[Thơ] Em về giữa trời thu
Ngày tháng chín,gió thu heo hắt
Em theo gió về, chạm ngõ trái tim tôi
Bao lâu không trải qua cái cảm giác ấy rồi
Đợi chờ em,đắm mình trên sân khấu
Tôi ngồi nghe,khúc nhạc xưa em tấu
Thành phố buồn,réo rắt,hư vô
Tim đập chân run, cảm xúc ấy mơ hồ
Hóa ra em,đã về nhà,thật sự
Em có biết,nhà nhớ em không hử
Em cứ đi hoài, đi mãi chẳng thấy về
Về đi nào,rồi cùng ngồi tỉ tê
Kể chúng tôi nghe,chuyện mà em đã trải
Kể đi em ơi,chuyện mà em sợ hãi
Mất cảm xúc này,không đi diễn vì sao
Ngồi xuóng đây,nhẹ nhàng nhé,nói nào
Có phải em sợ,nhà không thương em nữa?
Đứa nhỏ à,còn nhớ không lời hứa
Giữa chúng ta,ngày gặp lại tương phùng
Tất cả muộn phiền đều sẽ hóa hư không,
Em lại được,là "chính mình" em nhỉ?
Tôi nhìn em,qua màn hình thủ thỉ,
Em biết không nào,tôi vẫn rất thương em...
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro