Thơ:Em bận yêu mình rồi không rảnh rỗi yêu anh ok
Từ bây giờ em sẽ sống vui hơn
Không còn cô đơn không buồn không khóc
Không còn đêm đêm em một mình khó nhọc
Nhớ tới anh mà chẳng thấy anh về
Anh đi rồi,chẳng còn ở bên em
Đông chưa về mà sao trời lạnh quá
Chắc là do lòng mình nguội giá
Cho nên em mới đau đớn thế mà
Em chẳng ngờ rằng mình sẽ cách xa
Em không nghĩ anh sẽ thương người khác
Lời hẹn ước em nghĩ thực hiện được
Ấy vậy mà không,anh bỏ lại em rồi
Em lại về làm thân với đơn côi
Là những ngày mưa phủ trắng đất trời
Không có anh em vẫn phải bước tiếp
Chỉ là mất,mất chỗ tựa nương thôi
Sau này rồi sẽ có người thương em
Anh làm em đau em chẳng cần anh nữa
Anh bỏ rơi em anh quên một lời hứa
Nắm tay nhau đi đến hết cuộc đời...
Yêu tới mấy cũng chẳng thắng ý trời
Chẳng thắng tim anh hướng về cô gái khác
Gió lạnh về trời đông như nhắc nhở
Có một người như thế đã yêu em
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro