Thơ : Khóc Bà OK
Ngày bà mất mẹ đau,ngày ông đi mẹ khóc
Ôm con trong tay mẹ cất lời có nhọc
Đau quá con ơi sao tan nát cảnh nhà
Oan nghiệt này sao ập xuống tang gia
Cướp cha cướp mẹ khỏi tay ta rồi
Con chẳng chờ ngày mẹ mãi đi xa
Mới thảng thốt nhận ra mình mất mẹ
Trùm lên đầu chiếc khăn tang màu trắng
Vĩnh biệt mẹ hiền đi buổi nắng ban mai
Bệnh mẹ lâu năm khó lòng chạy chữa
Nhìn mẹ giày vò mà đau đớn lòng con
Đời mẹ tuy nghèo nhưng giữ tấm lòng son
Thương chồng thương con không than đau than khổ
Mẹ bệnh tật biết bao lần phải mổ
Trống trọi ngày đêm với lưỡi hái tử thần
Dù mẹ bệnh tật vẫn mưa nắng tảo tần
Lo cho con từng miếng ăn giấc ngủ
Mẹ ra đi ngày tháng chín mùa thu
Gió heo heo mà trong lòng con lạnh
Con khẩn cầu mẹ luôn luôn khỏe mạnh
Có ai ngờ mẹ đứt gánh đường xanh
Mẹ đi xa một buổi sớm trong lành
Dặn dò con vài lời rồi mẹ mất
Bất quá mẹ ơi,lần này là thật
Chẳng còn mẹ ở đời khuya sớm cùng con
Hỡi mẹ ơi phận báo hiếu chưa tròn
Con trai mẹ vẫn chưa về mà mẹ
Hà Nam xa xôi nó nhận tin sét đánh
Nó mất mẹ rồi chẳng còn mẹ nữa đâu
Ngày mẹ đi bố cũng đang âu sầu
Chữa bệnh xa chẳng ở nhà với mẹ
Anh em nói rằng không được cho cha biết
Đừng để cha nghe mà gục xuống thương tâm
Tiễn mẹ đi con đứt từng đoạn ruột
Nghĩ tới cha mà nước mắt lăn dài
Gia đình mình viết trang sách bi ai
Đời cha mẹ đau thương đành cam chịu
Đêm con nằm trông linh cữu của mẹ
Khóc mẹ con một lần cuối trong đời
Đời mẹ con gặp sương gió một thời
Hóa cát bụi mẹ về miền cực lạc
Mẹ của con ơi,công ơn cha mẹ
Cả đời này con nhớ mãi trong tim
Mắt mẹ buồn in hằn vết chân chim
Lúc mẹ đi không an lòng mẹ khóc
Mẹ đi xa,mẹ yêu lòng mẹ nhé
Trần thế này để ba đứa chúng con
Không phụ công mẹ như núi tựa non
Gác đau thương kiên cường con sống tiếp
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro