Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 1: Tam vị phu nhân

"Chi Dực, chạy chậm thôi má!", Á Tuệ ngồi sau xe đạp con bạn thân cũng phải lo lắng với tốc độ chạy như thế này, đã vậy còn chạy xuống dốc con đường ngay vực cao nữa chứ, mặc dù có lấp hàng rào nhưng vẫn ám ảnh.

"Á Tuệ, hoa khôi cái gì cũng biết mà lại sợ tốc độ cao sao, ha ha!?", tôi vừa nói vừa đạp xe nhanh hơn trên con đường vực cao chót vót.

Bỗng sấm chớp nổi lên liên tục, đánh ầm âm vang vọng khắp bầu trời, sau đó một lôi giáng xuống trước đường hai người một khoảng cách.

Phía trước liền nứt vỡ một khoảng trống khiến cho ta không thể phanh kịp, thế là cả hai đứa đều rơi xuống vực sâu ở phía dưới, trước lúc rơi xuống thì ta có đưa tay ra đỡ đầu cho con bạn thân để khỏi bị chấn thương khi va chạm vách núi.

Tất cả đều chìm vào bóng đêm tĩnh lặng...

Tỉnh lại thì đã thấy bản thân đang ôm chặt một ai đó mà áp dưới thân mình, có một mùi gì đó rất là khó chịu, cay độc, khó ngửi cùng khó thở đến dị thường, ta nhíu mày khó khăn mà chịu đựng.

Ta lờ mờ thấy được nữ nhân này trông thật đẹp đến mê hồn điên đảo, đến tôi là con gái mà phải chết mê chết mệt nữa kìa, nhưng mà tình hình hiện giờ không đúng, nàng ấy là đang nghiến chặt môi đến chảy cả máu, ánh mắt hận thù như muốn giết chết ta ngay tức khắc vậy, còn khóc đến đỏ cả đôi mắt.

"Chát!" cái tát thật mạnh vang lên đầy chua chát, tôi sững sờ không thể tin được, tự nhỏ đến lớn chưa chịu qua sự đả kích này bao giờ, trừ khi đánh nhau mà thôi, đằng này lại là một nữ nhân không có võ công đánh mình, rốt cuộc là tại sao, là tai ta sao, nghĩ: "Đau quá, có cần tát mạnh đến vậy không!?", sờ lên chỗ bị đánh còn thấy đau kinh khủng.

"Ngươi, dám cưỡng ép đánh dấu ta, ta nhất định sẽ không tha cho ngươi!", nàng ấy ôm chặt sau gáy tức giận quát mắng, chỉ thẳng vào mặt ta đang ngây ngốc ngồi dưới đất.

Ta còn chưa hiểu chuyện gì luôn đây này, hiểu thế quái nào được khi bị xuyên không tào lao như này chứ, gì mà cưỡng ép, gì mà đánh dấu??

"Đợi đã, lẽ nào ta đã xuyên vào thế giới ABO?", ta hoảng hốt suy nghĩ đến vấn đề này, hồi nãy ta đè nàng ta xuống giường tính giở trò lưu manh, còn bỉ ổi đánh dấu vĩnh cửu nàng ta, lỡ như độ phù hợp tin tức tố của cả hai không phù hợp nhau thì coi như sẽ xảy ra các tình huống xấu khác sau này hay sao?

Ta vội vã phủ mền lên người nàng ấy rồi tức tốc chạy ra ngoài, khiến cho nàng ta ngơ ngác nhíu mày càng chặt hơn, khó hiểu nhìn theo bóng lưng của ta liền chạy mất hút ra ngoài cửa.

Ta vội khoác tạm y phục bên ngoài một cách sơ sài, có một nữ hầu thấy thế hoảng hốt nói: "Chủ nhân, người gặp vấn đề gì ấy sao ạ, nô tì sẽ kêu người lại giúp đỡ!".

Ta không chần chừ đáp: "Ngươi mau dẫn ta về phòng, sẵn tiện lấy cho ta vài bộ y phục để thay nữa!", nữ hầu nghe thể liền gật đầu lia lịa và tức tốc làm theo những gì mà ta nói.

Tới phòng chỉ kịp thấy nữ hầu hồi nãy đã cúi đầu cung kính lui xuống, chỉ để lại vài bộ y phục và một nữ hầu khác nhìn trưởng thành sắc sảo hơn, cô ấy cứ đứng im bên cạnh nhìn ta thì làm sao mà thay đồ được kia chứ.

Ta nhìn nàng ấy, cười gượng gạo nói: "Ờ...cô là ai vậy, có thể lùi ra ngoài cho ta mặc đồ được không?" tay cũng níu níu áo để che đi sự lỏng lẻo trên thân.

Nữ hầu đó liền đáp với khuôn mặt bình thản: "Hạ nhân là trưởng hầu được người cưu mang, phải luôn luôn ở bên cạnh chăm sóc người xong xuôi theo lời căn dặn của phụ thân người thì mới rời đi, kể cả khi người còn chưa ra lệnh nghiêm túc cho hạ nhân!!", hai tay chắp lại dưới váy, im lặng chờ đợi mệnh lệnh từ ta.

Ta cũng thở dài hết cách, đành gọi cô ấy đến giúp đỡ: "Vậy cô đến thay giúp ta y phục đi!", công nhận y phục thời xưa cách mặc rắc rối thật chứ.

Xong xuôi thì trưởng hầu nữ liền cung kính đi ra ngoài, cũng không quên căn dặn: "Nếu người cần gì cứ gọi hạ nhân!!".

Nếu như xuyên vào thế giới ABO thì ta là Alpha nhỉ, hồi nãy vị đại tỷ xinh đẹp kia nói ta cưỡng ép đánh dấu, vậy đại tỷ kia chỉ có thể là Omega, nhưng mùi pheromone của nàng ấy tại sao lại khó thở đến đáng sợ như vậy, nghĩ lại thôi cũng không dám ngửi lần hai, cảm giác như bị tắt thở dưới biển sâu, nhưng đại tỷ kia thật sự là mỹ nhân đó mọi người à, đến mình ở thế giới kia chắc chắn sẽ yêu thích ngay cho dù có cùng giới tính, cảm giác như là nửa kia định mệnh ấy.

Lắc lắc đầu bỏ qua suy nghĩ này, việc cần thiết trước mặt là tìm hiểu thân thể, tình hình sự việc ở đây trước đã, liền gọi trưởng hầu ở bên ngoài: "Ừm, cô có ở ngoài đó không!?".

Trưởng hầu nữ liền bước vào, cung kính hỏi: "Người cần giúp gì khác hay sao ạ!?", sau đó đóng cửa lại ở đằng sau.

Ta vẫy vẫy tay ra hiệu ngồi xuống bàn cùng nói chuyện: "Khụ, khụ, cô ngồi trước đi, ta cần hỏi cô một số vấn đề, phiền cô trả lời thật lòng cho ta nghe là được, cô có thể kể lại tất cả những gì mà cô biết cho ta nghe đi, kể cả danh tính tất cả mọi người ở biệt viện này!!".

Trưởng hầu nữ và ta nhìn nhau im lặng một hồi, trưởng hầu nữ mới mở lời trước: "Mặc dù hạ nhân chỉ là Beta, nhưng người hứng thú với hạ nhân như vậy thì cũng sợ là đã quá muộn rồi đấy ạ, nhưng hạ nhân sẽ xem xét làm nữ hầu thông phòng cho người!!".

Ta vội xua tay phản bác: "Ta không có ý đó, cô cứ việc trả lời giùm ta mấy việc kia là được!?, nghe thế thì trưởng hầu nữ gật đầu tuân mệnh.

Trưởng hầu nữ bắt đầu kể lại: "Hạ nhân là Mộc Tú Châu, năm nay mới hơn 21 tuổi, phân hóa thành Beta sau người 2 năm, hạ nhân được chủ nhân cưu mang từ vụ mua bán nô lệ, chính vì thế hạ nhân quyết tâm vì chủ nhân sống chết không màng, kể cả làm nữ hầu thông phòng cho người!".

"Không cần đâu!" ta gác tay lên trán đau đầu suy nghĩ, trưởng hầu này có phải thẳng thắn nhiệt tình quá hay không, thở dài hỏi: "Cái đó...cô đi theo ta từng ấy năm thì có biết những gì về ta quá góc nhìn nhận của cô hay không, cứ nói thẳng đi rồi ta sẽ không trách phạt, cô cứ kể những chuyện ta làm từng ấy năm, bản thân ta ra sao, kể cả những người quyền lực tại đây!".

Mộc Tú Châu bắt đầu kể lại: "Người là Tháp Chi Dực, là một người tiền đầy trong người không thiếu một xu, muốn mua gì thì mua, ăn chơi trát táng, khinh thường cả người nghèo, đến quan huyện nơi đây cũng được chủ nhân hối lộ nên người càng ngày càng hống hách khiến tiếng tăm vang xa, người người đều biết đến, ai ai đều chán ghét khinh bỉ ra mặt!".

Nghe tới đây thì ta cũng chẳng biết nên bày ra vẻ mặt gì vào giờ phút này nữa, đã cưỡng ép đánh dấu thì thôi đi, đằng này còn xấu xa độc ác, gian lận cặn bã, ăn chơi trát táng bị người đời khinh bỉ nữa chứ, chẳng biết dùng từ gì để hình dung nữa, có bao nhiêu cái xấu đều tụ hội vào cái thân xác nguyên chủ này vậy kia chứ, đã vậy còn trùng tên và cả thân thể...khác mỗi cái kia thôi.

Mộc Tú Châu thấy chủ nhân làm những hành động kì lạ, liền dừng kể chuyện ở đây, ta nhận ra mà ho khan, nói: "Khụ, cô cứ kể tiếp đi, mặc kệ ta!".

Mộc Tú Châu nghi hoặc mà quan sát thái độ lạ lùng của ta một lúc, rồi lại kể tiếp: "Chủ nhân sau khi phân hóa thành Alpha cấp A thì liền ăn chơi phung phí hơn, vào các hoa lâu ăn chơi với các mỹ nữ Omega, đã vậy chủ nhân còn khoe khoang bản thân đã phân hóa thành Alpha nên đắc ý với những Alpha khác nữa chứ!!".

Ta nghĩ đến cảnh tượng của bản thân mà chỉ biết ngồi yên lặng một cách câm nín, còn bao nhiêu việc xấu cứ kể hết một lượt luôn đi.

"Chủ nhân vào mấy tháng không lâu bắt gặp Kim Hàn, nữ nhi duy nhất của tể tướng đương triều lúc bây giờ, chủ nhân vì thế mà đem lòng yêu say đắm và quyết tâm cưới bằng được Kim Hàn, bất chấp cả thủ đoạn âm mưu bẩn thỉu để làm chuyện này!".

Ta hỏi dò la thử bản thân đã làm cách nào để cưới được Kim Hàn về đây, Mộc Tú Châu kể theo những gì mà mình biết: "Chủ nhân sau khi bị Kim Hàn phu nhân từ chối tình cảm thì liền tức giận, về nhà đánh đập các hạ nhân giúp việc trong nhà, kể cả người già trong biệt viện đều chịu chung số phận, thế là chủ nhân liền tính kế gì đó với tể tướng đương triều, khiến ngài ấy phải cho Kim Hàn phu nhân qua ở rể với chủ nhân vài tháng cho đến ngày cưới, cũng coi như ngài ấy âm thầm cho người tổ chức đám cưới hoặc ngài ấy đang xem xét tình hình người và Kim Hàn sống chung như thế nào, nhưng mà chưa cưới chính thức thì cũng coi như đã đám cưới rồi đấy ạ!".

Ta nghe còn phải há hốc mồm kinh ngạc với kế hoạch tinh vi của nguyên chủ này, dùng thủ đoạn lên cả tể tướng đương triều, chắc chắn phải có cách mà nguyên chủ có thể tiến vào cung, ta hỏi tiếp: "Còn nữa không vậy!?".

Mộc Tú Châu kể luôn: "Theo như trong biệt viện thì chủ nhân có đến ba vị hôn thê, vợ cả của người là Kim Hàn phu nhân, con gái cưng của tể tướng đương triều, nhị phu nhân là Hàn Tử, bị gia đình ép gả cho chủ nhân để việc kinh doanh thuận lợi cho đôi bên, nghe đồn Tử phu nhân có võ nghệ cao thâm, là sát thủ giết người không gớm tay, nhưng chỉ là người khác truyền miệng nên hạ nhân cũng không dám chắc chắn, cuối cùng là tam phu nhân Mộc Kim Dĩ, Dĩ phu nhân là con gái thứ hai của gia đình thương nhân giàu có, còn có quan hệ giao hảo với triều đình nữa, từng là thanh mai trúc mã với Lăng Kim, hẹn ước sau này sẽ kết hôn với nhau cũng bị chủ nhân lập kế hoạch chia rẽ tình cảm đôi uyên ương để chiếm đoạt Dĩ phu nhân, cả ba phu nhân có vẻ căm ghét chủ nhân đến tận xương tủy rồi đấy ạ!!".

Ta liền ngăn không cho Mộc Tú Châu kể nữa: "Thôi đủ rồi, ta biết rồi, cảm ơn!!", giờ phút này ta phải điên đầu suy nghĩ những mớ rắc rối này giải quyết ra sao, có khi chết sớm ở thế giới này không hay biết cho xem, toàn là những tội ác khó có thể tha thứ!!".

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro