô. Cô tinh quái ghê! (Thanh)

Nhìn mắt Phượng ngẩn tò tò Thanh đoán là chẳng hiểu gì nên giải thích

- Nhìn mặt anh ngu vãi chưởng, thì không thể rủ trực tiếp anh đi uống Café, nên dùng cái cớ này để rủ đi đó.

- Chắc không đó?

- Thanh của tao nói đúng đấy, không tin thì thôi. Lát nữa thể nào cô cũng qua kéo mi đi cho coi. Ặc, lát nữa mi về với thầy phải không, càng tiện rồi. Hi hi.

- Lúc éo nào cũng Thanh của tao, Thanh của tao, bố ghim.hừ  nhưng mà tụi tao cũng nghĩ giống Thanh đấy Phượng

- hazzzz. chắc ko đó, Để xem bọn mày  nói đúng không?

Trước khi ra về, Trường nhắc lại vài ý quan trọng:

- Tuần sau kiểm tra rồi, các em về đọc thật kĩ lý thuyết lần nữa. Nhớ là dùng gương phẳng, dùng gương lõm tôi cho 0 ngay tại chỗ. Xem vật kính 10X rõ rồi mới chuyển qua xem 40X, hay 100X....Còn một điều nữa, đặt tiêu bản cho đúng (liếc Phượng), đặt sai không quan sát được không bị 0 cũng không bao giờ đạt điểm trên 4. Rõ chưa?

- Dạ rồi.

- Tốt, dọn vệ sinh sạch sẽ phòng rồi nghỉ.

Dọn xong, cả tổ cậu lục đục ra về. cậu cố tình ở lại sau cùng (đợi thầy).

- Nấm, à quên Phượng! Chị nhớ em quá!hihi

Linh từ đâu ôm chầm lấy cậu, còn kiss cậu một cái nữa:

- Ôi, chị thả em ra đi, em chết ngộp rồi này.

- Chị em lâu ngày gặp lại mà nói thế đấy!

- He, tại chị ôm em chặt quá. Em cũng nhớ chị lắm chứ bộ. Chị đi biền biệt mấy năm không liên lạc gì với em hết.

- Hì, chị xin lỗi. Qua Pháp bận bịu việc học tùm lum. Hồi đầu, chị định ở luôn bên đó, nhưng được mấy tuần, chị nhớ nhà không chịu nổi, khóc suốt. May mà có anh Trường. Chị quyết định học thật nhanh để sớm về nước. Chị thật sai lầm khi có ý định định cư bên Pháp.

- Chị về thì tốt rồi.

- Giờ chị em mình đi uống Café nhé, chị rủ cả anh Trường rồi. Em với anh ấy đi chung phải không?

Anh ở phòng bộ môn bước ra, cắt ngang cuộc trò chuyện của hai chị em:

- Nhanh lên, ở đó nói chuyện nữa.

- Anh này kì cục, chị em lâu ngày gặp lại nói có chút xíu anh cũng nhăn nhó. Ghét!

- Anh không cần em thương đâu!

- Anh, anh...Anh quá đáng thật mà, "máu lạnh" vừa phải thôi. Phượng, em có chịu nổi anh ấy không?

- Đương nhiên là không rồi!...
Nói rồi cả 3 cùng ra xe để đi ra quán nước nói chuyện...

__________________________________

Nhạt quá nhỉ..... :(((

Học hành thi cử đau đầu quá các b ạ.hazzzzz

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro