Thơ : Lạc Mất Anh ok
Yêu thương kia chẳng thể nào với tới
Cuộc đời này cũng chẳng khắc tên anh
Yêu hận mập mờ danh giới lại mong manh
Nên em lạc anh,giữa một trời đầy nắng
Tình cảm em như là tờ giấy trắng
Trao hết cho người mà người có biết đâu
Lỡ yêu sâu nên mang đậm nỗi sầu
Vì một người trong tim là anh đó
Em mang tình mình nhẹ hòa vào trong gió
Gió bay nhè nhẹ,thoáng nỗi hư vô
Nơi không anh cuộc sống chẳng xô bồ
Em lại trở về những ngày yên ả
Tình yêu em không lớn như biển cả
Nỗi nhớ này chẳng sánh với đại dương
Này anh ơi một mai bước trên đường
Mình gặp lại mỉm cười chào nhau nhé
Em biết rằng phía trước là lối rẽ
Anh bước qua cầu xem nhẹ tình em..
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro