Thơ : Em Kể Anh Nghe OK
Em trở về đúng nghĩa trái tim em
Nơi biển xanh dập dềnh từng con sóng
Nơi hồn em bôn ba được lắng đọng
Sóng xô bờ đi về phía xa xăm
Anh lại đây,em kể anh nghe
Về câu chuyện của hai người rất trẻ
Cô gái trầm mình nơi biển xanh lạnh giá
Bởi chàng trai ra khơi mãi chẳng về
Họ gặp nhau một buổi sớm trong veo
Lá thu vàng tinh khôi như màu nắng
Sóng lăn tăn thật nhẹ nhàng êm dịu
Gió vi vu hát mãi khúc ca tình
Và thế rồi,cứ vậy họ đã yêu
Thật tình cờ hay hai từ duyên phận
Tưởng bên nhau tới đất trời vô tận
Đâu ai ngờ bão tố cuốn đi xa
Mặt trời vàng đang hửng ánh bình minh
Chàng trai trẻ tạm biệt người mình nhớ
Sóng dập dềnh miên man từng hơi thở
Biển đêm kia ôm anh ấy vào lòng
Cô gái nhớ thương chàng trai nọ
Mãi đợi chờ dù biết chỉ hư vô
Vẫn mong manh niềm hi vọng mơ hồ
Rằng người đó sẽ trở về như trước
Có một người từng thề non hẹn biển
Hứa bên em tới Bích Lạc - Hoàng Tuyền
Ai đâu ngờ phận gái lỡ thuyền quyên
Thân bến nước vẫn miệt mài chờ đợi
Một ngày xanh có bập bùng nắng gió
Em hòa mình vào đáy đại dương xanh
Nơi thăm thăm tim em nhắc tên anh
Nơi biển đêm thay anh ôm em mãi
Anh và em,chìm mình nơi biển lạnh
Ta ôm nhau vĩnh viễn,chẳng xa rời
Thiên Trường Địa Cửu chẳng buông lơi
Ta bên nhau hòa biển trời bất tận
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro