Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 23: Tình trạng mối quan hệ. (H)

***Chương tiếp quyển 3 chắc trễ nhất là mai sẽ có, dịch có cái chương H này mà nó lâu kinh khủng khiếp 🤦🏻‍♀️***

"Mày nặng quá, Tharn."

"..."

"Thằng Tharn, tao nói là mày nặng quá. Mày nghe không hiểu tiếng người à?"

"Ừm, tao không hiểu."

"Mày..."

Lúc này, Tharn không thể nghe chàng trai này nói gì. Hắn chỉ biết một điều, sự dỗ dành của cậu... hắn vui sướng vì những nỗ lực của hắn trong hơn một tuần không phải là vô ích và đã không đưa mối quan hệ này trở lại vạch xuất phát lần nữa.

Phải, hắn thừa nhận rằng hắn đã say tối hôm đó, nhưng đó không phải là lý do tại sao hắn hôn Type ở giữa quán rượu. Thay vào đó, hắn nghĩ do có chất cồn nên giúp hắn có can đảm dám làm chuyện mà bình thường có nghĩ đi nghĩ lại hắn cũng sẽ không làm, nhưng hắn cũng biết lúc đó hắn không suy nghĩ kĩ càng.

Mặc dù hắn vốn dĩ là một người lý trí, nhưng tình huống đêm đó thực sự khiến hắn khó mà kiểm soát được cảm xúc của bản thân. Những gì hắn làm vào lúc đó, chưa đến một phần nghìn cảm xúc thật, dù ở sâu thẳm một góc trong lòng hắn vẫn ôm hi vọng, nhưng hi vọng nhỏ nhoi đó không thể lấn lướt sự thất vọng và cảm thấy bất công của hắn.

Ý nghĩ này đọng trong tâm trí của Tharn cho đến sáng hôm sau, dần dần thay đổi trí óc từ rối rắm sang rõ ràng.

Trong lòng hắn biết Type sẽ không chủ động hạ mình, hắn nên là người chủ động hòa giải với cậu nhưng ...

Đúng rồi!

Ngay khi hắn định xin lỗi, nó đã không xảy ra, một ý định đột nhiên xuất hiện trong đầu hắn... Nếu hắn giận.

Type sẽ làm gì?

Mặc dù đó chỉ là một ý nghĩ nảy ra bất chợt, Tharn thận trọng nghĩ về nó. Không tổn hại gì cũng không mất gì, hãy cố gắng thử xem từ tận đáy lòng Type chất chứa gì, vì vậy hắn đã bình tĩnh lại, ngừng suy nghĩ về việc xin lỗi và bắt đầu phớt lờ Type, nhìn cậu cũng bực bội, chờ xem cậu sẽ làm gì.

Lúc đầu, Type không để ý. Cậu còn cảm thấy thoải mái hơn. Tharn quyết định quay trở lại ký túc xá lật qua lật lại cả đêm trằn trọc suy nghĩ, làm thế nào để giải quyết tình hình hiện tại, để cho cả hai làm hòa với nhau.

Đây là một ý nghĩ khác đi chệch hướng từ ý nghĩ ban đầu.

Vì vậy, vào ngày trở về ký túc xá, Tharn thực sự đã sẵn sàng để giảng hoà, trong đầu cũng sắp xếp từ ngữ sẽ nói gì rồi. Tuy nhiên, mọi thứ tiển triển hơi quá một chút so với mong đợi của hắn.

Type không bao giờ có thể biết được là Sprite ở giữa bàn và câu nói ngắn gọn "Uống đi, cho mày."

Những thứ đó trong tim hắn là một làn sóng lớn gây chấn động.

Hắn không thể biết làm thế nào mà hắn có thể kìm chế không đưa tay ra. Hắn khó khăn kiểm soát bản thân, không chấp nhận sự dỗ dành của cậu bằng cách liên tục ép bản thân phải giữ trạng thái bình thường, để Type nổi cáu rồi hắn nhanh chóng phóng ra một ánh mắt cho thấy hắn không quan tâm!

Chỉ như thế hắn mới có thể biết cậu quan tâm đến hắn bao nhiêu và hy vọng của hắn còn được bao nhiêu. Tharn thậm chí từ chối đồ uống cậu mua để dỗ hắn. Cậu vẫn luôn quan tâm đến hắn dù chỉ một chút.

Trong một tuần, Tharn luôn phải quyết tâm tránh xa phạm vi tay của cậu, hắn phải lơ đi lon nước với một khuôn mặt không thể nào bình tĩnh hơn, cái người hay nói lời khó nghe, cậu không nhịn được mấy lúc sử dụng chút ánh sáng còn sót lại của phòng quan sát hắn có lén lút uống nước cậu mua không.

Tharn biết suýt thì vuột mất Type lần nữa.

Vì vậy, đâu có gì sai nếu hắn cố gắng bù đắp bây giờ?

"Type, đau á! "Ngay khi hắn quay mặt lại, cậu búng nhẹ lên trán, hắn đang ngồi quỳ trên giường giữ tay Type. Hắn phải thả tay ra che trán, nhíu mày nhìn người nằm trên giường, nhưng thấy mặt cậu dần dần nổi lên một lớp đỏ ngại ngùng do cậu hôn hắn, Tharn lặng lẽ nhìn cậu rồi không cản được thốt lên.

"Mày biết tao đã chờ đợi mày dỗ trong bao lâu ..."

"Tao đã nói tao không có dỗ mày!" Hắn còn chưa nói hết đã bị Type cắt ngang. Cậu không biết rằng đồ uống trong tuần đó và nụ hôn vừa diễn ra thật sự mới là sự dỗ dành tốt nhất. Cậu nheo mắt.

"Đợi đã, mày biết là tao sẽ đi dỗ mày, thằng quần!!!"

Cậu không thể giữ nổi bình tĩnh nữa. Cậu bật dậy ngồi bên giường nhìn chằm chằm vào Tharn. Khuôn mặt lai tây đẹp trai của cậu ta ngập tràn ý cười. Nụ cười đó... chính là nụ cười đó. Như cậu ta từng nói, nụ cười xuất phát từ trái tim. Nhưng Tharn cười lưu manh, nhướng mày.

"Cuối cùng tao cũng biết là mày quan tâm tới tao."

"Vớ vẩn! Tao không ..."

"Mày đã tức giận vì tao không về túc xá vào buổi tối."

"Tao......"

"Mày đã mua cho tao Sprite vì mày biết tao thích."

"Tao đã nói tao......"

"Và sau đó mày hôn tao vì mày biết tao muốn điều đó."

"..."

Rốt cuộc, chàng trai cố gắng phản bác dần dần ngậm miệng lại, siết chặt nắm tay làm các khớp xương trở nên trắng bệch, khuôn mặt đỏ bừng không biết vì ngại ngùng hay tức giận, đôi mắt sáng giống như cho thấy cậu muốn sút đối phương bay ra khỏi phòng. Tharn nhìn cậu. Cậu đang rất tức giận.

Thằng khốn, không phải tim cậu đã dao động nên mới làm thế đâu, cậu ta đứng dậy khỏi giường với một nụ cười mãn nguyện.

"Tao nói đúng không?"

"Ừ!" Câu trả lời không ngờ tới của Type khiến Tharn bất giác nhìn lại cậu. Hắn nghĩ sao câu trả lời lạ vậy, nhưng hắn còn chưa kịp nhìn vẻ mặt của cậu, đột nhiên.

Bốp!

Dong!!

Cái chân dài vươn ra đá mạnh vào lưng của Tharn, khiến hắn ngã xuống, tay nắm lấy cái bàn kiểu Nhật ở giữa. Tharn choáng váng một lúc, không có thời gian để phản ứng với những gì đã xảy ra, cho đến khi...

Ầm!

"A!" Chân Type đạp lên ngực hắn, cơn đau nhói từ ngực truyền đến khiến hắn cảm thấy khó thở. Hắn không thể thấy được cái đèn sáng trên trần nhà vì cả người Type trên cao đã che đi mất, nụ cười lạnh lẽo, đôi mắt sắc bén, nói với người nằm dưới sàn là cậu phải đập chết hắn, nhưng Tharn không có nơi tựa vào nên không có thế để đáp trả. Chỉ ngước nhìn cơ thể lớn và khuôn mặt như ác quỷ của Type.

"Mày quên nói... Mày diễn kịch rồi chơi đùa tao như con khỉ vậy."

"Nhưng tối đó tao đau lòng là thật."

Ừm.

Chỉ mấy từ trọng điểm, Tharn đã làm chàng trai quyết tâm đánh chết hắn khựng lại, đôi chân nặng trịch của cậu từ từ nhả lực, cậu xoay người ngồi xuống giường. Type nhìn thấy sự chân thành lạ thường trong mắt Tharn.

"Buổi tối hôm đó là tao nói thật lòng... Bởi vì mà đối với tao thực sự còn hơn cả một người bạn." Tharn không biết liệu hắn có nhận được phản hồi từ cậu hay không, nhưng hắn vẫn bày tỏ lòng mình dù không có chuẩn bị trước. Hắn đã lường trước là cậu sẽ đánh hắn. Nhưng ...

Chậc...

"Tao đếch quan tâm nếu mày xem tao hơn một thằng bạn. Tao không quan tâm. Thứ tao quan tâm là tại sao mày diễn kịch với tao." Khuôn mặt của Type bắt đầu nóng lên, má cậu phớt phớt hồng. Tharn chẳng lẽ không thấy điều đó?

Rắc.

Dong!

"Phắc!"

Khi Type quay về giường cậu, Tharn đứng dậy dùng chừng mười phần trăm sức lực đá chân cậu. Sau khi đá chân cậu,Tharn vươn tay kéo cậu thẳng đến chân giường, có thể thấy biểu cảm trên mặt cậu liên hệ chặt chẽ với chân. Cơ chế khẩn cấp đầu tiên của cơ thể là chống lại giữ thăng bằng, buộc người phía trước ngã ngược về sau, kéo người phía sau bây giờ là phía trước, cả hai ngã xuống sàn. Type cảm thấy đau nhói ở lưng.

Rắc.

Tuy nhiên, Tharn, người đang ngồi trên bụng Type, lại còn đau hơn hơn. Hắn giơ tay ôm eo đau đớn, tiếp tục nghiêm túc hỏi.

"Bây giờ... mày nghĩ tao là gì?

Tharn cảm thấy hắn phải nên nắm lấy cơ hội để hỏi cậu, nếu không hắn không biết liệu hắn có thể chờ đợi cơ hội tiếp theo không.

"..."

Nếu là lúc khác, cậu sẽ không chần chờ mà lập tức nói ngay là bạn, nhưng bây giờ, cậu lại không thể nói lời đó ra khỏi miệng.

Tharn nhìn cậu, nhìn chàng trai vừa đá vào lưng hắn, cậu lảng tránh ánh mắt hắn.

"Mày nói gì?"

Sự im lặng của đối phương đã cho Tharn hy vọng. Cậu chật vật ngồi dậy, phía sau là tay hắn quấn chặt quanh eo cậu.

"Trong trái tim mày thì tao là gì?" Hắn cúi xuống dựa vào lưng của Type, nhắm mắt lại, chờ đợi câu trả lời từ cậu.

"Mày là..."

Thực tế, tại thời điểm này, Tharn muốn nói là dù thời gian do dự của cậu chỉ vài giây, nhưng khoảng thời gian đó rất dài đối với hắn.

Tại sao trực giác cậu lại cho rằng từ bạn không phải là câu trả lời hợp lý cho câu hỏi này?

Type nghĩ như vậy, cảm thấy eo cậu bị ôm chặt, sau lưng hơi nặng, như có một cỗ nhiệt áp lên lưng vậy, đầu của Tharn nằm sát trên lưng cậu.

Cậu muốn quay lại đánh vào trán cậu ta. Nhưng suy nghĩ tới lần thứ hai, rốt cuộc, cũng dễ hiểu tại sao Tharn lại hỏi như vậy, sau tất cả thì mối quan hệ giữa hai người thực sự rất lộn xộn.

Lúc này, Type gần như đã hiểu rõ.

Theo như Tharn bận tâm, cậu ta chưa bao giờ chú ý đến từ "bạn bè", từ lâu đã sớm vứt nó sau đầu, và cậu ta thực sự thích cậu.

Không hiểu nỗi một thằng con trai khô khan như cậu, có điểm nào mà cậu ta thích.

Cậu biết rất rõ bản thân mình. Đôi khi tính tình cậu cũng rất tốt, nhưng cũng không thiếu rất nhiều khuyết điểm. Cậu bắt nạt Tharn, nhưng Tharn vẫn thích cậu như bình thường, xem cậu là bạn dù bị cậu chán ghét thế nào, nhưng bây giờ cậu không chắc chắn.

Cho là mấy điều cậu làm không chọc tức cậu ta đi, nhưng cậu không nghĩ ra cậu ta dùng cách nào để tiếp cận cậu.

Cậu thú nhận cậu thích ngủ với Tharn, có thể đi mua sắm cùng hoặc ăn cùng cậu ta, cậu không nghĩ có gì kì cục cả, nhưng trong đầu cậu như luôn có một giọng nói để nhắc cậu rằng cậu là con trai.

Con trai nên yêu đương với con gái.

"Mày nghĩ tao sẽ trả lời là gì, người yêu chắc?"

"Tốt nhất là như vậy."

"Cắt." Type không thích cái từ vừa nói ra trong miệng mình tí nào, nhưng tim trong lồng ngực lại đập nhanh không giải thích được. Cậu cần phải làm sáng tỏ nhận thức của cậu ta để tránh đã lộn xộn còn lộn xộn hơn.

"Vậy với mày tao là gì?" Tharn hỏi lại, hồi hộp muốn biết câu trả lời, trong khi đó, Type.

"Người yêu hờ..."

"Hở?" Tiếng của Tharn vang lên phía sau. Hắn cố nghếch mắt lên nhìn Type.

Cậu quay đầu nhìn, khóe miệng cậu ta nhếch lên một nụ cười xấu xa. Chính cậu nhận ra cậu cũng để tâm đến điều đó nên đã miễn cưỡng không sử dụng từ bạn nữa.

Có thể sử dụng từ bạn bè nhưng lại sử dụng từ khác để thái thoác.

Một cái gì đó trên tình bạn, nhưng chưa đủ để thành tình yêu.

"Chậc, mày đã bao giờ nghe qua ở đâu hai đứa bạn hôn, cắn hay làm tình với nhau chưa?" Cậu có lẽ đã quên mất rằng cậu đã từng nói về việc hai đứa bạn cũng có thể làm tình. Cậu mơ hồ cảm thấy mối quan hệ giữa hai người dường như loạn hơn trước, vì vậy câu trả lời đó thực sự là câu trả lời phù hợp nhất lúc này.

Tharn hít một hơi, nói.

"Tốt thôi."

"Mày khá vừa lòng đấy nhỉ."

"Vậy tao muốn tiến gần hơn, mày sẽ để tao làm vậy chứ?"

Ừ thì.

Type chợt thấy hài lòng. Hắn không thể không nghiêng đầu để nhìn vào đôi mắt nâu đầy ấm áp hút hồn đó, hắn nhanh chóng dời mắt đi khi cậu mở mắt ra lần nữa, hắn cảm thấy như sắp bị nhìn thấu, hắn có chút sợ hãi. Hắn muốn điều gì đó xảy ra, hắn không thể kiểm soát nó.

Hơn nữa, hắn sợ rằng những ý định ban đầu của hắn sẽ khiến mối quan hệ càng thêm xa cách.

Có Type là đủ rồi. Một mối quan hệ như bây giờ cũng rất tốt.

"Mày tham lam hơn tao nghĩ ." Type vừa nói xong, cậu gỡ tay đang ôm eo mình rồi đi đến giường cách đó không xa.

Nhưng...

Rắc.

"Thằng Tharn, nếu mày dám kéo tao xuống như lúc nãy, tao sẽ cho mày chết không có chỗ chôn." Tuy nhiên, hai tay nắm lấy mắt cá chân cậu khiến cậu không nhấc chân lên được. Cậu không dám tiếp tục bước về phía trước, sợ đột ngột bị kéo xuống sàn lần nữa. Cậu quay lại nhìn người ngồi trên sàn, có vấn đề gì với nụ cười đó.

Nụ cười đó có gì đó.

Tharn không trả lời, nhưng giơ tay vuốt ve mắt cá chân cậu. Động tác dịu dàng nhẹ nhàng, khiến cậu nổi da gà.

"Mày làm gì đấy?" Type thấp giọng hỏi, nhưng đối phương không có vẻ gì là sẽ trả lời cậu, mặt cậu ta đến gần và làm điều mà cậu không ngờ được.

Tharn hôn mắt cá chân của cậu!

Đầu lưỡi ấm áp lướt nhẹ trên da, Type bắt đầu hoảng loạn, cảm thấy trái tim như sắp nhảy ra khỏi lồng ngực. Mặt khác, cậu có chút phấn khích.

"A." khi đầu lưỡi liếm quanh phía trên đầu gối, giọng của Type không kiềm được bật ra. Cậu nghĩ rằng cậu không thể bị chi phối bởi cảm giác này, cậu hỏi.

"Mày muốn làm gì?"

"Tao nên muốn làm gì?"

"Ý tao là mày đang làm cái mẹ gì đấy!"

Lúc Type nói với cậu ta cùng ngủ đi, cậu chủ động dâng tới miệng cọp. Bây giờ cậu nhìn người trước mặt, bây giờ cậu ta lại là người chủ động và cố gắng kích thích cậu.

Dù thế nào thì, Tharn bây giờ quan trọng hơn bất kỳ mớ hỗn độn nào trong đầu.

Một tay chạm vào đùi cậu, hắn vẫn đang dò dẫm hướng lên. Quần sóoc bất chợt được đẩy lên...

Cậu không di chuyển, chờ xem chàng trai con lai muốn gì.

Lưỡi của Tharn dần dần liếm lên, hai bàn tay to không an phận, sờ vào quần và nhẹ nhàng đi đến bắp đùi, chà xát mạnh vào da cậu. Vải giữa hai chân vô tình cọ xát ở đó, khiến Type không thể chịu được. Cậu hít một hơi thật sâu, và lúc này, đầu lưỡi hắn đã chạm đến đùi phía trên.

Chiếc quần bị kéo xuống mắt cá chân rồi vướng lại ở đó. Type hoảng hốt nên quên mất phải thoát khỏi cậu ta.

"Nằm xuống." Thực tế thì Type muốn đá cậu ta thật mạnh, nhưng sự ẩn nhẫn của cậu trong hơn hai tuần đã khiến cậu không thể không đứng dậy đi tới giường. Tharn đè cậu xuống , áp sát người cậu. Khuôn mặt điềm tĩnh của hắn lộ vẻ châm chọc?

"Mày có muốn ngủ với tao?"

"Nếu mày còn dám thế một lần nữa, tin không, tao sẽ đá mày dính chặt vào tường." Type nghĩ về ngày đó, cắn răng nói.

Cậu đúng là không thể nhịn được nhưng cậu vẫn rất giận. Tharn nghiêng qua tai.

"Cơ thể phản ứng là bình thường, nhưng nó không có nghĩa là mày muốn." Giọng cậu ta đột ngột thay đổi, khiến Type một lúc sau vẫn không đáp lại, chỉ quay đầu nhìn vào mặt một bên tai của cậu ta, rồi cậu ta nói gì đó, khiến nhịp tim của Type tăng tốc, đột nhiên hối hận vì sao cậu không đi tập gym trong vài ngày trước.

"Nhưng những lời này của tao chỉ dành cho mày."

Type chưa kịp trả lời, Tharn cưỡi lên cậu, đôi chân mạnh mẽ kẹp lấy cậu, đôi môi mềm mại phủ xuống môi cậu, trực tiếp cạy mở miệng cậu. Trong khi đáp lại nụ hôn, Type nghĩ thầm, tâm trạng đã tốt hơn rồi. Nhưng những điều đó vẫn còn trong tâm trí cậu.

Thôi kệ nó đi. Điều quan trọng nhất lúc này là chàng trai trước mặt cậu.

Type vươn tay nắm lấy cổ áo hắn, hôn sâu hơn. Giống như không ai có thể tách cả hai ra, nụ hôn trở nên mãnh liệt hơn và căn phòng tràn ngập tiếng hôn khiến người ta mặt đỏ tim đập. Tay của Tharn không nhàn rỗi. Hắn vuốt ve khắp nơi, khiến Type phải đỡ chiếc lều nhỏ đang chầm chậm mọc lên.

"Chạm vào tao." Giọng cậu ta nhẹ đến nỗi cậu khó có thể nghe thấy. Type muốn chửi cậu ta vì cậu đang bận, nhưng quá muộn.

Tharn nắm lấy tay cậu, ấn tay cậu xuống hạ thân. Type im lặng một lúc.

Thằng Tharn, cậu ta vừa nóng vừa cứng như đá vậy!

Type nắm lấy vật cứng của cậu ta, một suy nghĩ lạ lùng xẹt qua đầu. Khi cậu kéo trí óc trở về, cậu nắm lấy vật cứng đó rồi kéo nó ra, để thằng em của Tharn được hít thở không khí trong lành bên ngoài, có thể thấy nó đã cương cứng, nó có màu đỏ lẫn tím, với những đường gân màu xanh lộ ra, như thể thấy rõ ràng nó sung mãn bao nhiêu.

Thỉnh thoảng cậu ghen tị với kích thước của cậu ta.

Type lúc trước có đánh chết cũng dám nghĩ một ngày nào đó, cậu thực sự có thể giữ thằng em của Tharn trong tay. Lần đầu tiên cảm giác cầm không tệ. Thật khó hiểu tại sao gay có thể chấp nhận mút cái đó của thằng khác.

Em trai à, anh nghĩ thật khó chấp nhận việc anh phải đối mặt với Tharn đấy.

Type chầm chậm bắt đầu vuốt ve lên xuống thằng em của Tharn, mắt cậu vô cùng kiên định nhìn vào nó, Tharn cũng đang chật vật giữ bản thân, Type thấy Tharn bắt đầu hít một hơi thật sâu, khuôn mặt cậu ta đỏ ửng vì kích thích.

Cậu ta thật sự rất quyến rũ!

Bất cứ ai nhìn thấy biểu cảm của Tharn bây giờ đều sẽ nghĩ như vậy. Đôi mắt rực lửa, tiếng thở hổn hển, đôi môi hơi hé mở, khuôn mặt đỏ và mồ hôi nhỏ giọt.

Cậu ta càng trưng ra biểu cảm thế... Type càng cảm thấy nóng.

"A!" Khi đầu ngón tay của cậu tự xoa lấy của mình, cảm giác thoải mái và đau đớn xen lẫn khiến Type không thể ngăn mình rên rỉ, cậu biết bản thân khao khát đến mức nào.

"Mày đi đâu?" Khi thấy Tharn nhỏm dậy, cậu vội vàng hỏi, giọng nói đầy bất mãn.

"Tìm thứ để làm cho mày cảm thấy thoải mái hơn."

"Bằng ..."

Nó không phải thứ gì xa lạ. Cậu thấy cậu ta lấy một chai dầu bôi trơn ra khỏi ngăn kéo bàn rồi trở lại, cậu ta cởi áo sơ mi và quần dài ra, Type có thể hoàn toàn nhìn được hình thể của cậu ta, thực sự trong tầm nhìn siêu rõ nét.

Trong một thời gian dài, cậu đã trốn tránh, thậm chí tránh né quan sát cậu ta. Nhưng lần này, sau khi tuyên bố chủ quyền, Type cảm thấy tốt khi nhìn thấy cơ thể của cậu ta.

Tharn có hình dáng cơ thể hoàn mỹ và làn da đặc biệt trắng.

Cơ bắp không to đô như người tập gym, nhưng chúng rất cân xứng vừa mắt, giống như người mẫu nam trên tạp chí, có thể khiến các cô gái nhìn qua một lần là yêu, những chàng trai ở châu Âu và châu Mỹ, ngực thường có lớp lông mềm và mỏng, nhưng nó không ảnh hưởng gì cả. Có lẽ bởi vì cậu ta trắng, ngay cả núm vú của cậu ta cũng nhạt màu hồng hồng. Còn cậu... toàn thân cậu đều ngăm đen.

Ừm, và kích thước thằng em... Tốt hơn là không đề cập đến nó, cậu tủi thân.

Hai người ở cùng nhau, chắc có lẽ nhiều cô gái sẽ tặc lưỡi tiếc nuối vì hai thằng con trai ở với nhau thì các cô chấm mút kiểu gì, nhưng Tharn là gay.

Điều đó cho thấy cậu ta chỉ thuộc về cậu.

Càng nghĩ về nó, càng không thể chịu đựng được. Type không nhịn được liếm môi. Tharn đã trở lại, ngồi bên giường, tách hai chân cậu ra, hôn thằng em cậu rồi bắt đầu liếm nó như kem.

"Ưm... A! Tharn....Mày... Tuyệt quá." Cậu phải thừa nhận là về khoản này Tharn nhì không ai dám tranh nhất. Tharn đang mút lấy thằng em cậu, Type không chịu được phát ra mấy tiếng rên nhỏ. Cậu cảm thấy mông mình căng đến mức vô thức hơi nâng lên. Trái tim cậu sắp nhảy ra khỏi lồng ngực, cậu nắm chặt lấy cái gối.

Nhưng...

Có ngon không?

Type đã tự hỏi bản thân rất nhiều lần, bởi vì mỗi lần nhìn thấy Tharn thỏa mãn cậu bằng miệng, khuôn mặt cậu ta không có gì tỏ ra ghê tởm, trái lại, có cảm giác như thằng em cậu là một cây băng rất ngon nên cậu ta mới mút nó không ngừng như thế. Biểu cảm của cậu ta như kiểu rất tận hưởng.

"Ưm... Tharn A....Ư... A... Tao không!" Type không thể chịu đựng được nữa, hai tay cậu dùng lực giữ đầu cậu ta, cậu không chịu nổi... Cậu bắn.

Type mỉm cười thỏa mãn.

"Ngon thật."

Đi chết đi!

Type cảm thấy mặt mình nóng đến mức muốn nổ tung. Có một cảm giác xấu hổ không thể nói rõ. Trước khi cậu muốn nhiều hơn nữa, chất bôi trơn đã được đưa vào. Tharn khéo léo bóp dầu bôi trơn ra tay, nhưng cậu hơi nhỏm dậy.

"Ư!" Type kinh ngạc. Những ngón tay của Tharn đi vào cơ thể cậu với một chút dầu bôi trơn thật kì lạ, khi Tharn một lần nữa cúi đầu xuống hôn thằng em cậu, cậu mở miệng thở hổn hển. Những khoái cảm kỳ lạ khiến cậu muốn chạy trốn.

"Tharn... Dừng lại ... Đừng sử dụng tay của mày...Như vậy... A..." Ngón tay được đưa sâu hơn vào nơi đó, Type không thể không muốn cố gắng trốn đi một lúc. Khi cậu lấy lại nhận thức, Tharn đã đặt toàn bộ ngón tay của cậu ta vào đó. Cậu giữ chặt tấm trải giường, gần như muốn xé luôn cái ga giường, đồng tử giãn ra và đôi môi bị cắn trắng như không còn chút máu.

Rồi đột nhiên, Tharn rút tay ra và nhìn lên, cậu thấy khuôn mặt khó nhọc của Tharn.

"Xin lỗi, tao không chờ được nữa. Mày trông... ngon quá."

"Tao không A! Tharn... A ... Thằng quần... Cái của mày... Thật quá... A... A..." Cú đẩy mạnh bạo và tác động bất ngờ lên khiến cả người Type rung lên. Cú thúc mạnh khiến cậu muốn mất trí. Ngón tay và thứ vừa được đưa vào khác nhau về độ lớn một trời một vực.

Tharn bắt đầu kéo mạnh, Type khuất phục chịu đựng nó. Mặc dù rất đau, nhưng nó kích thích hơn đau đớn. Type nhịn không được rên rỉ, thử hơi cong người lại.

Giống như... kích thích chưa từng có này làm Type bắt đầu thúc giục Tharn.

"Tharn....Động nhanh lên ... Nhanh lên tao không thể..." Type đòi hỏi thêm. Tharn đã đổ mồ hôi ướt đẫm. Hắn ôm hông Type lên hai tay, từ từ kéo mạnh, rồi đột ngột tăng tốc. Type cũng giơ hai chân quấn quanh eo hắn với tiếng thở gấp, với tư thế này, hai người trao hết cho nhau, hòa quyện vào nhau.

Làm tình với Tharn là sướng nhất quả đất.

"Quay lại." Tharn trầm giọng nói khi hắn rút ra, Type ngoan ngoãn quay lại và nằm sấp xuống. Khi cây gậy cứng được đưa vào một lần nữa, Type bịt chặt miệng, Tharn dùng hai tay xoa xoa núm vú và kéo chúng theo chuyển động cùng nhịp điệu nhanh hơn trước.

A a.

Hai cơ thể nằm trên giường đang va vào nhau và cùng di chuyển về phía trước, nhiệt độ ngày càng cao hơn, tiếng thở hổn hển đan xen tiếng lách cách của giường vang dội khắp căn phòng, từng lần ra vào kèm theo tiếng kẽo kẹt của chân giường. Type nhịn không được cười.

"Giường... Sẽ không... Nó sẽ sập... Ha..."

"Ư... Mày đang bận tâm cái gì?"

"Không...Lần nữa ... Tharn... Nhanh lên..."

"Không đau..A... Không đau sao ...?"

"Không... Không đau... A... Ư hư!" Type dùng gối chặn lại miệng cậu. Cậu biết cách âm trong phòng không tốt. Cậu cố gắng mấp máy kiềm chế bản thân không tạo ra âm thanh, nhưng sức nóng trong cơ thể khiến cậu không thể kìm nén được tiếng rên rỉ. Kích thích trở nên mạnh mẽ hơn. Cậu vùi đầu sâu vào gối, với mông nhếch cao lên, cậu phải chịu đựng sự va chạm dữ dội phía sau.

"Tao có thể ư... bắn ở đó không?"

"Mày... A!" Trước khi Type có thể trả lời, người phía sau đã chạm tới đỉnh, thúc mạnh về phía trước, sau đó, Tharn rút ra, chất lỏng màu trắng tràn ra trên tấm ga và lưng của Type.

Uỵch.

Type thả người xuống giường vì hết sức, người phía sau thở hổn hển.

"Type." Hắn lên tiếng trước.

"Ừm"

"Giường không sập chứ?"

Type không biết Tharn quan tâm tới giường thật hay đang đùa, nhưng cậu thở hổn hển và mỉm cười. Thực tế, cậu đã lo lắng, lỡ đâu chiếc giường này thật sự sập, quản lí sẽ hỏi sao nó sập thì giải thích thế nào đây.

Chẳng lẽ bảo là làm tình quá dữ dội nên giường sập, ai lại không xấu hổ mà nói ra điều đó được.

"Vậy bây giờ mày vẫn nghĩ tao là một người bạn?" Tharn hỏi lại. Lần này, Type không nổi giận, chỉ cảm thấy buồn cười.

"Chà, tao và mày suýt làm sập giường và mày hỏi tao điều này?"

Type không tiếp tục nói vì Tharn không đáp lại cũng không đuổi cậu về giường. Type ngầm được cho phép rồi.

Cũng không tệ khi ngủ cùng giường với cậu ta theo nghĩa đen.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro