chương 6
Sau khi cô và phụ hoàng nói chuyện xong thì cô đã đã trở về phòng mình . Tuy đã cô đã ngồi vào chiếc giường nhỏ của mình ngày nào trong cung và cô ko ngừng nghỉ ngợi về những điều mà phụ hoàng cô nói làm cô ko ngừng lo lắng và cô đã nắm ngủ từ lúc nào ko hay.
Sáng hôm sau
Lam thố là người thức đầu tiên .
Cô ra hậu hoa viên để hít thở không khí nơi chốn xưa .
Trong khi cô đang ngồi xích đu hóng mát . thì hồng miêu xuất hiện bên cô và lên tiếng.
Hồng miêu: sau muội dậy sớm thế .
Lam thố : ko phải huynh cũng thế sau.
Hồng miêu: à! Khi muội trở về thấy tinh thần của muội tốt quá nhỉ
Lam thố : có sao
Hồng miêu: ừm huynh thật sự hơi tò mò và cũng khá bất ngờ về thân thế của muội .
Lam thố: ko phải thân phận của huynh cũng đặc biệt sau
Hồng miêu: đúng là thế nhưng ......
Lam thố : sao thế
Hồng miêu: huynh có thể hỏi muội 1 câu được ko ?
Lam thố : huynh cứ hỏi
Hồng miêu: à! Muội thật sự thích nơi chốn thâm cung này sao ?
Lam thố: ko hẳn là thế đâu
Hồng miêu: tại sao ?
Lam thố : cứ tạm là muội thích vì nó chứa nhiều kỉ niệm đáng nhớ của muội về một người.
Hồng miêu : là ai vậy?
Lam thố: mẫu hậu của muội
Hồng miêu : ta nghe phụ hoàng muội nói rằng mẫu hậu của muội mất lúc muội lên 5 đúng ko
Lam thố : đúng vậy
Hồng miêu: nhưng tại sao lại liên quan đến cung điện chứ
Lam thố: vì nó chứa nhiều thứ về mẫu hậu của muội.
Hồng miêu: Thì ra là thế.vậy muội và phụ hoàng muội sống trong cung cho đến khi chúng ta gặp nhau sao
Lam thố: cũng ko hẳn là thế.
Hồng miêu: muội có thể kể cho ta nghe về cuộc sống của trước đây của muội ko
Hồng miêu vừa hỏi xong lam thố định nói thì có người hầu đến bảo đã đến bữa sáng
Thì lam thố bảo rằng
Lam thố : hay là để lần sau được ko huynh
Hồng miêu: à ừm.
Thế là 2 người vào dùng bữa sáng.
Còn tiếp nhe mn
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro