Tháng năm ko quên
Có mấy ai được sống được hoà quện với đất trời thiên nhiên và với chính bản thân mình chưa ?
Còn tôi đã hoà quện vào những trang giấy vần thơ như vậy đấy
Xuân đi Hạ đến Thu về bầu trời man mát những hương thơm mùi hương cỏ dại em đẹp tựa thiên thần đến bên anh , haizz đấy là trong truyện tôi đọc thôi tỉnh lại nào ae , giờ đang là t6 điều gì tôi muốn làm nhất lúc này học nhanh qua cái tiết 5 khốn nạn để được về thoả thích mà đắm chìm trong cái điện thoại cổ lỗ sĩ và những câu chuyện hay đến khó cưỡng lại .
Cái nắng oi ả cứ mỗi một bước đạp mồ hôi tuôn ra vội vã
- Tùng : dm đợi t nữa phóng đéo gì như ăn cướp thế
Aizzz t có việc quan trọng lắm phải về ngay ko nhanh là trễ đó .........( bó tay )
Vứt cái cặp sách cũ kĩ ra cái ghế lấy ngay điện thoại và đèn pin cứ mỗi lần làm vậy tim tôi lại đập thình thịch và cảm giác sướng dân dân như dc nhiều tiền mừng tuổi .
Một câu chuyện tình cảm động khép lại với hơn 100 chương và chỉ vỏn vẹn 1 ngày đêm cầy của tôi câu chuyện đi qua bản thân tôi cảm thấy gì , tôi cũng k biết chỉ thấy có một làn hơi ấm áp thổi vào đầu tôi những ý mộng mơ và tình yêu đầy sắc thái với cậu bé chưa từng trải nó ngọt ngào man mác nó ấm áp như lòng mẹ oii cảm giác mà giường như sau này cũng chẳng thể thoải mái dc như vậy nữa bởi vì khi ấy chúng ta là trẻ con .
Cuộc sống cứ diễn ra điên đảo và thất thườg như chính cái đầu óc của tôi lúc này .
Sắp dc nghỉ hè rồi bọn m đi đâu chơi ko tôi hỏi
Tùng : ở nhà cày game chứ chơi đâu dc
Minh : mua nik ngọc rồng ko t có quả nik ngon cày max phê
Khánh : chúng m suốt ngày game trong đầu chúng m ko còn gì khác à ...
Tôi : ngoài game ra t có thứ còn tuyệt vời hơn cơ
3 thằnng cái gì ???
Tôi : bí mật hâhhahah
Dm tk chó đứng lại đấy là hội bạn thân của tôi hồi bé và cả sau này lớn lên nữa ngày nào cũng vậy đùa nghịch cùng nhau cùng nhau cãi vã cùng nhau nô đùa đúng với tâm tư của một đứa trẻ cãi nhau nhưng ko phân hơn thua mà chỉ để cho có câu chuyện để nói và thoáng cai lại quên sạch sẽ , sau này khi tôi lớn hơn chính những thứ ganh đua mà tôi cảm thấy trong đầu mình như biến thành người khác khi lúc nào cũng để ý những lời chê trách phán xét hay sự ghen tị ám ảnh vào não tôi chả được như hồi trẻ con nữa ( hix hix ai cho tôi 1 vé quay lại tuổi thơ...)
Hnay đi trên đường tôi có gặp một cô gái và tôi ngỡ đó là ý thơ.
Em xinh tựa chiếc lá vàng
Em đẹp tựa ngàn ánh sao
Đúng vậy cô ấy rất xinh nhưng chỉ đi lướt qua toii thôi và chẳng để ý gì đến tôi cả nhưng khi nhìn thấy cô ấy tôi nghĩ đến chuyện và nghĩ đến cảnh cô ấy bị hỏng xe và tôi giúp đỡ và từ đấy về sau họ bên nhau mãi mãi .
Đang ôm ấp những điều ko bao h xảy ra
Tùng: thanh dmm oto kìa k nhìn à
Nó phóng xe lên chèn tôi và nó ngã vào bờ rào xượt cái oto.
Dmm bỏ cái xe ra đè chết mẹ t rồi tùng ơii tôi vế trong nó vế ngoài ăn chọn hai cái xe đè vào thêm tk bạn chí cốt nữa ko thể nào đỡ được .
Tôi lê lết đau đớn ngồi thoi thóp haizz may chỉ là bong nhẹ ít gân chứ chưa tổn thương đến xương xẩu gì . Về tôi bị chửi te tua nhưng bố mẹ nào mà chẳng thương con chửi thì chửi thế thôi nhưng hành động của họ ngược lại đấy lớn lên bản thân đủ trưởng thành nhìn lại hoá giấc mơ .
Thời thơ con ngu con dại
Chót vặt quả hồng đỏ tưởng là mộng mơ
Lớn rồi con chẳng hiểu ra
Bố mẹ lại nghĩ rằg là trẻ thơ.
Giờ đây đổi ngược vế đời
Bố mẹ ở đó con đi làm xa
Chân tay yếu ớt từng ngày
Con thì than trách già rồi hay sao
Ngày xưa con trẻ tay mềm
Bố mẹ gánh vác cả đời con khôn
Giờ đây ngược lại thói đời
Con trách bố mẹ k tự làm mà ăn haizz thất bại của tuổi trẻ bỏ lỡ những thứ đang tôn trọng nhất bạn sẽ nhận ra khi về già và cả đời đau đớn tự trách bản thân ai cũng thế thôi sau này đều đãng trí chân tay đều yếu cả họ bỏ sức lực cả đời nuôi bạn lớn và dành tình yêu cho bạn bằng cả tấm thân bây h bạn đối xử vs bố mẹ mk đã dc chưa hay đôi ba câu chưa dứt là lại cãi nhau sau có con có lẽ bạn vẫn chưa hiểu dc hếy lỗi lòng ngườii bố mẹ cuộc sống luân hồi
Khi bạn bé bố mẹ chăm bạn ăn no
Khi về già bố mẹ k làm dc nữa nhưng cũng chẳng cần bạn phải chăm ..... nhưng bố mẹ đã là trẻ con đối vs con con sẽ chăm bố mẹ bằng cả tấm chân tình và bỏ qua mọi thứ đúng sai như hồi con còn bé vậy hi.
Áp lực công việc hiện tại cộng với xã hội thay đổi nhiều lúc chúng ta ko giữ được bản tâm vững chắc mà cãi lại và cáu gắt với bố mẹ
Trăm vạn điều ko bằng chữ hiếu
Mất đi rồi sót tựa chém tâm can
Nhưng bố nào mẹ nào lại chấp con họ luôn bỏ qua và cố mỉm cười vs con mình .
Thôi quay lại cái thời nguyên thuỷ của tôi nào kkkk
Những ngày đau mỏi ko thể đi học này bố mẹ xin cô tôi nghỉ 1 tuần để đỡ đau hơn sau dó đi học một tuần này tôi thao hồ mà cầy chuyện và trả phải lmj cả vì tôi là người bệnh mà suy nghĩ miên man đi khắp bầu trời tôi lại lướt nhìn thấy ánh mắt cô , cô gái hôm nào làm tôi thẫn thờ nhờ bạn mà thoát oto hai thằng đâm xuống bờ rào bong gân trật khớp bây giờ lại nhớ cô .
Con gái là một viên nam châm có lực hút cực mạnh khi mà t có đảo chiều nào đi nữa thì họ vẫn hút ta về
Tôi cũng vậy nhìn lướt qua một cái lại tưởng tri kỉ cả đời .
Công nhận cái thời mộng mơ ngây thơ vô lo vô nghĩ nó sướng thật nghĩ j là sẽ nghĩ nó thành sự thật và quyết tâm 200% công lực hướng tới , còn bây giờ lớn rồi sự nhộn nhạo của cuộc sống khiến ta cứ học đòi làm nhà tài ba giỏi mà quên đi mất cái gốc rễ của sự thành công là cố gắng kiên trì và quyết tâm . Hết chương 2 chúc các bạn vui vẻ
Tháng 8 giao mùa hạ trả thu
Thu tươi cười ôm lấy nóng nực
Chiếc lá vàng cũng nguyện thổi bay đi
Tiếng gió thơm như vị đất trời
Xào xạc thổi gợi mùi tuổi thơ
Trong mắt như có màn sương mờ
Anh đứng nhìn những chiếc lá rơi
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro