Có người hạnh phúc 😍
Hôm sau, tôi khỏe lại rồi đi học, đến lớp, Hạ Băng và Ngọc Ngọc hỏi thăm tôi liên tục:
- Cậu sao rồi?
- Cậu đỡ hơn chưa mà sao đi học vậy?
Tôi đáp lại hai cậu ấy:
- Cảm ơn hai cậu nhiều lắm, mình khỏe hơn nhiều rồi!
- Cũng mừng là cậu khỏe rồi. Biết thế hôm đó mình mượn ô của Khả Duy về chung với cậu rồi! _ Ngọc Ngọc nói
Tôi vui vẻ nói tiếp 😀😀:
- Hihi không sao đâu, lâu lâu bị bệnh lại có người quan tâm cũng zui mà!
Cả hai người họ hứng thú nói tiếp:
- Sướng quá nha! Mà ai vậy, kể tụi mình nghe với.
Hạ Băng vừa dứt lời thì Thuần Thuần chạy đến chỗ của tôi, nói:
- Tô Thiên Mạn, cậu rảnh không, mình có chuyện muốn nói với cậu.
- Ừm, cũng được.
Tôi quay sang nói với hai cô bạn:
- Hai cậu chờ mình một lát nhé.
- Ừm, OK!_ Băng Băng và Ngọc Ngọc đồng thanh
Cậu ấy kéo tôi ra ngoài cửa, tôi hỏi:
- Cậu có chuyện gì muốn nói với tôi hả?
- Ừm, tôi chỉ muốn hỏi cậu là...là người hôm trước đứng cùng cậu là...bạn trai của cậu hả?
Tôi vui vẻ nói:
- Hihi, không phải đâu! Đó là anh Ngô Bách Tùng, người mình xem như anh trai thôi à.
Cậu ấy lại hỏi tiếp:
- Vậy sao cậu với anh ấy lại thân thiết như vậy chớ?
-Sao thế? Không lẽ cậu đang ghen ah?_ Tôi chọc cậu ấy vậy.
Cậu ấy mạnh miệng đáp lại:
- ĐÚNG! Tôi ghen đó, tôi ghen vì cậu đó. Tôi cảm thấy mình không được vui khi cậu thân thiết với người khác.
TÔI NGHĨ MÌNH THÍCH CẬU MẤT RỒI!!! 💖💖💖
Tôi cũng không ngờ rằng mình có ngày được cậu ấy tỏ tình. Tim tôi đập thình thịch, mặt đỏ lên 😶😶
Bỗng nhiên, cảm giác hồi hộp của tôi dần biến mất khi từ đằng sau, Khả Duy nói với Tư Thuần:
- Này người anh em, cậu rất được đó! Tôi ủng hộ cậu!
Có cả Băng Ngọc nữa:
- Thật là ngưỡng mộ cậu quá đó, Mạn Mạn.
- Hai cậu ở đây từ khi nào vậy hả?_ Tôi và Tư Thuần cùng hỏi.
- Bọn tôi ở đây không lâu đâu, không lâu. Chỉ đủ để nghe màn tỏ tình tuyệt vời của Thuần Thuần thôi. _ Khả Duy nói với giọng điệu rất đắc ý😆😆
Sau đó, Khả Duy kéo Ngọc Ngọc chạy vào lớp.
Tôi lại bị Tư Thuần làm cho hồi hộp lần nữa:
- Vậy cậu đồng ý làm bạn gái tôi chứ?
- Cho tôi suy nghĩ thêm một chút nha! Được không?
- Cậu cứ suy nghĩ đi, tôi sẽ chờ cậu!_ Tư Thuần khẳng định với tôi như thế.
Vào lớp, Ngọc Ngọc hỏi tôi tới tấp:
- Sao rồi! Cậu có đồng ý không hả?
- Mình chưa trả lời cậu ta nữa! _ Tôi đáp.
Băng Ngọc hối thúc tôi:
- Suy nghĩ gì nữa chớ, người ta là nam thần đó!
- Đúng rồi, để nam thần chờ lâu là không được đâu. _ Hạ Băng nói.
Giờ ra về, tôi tìm gặp cậu ấy, hạnh phúc nói:
- Tư Thuần! Tôi đồng ý làm bạn gái cậu 😊😊
- Thật hả?
- Ừm! Tại tôi sợ cậu chờ lâu quá lại đổi ý thôi. 😏😏
Cả hai chúng tôi ngày hôm ấy rất vui vẻ. Cậu ấy nói:
- Ngày mai chúng ta chính thức là một cặp rồi đó nha! Cậu không được thân thiết với người khác đâu.
- Vậy cậu làm gì cho tôi đây?
Tôi giỡn vậy không ngờ cậu ấy làm thật:
- Tôi chở cậu về nhé!
- Cũng được. Cảm ơn 😁😁
Không chỉ có tôi được người ta chở về mà Băng Ngọc cũng được cậu bạn Duy Duy trở về trên chiếc xe đạp dễ thương.
Hai người họ đúng là xứng đôi, mà sao vẫn chưa thành một cặp nhỉ?
CÂU HỎI NÀY SẼ ĐƯỢC TRẢ LỜI VÀO TẬP SAU NHÉ!
DIỄN BIẾN GÌ SẼ XẢY RA VỚI HAI CẶP ĐÔI NÀY?
MỜI CÁC BẠN ĐÓN XEM #CHAPSAU
💖💖💖💖💖💖
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro