Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 8


Hành vi của Ngu Tử Diên hoàn toàn chọc giận Tiện Tiện, cho nên đối mặt với Giang Phong Miên cường ngạnh bức bách, Tiện Tiện cũng không muốn dễ dàng buông tha.

Thao Thiết dễ nói chuyện sao? Thao Thiết đương nhiên khó nói chuyện. Thậm chí tại thời kỳ thượng cổ, hai chữ Thao Thiết chính là đại danh từ của vào nhà cướp của, nói cách khác chúng nó cũng không có khả năng đứng trong một tứ đại hung thú a.

Không có cách nào, bất luận sinh linh nào chỉ cần không thỏa mãn yêu cầu cơ bản của sinh tồn đều sẽ làm vào trong vô tận khủng hoảng.

Cho nên nhân loại có một câu nói "Kho thóc đầy mới biết lễ tiết, áo cơm đủ mới biết vinh nhục." Ý nghĩa của những lời này là nếu ngươi không đảm bảo bá tánh ăn no, xuyên ấm, có thể sống sót, liền không cần cùng hắn đàm luận bất kỳ cái gì nhân nghĩa đạo đức, bởi vì ngay cả sinh tồn chính mình đều là vấn đề, thì không cần nhắc đến chuyện khác.

Mà Thao Thiết chính là như vậy, bởi vì nó không lúc nào không bị hãm trong cảm xúc gọi là "Đói", cho nên hắn đối với đồ ăn có chấp niệm trời sinh, ăn không đủ no làm sao bây giờ? Đương nhiên là đoạt lấy của người khác để chính mình ăn no rồi!

Cho nên trước kia, Thao Thiết chính là như vậy, ăn không đủ no liền đoạt lấy, đánh thắng, ta liền ăn no; đánh không lại, ta liền chạy. Mà cố tình Thao Thiết da dày thịt béo, thực lực lại mạnh hơn một đám, cho nên hắn đoạt đồ vật của người khác, tám chín phần đều đoạt được, bởi vậy, bị nhiều người chán ghét.

Mà Tiện Tiện còn tốt một chút, bởi vì hắn không phải một Thao Thiết hoàn toàn sinh trưởng ở nơi từ nhỏ đến lớn đều cướp đoạt, hắn là một con Thao Thiết được nuôi dưỡng một thời gian, đã biết nhân loại lễ nghi liêm sỉ.

Khả năng Tiện Tiện sẽ ỷ vào thân phận hài tử làm bộ nghe không hiểu, ăn cơm của ngươi thêm một hai ngày, nhưng khi hắn phát hiện, khi ngươi thật sự nuôi hắn không nổi nữa, hắn cũng sẽ phi thường tự giác rời khỏi.

Rốt cuộc Tiện Tiện biết, rất nhiều người bình thường thật sự tận lực, chẳng qua thể chất của chính mình đặc thù, bọn họ nuôi không nổi thôi.

Mà một nhà Vân Mộng Giang thị xem như đã chọc giận hắn, tính tình táo bạo thuộc về Thao Thiết của Tiện Tiện vừa mới vừa nổi lên, liền không thể áp xuống nổi nữa: Ha hả, Thao Thiết vừa sinh ra đã có tu vi tiên nhân, coi như hiện tại ta bởi vì tuổi nhỏ lại đột nhiên đi vào thế giới này, bị Thiên Đạo áp chế, nhưng chỉ bằng ngươi ngay cả Nguyên Anh cũng không có, còn muốn bức ta làm chuyện ta không muốn làm? Thật sự gan lớn a!

Vì thế Tiện Tiện làm mọi người biết cái gì gọi là thực lực nghiền áp tất cả, chỉ dùng một chiêu, tay đều không động một chút, một miệng đem tất cả công kích nuốt vào sau đó lại thả ra, liền đem mọi người ngã, dọa người còn lại muốn động cũng không dám động.

"Giang thúc thúc, Tiện Tiện đói bụng, không biết hôm nay Liên Hoa Ổ còn có gì ăn không? Nếu như không có, ta cũng chỉ có thể gặm một chút sắt!" Tiện Tiện biểu tình nghiền ngẫm nhìn Giang Phong Miên, vẻ mặt uy hiếp.

Giang Phong Miên thấy chính mình triệu nhiều người như vậy đều bị một chiêu của Ngụy Anh tiêu diệt, biết được cho dù chính mình cường ngạnh đem hắn đuổi đi cũng không đuổi được.

Người dưới chung một mái hiên, không thể không cúi đầu, thực lực vi tôn, vì bảo vệ vô số bảo bối mà các tiền bối Giang gia tích góp được, Giang Phong Miên vội vàng hướng quản sự phòng bếp quát: "Đồ ăn đâu, đồ ăn hôm nay đâu! Còn không mau nhanh chóng chuẩn bị!"

Quản sự phòng bếp cũng bị Tiện Tiện làm cho hoảng sợ, nghe được Giang Phong Miên nói, vẻ mặt rối rắm: "Tông chủ, giữa trưa ngày hôm qua ngài noid, hôm nay không cần chuẩn bị cơm cho vị tiểu công tử này, cho nên... Căn bản chúng ta không có chuẩn bị nhiều cơm canh như vậy."

Giang Phong Miên nghe quản sự phòng bếp nói, tuyệt vọng nhắm hai mắt, hắn quên mất, ngày hôm qua hắn liền chuẩn bị tốt dùng vũ lực giải quyết Ngụy Anh, Gian Phong Miên cho rằng chuyện này dễ như trở bàn tay, cho nên thập phần vui vẻ làm quản sự mua đồ ăn ít một chút, lại không nghĩ rằng....

Ở trong ánh mắt cực kỳ bi thương của Giang Phong Miên, Tiện Tiện lại nghênh ngang đi vào Tàng Bảo Các, cũng không chê, cũng không chọn, Linh Khí cấp thấp cũng ăn, Linh Khí cấp cao cũng ăn, tìm được cái gì liền ăn cái đó, liên tiếp ăn 30 cái, cuối cùng mới giải quyết bữa cơm này.

Trước khi đi, Tiện Tiện còn nói với Giang Phong Miên đang tâm đều lấy máu: "Giang thúc thúc, cảm ơn đã khoản đãi, kế tiếp ta liền phải ở Liên Hoa Ổ quấy rầy nhiều hơn, thỉnh các vị chiếu cố nhiều hơn, cảm ơn. Không biết ngày mai, ta có thể ăn cơm được hay không......??"

Giang Phong Miên nhìn cái tai tinh trời giáng đánh thì đánh không lại, đuổi lại đuổi không đi này, hận không thể xuyển về một tháng trước, đánh chết cái kia chính mình muốn đem Ngụy Anh mang trở về.

Chẳng sợ Giang Phong Miên tâm đều thấy máu, vẫn nghiến răng nghiến lợi trả lời: "Đương nhiên, ngày mai nhất định sẽ chuẩn bị tốt cơm canh cho ngươi ăn!"

Kế tiếp, Ngụy Anh liền ở Liên Hoa Ổ hạnh phúc sinh hoạt........

(đại kết cục)

Đại kết cục cái quỷ! Cười chết, lấy tài lực của Vân Mộng Giang thị, căn bản không chịu nổi tới đại kết cục, mới qua một năm, ăn cũng phá sản!

Không có cách nào, vì có thể làm cho chính mình ăn no, Tiện Tiện chỉ có thể cõng bọc nhỏ của chính mình lại bước lên hành trình ăn cơm: Ưm... Lần này ta muốn đi đâu đây? (linh quang vừa hiện) liền đi Lan Lăng Kim thị phú khả địch quốc(*) lúc trước Giang thúc thúc nói đi!

(*)phú khả địch quốc: tài sản cá nhân của một người có thể sánh ngang hay vượt qua cả ngân khố của một quốc gia; giàu đến nỗi địch nổi với nhà nước.

-------------------------------đường ranh giới

Giang gia phó bản kết thúc, ăn nghèo, không có tiền, đất cũng không còn.

Trứng màu: Kết cục Giang gia.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro