Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 13


Ngay lúc Lan Lăng Kim thị sắp đi vào vết xe đổ của Vân Mộng Giang thị, Kim Quang Thiện có một ưu điểm làm Kim thị tránh được thảm trạng như vậy.

Ưu điểm này không phải cái gì khác, chính là Kim Quang Thiện thức thời, ở thời điểm hắn cảm nhận được sự chênh lệch giữa chính mình cùng Tiện Tiện, hắn sẽ không giống Vân Mộng Giang thị khinh thường tuổi của Ngụy Anh, đương nhiên bỏ qua thực lực chênh lệch thật lớn giữa hai bên.

Kim Quang Thiện chỉ biết đối với cường giả né xa ba thước, cho nên thời điểm Tiện Tiện cho rằng chính mình đánh thắng Lan Lăng Kim thị liền có thể muồn làm gì thì làm, đột nhiên Kim Quang Thiện rút người về, làm Tiện Tiện không hiểu ra sao.

Kim Quang Thiện khôi phục mỉm cười hiền lành như cũ, vẻ mặt hòa ái nói: "A Anh, lúc ấy Kim thúc thúc nhất thời nghĩ sai, mấy thứ đó vốn dĩ là A Anh đổi với Kim thúc thúc, Kim thúc thúc không nên bởi vì không hiểu điểm tâm ngọt sau bữa cơm của A Anh, liền keo kiệt trực tiếp muốn hối hận, Kim thúc thúc vừa mới suy nghĩ cẩn thận, chuyện này là Kim thúc thúc sai, không biết A Anh có thể tha thứ Kim thúc thúc hay không."

Lần đầu tiên Tiện Tiện gặp được loại tình huống này rõ ràng là chính mình đoạt đồ ăn của bọn họ, bọn họ lại xin lỗi chính mình, nhất thời không biết làm sao mới tốt.

Lúc này Kim Quang Thiện thấy rõ Ngụy Anh rối rắm lập tức cố nén nhịn đau, đưa cho Ngụy Anh một thanh Linh Khí trung đẳng: "Không phải A Anh răng ngứa sao? Kim thúc thúc lại cho ngươi thêm một thanh, để cho ngươi nghiến răng, A Anh có thể tha thứ Kim thúc thúc hay không."

Tiện Tiện nhìn Kim Quang Thiện đem Linh Khí đưa cho chính mình, cho chính mình nghiến răng, trong lòng nghĩ trước kia người kia nói với chính mình "Tìm chỗ khoan dung độ lượng", "Tất cả mọi người đều sẽ phạm sai lầm, chỉ cần nguyện ý sửa, chính là hảo hài tử."

Tiện Tiện cuối cùng vẫn đáp ứng đề nghị của Kim Quang Thiện: "Thật sao, Kim thúc thúc? Ngươi xác định chỉ có một lần nha, Tiện Tiện tuyệt đối sẽ không cho ngươi cơ hội lần thứ hai."

Kim Quang Thiện thấy chính mình cuối cùng đã hống tiểu tổ tông kia trở lại, vội vàng gật đầu đáp ứng: "Không sai không sai, Kim thúc thúc tuyệt đối sẽ không tái phạm lần thứ hai."

Tiện Tiện nhìn chính mình lại trở thành trao đổi đồng giá, cũng chỉ có thể tùy tiện cầm mười cái Linh Khí, vừa đi ra Tàng Bảo Các, ở một bên nghiến răng.

Kim Quang Thiện nhìn đến loại "Nghiến răng" khác biệt này, nhịn không được run run, cảm thấy xương cốt cả người đều đau, xương cốt của chính mình khẳng định không chịu nổi một ngụm của tiểu tể tử kia.

Ngay sau khi Kim Quang Thiện lòng nóng như đốt muốn cầm máu của Tiện Tiện nghiên cứu ra thứ gì tốt, lại cảm thấy lượng cơm mấy chục lu mỗi ngày của Ngụy Anh thật sự có chút quá nhiều.

Đây không phải vấn đề Lan Lăng Kim thị có mua nổi hay không, mà là toàn bộ nông hộ xung quanh Lan Lăng Kim thị cơ hồ không còn tồn lương có thể mua, bởi vậy bảy tám văn một ống gạo ban đầu đã tăng đến bảy tám mươi văn một ống.

Dù sao cũng là lấy nhiều quá hóa quý, mà hiện giờ gạo thật sự phi thường thưa thớt.

Kim Quang Thiện nghĩ hiện giờ máu của Ngụy Anh còn chưa nghiên cứu ra cái gì, Lan Lăng Kim thị đã không chịu nổi hắn phàm ăn như vậy, không thể lưu lại, vậy chỉ có thể đưa đi.

Kim Quang Thiện đầu nhỏ vừa chuyển, liền nghĩ ra một kế sách tốt họa thủy đông dẫn!

Liền dựa vào đặc tính ngay cả công kích cũng có thể xem như là đồ ăn mà nuốt kia của Ngụy Anh, căn bản chính là thiên hạ vô địch thủ, thử nghĩ một chút, hai bên công kích, một phương công kích là đồ ăn của một bên khác, trận này đánh như thế nào, trận này căn bản không thể đánh!

Kim Quang Thiện nghĩ: Ngươi thế nhưng không thể trở thành thực nghiệm thể của ta, vậy dứt khoát làm lính hầu của ta đi!

Vì thế ngày hôm sau Kim Quang Thiện đầy mặt u sầu tới tìm Ngụy Anh: "A Anh a, bởi vì lượng cơm ngươi ăn quá lớn, phụ cận Lan Lăng Kim thị đã không còn lương thực dư thừa, Kim thúc thúc đang muốn đi nơi khác mượn chút lương thực cho ngươi ăn, lại không nghĩ rằng phát hiện một nơi tội ác chồng chất, tình nguyện đem đồ ăn vứt bỏ, đều không muốn bán cho ta. A Anh a, có lẽ ngày mai chúng ta liền không có cơm ăn!"

Ngụy Anh đối với lượng cơm của chính mình cũng đã sớm chuẩn bị tâm lý, hắn vỗn dĩ cho rằng một tháng trước, Lan Lăng Kim thị đã không nuôi nổi chính mình, lại không nghĩ đến hắn còn có thể kiên trì lâu như vậy, hơn nữa còn muốn tiếp tục kiên trì đi tiếp.

Ngụy Anh cảm thấy Kim Quang Thiện là một người tốt đâu, lại không nghĩ rằng từ trong miệng hắn nghe được một tin tức làm người phá lệ phẫn nộ.

Ngụy Anh: "Cái gì! Vậy mà có người đem lương thực ném bỏ! Đều không cho ta ăn! Kim thúc thúc rốt cuộc là nơi nào? Ta muốn đem toàn bộ lương thực nhà hắn ăn hết!"

--------------------đường ranh giới

Trứng màu: Cuối cùng máu của Thao Thiết cũng nghiên cứu ra! (tác dụng đặc thù, không nhất định sẽ dùng ở chính văn)

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro