Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chap 5 Xui quá !!!

Sau khi ăn tối ...

- Ngày mai cậu không cần phải chở tớ đi học
- Ủa sao vậy ???
- Mai tớ muốn tự đi xe buýt đến
- Tớ đi cùng cậu
- Không cần , tớ tự đi được
- Ờ , nè chơi điện tử đi . Lần này nhất định tớ sẽ thắng
- Không chơi đâu
- Ể , sao vậy
- Không chơi với mấy người không cùng đẳng cấp
- Cậu khinh tớ hả , bây giờ tớ chơi giỏi hơn rồi . Tin tớ đi , chơi 1 bàn thôi cũng được
- Ờ , chơi lấy máy ra đi

15 phút sau....

- Tại sao ??? Tại sao tớ lại thua nữa

Tôi gào thét vì chơi game thua Tiểu Tuyết

- Thôi tớ không chơi nữa - Tiểu Tuyết nói
- Một bàn nữa thôi !
- Không
- Xin cậu đấy
- Không
- xin , xin , xin , xin cậu đấy

Tôi vừa nói vừa lắc người của cô ấy

- đừng lắc nữa , tớ chơi
- yes , tớ nhất định sẽ thắng

Tôi hứng thú nói

Gần 3 tiếng sau ...

- chơi bàn cuối thôi ~
- ĐM ĐÃ BẢO KHÔNG CHƠI NỮA RỒI MÀ , TỚ NGHE MẤY CÂU BÀN CUỐI CỦA CẬU RỒI

Tiểu Tuyết hùng hổ hét lên

- thôi mà , 1 bàn nữa thôi
- không một bàn nào nữa hết , tới giờ chiếu phim tình cảm Hàn Quốc mà tớ thích rồi

Cô ấy giựt ngay cái đồ điều khiển TV và mở lên xem

- mọt phim , hứ . Không chơi với tớ thì thôi . Tớ không thèm
- càm ràm gì vậy . Đi rót cho tớ ly nước coi
- rồi , rồi biết rồi

2 tiếng sau ...

- Tớ về nha , bye ~
- Bye , mai gặp lại
- Ờ

Haizz , gần 11 giờ rồi mà bố mẹ tôi chưa về nữa . Tôi nhiều lúc cũng tự hỏi :
" bố mẹ tôi đâu rồi , bố mẹ tôi sao lại quên tôi chứ  "
Năm nào cũng vậy sinh nhật tôi , bố mẹ của tôi cũng chẳng nhớ . Nên năm nào tôi cũng đều đón sinh nhật cùng cô ấy . Mọi thứ đều do bố mẹ tôi đưa tiền cho cô ấy và bảo cô ấy lo liệu cho mọi việc . Kể cả tôi bị mời phụ huynh trên trường thì bố mẹ tôi cũng chả đến . Nghĩ đến bố mẹ là tôi cảm thấy rất phiền lòng

Lo suy nghĩ tùm lum tà la , xàm xí và nhảm nhí nhưng có phần nghiêm túc nên tôi ngủ thíp đi lúc nào không biết

Sáng hôm sau ...

- ưm ... , mấy giờ rồi nhỉ ??? - Tôi lăn qua , tay chới với lấy chiếc điện thoại trên bàn . Mở ra xem và ...
- TRỜI ĐẤT , 7h45 RỒI - Tôi hốt hoảng la lên

Tôi nhanh chóng thay quần áo , chạy xuống nhà và nhanh chóng phóng lên xe

- Mợ nó , chẳng ai gọi mình dậy . Trễ rồi !!! ông già khó tính đó sẽ càm ràm khi mình đến trễ mất . Ủa ??? Mà hình như mình chưa đón Tiểu Tuyết

Tôi hốt hoảng quay đầu xe lại và phóng thật nhanh . Đi được nữa đường tôi chợt nhớ ra điều gì đó

- Ủa ??? Hình như hôm nay tiểu Tuyết đi xe buýt thì phải - Tôi đứng hình mất 5 giây

- TRỜI ĐẤT QUỶ THẦN ƠI !!! ÔNG TRỜI ÔNG GIỠN VỚI CON HẢ ??? - Tôi la lên , gắp rút quay đầu xe rồi chạy với tốc độ bàn thờ

Lúc này ở trên lớp ...

- An Dĩ Phong - Thầy giáo lên tiếng
- An Dĩ Phong - Thầy nhìn xung quanh
- AN DĨ PHONG - Thầy lớn tiếng
- An Dĩ Phong , vắng

Vừa nói hết câu ...

Cạch

- Hà ... hà ... - Tôi thở hổn hển vì chạy như 1 con điên từ nhà xe lên lầu 3 ( chắc có vài bác hiểu cảm giác từ nhà xe chạy lên lầu 3 mà , em cũng một thời y như vậy )
- em đến trễ , ra ngoài hành lang đứng cho tôi - Thầy giáo nói với khuôn mặt khó chịu
- nhưng em có lí do đến trễ ạ - tôi cố gắng biện minh cho việc mình đi trễ
- nói tôi nghe xem !
- dạ thực ra hồi sáng em đi sớm lắm nhưng gặp một bà lão muốn qua đường nên em dừng xe lại dẫn bà qua đường . Khi dẫn xong gặp một em nhỏ đi lạc nên em chở em ấy đi vòng vòng tìm mẹ , chở một hồi tới đồn cảnh sát mẹ bé la lên là " Kìa , kìa , con tôi đang ở trên xe đó " thế là em bị cảnh sát dẫn vô ăn cake uống tea . Thuật lại câu chuyện cho mấy anh pô lít nghe xong là lúc đó tầm 7h30 rồi , em nhanh chóng rời khỏi đó và chạy lên trường

Thầy giáo và cả lớp im lặng một hồi rồi thầy lên tiếng

- ừm , chắc em giỏi Văn lắm nhỉ , ở đây làm gì có đồn cảnh sát nào - Thầy thản nhiên nói

" chết mịa quên , ở đây đâu có đồn pô lít đâu ??? Phiên này tiêu rồi "

Cả lớp bỗng cười rộ lên . Tôi cũng biết đứng đó và gãi đầu

- để tán dương việc làm tốt của em , tôi sẽ tặng em thêm cái ghế nữa - thầy nói
- chi vậy ạ ???
- cầm để lên đầu , RA HÀNH LANG CHO TÔI
- dạ vâng - Tôi chỉ biết ngậm ngùi ra hành lang với cái ghế trên tay

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro