chap 10
Cậu và bé Mon đang ngồi xem phim thì tự nhiên con bé nó la lên
-Thôi chết em rồi. gần 5h rồi, sao vẫn chưa thấy Hai em qua đón
Cậu thấy Mon vừa nhìn đồng hồ vừa nói sợ bé nó muộn giờ học :
- Em có trễ không? Mấy giờ học?
- 5h30, mà học ông thầy này hơi bị xa. Thôi để em gọi thằng Hoàng qua chở vậy.
- Uh, gọi lẹ lên chứ không nó đi rồi khổ nữa.
...
- Anh, thằng Hoàng đang ở trước nhà anh. Em đi học đã.
- anh tiễn em, hihi.
Thằng Hiển vừa đi học về, thấy Mon lễ phép:
- Chào chị Mon. Anh Hoàng chờ nãy giờ kìa.
- Lễ phép ghê nhỉ? Biết chờ rồi chị mới về nè. Chị đi học nghe, bữa nào qua nhà hị, chị cho ăn mứt dâu ^^.
- Em muốn nó phát phì thêm hay sao mà dụ nó ăn hả?
Thằng nhóc vừa tươi cười đã xịu mặt, chào Mon rồi vô coi TV.
- Chào chị Mon. He he.
- Gớm, bữa nay bày đặt lịch sự làm chị giật mình đó.
- Chị chọc quê em rồi.
- Thôi lo đi học kẻo muộn, ở đó nói nữa.
- Dạ, biết rồi. Bye chị.
- Em đi học đây
-Uh, đi cẩn thận đó.
Tạm biệt hai đứa nhóc, cậi lên phòng định đi tắm thì:
- Anh Hai, anh Lâm qua chơi kìa.
"Trời, hôm nay ngày gì mà tiếp khách mệt nghỉ vậy không biết?" – Cậu nghĩ thầm:
- Nghe rồi, nói anh Lâm đợi anh chút.
Cậu nói rồi nhanh chân chạy xuống, cũng lâu rồi cậu chưa gặp Lâm. Lâm là anh họ của Toàn, mẹ cậu với ba Lâm làm cùng bệnh viện nên cậu cũng thân thiết với Lâm.Lâm hơn cậu hai tuổi, đang học Bách khoa
- Hello anh nhé, lâu lắm rồi anh không ghé em chơi đó.
- Thì hôm nay anh đến nè. Tại bận học quá.
- Xì, không dám. Anh bận đi chơi với bạn gái thì có. Mỗi ngày một cô, thời gian đâu mà nhớ đến em nữa. Nói thật đi, em không giận đâu.
- Làm gì đến nỗi mỗi ngày một cô. Chính xác là 3 ngày. Ha ha.
- Trời, anh thay người yêu như thay áo vậy. Biết anh đào hoa nhưng em không nghĩ ghê vậy. À mà nhìn mắt anh cũng đủ đoán anh thế nào.
- Mắt anh sao?
- Đuôi mắt dài gì mà dài kinh khủng, thấy ghê! Người như vậy là lăng nhăng "trùm".
- Mắt anh bao nhiêu cô mê mà em chê bai vậy hả? Tụi con gái nghe em nói vậy chắc đánh hội đồng em luôn đó.
- Thách tụi nó động vô em, hi hi. Í, anh mới đổi xe hả?
- Ờ, đẹp không?
- Đẹp sao không? Em thích xe này lắm á.hay anh chở em đi 1 vòng chơi nhé.
- ok ok đi luôn đi anh.hihi
Anh Lâm đèo cậu đi trên xe moto phân phối lớn chạy cũng không nhanh lắm nhưng gió mát cảm giác rất đã. Khi đi qua hầm chỗ cầu gần Bigc cậu hét lớn lên :
- Aaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaa.đã quá anh ơi.hihi
- Hì, vậy thỏa ước nguyện rồi nhé. Hay làm bạn gái anh đi, anh chở em đi mãi luôn.
- Không giỡn nghe! Em con trai à nha. Mới cả Anh đẹp trai quá, em sợ đi với anh bị "khử" hồi nào không hay.
- Lo gì, anh sẽ bảo vệ em.
- Chắc không?
- Không tin anh à?
- Uh, tin. Được chưa? Hi hi.
Đi một lát đã về tới nhà. Thả cậu xuống, Anh sực nhớ điều gì, kéo tay cậu lại:
- Anh quên mất, thứ 7 tuần sau sinh nhật anh, em nhớ đi nghe!
( Sinh nhật anh Lâm là vào 13/8 nhưng ở những chap trc mình viết là bé Mon còn 5,6 tháng nữa là thi đại học nên mk lấy ngày snh nhật a Lâm trong truyện là tháng 11 hoặc 12 nhá cũng chẳng biết lấy ngày nào)
- Đến sinh nhật anh rồi hả? Nhanh nhỉ, anh không nói em quên luôn. Em sẽ tặng anh một món quà bất ngờ. Hi. Mà sinh nhật ở đâu anh?
- Ở quán bar đường Láng ý
- Ặc, anh biết em không đi xe máy được rồi, tổ chức chỗ đó em đi sao nổi?
- Ai bảo em đi xe đạp mà nói
- Chứ đi gì, em đi taxi không được mà!!!!
- Ngốc, anh qua chở em. Ok?
- Hi, vậy thì được. À mấy giờ anh đón em?
- 5h nhé.
- Ok.
- Nhớ đó, anh sợ em quên quá. Em không bao giờ nhớ lời anh nói cả.
- Nhớ mà, anh yên tâm.
"Kitssssssssssssssssssss", tiếng xe máy đột ngột dừng lại làm cậu giật mình, quay lại. Là................
.........
Các bạn biết ai không??????????????? .
- Ủa?
- Ủa?
- Hai anh biết nhau hả?
Lâm nhìn cậu cười:
- Quá biết ấy chứ. Anh Trường là bạn thân anh Hai anh mà !
- Sao kia? Bạn thân anh Hải hả
- Em đừng tròn mắt ngạc nhiên vậy được không? Anh lên cơn đau tim đấy! Có gì mà em bất ngờ dữ vậy?
- Tại, tại, anh Hải, anh ấy...
- À, ý em là anh Hai anh đào hoa ăn chơi, làm sao kết bạn với anh Trường chứ gì?
Cậu hơi hại vì bị Lâm nói đúng những gì mình đang nghĩ.
- Ừ thì cũng đại loại vậy!!! Hì.
Anh lúc này mới lên tiếng:
- Khác nhau vậy làm bạn mới hợp. Tôi không thích kết bạn với những người giống như tôi. À, mà làm sao em quen Nấm, à Phượng vậy Lâm?
( chết tôi lại cho ông Trường đè đầu ông Lâm thế này.......à mà thôi lỡ rồi.kệ đi)
- Dạ, em họ em là bạn thân Phượng. Ba em làm cùng cơ quan với mẹ Phượng nữa. Còn anh...
- Thầy em với Toàn đó Anh Lâm...
Lâm ngạc nhiên:
- Thầy?
- Ừ, dạy lớp em đó. Với lại ba thầy là bạn thân ba em.
- Hi hi, nhất em rồi. Được anh Trường dạy là phúc của em đó.
- Hứ, không dám đâu.
Rồi nó quay sang Anh:
- Ủa, thầy qua đây làm gì vậy?
- Đón Mon đi học chứ làm gì?
- Trời, thầy đi sớm quá vậy? Nó trễ học nên gọi Hoàng chở đi rồi.
- Hừ, vậy mà không chịu gọi điện báo lại, mất công sang đây.
- Chắc nó quên. Tí nữa nhớ chở nó về đó.
- Uh, thôi tôi về đây. Anh về trước nhé Lâm!
- Dạ, rảnh ghé em chơi nha
Nói xong Trường phóng xe cái vù, mất hút.
- Thôi, muộn rồi, anh về đi. Em phải đi tắm rồi ăn cơm, cả chiều nay tiếp khách mệt quá !!!
- Đuổi anh về à? Haiza, thì về, hì. Anh về đây, nhớ thứ 7 đó.
- Bye anh, em nhớ mà, anh nói mãi.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro